Vợ có thể xấu, nhưng không thể không biết nấu ăn!
Nếu như không lấy được một cô vợ biết nấu ăn ngon, thì thà tôi ở vậy, hàng ngày ăn cơm bụi còn cảm thấy hài lòng hơn.
Mấy ngày nay, thấy các chị em xôn xao bàn tán quanh mấy bài viết về việc phụ nữ và những bữa ăn giữ lửa gia đình. Thật tình, tôi không định nói ra quan điểm của mình, nhưng thấy các chị em đòi… nữ quyền dữ quá, nên cũng xin được chia sẻ vài ba ý kiến. Tôi biết, nói lên những điều suy nghĩ, hẳn các chị em sẽ nghĩ tôi là thằng đàn ông nhỏ mọn, nhưng thật tình, tôi thà lấy một cô vợ xấu xí về nhan sắc, còn hơn tồi tệ về nấu ăn. Tôi dám khẳng định điều ấy!
Vì sao tôi lại nói thế, thì chuyện cũng có nguyên do của nó cả.
Tôi sinh ra trong một gia đình dạng trung lưu, bố mẹ đều là trí thức. Tôi có một người chị cả, chính là vì chị tôi là con gái, nên ngay từ bé mẹ tôi đã đưa chị tôi vào khuôn phép, thường bắt chị tôi đi chợ cùng mẹ để biết chọn đồ ăn, nấu ăn cùng mẹ để thạo làm các món. Chính vì thế, khi hai chị em tôi lên thành phố trọ học, tôi cũng được chị tôi chăm sóc những bữa ăn như ở nhà vậy.
Còn đối với tôi, vì tôi là con trai, nên mẹ tôi để tôi dành toàn bộ thời gian cho việc học hành, có thể nói là hơi “thiên vị” một chút. Tôi đi học về là có thể chơi thể thao, xem phim, chờ đến giờ ăn cơm. Có lẽ vì thế mà tôi hoàn toàn… mù tịt việc nấu nướng. Món duy nhất tôi biết làm từ hồi trọ học Đại học là cắm cơm, luộc trứng chờ chị tôi về. Tôi dám cá rằng, tôi không phải là thằng đàn ông duy nhất chẳng biết gì về chuyện nấu nướng.
Vì chỉ biết thưởng thức những món mẹ và chị gái tôi nấu, mà tới khi chị tôi đi lấy chồng, thời gian đầu quả thực tôi bị “khủng hoảng” đường ăn uống. Vốn bụng dạ đã không tốt, ăn quán 2 bữa tôi đã bị “tào tháo đuổi”, chưa kể đồ ăn ngoài quán ôi thiu, và nhìn nhiều quán cơm bụi tôi đã chẳng dám nuốt. Tôi quyết định chi mạnh tay hơn để vào những quán ăn sang hơn chút, vì muốn có những bữa ăn đảm bảo sức khỏe, thì hỡi ôi, quán thì sạch, đồ ăn cũng tạm, nhưng ăn được 1 tuần là tôi đã không nuốt nổi.
Chị gái và mẹ tôi thường trêu, tôi nên yêu một cô nào đấy để được chăm sóc bữa ăn cho đầy đủ. Vậy là nghe theo lời mẹ, chị gái, tôi yêu. Một cô đồng nghiệp cùng cơ quan khá xinh xắn và hiền lành. Thời gian đầu cưa cẩm, chúng tôi thường ăn nhà hàng, đi uống nước, đi chơi. Tôi không thích thú gì nhưng nghĩ đang cưa cẩm cũng nên chiều nàng một chút. Ây vậy mà, sau khi yêu nhau 2 tháng, tôi ngỏ ý muốn nàng qua nhà, hai đứa nấu ăn cho tình cảm thì nàng chối bay biến. Lúc ấy, tôi mới than trời vì nàng là tiểu thư chính gốc. Ngoan hiền, xinh xắn nhưng hoàn toàn mù tịt chuyện nấu nướng.
