Vợ cũ hóa điên, tôi đau đớn cả đời
Giá như lúc này tôi điên được như cô ấy thì có lẽ sẽ chẳng phải đau. Vợ cũ chọn cách điên để quên đi hết tình đời, tình người, quên đi phút sai lầm khi lấy phải một người như tôi.
Tình cũ, vợ mới… trong cuộc sống thiếu gì. Một người đàn ông có thể yêu thương người này nhưng cũng có thể cùng một lúc yêu thêm một người con gái khác. Không có lời hứa nào là vĩnh cửu, tình yêu kể ra cũng có hạn sử dụng, chỉ là chúng được bảo quản trong bao lâu mà thôi.
Khi tôi quyết định ly hôn người vợ đã từng chia ngọt sẻ bùi trong 3 năm, đã từng có quãng thời gian 4 năm yêu nhau trước khi cưới mà lòng nhẹ tễnh. Dứt bỏ mối tình cũ, vẽ ra cái kết tan nát cho một gia đình nhưng trong lòng lại cảm thấy vui sướng, hạnh phúc vì đã hoàn thành tâm nguyện.
Ly hôn vợ thì đã sao, rồi cũng sẽ có vợ mới. Một người đàn ông khi đã quyết định có thêm “phòng nhì”, có thêm một người phụ nữ khác bên ngoài thì còn trông chờ gì vào gia đình “cũ”. Bỏ đi một người vợ có khó khăn gì?
Hôm nay sau khi ra khỏi nhà thương điên, hình ảnh người phụ nữ nhìn tôi không cảm xúc như thắt chặt tim tôi lại (Ảnh minh họa)
Người đàn ông bạc tình là tôi, đã nhẫn tâm phá bỏ hạnh phúc gia đình vốn có, đã cướp đi một người mẹ hiền của 2 đ.ứa t.rẻ thơ dại, và đưa về nhà một người phụ nữ cay nghiệt rồi bắt chúng gọi là mẹ. Đến những phút giây ngắn ngủi nằm trên giường kể từ ngày ly hôn tôi cũng mơ thấy bóng dáng cái gia đình cũ năm nào.
Ngày tôi nói lời chia tay, vợ cũ không khóc, chỉ cười và ký vào đơn ly hôn. Một người phụ nữ khi đã quá đau khổ sẽ chẳng thể giải quyết nỗi đau bằng những giọt nước mắt mà nỗi căm hờn, phẫn uất được chôn chặt trong tim.
Hình ảnh người phụ nữ ngoài 30 t.uổi dáng cao, thon thả, tay kéo vali, đứng nhìn “chồng cũ” như muốn nhắn nhủ điều gì không nói thành lời, rồi chạy đến ôm hai đ.ứa t.rẻ nhỏ vào lòng và khóc nức nở như vết dao đ.âm sâu vào lòng tôi, và chỉ đến khi “gia đình mới” không như ý muốn tôi mới nhận ra điều đó.
Video đang HOT
Người đời nói, người đời c.hửi tôi xấu xa khi cướp đi mọi thứ mà năm nào vợ cũ đã cùng tôi xây dựng, kể cả hai đ.ứa t.rẻ nhỏ cũng bắt chúng rời xa mẹ. Người phụ nữ có thể mất chồng nhưng không thể mất con. Vậy mà tôi vẫn dửng dưng sống như không có chuyện gì, vẫn quyết dùng mọi thủ đoạn để tòa phân xử cho các con sống cùng cha. Giờ thì nỗi đau như gặm nhấm riêng mình tôi.
Giá như lúc này tôi điên được như cô ấy thì có lẽ sẽ chẳng phải đau. Vợ cũ chọn cách điên để quên đi hết tình đời, tình người, quên đi phút sai lầm khi lấy phải một người như tôi. Từ ngày cô ấy phát điên, dường như thế giới quay lưng lại với tôi, khiến lương tâm một gã chồng bội bạc cũng bị cắn dứt.
Hơn thế người phụ nữ trước kia tôi coi là “phòng nhì”, sau khi được đưa về làm “chính cung” bỗng trở nên đáng sợ, cô ta coi những đứa con mà trước đây mẹ chúng quý hơn sinh mạng là những chướng ngại vật, là nơi để xả stress, để thích thì mắng, ghét là đ.ánh. Tôi đau đớn khi nhìn thấy chúng thâm tím chân tay sau mỗi chuyến đi công tác xa nhà, thấy chúng lúc nào cũng run sợ trước mặt “mẹ” chúng.
Người đàn ông bất lực không thể bảo vệ con mình như tôi còn tồn tại trong cuộc đời này làm gì? Nhưng ông trời có mắt, đây là nỗi đau, là hậu quả tôi phải gánh chịu. Hạnh phúc trước kia có lẽ quá viên mãn mà vô tình tôi đã coi rẻ để rồi vứt bỏ nó và mang về những cuộc cãi vã, những tổn thương cho cuộc đời.
