Vợ có nằm mơ cũng không ngờ đằng sau vụ tai nạn giao thông đơn giản của chồng…
Nhớ lại Lành mới nhận ra, bị tai nạn thật khó để tím bầm khắp mọi nơi trên người như thế.
ảnh minh họa
Tối thứ 7, đang nằm chuẩn chị cho con ngủ thì Lành bất ngờ nhận được điện thoại của chồng. “Anh đang ở viện, bị tai nạn giao thông em à, em đến ngay nhé”, Tín nhăn nhó nói với Lành qua điện thoại, rồi báo địa chỉ bệnh viện.
Ban đầu nghe mấy chữ “tai nạn giao thông”, Lành liền hốt hoảng. Nhưng nghĩ bụng, Tín vẫn đích thân gọi điện được cho cô, chứng tỏ không đáng ngại. Lành bèn gọi mẹ chồng sang trông con giúp, rồi tất tả vào viện với chồng.
May mắn là Tín chỉ bị thương phần mềm. Song nhìn anh tím tái cả mặt mũi, người ngợm xây xước khắp nơi, Lành vẫn bật khóc vì thương chồng. “ Sao anh đi đứng kiểu gì mà ra nông nỗi này”, cô gạt nước mắt, trách có lệ một câu. “Có thằng say rượu nó quệt vào anh, may không sao. Anh vẫn tự vào viện được, giờ ngồi yên ổn trước mặt em đấy thôi”, Tín cười nói với vợ.
Đợi lấy kết quả chụp chiếu xong, lại được y tá sơ cứu qua vết thương, Tín được bác sĩ chỉ định cho về nhà bôi thuốc. Hai vợ chồng về tới nhà thì cũng quá nửa đêm. Đêm ấy, Tín đau nhức khắp mình mẩy tới mất ngủ, Lành cũng thao thức cùng anh, vừa thương xót chồng vừa trách kẻ say rượu kia, đang yên đang lành làm hại người vô tội.
Video đang HOT
Hôm sau, Tín xin nghỉ làm. Lành trên công ty sốt ruột chồng ở nhà, giờ nghỉ trưa liền tạt về nhà xem anh ăn uống ra làm sao, tình trạng vết thương có đỡ hơn chưa, cần đi khám lại hay không. Mở cửa vào nhà không thấy Tín đâu, Lành đoán Tín đang nghỉ ngơi trong phòng ngủ. Sợ làm anh thức giấc, Lành nhẹ bước tiến lại gần. Nào ngờ nghe thấy tiếng Tín đang nói chuyện điện thoại với ai đó.
“Sao em có thể đối xử với anh như thế… Em có biết hôm qua anh đau nhức cả đêm không ngủ nổi không… Anh xin lỗi, là lỗi của anh, anh khiến em thất vọng. Thực sự anh yêu em và muốn cưới em làm vợ, nhưng anh không làm thế nào để bỏ vợ được cả. Lúc trước anh đã vay mượn cô ấy nhiều tiền để làm ăn kinh doanh, khi gia đình anh khó khăn cũng là cô ấy về vay tiền bố mẹ cho gia đình anh mượn. Giờ anh mà bỏ cô ấy, bố mẹ anh từ anh luôn. Em muốn lấy một gã chồng bị cha mẹ từ mặt à?… Nói ngược lại, em luôn mồm nói yêu anh, nhưng chỉ vì anh chưa thể bỏ vợ cưới em mà em đã kéo người tới đánh anh thân tàn ma dại thế này. Em đâu có yêu anh cơ chứ? Yêu mà nhìn anh bị đánh tới tấp cũng không can ngăn. Để anh gửi cho em cái ảnh em xem anh bây giờ thảm thương thế nào…”, Tín đang mải miết tranh luận, thanh minh với ai đó, Lành tới gần cửa phòng ngủ vẫn chả hề hay biết.
Lành sững sờ với những gì mình nghe được từ chính miệng chồng. Thì ra anh đâu có bị tai nạn giao thông. Anh là bị người ta đánh, mà kẻ đánh anh không ai khác chính là cô bồ anh tậu từ bao giờ Lành chẳng hề hay biết. Lí do, bởi anh không chịu bỏ vợ cưới cô ta, trong khi trước đó leo lẻo nói yêu và hứa hẹn đủ điều. Trận đòn này là cô ta quá tức giận, cũng có thể muốn dằn mặt anh, đừng đùa cợt với cô ta. Nhớ lại Lành mới nhận ra, bị tai nạn thật khó để tím bầm khắp mọi nơi trên người như thế.
Vụ Lành cho Tín vay tiền, hay mượn bố mẹ cho gia đình anh vay hoàn toàn là bịa đặt. Tín lại nghĩ ra cái cớ ấy để rũ bỏ cô bồ cơ đấy! Lành nên vui vì Tín chưa hề có ý định bỏ vợ bỏ con, cô nàng kia chỉ là chơi đùa. Hay buồn vì chồng đã ngoại tình, thậm chí nếu không có vụ “tai nạn giao thông” này, cô sẽ mãi bị che mắt.
Nghĩ đến con, đến bố mẹ hai bên, đến cuộc hôn nhân này, Lành thật sự không quyết định dứt khoát được. Nếu Tín thật lòng vẫn quý trọng gia đình, Lành có nên coi vụ “tai nạn giao thông” này là thật và cho anh một cơ hội quay về?
Theo Ngoisao
Chồng bị tai nạn, tôi trào nước mắt khi chứng kiến hành động của cô người yêu cũ
Nếu chồng tôi không bị tai nạn, tôi sẽ vĩnh viễn không biết được rằng anh ấy có một đứa con rơi bên ngoài.
