Vợ cũ bước ra từ siêu xe, đưa tôi tờ 100 ngàn bảo: “Anh mang về mà mua sữa cho con, con mình em vẫn nuôi tốt”
Vợ cũ thấy tôi thì chỉ cười cười. Cô ấy là người ký hợp đồng với tôi hôm đó. Xong việc, cô ấy bảo mọi người ra ngoài hết rồi đưa cho tôi tờ 100 ngàn rồi bảo: “Anh mang về mà mua sữa cho con của bồ, con mình em vẫn nuôi tốt”.
Tôi đã từng có một gia đình hạnh phúc, nhưng đó là chuyện của nhiều năm trước, khi tôi chưa có con và chưa rơi vào tình trạng bi đát như bây giờ. Lúc ấy, tôi và vợ, mỗi người một công việc, lương không phải là quá cao song vẫn đảm bảo được nhu cầu của cuộc sống. Khi đó chưa có con nên cuộc sống của hai vợ chồng khá thoải mái.
Nhưng rồi chúng tôi bị vỡ kế hoạch. Lúc đầu, hai vợ chồng thống nhất với nhau rằng sẽ sinh con sau 3 năm nữa, khi mà nhà cửa đã mua xong và kinh tế ổn định hơn. Nhưng đợt đó, vợ tôi quên uống thuố.c đúng lịch, thế là lại tòi ra một miệng ăn nữa. Khi biết vợ có bầu, bao nhiêu uất ức trong tôi đều dồn hết lên đầu cô ấy. Tôi quát: “Đấy, thích đẻ thì đẻ ra tự mà nuôi, đã bảo cẩn thận rồi mà không nghe”.
Từ ngày đó, tôi để mặc vợ, tôi không muốn đứa con ấy ra đời, vì đơn giản, lúc này chưa thích hợp. Tôi bực vợ tôi lắm, đã dặn cẩn thận, có viên thuố.c bé tí mà cũng quên để khiến hai vợ chồng lâm vào tình trạng này. Lúc đó, vợ tôi bị động thai nên phải ở nhà dưỡng thai. Thế là chỉ có mỗi tôi đi làm, tôi viện vào cớ đó, mắng chử.i cô ấy đêm ngày. Lần nào đưa tiề.n cho vợ mua thức ăn, tôi đều phải cho cô ấy một tràng rồi mới đưa. Như thế tôi mới hả dạ được.
“Đấy, thích đẻ thì đẻ ra tự mà nuôi, đã bảo cẩn thận rồi mà không nghe”. (Ảnh minh họa)
Lúc đó, Hằng đã đến với tôi như một vị cứu tinh. Em có thể ngồi nghe tôi than thở chuyện gia đình suốt cả tối. Hằng khác hẳn vợ tôi, cô ấy đang là thư ký cho một công ty lớn, xinh đẹp, thông minh chứ không chậm chạp, xấu xí như vợ tôi ở nhà. Tôi giống như cá gặp nước, ngã vào vòng tay của Hằng.
Rồi chuyện gì đến cũng đến, tôi đi quá giới hạn với Hằng, rồi 2 tuần sau, Hằng thông báo có thai. Tôi như chế.t đứng, nhưng nhìn Hằng ngồi khóc, đôi vai trần mảnh mai run lên bần bật khiến tôi không nỡ. Tôi về bảo với vợ: “Anh thấy tình cảm của anh dành cho em đã hết, giờ anh đã có người mới, cô ấy cũng đang có thai. Anh nghĩ mình nên chia tay nhau, đứa con sinh ra mà không phải là mong muốn của bố nó thì là bất hạnh thôi. Anh phải lo cho con của anh”.
Lúc đó, vợ tôi đã quỳ xuống va.n xi.n tôi nghĩ lại nhưng tôi đã quyết, Hằng bảo em có căn hộ mới, nếu cưới tôi chuyển về đó ở luôn. Tôi thì chưa có nhà nên đó cũng là một ý hay.
Thế rồi tôi bỏ mặc vợ cùng đứa con 6 tháng tuổ.i đang tượng hình trong bụng mẹ nó lại căn phòng trọ cũ kỹ. Tôi không quan tâm đến sự tồn tại của vợ con mình vì đang mải mê với hạnh phúc mới.
Nghe bảo vợ tôi sinh non, là con gái. Trong khi Hằng mang thai con trai. Tôi chẳng buồn qua lại thăm vợ vì nghĩ dù sao cũng l.y hô.n rồi.