Hôm nay sau khi ra khỏi nhà thương điên, hình ảnh người phụ nữ nhìn tôi không cảm xúc như thắt chặt tim tôi lại. Rồi mai đây, khi hai đ.ứa t.rẻ ấy lớn lên chúng sẽ đối xử với tôi ra sao? Tôi sợ, lần đầu tiên khi điếu thuốc tàn trên tay, tôi thấy sợ, run và bật khóc. Nhưng dẫu sợ hãi đến đâu thì tôi cũng không có đủ can đảm để chấm dứt “tình mới”, nếu chấm dứt không biết cuộc đời tôi sẽ ra sao, t.iền bạc, công danh, sự nghiệp cô ta và cha cô ta (ông ấy là giám đốc công ty tôi) đang nắm giữ sẽ thế nào?
Theo giadinhonline
Tôi đang mang thai với người chồng vừa mất của bạn thân
Tôi phát hiện mình đang mang thai với anh, 14 tuần rồi, con đã có tim thai. Tôi rất hạnh phúc. Cuối cùng tôi cũng đã có thể níu giữ chút gì đó của anh trong cõi cát bụi này. Tôi hạnh phúc như được hồi sinh.
Đây là câu chuyện hoàn toàn có thật của tôi. Có thể mọi người không tin vì câu chuyện có nhiều tình tiết trùng hợp đến kì lạ hoặc sẽ chê cười tôi vô đạo đức. Nhưng xin các bạn hãy cho tôi một lời khuyên trong trường hợp này, tôi thật sự nghiêm túc cầu khẩn các bạn.
Tôi có một cô bạn thân từ thuở nhỏ. Khác với tôi, cô ấy xinh xắn theo kiểu hiền lành dễ thương, còn tôi hơi gai góc và mạnh mẽ. Ra trường, cả hai chúng tôi đều được cùng vào làm một công ty. Tôi đã tự thi tuyển bằng chính thực lực của mình còn bạn tôi vì muốn được bên cạnh tôi nên đã xin gia đình chạy vào đó.
Làm được một năm thì cô bạn tôi hăm hở thông báo cho tôi một bí mật nhỏ về người mà cô ấy đang có cảm tình. Oái ăm là người đó chính là người tôi thầm thương trộm nhớ từ cả thời đại học. Không nói các bạn cũng biết, người đó chính là động lực để tôi dự tuyển vào công ty này.
Xin nói một chút vì sao tôi yêu đơn phương người đó lâu như vậy nhưng chưa hề nói ra. Tôi hơi khô khan, tôi không thường tâm sự mà luôn giữ kín tình cảm. Nếu có thích ai tôi cũng không dám bộc bạch vì sợ người đó từ chối. Hơn nữa, người mà cả tôi và bạn tôi đem lòng yêu mến lại sống khép kín và coi trọng sự nghiệp. Những trang nhật ký trên blog tôi ngày xưa và facebook bây giờ đều để chế độ private và luôn nhắc đến tên người ấy.
Câu nói đó làm tôi tự ái, tôi đâu cần tranh giành anh với bạn tôi đâu. Tôi biết thân phận mình nên đã lúc nào xen vào hai người (Ảnh minh họa)
Khi nghe cô bạn nói ra tên người đó, lòng tôi đắng chát nhưng không để lộ ra. Tôi còn khuyến khích bạn mình thổ lộ và chủ động cưa người đó. Đêm về, tôi bó gối ngồi khóc trong bóng tối. Tôi vừa muốn cô bạn mình tỏ tình thành công, lại có chút nhỏ nhen mong người kia từ chối.
Ngày hai người công khai yêu nhau, tôi về đọc lại hơn trăm trang nhật ký và bài viết của mình cho người đó rôi ngồi xóa trong nước mắt. Tôi thật sự rất đau khổ. Có đôi lúc tôi oán trách bạn mình. Tôi đã giấu người đó trong tim đến 4 năm mà cuối cùng cô ấy cũng tìm ra và tước mất. Tôi nghĩ mình đã thật sự c.hết đi, không bao giờ có thể rung động với ai lần nữa.
Vì làm chung công ty, mỗi khi nhìn hai người âu yếm, vết thương đó như bị một lưỡi dao cùn cứa đi cứa lại tứa m.áu, tôi cứ thế trốn vào toilet khóc. Một thời gian sau, mặc dù nỗi đau chưa hề nguôi ngoai nhưng tôi vẫn đủ tỉnh táo để nhận ra hai người đó mới thật sự là dành cho nhau.
