Vợ cũ bước ra từ siêu xe, đưa tôi tờ 100 ngàn bảo: “Anh mang về mà mua sữa cho con, con mình em vẫn nuôi tốt”
Vợ cũ thấy tôi thì chỉ cười cười. Cô ấy là người ký hợp đồng với tôi hôm đó. Xong việc, cô ấy bảo mọi người ra ngoài hết rồi đưa cho tôi tờ 100 ngàn rồi bảo: “Anh mang về mà mua sữa cho con của bồ, con mình em vẫn nuôi tốt”.
Tôi đã từng có một gia đình hạnh phúc, nhưng đó là chuyện của nhiều năm trước, khi tôi chưa có con và chưa rơi vào tình trạng bi đát như bây giờ. Lúc ấy, tôi và vợ, mỗi người một công việc, lương không phải là quá cao song vẫn đảm bảo được nhu cầu của cuộc sống. Khi đó chưa có con nên cuộc sống của hai vợ chồng khá thoải mái.
Nhưng rồi chúng tôi bị vỡ kế hoạch. Lúc đầu, hai vợ chồng thống nhất với nhau rằng sẽ sinh con sau 3 năm nữa, khi mà nhà cửa đã mua xong và kinh tế ổn định hơn. Nhưng đợt đó, vợ tôi quên uống thuốc đúng lịch, thế là lại tòi ra một miệng ăn nữa. Khi biết vợ có bầu, bao nhiêu uất ức trong tôi đều dồn hết lên đầu cô ấy. Tôi quát: “Đấy, thích đẻ thì đẻ ra tự mà nuôi, đã bảo cẩn thận rồi mà không nghe”.
Từ ngày đó, tôi để mặc vợ, tôi không muốn đứa con ấy ra đời, vì đơn giản, lúc này chưa thích hợp. Tôi bực vợ tôi lắm, đã dặn cẩn thận, có viên thuốc bé tí mà cũng quên để khiến hai vợ chồng lâm vào tình trạng này. Lúc đó, vợ tôi bị động thai nên phải ở nhà dưỡng thai. Thế là chỉ có mỗi tôi đi làm, tôi viện vào cớ đó, mắng chửi cô ấy đêm ngày. Lần nào đưa tiền cho vợ mua thức ăn, tôi đều phải cho cô ấy một tràng rồi mới đưa. Như thế tôi mới hả dạ được.
“Đấy, thích đẻ thì đẻ ra tự mà nuôi, đã bảo cẩn thận rồi mà không nghe”. (Ảnh minh họa)
Lúc đó, Hằng đã đến với tôi như một vị cứu tinh. Em có thể ngồi nghe tôi than thở chuyện gia đình suốt cả tối. Hằng khác hẳn vợ tôi, cô ấy đang là thư ký cho một công ty lớn, xinh đẹp, thông minh chứ không chậm chạp, xấu xí như vợ tôi ở nhà. Tôi giống như cá gặp nước, ngã vào vòng tay của Hằng.
Rồi chuyện gì đến cũng đến, tôi đi quá giới hạn với Hằng, rồi 2 tuần sau, Hằng thông báo có thai. Tôi như chết đứng, nhưng nhìn Hằng ngồi khóc, đôi vai trần mảnh mai run lên bần bật khiến tôi không nỡ. Tôi về bảo với vợ: “Anh thấy tình cảm của anh dành cho em đã hết, giờ anh đã có người mới, cô ấy cũng đang có thai. Anh nghĩ mình nên chia tay nhau, đứa con sinh ra mà không phải là mong muốn của bố nó thì là bất hạnh thôi. Anh phải lo cho con của anh”.
Lúc đó, vợ tôi đã quỳ xuống van xin tôi nghĩ lại nhưng tôi đã quyết, Hằng bảo em có căn hộ mới, nếu cưới tôi chuyển về đó ở luôn. Tôi thì chưa có nhà nên đó cũng là một ý hay.