Video đang HOT
Cứ thế 6 năm trôi qua cái vèo. Tôi giờ thành ông bố bỉm sữa thứ thiệt vì Hằng suốt ngày đi tiếp khách, nhậu nhẹt với sếp, bỏ mặc con ở nhà. Hằng cũng không làm ra tiề.n, nghe nói căn hộ chúng tôi đang sống là được một đại gia tặng, tôi nhiều lần hỏi về nguồn gốc căn hộ này nhưng Hằng cứ gằn giọng bảo: “Có nhà mà ở là sướng rồi, anh có xây được cho tôi căn nhà khác không mà hỏi”.
Đợt đó tôi hết tiề.n, tiề.n lương của tôi được 7 triệu thì phải lo cho vợ, mua sữa, tả, bỉm cho con. Hôm nay đi làm mà trong túi còn mỗi 50 ngàn, vừa mới nhắn tin cho thằng bạn để vay tiề.n thì sếp lại bảo tôi đi ký hợp đồng.
Tôi đến chỗ hẹn, một chiếc xe ô tô 4 tỷ bóng loáng dừng trước cổng. Và người trên xe bước xuống không ai khác là vợ cũ của tôi. Có chế.t tôi cũng không nghĩ mình gặp phải tình huống này. Thì ra vợ tôi giờ là phu nhân của chủ tịch một công ty lớn – chính cái công ty mà tôi đang đi ký hợp đồng.
Vợ cũ thấy tôi thì chỉ cười cười. Cô ấy là người ký hợp đồng với tôi hôm đó. Xong việc, cô ấy bảo mọi người ra ngoài hết rồi đưa cho tôi tờ 100 ngàn rồi bảo:
- Anh mang về mà mua sữa cho con của bồ, con mình em vẫn nuôi tốt.
Anh mang về mà mua sữa cho con của bồ, con mình em vẫn nuôi tốt. (Ảnh minh họa)
- Ơ… Sao em lại biết… tiề.n….
- Về hỏi lại bạn thân của anh nhé, anh ta là gián điệp của em trong chừng ấy năm rồi. À, nhân tiện thì bảo sếp của bồ anh đến mà nhận con, anh nuôi hộ con người khác lâu quá rồi đấy.
- Hả, em nói vậy là sao?
- Sao dạo này anh kém thông minh thế? Nuôi con người khác lâu quá nên mụ mị rồi.
Nói xong, vợ cũ bỏ tờ 100 ngàn xuống giữa bàn rồi đi thẳng, tôi đứng như trời trồng trong căn phòng vắng. Tôi không nghĩ rằng cuộc đời mình lại khốn cùng như thế này. Phải chăng đó là quả báo cho kẻ tham vàng bỏ ngãi như tôi?
Theo Một Thế Giới
Không phải con mình, làm sao chồng tôi yêu thương được
Tôi những tưởng anh đã nguôi ngoai quá khứ, nhưng hóa ra không phải. Con trai tôi chính là thứ nhắc nhớ rõ nhất lỗi lầm của tôi.
Trung là mối tình thầm lặng của tôi trong suốt những năm tháng đại học, anh cùng lớp tôi, hơn lứa chúng tôi khi đó 3 tuổ.i.
Trung con nhà giàu, là công tử bột chính hãng, anh yêu nhiều, đào hoa lắm, cái đó không phải tôi không biết, nhưng việc yêu thì cứ yêu, thương thầm thì cứ thương thôi, tình cảm là thứ người ta không kiểm soát được.
Tôi cũng không ngờ được, có ngày Trung lại ngỏ lời với tôi, đó là vào khoảng cuối năm 4, khi tôi chuẩn bị tốt nghiệp. Yêu nhau không lâu thì chúng tôi gần gũi, và thời điểm vừa ra trường cũng là lúc tôi phát hiện mình có bầu hơn 1 tháng.
Tôi nói với Trung, anh nói, chúng tôi vừa ra trường, không thể nuôi được con, mà bố mẹ anh cũng chẳng đời nào cho cưới. Rồi Trung bỏ mặc tôi với nỗi sợ hãi, với cái bụng lớn từng ngày, anh cắt đứt liên lạc với tôi. Gọi cho anh không được, n hà anh thì tôi không biết, quá hoảng loạn, tôi đã tìm đến Tiến. Tiến là người bạn thân cùng lớp của tôi, đó là người luôn âm thầm bên tôi mỗi khi tôi buồn hay có chuyện gì không hay.