Video đang HOT
Vậy là mối tình đầu kết thúc sau 3 tháng.
Tiếp đến, tôi yêu một cô gái hơn tôi 1 tuổi, về suy nghĩ cô ấy chín chắn hơn tôi hẳn. Tôi chắc mẩm, đây là người phụ nữ mà mình cần, vì một người con gái đứng tuổi, sẽ tự biết chăm sóc bản thân và lo toan cho gia đình, bao gồm cả chuyện bếp núc. Mà đúng là may thật, vì nàng nấu ăn cũng khá, tôi nghĩ nàng nấu nhiều sẽ lên tay. Nhưng, thật xui xẻo, chỉ được 1 tuần nàng qua nấu ăn cho tôi, sang tuần thứ 2 nàng kêu bận. Công việc của nàng thường về muộn, mà đã muộn là nàng cảm thấy mệt mỏi nên nói chúng tôi đi… ăn hàng cho nhanh. Tôi ngán ngẩm lắc đầu, vậy là mối tình thứ 2 cũng kết thúc chỉ sau gần 2 tháng quen biết.
Sau hai cô gái đó, tôi mang tâm trạng khá thất vọng về phụ nữ thời nay. Tôi thấy các cô chỉ quan tâm tới vẻ bề ngoài của mình, trang điểm, váy áo sao cho đẹp, hoặc số khác, lại cố kiếm tiền sao cho thật nhiều mà chẳng ai thèm nghĩ tới chuyện mình cần học hỏi chuyện bếp núc. Nói chuyện với 10 cô thì tới cả 9 cô nghĩ rằng lấy chồng giàu để thuê osin, đi ăn hàng. 1 cô còn lại may mắn hơn chút thì than thở đàn ông ngày nay cần phải hiểu phụ nữ hơn, biết thông cảm, biết chia sẻ.
Tôi nói thật các chị em cứ than thở mình vất vả, mình phải chăm con, làm việc cơ quan rồi việc nhà, rồi chuyện nấu nướng tới ngập đầu. Tôi cũng đã đi nước ngoài một vài lần, tiếp xúc với nhiều phụ nữ Tây và người Việt ở nước ngoài, họ chăm chỉ, làm việc gấp nhiều lần phụ nữ Việt. Họ đi làm, chăm sóc con, nấu ăn, làm bánh cho chồng con thưởng thức mà chẳng bao giờ than thở, thậm chí họ cũng chẳng thuê người giúp việc.
Vâng, lại nói đến quyền được cảm thông của phụ nữ Việt, chúng tôi chia sẻ kiểu gì, khi mà hàng ngày về nhà cái bụng réo liên hồi. Bữa sáng, bữa trưa ăn đường, ăn chợ đã là quá lắm, tới tối muốn có một bữa cơm ngon vợ nấu cũng không xong. Bảo thế thì chúng tôi thông cảm kiểu gì.
Nói thật, phụ nữ thời chị thôi, cũng chỉ cách tôi 5 tuổi, nhưng cái gì chị cũng làm chu tất, nấu ăn ngon khiến chồng chị ngày nào cũng khen nức nở. Tôi nhìn anh rể mà phát thèm. Càng chứng kiến gia đình họ hạnh phúc, đầm ấm quanh bữa cơm, tôi lại càng chẳng dám… lấy vợ. Tôi sợ, quá sợ yêu một cô nàng đoảng, và điều gì khủng khiếp hơn việc bạn phải lấy một cô vợ đoảng nữa.
Nấu ăn không ngon, chồng chán ăn cơm nhà đã là một chuyện. Không chuyên tâm chuyện nấu nướng cũng thể hiện người phụ nữ này chẳng biết vun vén, chăm lo cho cuộc sống. Thế thì, chẳng khác nào lấy thêm một thằng đàn ông về làm vợ.
