Vợ con anh đang đợi, em đừng tốn công vô ích với anh
Tôi với vợ cưới nhau đã được 4 năm và cuộc sống vẫn đang trong giai đoạn hạnh phúc nhất của hôn nhân. Chúng tôi đã có với nhau một cậu con trai 2 tuổi kháu khỉnh. Tôi và vợ là bạn học đại học, ngày ấy cô ấy là hoa khôi của lớp, mất bao nhiêu công sức cộng với sự may mắn tôi mới chiếm được trái tim của nàng. Và sau đó phải mất 3 năm trời nghĩ biết bao nhiêu kế để giữ nàng khỏi bị kẻ khác cuỗm mất tôi mới có thể rước vợ về dinh.
Cô ấy không chỉ là người vợ xinh đẹp mà còn là người phụ nữ biết vun vén cho chồng con, đối xử với bố mẹ chồng cũng rất chu đáo. Còn bản thân tôi cũng được nhờ vợ. Từ sau khi cưới, nhờ có vợ đảm mà tôi được toàn tâm toàn ý vào công việc nên đường công danh của tôi đã phất rất nhanh. Mới 28 tuổi, tôi đã trở thành một trưởng phòng kinh doanh của công ty lớn, có vốn đầu tư nước ngoài.
Vợ tôi cũng làm cho một công ty trong nước, thu nhập cũng khá. Nói chung chúng tôi đã có một mái ấm hạnh phúc, chẳng có gì phải lo lắng nữa. Tôi cũng không phải là người đàn ông có máu lăng nhăng vì nói thật vợ tôi đã quá xinh và trong chuyện vợ chồng cô ấy cũng rất tuyệt. Từ ngày yêu cô ấy tôi chưa từng bị xao lòng trước bất cứ một cô gái nào khác.
Hôm trước công ty tôi có một đợt tuyển nhân sự, dù phòng tôi không có chỉ tiêu nhưng một anh trong tổ phỏng vấn có việc bận nên tôi đã phỏng vấn thay. Trong buổi phỏng vấn ấy tôi đặc biệt chú ý đến em, một cô gái có làn da trắng mịn với mái tóc đen dài xõa ngang vai, giọng nói nhỏ nhẹ rất dễ mến. Với kiến thức khá vững em đã trúng tuyển vào làm ở công ty.
Không hiểu sao từ hôm ấy hình ảnh em cứ lảng vảng trong đầu tôi. Nhiều lúc về nhà đang phụ vợ nấu cơm nhưng tôi lại nhớ đến khuôn mặt ấy, vợ gọi mà tôi cũng chẳng hay. Chỉ đến khi cô ấy vỗ vào vai tôi mới chợt giật mình.
- Anh đang nghĩ gì vậy mà em gọi không biết?
Video đang HOT
- À, anh đang nghĩ tới kế hoạch sếp vừa giao.
- Nếu anh bận anh có thể lên phòng làm đi, em nấu một tí là xong thôi mà.
- Ừ, không sao anh phụ em được mà.
Có lần ở công ty tổ chức tiệc, tôi đã chủ động lại chỗ em nói chuyện dù em không thuộc phòng của tôi. Lúc đầu em có vẻ em dè nhưng sau khi thấy tôi trò chuyện thoải mái em cũng cởi mở hơn. Không hiểu sao em lại có sức hút kì lạ đến như thế. Sau vợ tôi, em là người con gái thứ hai đã chiếm được trái tim tôi. Tối ấy em cũng quan tâm đặc biệt tới tôi khi mà cả buổi tối em chỉ ngồi lựa đồ ăn rồi giục tôi ăn cái nọ, cái kia chẳng khác gì một cặp tình nhân đang chăm sóc cho nhau vậy
Đêm ấy cũng là đêm đầu tiên tôi từ chối việc ân ái vợ vợ sau 4 năm chung sống. Vợ tôi chỉ nghĩ chồng mệt vì uống nhiều mà đâu biết trong đầu tôi đang lởn vởn bóng hình em.
Những ngày sau tôi vẫn làm tròn nghĩa vụ của một người chồng yêu vợ, một người cha hết lòng chăm lo cho con. Chỉ có điều trong đầu tôi bây giờ có thêm một bóng hình người con gái khác để nhung nhớ ngoài vợ tôi.
Thế nhưng tôi và em cũng mới chỉ dừng lại ở những ánh mắt tình tứ trao nhau những tin nhắn vụng trộm hỏi thăm rồi xóa đi ngay chứ tôi chưa dám làm chuyện gì có lỗi với vợ. Tôi vẫn rất yêu vợ mình. Một lần tôi bị cảm, mặc dù đã nghỉ một ngày ở nhà song người vẫn rất mệt nhưng vì công ty đang có hợp đồng quan trọng nên sau ngày hôm sau tôi lại cố gắng đến công ty.
Chiều hôm ấy ký xong hợp đồng thì tôi lại bị cảm lại. Lúc sáng em nhìn thấy tôi trong bộ dạng mệt mỏi nên chắc em rất lo lắng. Khi tôi đang nằm ra chiếc ghế trong phòng để nghỉ vì không thể nhấc người lên được để về thì chợt có tiếng gõ cửa: “Em vào được không?”. “Em vào đi”.
Em xuất hiện trước mặt tôi làm tôi tỉnh hẳn:
- Em chưa về sao?
- Anh thế này em về sao được.
- Để em đánh cảm cho anh.
Em vừa nói vừa cúi xuống cởi chiếc cúc áo ngực của tôi. Khuôn mặt của em ở rất gần với khuôn mặt của tôi. Dù đang bị cảm lạnh nhưng lúc ấy người tôi chợt nóng ran, tôi đã không thể kiềm chế được bản thân mình đã ôm ghì lấy em, thế nhưng đúng lúc này chuông điện thoại của tôi reo lên, vợ tôi gọi:
“Chồng sắp về chưa để vợ nấu cháo chồng về ăn cho nóng. Con trai cũng đợi bố về chứ không chịu ăn trước”.
Tôi như bừng tỉnh và vội buông tay em ra: “Xin lỗi em, Em rất tốt nhưng anh rất tiếc… Anh phải về với vợ đây” rồi vội vã đóng lại cúc áo lấy cặp rồi ra về. May mắn là tôi đã chưa làm gì có lỗi với vợ. Tối ấy tôi đã được thưởng thức bát cháo nóng của vợ khiến tôi tỉnh cả người. Đêm đó tôi và vợ có một đêm ân ái mặn nồng mà lâu lắm rồi tôi mới tìm lại được cảm giác ấy.
Hôm sau đến công ty, trong giờ ăn trưa em đã chủ động qua chỗ tôi chứ không phải là tôi qua chỗ em ngồi cùng như mọi lần nữa:
- Chuyện hôm qua em xin lỗi.
- Không, anh mới là người phải xin lỗi em.
- Anh có một người vợ như thế thì hãy cố gắng giữ chị ấy thật chặt, đừng bao giờ làm gì có lỗi với chị ấy nghe anh. Chúc anh chị hạnh phúc.
Từ đó trở đi tôi và em đã không có một bước tiến thêm nào nữa và mãi chỉ là đồng nghiệp của nhau. Và tôi cũng không bị thêm một cô gái nào làm cho rung động nữa
Theo Webtretho