Vợ cứ đẻ đi, chồng lại tình nguyện làm ông chồng đảm đang
Vợ không phải lo đâu, vợ cứ đẻ xong, chồng lại tình nguyện làm ông chồng đảm đang 5 tháng nữa để vợ đi tập gym giảm cân. Chồng làm được mà, vợ tin chồng đi.
ảnh minh họa
Hồi đẻ thằng cu xong vợ tăng cân vù vù không hãm được. Còn 1 tháng nữa là đi làm trở lại mà cái bụng của vợ cứ như là lại có bầu, vợ suốt ngày kêu than khổ sở. Tìm mọi cách lấy lại vóc dáng mà chẳng cải thiện được là bao.
Lúc ấy chồng thương vợ lắm, cứ thấy mình có lỗi với vợ quá. Khi vợ mang bầu lúc nào chồng cũng động viên vợ ăn uống cho tốt để có chất dinh dưỡng nuôi con. Lúc vợ đẻ chồng cũng lại ép vợ ăn bằng được những món lợi sữa dù nhiều khi vợ kêu đã phát ngấy. “Tất cả cũng vì con thôi mà vợ”, nghe câu nói ấy của chồng vợ lại cố gắng nhồi nhét: “Thôi thì tất cả vì con”.
Và giờ thì vợ không tài nào xuống cân được. Vợ lại hì hục gấp hết váy áo cũ và mua vài bộ đồ mới để chuẩn bị đi làm. Đêm ấy chồng thủ thỉ vào tai vợ:
- Vợ ơi, hay là mai vợ đi tập gym đi, chồng thấy bảo tập gym nhanh lấy lại dáng lắm.
- Nhưng ai trông con cho vợ.
- Chồng chứ ai?
- Chồng nói thật chứ.
– Ừ, chiều tối vợ đi đi, chồng đi làm về chồng trông con cho.
Chồng vừa dứt lời vợ ôm chặt lấy cổ chồng rồi hôn rối rít. Những ngày sau đó chồng làm đúng vai trò là một ông chồng đảm đang khi chiều chiều hết giờ làm là phi ngay về nhà trông con cho vợ đi tập gym lấy lại vóc dáng. Chồng bỏ mặc hết những lời mời gọi hấp dẫn của mấy ông đồng nghiệp.
Và đúng là không phụ công chồng, 1 tháng sau thân hình vợ đã có những biến đổi đáng kể. Tuy chưa thể thon gọn được như thời con gái nhưng mà nhìn số đo 3 vòng cũng đã tạm chấp nhận được. Tối ấy sau khi ướm cái váy mới mua vợ mãn nguyện lắm, hí hửng ôm cổ chồng:
- Vợ cảm ơn chồng yêu lắm, nhờ có chồng mà vợ đang giảm cân được rồi này.
- Thế vợ chỉ cảm ơn chồng suông thế thôi á. Phải có cái gì hậu tạ chứ?
- Chồng muốn vợ hậu tạ gì nào?
- Chồng thì đơn giản lắm, chỉ cần…
- Vợ biết ngay mà, thôi được rồi.
- Chỉ có vợ mới hiểu ý chồng nhanh đến thế.
Video đang HOT
Chồng cười như nắc nẻ rồi bế bổng vợ lên giường. Lâu lắm rồi chồng mới có một đêm hạnh phúc như vậy, vì những lần trước vợ chẳng bao giờ thoải mái với chồng cả. Có lần chồng xoa cái bụng cũng không cho vì bảo bụng vợ giờ xồ sề chồng xoa nhiều sẽ chán. Dù chồng có thề không bao giờ chê cả nhưng vợ vẫn nhất định cự tuyệt. Giờ có thể đụng chạm mọi chỗ như xưa, chồng hả hê vô cùng.
Thời gian sau đó chồng vẫn tình nguyện làm ông chồng đảm đang, tiếp tục trông con cho vợ đi tập. Và phần thưởng vợ dành cho chồng chính là động lực tiếp thêm sức mạnh để chồng từ bỏ hẳn những thú vui của riêng mình. Thậm chí chồng còn được ghi vào danh sách đề cử “Ông bố của năm” ở công ty.
