Vợ có bầu chồng dọa đi kiếm gái để ép buộc ‘quan hệ’
“Thiên hạ người ta mang thai đầy ra, vẫn quan hệ bình thường, có sao đâu. Cô chỉ tìm cớ chống chế, không cho thì tôi đi giải quyết nhu cầu sinh lý bên ngoài. Mếu muốn giữ tôi ở nhà thì đáp ứng cho đủ đi”.
ảnh minh họa
Em mệt mỏi quá! Lấy chồng mà như thế này có khi thà không lấy chồng nữa còn hơn!Em lấy anh ấy được 3 năm.
Chồng em thực sự cũng là người có nhu cầu khá cao về chuyện đó. Em nói thì hơi xấu hổ, nhưng đêm nào anh ấy cũng đòi hỏi. Thậm chí còn dụ em quan hệ như kiểu trong phim ảnh. Thật sự là em không hề thấy thích thú gì, chỉ cảm thấy xấu hổ và đau mà thôi. Nhưng anh bảo vậy anh thích, em còn phải cố gắng để nâng cao kỹ năng không anh sẽ đi với gái.
Anh bảo gái bên ngoài kiểu gì cũng làm được hết, vợ ở nhà chỉ biết mỗi một kiểu quan hệ nên chồng mới chán.
Thời gian gần đây em có bầu. Em bị nghén kinh khủng lắm chị ơi! Không ăn được gì, người như tàu lá héo, em chỉ uống được mỗi nước và ít rau xanh và mấy miếng hoa quả. Người em chẳng còn sức sống, đi làm về em nằm lì luôn.
Chồng em ban đầu thì cũng thông cảm, nhưng anh ấy không nhịn sex được lâu. Được ba tuần thì anh ấy bắt đầu khó chịu rồi chì chiết em là đồ bỏ đi. Nhiều đêm anh ấy bắt em nếu không quan hệ được thì phải kích thích cho anh ấy. Có nhiều hôm em quá mệt nên từ chối thì anh giận dỗi và để mặc em nằm khóc.
Bây giờ em đang mang bầu được 3 tháng, vẫn ốm nghén lắm. Anh chẳng bao giờ hỏi thăm sức khỏe được một câu, vợ chồng giờ như mặt trăng mặt trời.Em biết anh còn đi lại với một cô gái khác. Em nói thì anh bảo: “Thiên hạ người ta mang thai đầy ra, vẫn quan hệ bình thường, có sao đâu. Cô chỉ tìm cớ chống chế, không cho thì tôi đi giải quyết nhu cầu sinh lý bên ngoài. Mếu muốn giữ tôi ở nhà thì đáp ứng cho đủ đi”.
Em nghe mà không khóc nổi. Sao anh ấy lại nói những lời cay đắng đó với em như vậy? Em có nên tiếp tục sống với anh ấy hay sẽ chia tay chị ơi? (Hoài, Hà Nội)
Trả lời:
Chào em!Tình dục vợ chồng từ xưa đến nay vẫn luôn ngại được nhắc đến. Thật khó để em có thể chia sẻ câu chuyện của mình và cũng thật buồn vì cuộc sống của vợ chồng em mới được 3 năm mà đã quá nặng nề mệt mỏi.Câu hỏi của em “Sao anh ấy có thể nói những lời cay đắng đó với em?” đã phần nào giúp em hiểu được tình cảm của chồng dành cho em như thế nào.
Đối với cuộc sống vợ chồng, tình dục là điều thiêng liêng và trân trọng. Chuyện tình dục vợ chồng không phải chỉ nhằm thỏa mãn nhu cầu tình dục cho nhau mà đó là cơ hội để làm hâm nóng tình cảm vợ chồng, làm cho quan hệ hôn nhân trở nên bền vững hơn. Rất tiếc là chồng em không hiểu được điều đó.
Anh ta coi em như một cỗ máy tình dục để đáp ứng nhu cầu sinh lý bản năng chứ không coi em như một người vợ mà anh ta cần tôn trọng. Xã hội nhiều người vẫn coi tình dục như một nghĩa vụ mà người vợ phải đáp ứng mà quên rằng đó là quyền của mỗi người.