Ảnh minh họa
Tôi với chồng lấy nhau đến nay đã gần 15 năm. Chúng tôi từng có một gia đình hạnh phúc. Chồng tôi là một công chức nhà nước. Tính tình anh rất hiền lành, điềm đạm, tốt bụng, hay giúp đỡ mọi người.
Sau khi cưới, ngoài làm việc ở cơ quan, anh còn rất chịu khó buôn bán thêm bên ngoài để kiếm thêm tiền phụ giúp gia đình. 2 đứa con tôi lần lượt chào đời, vợ chồng tôi vất vả nhiều hơn để chăm sóc, nuôi dạy 2 con. Sau khi sinh con, chồng tôi luôn ở bên tôi, phụ giúp tôi nuôi nấng các con. Trong nhà, hầu như tôi biết làm việc gì thì chồng tôi cũng biết làm việc ấy.
Nhờ có chồng san sẻ, tôi bớt được gánh nặng và hầu như không bị quá stress hay áp lực trong quá trình nuôi dạy con cái. Chồng tôi rất quan tâm đến con cái, cứ chiều đi làm về, anh sẽ đưa các con đi học bơi. Tối đến anh ấy sẽ đưa cả nhà ra công viên đi bộ, vừa rèn luyện thân thể lại vừa hít thở không khí trong lành.
Chuyện gia đình tôi lẽ ra sẽ rất hạnh phúc, ngọt ngào nếu chồng tôi không bị tai nạn. Tháng trước, chồng tôi đang đi xe máy thì anh bị một chiếc xe ô tô đâm dính. Anh đã đội mũ bảo hiểm nên đầu không bị tổn thương nặng. Tuy nhiên, chồng tôi bị hất văng vào một chiếc xe khác nên bị đa chấn thương. Đêm đó, khi nghe tin chồng bị tai nạn, đã được người dân chuyển vào bệnh viện Việt Đức, tôi tưởng như mình không thể đứng vững.
Suốt gần 2 tuần được điều trị tích cực, các bác sỹ nói rằng tình hình của chồng tôi đã khả quan hơn và anh đủ điều kiện sức khỏe để tiến hành mổ. Tuy nhiên, các bác sỹ nói rằng chồng tôi mang nhóm máu Rh-, đây là nhóm máu hiếm hiện bệnh viện đang thiếu. Giờ các bác sỹ mong tôi vận động gia đình, người thân tham gia hiến máu cho chồng tôi để ca mổ được tiến hành suôn sẻ. Tôi đã đưa 2 con cùng với mấy cô chú, anh em ruột của chồng vào bệnh viện để xét nghiệm máu tuy nhiên máu của họ đều không phù hợp.
Đang lo lắng không biết làm thế nào thì tối hôm đó, tôi thấy một người phụ nữ dắt tay một bé gái chừng 16-17 tuổi, cầm trên tay một bó hoa vào thăm chồng tôi. Khi vào đến nơi, người phụ nữ khẽ mở lời: "Chào cô, chào bố đi con".
Con bé thấy mẹ nói thì lí nhí cất tiếng chào. Tôi thấy chồng tôi nằm trên giường, thở thuề thào, khẽ nhấc bàn tay đang bị cắm truyền chằng chịt như muốn vẫy chào và khóe mắt như đang ứa ra một dòng lệ.
"Chào chị, tôi biết, lẽ ra tôi không nên đến đây nhưng mạng người là quan trọng. Phương Anh là con gái của anh Tuyên, (chồng tôi) chị hãy để cho cháu vào thử máu", người phụ nữ nói.
Sau khi đưa con gái đi lấy máu, người phụ nữ nghẹn ngào kể cho tôi câu chuyện của mình. Hóa ra chị ấy chính là mối tình đầu của chồng tôi. Khi chị ấy mang thai thì bị gia đình chồng tôi ép buộc chia tay. Chị ấy quyết định đi nơi khác, làm mẹ đơn thân và chịu phận lỡ dở để nuôi bé Phương Anh nên người.
Mới đây, khi chị ấy lên mạng thì phát hiện ra chồng tôi bị tai nạn và đang cần máu nên muốn đưa con gái đến giúp. "Chị đừng hiểu lầm, suốt thời gian qua tôi chưa lần nào liên lạc với anh Tuyên. Tôi tình cờ đọc được thông tin anh ấy đang cần máu được đăng tải lên Facebook nên muốn đến giúp", người phụ nữ ngần ngừ.
May mắn thay, bé gái có nhóm máu phù hợp với chồng tôi, ca mổ của chồng tôi diễn ra thành công. Trong phòng hậu phẫu, chồng tôi nắm tay tôi nói nhỏ: "Anh xin lỗi. Anh đã giấu em".
Tôi chẳng biết nên giận hay nên thương anh nữa. Nhưng chuyện đã đến nước này, tôi không thể làm như không biết gì được.
Theo Danviet
Trong tình thế chỉ có thể cứu vợ hoặc cứu con, chồng tôi đã không chọn vợ Bốn tháng trước, trên đường đi làm về tôi không may gặp tai nạn. Khi tôi ngã xuống đường, cảm thấy da thịt mình như bị cào xé, trước khi ngất lịm đi vì đau đớn tôi vẫn còn kịp lo lắng cho đứa con trai bé bỏng của tôi còn nằm trong bụng mẹ. Theo dự kiến của bác sĩ, chỉ vài...