Có lẽ đó là lý do tôi vẫn ế cho tới tận bây giờ. Các cô gái thời nay làm tôi quá thất vọng. Vậy nên, tôi xin các chị em, các chị em đừng kêu gào chúng tôi phải cảm thông, phải giúp việc nhà, phải hộ chị em chuyện nấu nướng. Chúng tôi cũng chỉ là con người, mà đã là thằng đàn ông thì thằng nào cũng muốn sau một ngày làm việc vất vả được ăn món ngon do chính tay vợ mình nấu.
Vậy nên, tôi thà ở vậy còn hơn là lấy một cô vợ đoảng.
Theo DanViet
Vợ tôi xấu thì sao, nấu ăn ngon là được
Tôi chưa khi nào quan niệm rằng mình phải lấy một người vợ thật đẹp, sắc nước hương trời mặc dù ngoại hình của tôi rất bắt mắt.
Chị em hàng xóm, người ngoài nhìn tôi, ai cũng nói tôi giống như trai Hàn vậy, vì đẹp trai lại còn có gu ăn mặc. Tôi cũng không dám thừa nhận mình như vậy. Nhưng mà bạn bè cứ hết lời khen nên tôi cũng nghĩ, chắc mình cũng có ưu thế về ngoại hình thật.
Tôi được các em xinh đẹp, chân dài nhảy vào tán tỉnh. Điều đó càng làm tôi nghĩ, chắc chắn các cô ấy bị tôi hút hồn. Cũng yêu vài 3 mối tình nhưng cuối cùng, tôi lại chọn một cô vợ có ngoại hình khá là bình thường. Trong mắt những người khác, vợ tôi là một cô gái xấu, họ bàn tán như vậy. Kể cả ngay người thân của tôi cũng bảo, tại sao tôi lại yêu một cô gái xấu như thế mà còn muốn lấy cô ấy làm vợ? Tôi hỏi người nhà tôi &'thế mọi người có thấy cô ấy xấu tính không? Mọi người có thấy cô ấy ăn nói dễ chịu, biết ứng xử, biết trên biết dưới không? Bố mẹ có thấy cô ấy là một đầu bếp tuyệt vời trong gia đình không?'. Bố mẹ tôi gật đầu &'ừ thì tất cả những điều đó nó có cả, chỉ là nó hơi xấu, xấu hơn các cô con dẫn về'. Tôi cười &'con quyết định rồi, vì cô ấy có nhiều thứ mà nhiều người khác không có'. Con cũng không biết vì sao con lại yêu cô ấy nhiều như vậy. Thật lòng là con rất yêu và muốn lấy cô ấy làm vợ...
Thật ra, tôi phát hiện ra, tôi nghiện nàng từ khi nàng nấu ăn cho tôi. Những bữa ăn đơn giản nàng nấu khi mời tôi tới nhà chơi đã khiến tôi bị cuốn hút. Tôi tự hỏi, tại sao cô ấy lại có thể nấu ăn ngon như vậy? Vì trước giờ, yêu ai, tôi cũng đều đưa đi nhà hàng ăn uống, có người cũng mời tôi nhưng cũng chỉ là mời tới nhà hàng. Thế nên, lần này, cô ấy mời tôi tới nhà và tự nấu ăn cho tôi, khiến tôi cảm thấy thích thú vô cùng.
Thật ra, tôi phát hiện ra, tôi nghiện nàng từ khi nàng nấu ăn cho tôi. Những bữa ăn đơn giản nàng nấu khi mời tôi tới nhà chơi đã khiến tôi bị cuốn hút. (ảnh minh họa)
Ban đầu, tôi còn không tin rằng, cô ấy nấu ăn ngon và bày đẹp như vậy. Nhưng sau vài lần thử tài nghệ của người con gái này, tôi đã tin... Nàng thật sự nấu ăn quá ngon, quá đỉnh luôn. Bất cứ món gì tôi yêu cầu, tôi thích và bảo nàng nấu mời, nàng đều làm chỉn chu, đẹp và ngon cực kì luôn, rất hợp với khẩu vị của tôi.