Video đang HOT
Thế rồi tôi bỏ mặc vợ cùng đứa con 6 tháng tuổi đang tượng hình trong bụng mẹ nó lại căn phòng trọ cũ kỹ. Tôi không quan tâm đến sự tồn tại của vợ con mình vì đang mải mê với hạnh phúc mới.
Nghe bảo vợ tôi sinh non, là con gái. Trong khi Hằng mang thai con trai. Tôi chẳng buồn qua lại thăm vợ vì nghĩ dù sao cũng ly hôn rồi.
Cứ thế 6 năm trôi qua cái vèo. Tôi giờ thành ông bố bỉm sữa thứ thiệt vì Hằng suốt ngày đi tiếp khách, nhậu nhẹt với sếp, bỏ mặc con ở nhà. Hằng cũng không làm ra tiền, nghe nói căn hộ chúng tôi đang sống là được một đại gia tặng, tôi nhiều lần hỏi về nguồn gốc căn hộ này nhưng Hằng cứ gằn giọng bảo: “Có nhà mà ở là sướng rồi, anh có xây được cho tôi căn nhà khác không mà hỏi”.
Đợt đó tôi hết tiền, tiền lương của tôi được 7 triệu thì phải lo cho vợ, mua sữa, tả, bỉm cho con. Hôm nay đi làm mà trong túi còn mỗi 50 ngàn, vừa mới nhắn tin cho thằng bạn để vay tiền thì sếp lại bảo tôi đi ký hợp đồng.
Tôi đến chỗ hẹn, một chiếc xe ô tô 4 tỷ bóng loáng dừng trước cổng. Và người trên xe bước xuống không ai khác là vợ cũ của tôi. Có chết tôi cũng không nghĩ mình gặp phải tình huống này. Thì ra vợ tôi giờ là phu nhân của chủ tịch một công ty lớn – chính cái công ty mà tôi đang đi ký hợp đồng.
Vợ cũ thấy tôi thì chỉ cười cười. Cô ấy là người ký hợp đồng với tôi hôm đó. Xong việc, cô ấy bảo mọi người ra ngoài hết rồi đưa cho tôi tờ 100 ngàn rồi bảo:
- Anh mang về mà mua sữa cho con của bồ, con mình em vẫn nuôi tốt.
Anh mang về mà mua sữa cho con của bồ, con mình em vẫn nuôi tốt. (Ảnh minh họa)
- Ơ… Sao em lại biết… tiền….
- Về hỏi lại bạn thân của anh nhé, anh ta là gián điệp của em trong chừng ấy năm rồi. À, nhân tiện thì bảo sếp của bồ anh đến mà nhận con, anh nuôi hộ con người khác lâu quá rồi đấy.
- Hả, em nói vậy là sao?
- Sao dạo này anh kém thông minh thế? Nuôi con người khác lâu quá nên mụ mị rồi.
Nói xong, vợ cũ bỏ tờ 100 ngàn xuống giữa bàn rồi đi thẳng, tôi đứng như trời trồng trong căn phòng vắng. Tôi không nghĩ rằng cuộc đời mình lại khốn cùng như thế này. Phải chăng đó là quả báo cho kẻ tham vàng bỏ ngãi như tôi?
Theo Một Thế Giới
Gã đàn ông thất bại để con mình gọi kẻ khác là bố
Liên tục như thế suốt 3 tháng, vợ chồng tôi cãi nhau liên miên. Cuối năm đó chúng tôi ly hôn. Nửa năm sau em lên xe hoa. Tôi choáng váng trước tin đó.
Tôi và vợ là thanh mai trúc mã, 2 gia đình quen nhau từ lâu nên chỉ tốt nghiệp Đại học là chúng tôi nên vợ nên chồng. Lấy nhau được 4 năm, có với nhau 2 mặt con thì tôi mất việc ở chỗ làm vì bất đồng quan điểm với sếp. Thời gian tôi thất nghiệp lại trùng với lúc món nợ xây nhà đến hẹn phải trả, đứa thứ 2 thì ốm nặng phải vào viện cũng tốn một khoản chi phí lớn. Nhìn vợ chạy vạy khắp nơi lo tiền nong mà tôi không khỏi đau lòng nhưng vẫn chưa kiếm được việc nên tôi đành yên phận ở nhà.