Chính quan niệm này đã làm cho nhiều người chồng cho rằng vợ cần phải phục vụ cho chồng, phải biết chiều chuộng chồng. Đây là điều hết sức vô lý và bất công khi coi người phụ nữ ở vị trí thấp hơn chồng.
Video đang HOT
Tình dục chỉ đẹp và thỏa mãn khi dựa trên tình cảm, sự trân trọng và tự nguyện từ hai phía. Chồng đổ lỗi vì em không đáp ứng được nhu cầu tình dục nên anh ta phải cặp bồ bên ngoài, đó là điều vô lý. Anh ta đang cố tình ngụy biện cho sự ích kỷ và bản năng mà thôi.
Em nghe mà không khóc nổi. Sao anh ấy lại nói những lời cay đắng đó với em như vậy? (Ảnh minh họa)
Em cũng xem lại thái độ và sự cam chịu của mình, nếu em im lặng chấp nhận và chiều theo những ý muốn của anh ấy mà không có phản ứng thì anh ấy sẽ không bao giờ nhận ra được những điều chưa đúng của mình.
Em cần phải chia sẻ thẳng thắn với chồng mình điều đó. Nếu cần thiết, em cũng cần cho anh ấy lựa chọn giữa hạnh phúc gia đình và những nhu cầu bản năng kia.
Hạnh phúc chỉ tồn tại khi có yêu thương và tôn trọng chứ không phải là sự cam chịu và chấp nhận em ạ!Nếu thực sự anh ta vẫn không thay đổi, em nên chuẩn tâm lý và tinh thần thật tốt.
Em có thể tìm đến sự giúp đỡ của người thân để giúp đỡ em trong giai đoạn này. Hãy sống một cách tự chủ và độc lậphơn. Chúc em sức khỏe và nghị lực.
An tâm em nhé!
Theo VNE
Chúng ta ly hôn đi
Tôi đang chăm chú xem ti vi thì anh lên tiếng: "Chúng ta ly hôn đi!".
Lúc anh nói câu đó, nét mặt anh rất nghiêm túc, giọng nói bình thản rành rọt đến từng chữ, chẳng hề giống một câu nói đùa. Ý nghĩ xuất hiện đầu tiên trong tôi lúc đó là: Có lẽ anh chơi cổ phiếu lỗ lớn, hoặc là phát hiện ra mình mắc một căn bệnh hiểm nghèo nào đó... hoặc bất kỳ một lý do gì giống như trong phim Hàn Quốc mà sợ liên lụy đến tôi.
Tôi nhìn thẳng vào mắt anh và lắc đầu, thể hiện quyết tâm sẽ cùng anh vượt qua tất cả mọi khó khăn trong cuộc sống.
Câu nói thứ hai của anh thực sự khiến tôi như rơi vào địa ngục:
"Anh đã yêu người khác rồi, xin lỗi em!".
"Từ bao giờ vậy?" - Tôi cố gắng không để giọng nói của mình quá lớn.
"Nửa năm rồi. Quen trong một lần đi du lịch. Cô ấy là hướng dẫn viên, rất trong sáng và cũng nhiệt tình".
Có lẽ ý thức được mình đang tán dương qua nhiều về một người con gái khác trước mặt vợ, anh không nói gì nữa, nhìn tôi với ánh mắt dò xét. "Anh yêu cô ta bao nhiêu?"
"Rất yêu, mười phần yêu!"
"Vậy cô ta có yêu anh không?"
"Yêu!".
Tôi không hỏi thêm gì nữa. Bởi lẽ hỏi càng rõ ràng, thì nỗi đau trong tim càng lớn. Chi bằng giữ lại cho mình chút thể diện.
Nhớ lại những ngày hai đứa yêu nhau, biết bao là niềm vui và hạnh phúc. Nhưng giờ đây, người ta đã đi theo tiếng gọi khác, không còn muốn bước chung đường với mình vậy tôi còn cố níu giữ để làm gì?