Người ta nói, tình yêu của người đàn ông phải đi từ cái dạ dày thật chẳng sai chút nào. Chắc hẳn, tôi đã bị em &'mê hoặc' từ những bữa ăn. Em nấu ăn cực chuẩn, cực ngon. Nhìn cách em bày trí cũng rất chuyên nghiệp. Tới nhà em chơi, chỉ cần nhìn ngắm em vào bếp tôi đã thấy yêu em rồi. Em cũng là người phụ nữ có nữ công gia chánh giỏi.
Nói về cách ứng xử của em thì không chê vào đầu được. Em ăn nói dễ nghe, dịu dàng. Chưa bao giờ tôi thấy em nóng giận với bất cứ điều gì. Có chuyện gì không hay không phải, em cũng nhã nhặn giải quyết. Em không phô trương, không thích quát tháo, nói to, lúc nào cũng điềm đạm như vậy. Bản thân tôi cảm thấy ở em có điều gì đó rất đáng nể.
Em chu đáo với gia đình tôi. Kể từ ngày yêu nhau, lúc nào em cũng nghĩ sẽ tặng bố mẹ tôi quà cáp hay gì đó để bố mẹ biết mối quan hệ của chúng tôi. Nói chung, em như vậy là rát chu đáo rồi. Tôi không dám chê em điều gì. Một cô gái ngoại hình khá bình thường nhưng lại nấu ăn rất ngon đã khiến cho tôi yêu mê mệt. Tôi đâu còn nghĩ tới những lời bàn tán phía sau đó. Tôi luôn động viên em, đừng nghe thiên hạ xì xào. Người ta vốn không tin vào thứ tình yêu chân thành, chính họ mới là người nghi ngờ tình yêu nhưng lại trách cứ, sao trên đời không có tình yêu thật lòng.
Tất nhiên, cũng có những cô gái xinh đẹp có đầy đủ công dung ngôn hạnh, cũng nấu ăn ngon, giỏi, cũng điềm đạm, ôn hòa nhưng đã yêu em rồi, tôi thật sự cảm thấy cần em, không thể nào rời xa em. (ảnh minh họa)
Tại sao một chàng trai đẹp thì không thể yêu một cô gái bị cho là xấu? Em quan tâm người yêu, chiều người yêu, hết lòng vì người lớn, đối nhân xử thế tốt lại nấu ăn ngon, đó là điều mà không phải tìm được ở bất cứ cô gái nào.
Tất nhiên, cũng có những cô gái xinh đẹp có đầy đủ công dung ngôn hạnh, cũng nấu ăn ngon, giỏi, cũng điềm đạm, ôn hòa nhưng đã yêu em rồi, tôi thật sự cảm thấy cần em, không thể nào rời xa em. Và tôi đã nhận ra, một người phụ nữ đẹp không phải là điều quan trọng đối với tôi, mà quan trọng hơn cả chính là sự chân thành, sự bao dung, chính là tâm hồn. Và có lẽ, tôi coi trọng chuyện nữ công gia chánh của em. Tôi coi trọng tài nghệ nấu nướng của em, điều này đã làm tôi yêu em và sẵn sàng cưới em làm vợ, cả đời này ăn những bữa cơm em nấu...
Theo Khampha
Vợ già và xấu, tôi lại càng yêu Mỗi lần đưa vợ đi đâu đó, bạn bè đều giấu giếm chê bai vợ của tôi già, bảo là tôi lấy vợ trẻ không lấy đi lấy người hơn tuổi rồi bây giờ lại già hơn chồng bao nhiêu. Ngày đó, tôi cứ nghĩ lấy vợ hơn 1-2 tuổi chẳng hề hấn gì, vì vợ tôi nhìn cũng trẻ trung, ăn mặc...