5 tháng tập luyện vợ đã có thân hình đẹp như ý. Cái tủ quần áo lại được dịp rộn ràng với đủ màu sắc váy áo của vợ. Hôm cuối cùng chồng làm ông chồng đảm vợ đã nấu một bữa cơm thịnh soạn đãi chồng:
- Vợ hoàn thành kế hoạch giảm cân rồi. Cảm ơn chồng lắm lắm. Sau hôm nay chồng sẽ không phải ở nhà trông con nữa. Vợ chính thức trả tự do lại cho chồng.
- Nhiều món ngon quá, chồng phải ăn hết mới được. Nhưng mà phải có quà đặc biệt đấy vợ nha, công chồng lớn vậy cơ mà.
- Chồng lúc nào cũng thế.
Chồng hí hửng vì biết vợ không thể nào từ chối mình được. Tối ấy, trong lúc vui vẻ chồng lại đòi vợ không dùng bao bảo vệ.
- Đồng ý đi vợ nhá.
- Không được, chồng đừng có được voi đòi tiên.
- Một lần duy nhất thôi mà, không sao đâu vợ. Chẳng nhẽ 5 tháng vất vả chồng không đáng được một đêm “thả cửa sao”.
Chả biết cái mặt chồng lúc ấy nhìn nó tội nghiệp đến cỡ nào mà vợ đang nhùng nhằng không chịu thì đã phải gật đầu ưng thuận ngay. Khỏi phải nói, chồng thấy mình là thằng đàn ông hạnh phúc nhất trần đời.
Sau khi được tự do trở lại, chồng lại có dịp bù khú với mấy chiến hữu trước kia. Vài lần chồng về trễ để vợ đợi cơm nhưng vợ chẳng càu nhàu, làm chồng cứ áy náy mãi, tự hứa sẽ không làm điều có lỗi thế nữa.
Một hôm, liên hoan công ty, chồng quá chén và lại về muộn. Về đến nhà thấy mâm cơm nguội ngắt, nét mặt vợ không vui, chồng vội rối rít xin lỗi:
- Vợ ơi, chồng biết lỗi rồi, chồng xin lỗi vợ.
- Thì ra chồng biết trước điều đó sẽ xảy ra rồi hả. Vậy mà hôm đó chồng lại lừa vợ là một lần không sao?
Nghe vợ nói mà chồng ngớ người:
- Vợ nói gì chồng không hiểu?
- Sao không hiểu, vừa xin lỗi rối rít cơ mà.
- Thì tại chồng về muộn, làm vợ buồn nên chồng xin lỗi.
- Trời ơi, lần này lỗi của chồng còn lớn hơn cái việc về muộn gấp nhiều lần cơ.
- Gì vậy vợ, chồng có làm gì đâu? – chồng gãi đầu gãi tai, không hiểu điều gì xảy ra.
- Chồng… Vợ lại “hai vạch” rồi, vợ bắt đền chồng đấy.
- Thật không vợ, thế thì mừng quá.
- Nhưng… vợ vừa mới giảm cân xong, bao nhiêu váy áo mới mua… làm thế nào bây giờ.
- Vợ không phải lo đâu, vợ cứ đẻ xong, chồng lại tình nguyện làm ông chồng đảm đang 5 tháng nữa để vợ đi tập gym giảm cân. Chồng làm được mà, vợ tin chồng đi.
- Không, bắt đền chồng đấy.
Vợ cứ thế đấm thùm thụp vào người chồng, còn chồng cứ đứng cho vợ đấm, chẳng thấy đau mà lại cứ cười hớn hở. “Mình lại sắp có đồng minh nữa rồi”.
Theo Motthegioi
"Anh và cô ta mặc quần áo xong xuôi đi rồi ra tôi nói chuyện"
Nhìn chồng ngứa ngáy tới mức không thể đi làm được, người gầy rộc hẳn đi tôi lại nén sự tức giận đưa anh ta đi khám. Cứ tưởng sau vụ ấy anh ta chừa hẳn. Ai ngờ bệnh chưa khỏi anh ta đã...