Tôi thở một hơi thật dài: "Tất cả cứ làm theo ý anh đi? Có người thay tôi vác gánh nợ như anh, tôi thực sự cảm ơn còn không hết!".
Anh yêu người con gái khác và muốn ly hôn với tôi (Ảnh minh họa)
Anh trợn tròn mắt nhìn tôi. Anh biết tôi hoàn toàn không phải người phụ nữ dễ dãi, thậm chí còn rất khắt khe với những chuyện nhỏ nhặt.
"Thực ra tôi cũng đã chán anh rồi. Anh coi tôi không ra gì, vậy thì đừng hy vọng hình ảnh của anh trong tôi còn nguyên vẹn như xưa?"
Anh không nói gì, khuôn mặt hổ thẹn cúi gằm không dám nhìn tôi. Anh đã quyết định để lại tất cả mọi thứ trong căn nhà này cho tôi và con.
***
Trước ngày ra tòa làm thủ tục ly hôn, anh hẹn tôi ra ngoài ăn cơm. Chỉ vài chén rượu nhỏ đã khiến anh nói nhiều hơn lúc trước. Anh nói muốn nghe thấy lời chúc phúc của tôi.
Trong cả bữa ăn anh đều chủ động nói về người con gái kia. Rằng cô ấy tràn đầy sức sống mãnh liệt của tuổi xuân phơi phới, ở bên cô ấy anh cảm giác như bị sức thanh xuân của cô ấy đốt cháy... Tôi nhớ lại ngày trước, mình cũng đã từng là cô gái trẻ trung xinh đẹp, tràn đầy sức sống, vẻ đẹp ấy, sức sống ấy cũng đã từng lôi cuốn anh mạnh mẽ như thế. Tôi và cô gái ấy chỉ cách nhau có mười năm, vậy mà đã bị gán "mác" tình cũ.
"Cô ấy rất ngây thơ, chỉ một chút việc nhỏ đã khiến cô ấy có cảm giác thỏa mãn. Có lần vào hội chợ chơi trò phi tiêu được thưởng một bánh xà phòng; có lần anh tặng cô chiếc đồng hồ điện tử học sinh, dẫn cô ấy đi ăn sủi cảo... chỉ những việc nhỏ như vậy thôi mà cô ấy đã cảm thấy vui sướng vô cùng. Ở bên cô ấy anh cảm thấy rất thoải mái. Anh có thể hút thuốc cho đến khi căn phòng dày đặc khói thuốc. Anh cũng có thể chơi bài, uống rượu cùng với đồng nghiệp cả đêm..." - Anh lim dim đôi mắt và đang tự thưởng thức hạnh phúc trong men rượu ngà ngà.
Tôi nhìn nét mặt thoáng hạnh phúc của anh khi đó, không sao giận dữ nổi. Tôi bỗng thấy mình giống như một bà bảo mẫu già khó tính, xét nét từng chi tiết nhỏ. Tôi vặn vẹo anh từng khoản tiền chi tiêu trong nhà. Mua một đôi tất cũng phải đắn đo xem nơi nào rẻ nhất. Tôi không cho anh hút thuốc, cấm anh uống rượu càng phản đối anh tụ tập đánh bài với bạn bè.
"Ở bên cô ấy anh cảm thấy con tim mình đạp nhanh hơn. Làm việc gì cũng tràn đầy khí thế" - Anh vừa cười vừa nói trong hơi rượu.