Hai năm sau, người đó và bạn tôi cưới nhau. Trong lễ cưới, cô bạn tôi vì quá hạnh phúc nên xúc động khóc. Tôi ở bên cũng khóc. Lúc nhìn người đó trên hôn trường, tôi đã không thắng nổi trái tim yếu ớt của mình. Có vẻ, tôi đang khóc mừng cho hạnh phúc của bạn, nhưng điều đó chỉ đúng 20%, 80% còn lại tôi đã khóc cho tôi. Trong làn nước mắt, tôi đã mơ vị trí bên cạnh anh là tôi chứ không ai khác. Nhưng sợ tính ganh ghét ẩn sâu trong bản năng nổi lên, tình bạn đã giúp tôi chiến thắng nỗi mất mát này, tôi kiên quyết không bắt tay với quỷ dữ.
Nửa năm sau, trong một lần tôi và người đó được điều đi công tác. Tôi đã cố tình lảng tránh anh nhưng con tim đang khô héo cứ thôi thúc gần anh thêm chút nữa. Và chúng tôi đã xảy ra chuyện đó. Vì say rượu, tôi cũng đã lỡ tâm sự rằng tôi đã từng rất yêu anh và sẽ yêu đến suốt đời. Lúc thức dậy bên anh, anh rất buồn và nói với tôi "Thích anh lâu sao không nói, bây giờ xin em vứt bỏ tình cảm đó đi, nếu không cả ba sẽ cùng khổ".
Câu nói đó làm tôi tự ái, tôi đâu cần tranh giành anh với bạn tôi đâu. Tôi biết thân phận mình nên đã lúc nào xen vào hai người. Chuyện ngủ với nhau chỉ là chuyện ngoài ý muốn, duy nhất và mãi mãi không bao giờ lặp lại.
Nhưng cuộc sống cua tôi chưa kịp trở lại bình thường thì hai tháng sau anh đột ngột ra đi vì tai nạn giao thông. Ngày đưa anh vê vơi long đât, bạn tôi đã nhảy xuống mộ đòi được c.hết cùng anh. Tôi cũng ước mình được quyền làm như thế. Tôi chưa bao giờ muốn sở hữu anh, nhưng tôi muốn anh tồn tại trên đời này để tôi dõi theo và tự hân hoan với tình cảm của chính mình. Nhưng anh lại một lần nữa, vuột xa hơn cả tầm tay.
Tôi phát hiện mình đang mang thai với anh, 14 tuần rồi, con đã có tim thai. Tôi rất hạnh phúc. Cuối cùng tôi cũng đã có thể níu giữ chút gì đó của anh trong cõi cát bụi này. Tôi hạnh phúc như được hồi sinh. Đứa con trong bụng giúp nguôi đi nỗi nhớ như xé lấy ruột gan tôi. Hiện tại, chưa ai biết điều này cả.
Tôi khéo léo hỏi bạn mình có giữ được gì của anh không nhưng cô ấy bảo không hề có. Như vậy chỉ có tôi là đang giữ giọt m.áu của anh. Điều đó làm tôi lo lắng và khó xử. Tôi chắc chắn sẽ giữ và sinh đứa con quý giá này. Nhưng còn về phía bạn tôi và gia đình anh ấy? Anh ấy là con một, bố mẹ anh hẳn sẽ rất sung sướng khi biết tôi có con với anh, cho dù tôi chẳng có danh phận gì.
Tôi đang hân hoan với đứa con trong bụng tuy không ngớt lo lắng cho bạn mình. Tôi phải làm sao với cô ấy đây? (Ảnh minh họa)
Nếu tôi nói với họ, họ sẽ biết ơn và giữ tôi. Nhưng còn về phần bạn tôi? Nói thẳng ra thì đây là một sự phản bội hèn mạt, người dan díu với chồng cô ấy không ai khác lại là tôi, một người bạn thân từ tấm bé không khác gì chị em? Trong chuyện này bạn tôi là người đau khổ nhất phải không?
Tôi đang hân hoan với đứa con trong bụng tuy không ngớt lo lắng cho bạn mình. Tôi phải làm sao với cô ấy đây? Tôi là một đứa phản bội bạn bè, nhưng trong trường hợp này, khi anh ấy đã mất, liệu tôi có được tha thứ hay không? Rồi tôi sẽ sinh con với lý do gì? Sẽ thông báo hay không cho gia đình anh ấy?
Theo Trí Thức Trẻ
Tôi muốn ‘lật tẩy’ phía đằng sau bệnh sùi mào gà của vợ Năm nay tôi 29 t.uổi còn vợ tôi 27 t.uổi. Chúng tôi mới chỉ cưới nhau 4 tháng nay. Hiện vợ chồng tôi cũng đón nhận tin vui có bầu. ảnh minh họa Bởi sau cưới 1 tháng, vợ tôi cũng đã mang thai.Vợ chồng tôi rất hòa hợp với nhau về tính cách cũng như chuyện chăn gối. tuy mang thai, nhưng...