Suốt mấy năm chung sống với nhau, tôi đã làm gì nên nỗi mà giờ chồng tôi đối đáp với tôi khốn nạn đến như thế. (Ảnh minh hoạ)
20/10 chị em nào cũng hớn hở thi nhau khoe hoa, khoe quà của chồng, của đồng nghiệp tặng. Tôi cũng có quà, tấm thiệp và bó hoa đồng nghiệp vừa mới trao nhưng nhận quà mà tôi không thể nào cười nổi. Nghĩ đến chuyện tối qua, tôi vẫn còn ức đến tận cổ, chẳng hiểu sao lúc ấy tôi lại có thể bình tĩnh và nhẹ nhàng đến như vậy, sao tôi không lao vào mà đánh đấm, cào xé cho hả dạ. Suốt mấy năm chung sống với nhau, tôi đã làm gì nên nỗi mà giờ chồng tôi đối đáp với tôi khốn nạn đến như thế.
Tôi và chồng lấy nhau được 5 năm và có một cô con gái. Cuộc sống cũng gọi là tạm ổn. 3 năm đầu sau hôn nhân, anh là người đàn ông tốt, yêu thương vợ con. Nhưng sau lần đi nghỉ mát cùng công ty cách đây 2 năm anh đã thay đổi.
Tôi phát hiện ra chồng có dấu hiệu lạ khi kết thúc kỳ nghỉ mát. Khi tôi giặt giũ quần áo cho chồng và thấy có bao cao su trong túi quần của anh. Vợ chồng ở nhà thì cần gì phải để bao cao su trong túi, bởi lần nào quan hệ tôi cũng là người lấy bao cao su cho anh mà. Hơn nữa loại bao cao su này không phải là loại vợ chồng tôi vẫn dùng.
Tôi tra hỏi thì anh chối. Quanh co một hồi anh bảo: "Có thể là đồng nghiệp trêu rồi bỏ vào, anh không biết". Dù chồng có cãi thế nào thì tôi cũng không tin, song chuyện xảy ra rồi tôi đành cắn răng chấp nhận tha thứ cho chồng một lần. Nhưng không quên đe nẹt chồng:
"Anh mà để em phát hiện lần nữa thì đừng trách. Đừng để em phải nói với bố mẹ và họp gia đình, lúc đấy ai là người mất mặt thì anh biết rồi đấy".
Chồng chẳng nói gì, tôi cứ ngỡ anh đã biết sợ. Vậy nhưng thực ra là anh vẫn chứng nào tật ấy, nhưng mà cẩn thận hơn nên đã qua mặt tôi dễ dàng.
Tháng trước, bất ngờ tôi thấy chồng ngồi gãi "chỗ ấy" xoành xoạch. Thấy tôi bước vào thì anh dừng lại và tỏ ra bình thường nhưng tôi thì không để yên được nữa. Tôi gào lên:
- Anh đi gái mang bệnh vào người rồi phải không? Vừa mới một tuần vợ "đèn đỏ" kiêng mà anh đã thèm thuồng đến thế sao?
- Cô im đi, đừng có gào cái mồm lên như thế. Tôi đi đâu, làm gì là việc của tôi.
- Anh quá đáng lắm rồi đấy. Tôi không thể yên lặng mãi được nữa.
Tôi hét to hơn nhưng chẳng ngờ chồng tôi lại trơ trẽn đáp lại: "Cô đừng có doạ tôi. Muốn êm ấm cửa nhà thì tốt nhất cô đừng có làm gì um lên, nếu vợ chồng có làm sao thì chỉ cô khổ thôi. Chứ tôi thì có sao đâu, chẳng vợ này thì vợ khác".
Tôi chết đứng sau lời tuyên bố của chồng. Bao năm sống với nhau, cái tôi nhận được là thế này đây. Tôi đã nghĩ đến chuyện ly hôn nhưng mà thương con quá, nhưng cứ sống với người chồng thế này thì chịu sao được.
Từ hôm ấy tôi và chồng chiến tranh lạnh. Bệnh tình của anh ta có vẻ ngày một nặng hơn, chắc là không thể chịu đựng thêm được nữa nên anh ta quay sang cầu cứu tôi.
- Em hỏi bạn em ở phòng khám giúp anh với, anh không chịu nổi được nữa.