Tôi ngắt lời anh:
"Cũng tốt thôi! Từ giờ về sau, em sẽ chú ý nhiều hơn đến bản thân mình. Em sẽ bớt thời gian là quần áo cho anh, thắt cà vạt cho anh để tranh thủ trang điểm cho mình; em sẽ bớt tiền mua quần áo cho anh để chọn cho mình một vài bộ thời trang em thích; em cũng không quá chú trọng vào bữa cơm cho anh. Thích thì em nấu cơm, không thích em và con sẽ đi ăn hàng, em cũng sẽ không lo sức khỏe anh thế nào khi hút thuốc, uống rượu nữa; em cũng mặc kệ không giặt chăn mỗi lần anh say rượu và nôn ra, cũng không khóc và đi tìm anh mỗi góc phố khi anh không về nhà nữa; em sẽ không lo xem bên nhà anh hôm nay có ai mừng thọ, ngày kia ai lấy vợ; em cũng sẽ không gửi tiền cho bố mẹ anh nữa. Mỗi năm cũng chẳng theo anh ngồi xe đến nửa ngày, xách túi to túi nhỏ về quê để lo bữa cơm mừng thọ cho ba mẹ anh... Đúng thế, ly hôn rồi em bớt đi bao nhiêu gánh nặng. Thật tốt!"
Tôi cố tỏ ra lạnh lùng trước lời đề nghị chia tay của anh dù trong lòng tôi đau nhói (Ảnh minh họa)
Tôi dứt lời cũng là lúc những giọt nước mắt thi nhau trào ra. Còn anh, dường như đã thoát khỏi men say, lặng người nhìn tôi đầy kinh ngạc.
Tôi đã cố gắng tỏ ra lạnh lùng. Nhưng một chút rượu đã khiến tôi không kìm được lòng nói ra tất cả.
Tôi lại cười: "Ly hôn đi! Xem ly hôn rồi anh có thể đắc ý được bao lâu? Anh rất yêu cô ấy, yêu mười phần. Và cô ấy cũng mười phần yêu anh? Hai người ở bên nhau, chỉ cần sống với nhau vài năm, xem trái tim anh còn có thể loạn nhịp đập vì cô ấy nữa không. Tất cả những gì cô ấy mang lại cho anh bây giờ, là những gì tôi mang lại cho anh mười năm trước. Anh hãy cắt đứt mối liên hệ giữa hai chúng ta và bắt đầu cuộc sống mới. Đợi khi anh bắt đầu cuốc sống mới với cô ấy rồi, anh sẽ phát hiện ra rằng, anh chỉ đi lại con đường mà chúng ta đã từng đi qua trước kia mà thôi"
"Em say rồi!" - Anh nghiêm giọng nói với tôi.
"Trước đây em không ngây thơ trong sáng ư? Em không xinh đẹp trẻ trung sao? Em quý trọng từng thứ mà anh tặng cho em, chiếc nhẫn bằng đồng, một quyển sách, chiếc bút lông và em cũng không quản trời lạnh đan cho anh chiếc găng tay len. Em cũng từng rất yêu anh, yêu mười phần. Nhưng bước vào hôn nhân, vai trò của người phụ nữ càng trở nên phức tạp hơn. Ngoài tình yêu còn có cả trách nhiệm. Vì vậy, khi đã kết hôn, người ta sẽ không thể chuyên tâm yêu anh mười phần được nữa. Họ phải dành một phần trong số đó để yêu bố mẹ chồng, rồi lại một phần để yêu bố mẹ của họ, còn thêm một phần nữa cho con cái. Và như thế, mười phần tình yêu sau khi bước qua hôn nhân, chỉ còn lại bẩy phần..." - Tôi chẳng còn nhớ mình đã nói những gì nữa. Bởi men rượu khi ấy đã làm tôi choáng váng...
Cuối cùng chúng tôi không ly hôn. Anh chấm dứt mối quan hệ với cô gái trẻ kia và trở về bên vợ của mình. Lúc tỉnh táo tôi không lý trí bằng lúc say rượu và lúc say rượu lại càng thông minh hơn lúc tỉnh táo...
Theo VNE
Gỡ anh khỏi cuộc tình 10 năm Họ bên nhau 10 năm rồi nhưng không còn tình yêu, tôi muốn giành anh về phía mình. Thực sự hơn 1 năm qua tôi phải sống trong sự khổ tâm rất lớn. Cả tôi và anh đều đau khổ vì yêu nhau mà không đến được với nhau. Tôi chỉ biết trách cuộc đời quá oan trái khi để tôi và anh...