Vợ chồng tôi liên tục hục hặc nhau vì chuyện tiền bạc. Vợ tôi bảo tôi hãy đi kiếm công việc chân tay nào đó cũng được, miễn có đồng ra đồng vào cho gia đình nhưng tôi vì sĩ diện nên không đồng ý. Cô ấy nói nặng, bảo tôi là trụ cột gia đình thì đừng bám váy đàn bà mãi thế. Tôi nổi giận, tát cô ấy rồi bỏ ra ngoài.
Liên tục như thế suốt 3 tháng, vợ chồng tôi cãi nhau liên miên. Cuối năm đó chúng tôi ly hôn. Nửa năm sau em lên xe hoa. Tôi choáng váng trước tin đó. Chồng mới của em là kẻ đã theo đuổi em nhiều năm nay, anh ta hiện là một kiến trúc sư thành đạt và thừa khả năng lo cho em và 2 con cuộc sống ổn định, sung túc. Tôi còn biết em và anh ta đã có mối quan hệ từ lâu, trước cả khi chúng tôi ly hôn.
Hận em, tôi quyết đến tìm em hỏi cho ra nhẽ mọi chuyện.
- Anh làm được gì cho tôi, cho con mà đòi nói tôi là đồ lăng loàn? Nếu tôi không bám víu vào người đàn ông đó thì liệu con anh có qua khỏi không, món nợ xây nhà kia có thanh toán cho xong không? Anh cảm ơn tôi còn không hết, lấy tư cách gì đến đây đánh ghen? Giờ chúng ta ly hôn rồi, anh tốt nhất nên tự lo cho bản thân mình đi, đừng có ở nhà mãi thế nữa!
Sự lạnh lùng của em như dội gáo nước lạnh vào mặt tôi. Tôi từ bỏ tính sĩ diện của mình, nhận một công việc tay chân, tuy chỉ kiếm được 4 triệu 1 tháng nhưng cũng hơn những ngày tháng nằm nhà trước đây. Mỗi cuối tuần, tôi lại gọi cho em đòi gặp em, gặp con.
Thật ra, dù em lấy chồng, mối quan hệ của tôi với em chưa chấm dứt, mỗi lần gặp nhau, chúng tôi vẫn lao vào nhau như những kẻ đói khát, nhiều khi bọn tôi ôm nhau khóc. Tôi luôn có cảm giác tội lỗi với chồng em, nhưng tôi lại không thể vứt bỏ được tình cảm dành cho em, nỗi nhớ em khiến tôi trở thành kẻ thứ 3 hèn yếu, nhu nhược và day dứt. Bao nhiêu lần muốn chấm dứt, nhưng cứ hễ gặp em là tôi như quên hết mọi thứ trên đời. Tôi cứ lặng lẽ sống kiếp người tình nửa công khai, nửa bí mật của em suốt thời gian qua.
2 đứa con bé bỏng chẳng còn nhớ mặt tôi, liên tục gọi chồng mới của em là bố. Tôi nhận ra mình quả là người đàn ông thất bại, không giữ được hạnh phúc riêng đã đành, còn phải nhìn con mình gọi người khác là bố. Thế nhưng đó lại là điều tốt nhất cho em, cho con, nên tôi đành cắn răng im lặng.
Theo MASK
Không phải con mình, làm sao chồng tôi yêu thương được Tôi những tưởng anh đã nguôi ngoai quá khứ, nhưng hóa ra không phải. Con trai tôi chính là thứ nhắc nhớ rõ nhất lỗi lầm của tôi. Trung là mối tình thầm lặng của tôi trong suốt những năm tháng đại học, anh cùng lớp tôi, hơn lứa chúng tôi khi đó 3 tuổi. Trung con nhà giàu, là công tử bột...