- Cho anh hỏng luôn chỗ ấy để chừa đi.
Nói thì nói vậy nhưng nhìn chồng ngứa ngáy tới mức không thể đi làm được, người gầy rộc hẳn đi tôi lại nén sự tức giận đưa anh ta đi khám. Cũng phải tìm phòng khám khác mà đi, chứ đâu dám đến chỗ bạn bè. Chúng nó biết thì giấu mặt vào đâu.
Cứ tưởng sau vụ ấy anh ta chừa hẳn. Ai ngờ bệnh chưa khỏi hẳn anh ta đã...
Tối qua tôi đi liên hoan 20/10 ở công ty, anh ta cũng đi bảo là mua quà tặng vợ. Con thì mang sang ông bà nội gửi. Có lẽ anh ta nghĩ tôi sẽ liên hoan tới khuya vì thường sau khi ăn uống công ty tôi hay kéo nhau đi hát hò. Có bận 1 giờ sáng mới về.
Nhưng lần này, ăn xong tôi lại đau bụng và về nhà luôn, khi ấy là 9 rưỡi. Mở cửa vào nhà thấy xe anh đã cất tôi nghĩ chồng đón con và cho con về nhà ngủ rồi. Tôi chạy vội vào nhà vệ sinh. Nhưng khi ngang qua phòng ngủ của hai vợ chồng, tôi khựng lại vì nghe thấy có âm thanh lạ phát ra trong ấy.
Tôi đứng lại lắng nghe, chân tay tôi rụng rời khi nhận ra đó là tiếng rên khe khẽ của người đàn bà trong cơn cực khoái. Chồng tôi đưa gái về nhà hay sao? Tôi đẩy cửa bước vào, trước mắt tôi chồng và người đàn bà lạ đang quấn lấy nhau. Tôi đã muốn lao vào cho hai con người khốn nạn ấy một trận nhưng rồi lại cố kìm nén, tôi bảo chồng:
Thôi anh và cô ta mặc quần áo xong xuôi đi rồi ra tôi nói chuyện". (Ảnh minh hoạ)
"Đây là quà 20/10 anh tặng tôi đấy à. Một bông hoa to đùng. Thôi anh và cô ta mặc quần áo xong xuôi đi rồi ra tôi nói chuyện". Thấy mặt chồng vẫn cứ nhơn nhơn như là thách thức nhưng tôi cũng chẳng thèm để ý nữa.
Lúc họ trở ra phòng khách, tôi ngồi đợi sẵn trên tay cầm tập giấy:
"Chồng tôi đang bị lậu đấy, kết quả khám bệnh đây. Tôi báo để cô biết, không có lúc phát bệnh mà không biết mà chạy chữa sớm. Còn cái loại chồng thế này tôi cũng chẳng thiết tha gì nữa. Cô có mang anh ta đi được thì mang đi luôn giùm tôi với. Tôi cảm ơn".
Lão chồng hùng hổ định xông tặng tôi cái tát nhưng rất tiếc tôi né được. Tôi đi thẳng sang nhà nội nói với ông bà về cái việc mà chồng tôi vừa làm rồi xin phép đưa con sang nhà ngoại.
Có lẽ chẳng bao giờ tôi bước chân về cái nhà ấy nữa, từ lúc chứng kiến chồng đưa gái về nhà tằng tịu, tôi ghê tởm luôn cái căn phòng đó. Đêm qua, bố mẹ chồng tôi khuyên can nhưng tôi đã quyết rồi, thà làm mẹ đơn thân vui vẻ còn hơn sống với người chồng tệ bạc mà đau khổ cả một đời.
Theo blogtamsu
Bi kịch của tình yêu có mưu đồ Họ trao thân cho nhau và chờ ngày tổ chức hôn lễ. Bất ngờ gia đình nàng phá sản, cũng cùng lúc nàng biết chàng thuộc dạng Sở Khanh. Chàng vừa tốt nghiệp trường kiến trúc lại hào hoa, tuấn tú, phong nhã, khôi ngô. Mấy anh em trong cơ quan vẫn thường ghen tị với chàng vì chàng chẳng những được trời...