Khi nghe tôi nói mọi chuyện trong nước mắt, Tiến lặng yên không nói câu nào.
Tôi bảo, anh có thể đưa em đi bỏ cái thai này không. Nếu để lại, bố mẹ em giế.t em mất, em không dám về quê nữa.
Nghe tôi nói vậy, Tiến bỗng nói: "Không được bỏ, chúng mình cưới nhau đi, anh sẽ coi đó là con của mình, sẽ chăm sóc cho mẹ con em suốt cuộc đời này".
Tôi sốc nặng khi nghe anh nói, nhưng cuối cùng, tôi gật đầu đồng ý, bởi đây là phương an tối ưu nhất tôi có thể chọn lựa bây giờ. Lúc này, Tiến thú nhận, đã yêu thầm tôi rất lâu rồi.
Đám cưới của chúng tôi diễn ra rất nhanh sau đó. Thể trạng tôi yếu, nên ốm nghén dặt dẹo khổ vô cùng. Tiến nói với bố mẹ tôi có thai trước, tất nhiên chẳng ai mảy may nghi ngờ gì.
Thời gian tôi bầu bí, Tiến chăm sóc tôi rất tốt, tôi cũng ngày càng yêu anh. Yêu đến mức tôi cảm giác chúng tôi là một gia đình hoàn hảo, và đứ.a b.é trong bụng tôi thực sự là con anh.
Ngày tôi sinh con, mẹ chồng bế đứ.a tr.ẻ rồi chặc lưỡi: "Không có nét giống bố nhỉ?". Tôi chột dạ. Tiến giằng lấy đứ.a tr.ẻ, thơm một cái thật kêu lên đôi má bầu bĩnh của con, dụi mặt vào bụng con trai rồi nói: "Bé tí thế này biết giống ai, càng lớn sẽ càng giống, con yêu nhỉ?".
Tôi mỉm cười hạnh phúc khi anh nói vậy. Tình yêu và lòng biết ơn lúc đó dạt dào trong lòng tôi, thấy mình thật may mắn khi lấy được một người như anh.
Thế nhưng, càng lớn, thằng bé càng khác xa với Tiến. Khác đến mức hiển nhiên. Tôi ước con giống mình, nhưng nó cũng chẳng giống mẹ, mà như khuôn đúc với Trung. Bố mẹ tôi không thích cháu, lúc nào bà cũng nhìn thẳng bé với thái độ nghi hoặc.
Nhưng tôi sợ nhất, là cái cách Tiến nhìn con, rồi thở dài đán.h thượt. Lâu rồi, anh không bế con, không âu yếm con như xưa nữa.
Tiến bỏ bê vợ con, anh đi sớm về muộn, thường xuyên nhậu nhẹt và say xỉn, hay kiếm cớ trách mắng mẹ con tôi. Còn xưng tôi cô với vợ, mày tao với con...
Một lần, hai vợ chồng cãi nhau, tôi đã nhắc lại chuyện anh từng hứa sẽ yêu thương tôi ngày xưa. Tiến cười nhạt rồi nói: "Là ngày đấy tôi ngu, bây giờ, tôi chán nuôi con tu hú rồi, thật sự chán lắm rồi..."
Tiến bỏ đi, bỏ tôi lại với nỗi đau xé nát tâm can. Bây giờ thì tôi rõ rồi, làm sao tôi có thể bắt anh thương con tôi khi đứ.a tr.ẻ chẳng phải má.u mủ của anh. Tôi quá chủ quan, tôi cứ nghĩ ngần ấy năm tháng vợ chồng đủ để anh lãng quên đi quá khứ, nhưng hóa ra không phải vậy. Con trai tôi chính là thứ nhắc nhớ rõ nhất lỗi lầm của tôi. Thế là hết rồi, tình yêu cao thượng của tôi, niềm hạnh phúc tưởng chừng cả đời của tôi, mọi thứ đột nhiên tan biến như bong bóng xà phòng...
Theo Khỏe & Đẹp
Để mặc con mình đói khát, chồng mang tiề.n đi cung phụng con riêng của nhân tình Trung ú ớ, lắp bắp vì sự xuất hiện quá đột ngột của Ngọc. Ngọc thấy tuyệ.t vọn.g hơn bao giờ hết. Ngọc đặt hoàn toàn niềm tin vào Trung vậy mà Trung lại lừa dối Ngọc theo cách đê tiện nhất. Trung cũng là người đàn ông hiền lành nên nhận lời kết hôn với Trung, Ngọc cũng chẳng do dự. Sau...