Vợ chuyên nghiệp như “gái làng chơi”
Nàng rên rỉ và thao tác vô cùng chuyên nghiệp, đôi khi tôi thấy sờ sợ vì mình tuy mới lấy vợ nhưng kinh nghiệm không thiếu.
Tôi năm nay 35 t.uổi, chúng tôi mới cưới được 2 tuần. Đúng là ở t.uổi tôi, mọi người đã có con rồi nhưng tôi chọn lấy vợ muộn để xây dựng sự nghiệp tốt hơn. Khi ấy tôi có khả năng và đủ tự tin để vợ con hạnh phúc mà không cần phải quá lo âu k.iếm t.iền.
Tôi tự nhận mình khá cao to đẹp trai. Với sự nghiệp tôi đã đạt được, vây quanh tôi biết bao cô chân dài, gợi cảm. Nhưng đích chọn cuối của tôi là cô giáo tiểu học, cô gái này tôi quen khi đón cháu đi học về. Tôi ngỡ ngàng bởi vẻ ngoài thanh lịch, ngọt ngào nhưng đầy quyến rũ sau tà áo dài ấy.
Đúng là hạnh phúc, ngay sau khi cưới, tôi được “mở mang” tầm mắt rất nhiều nhờ nàng. Khác với vẻ ngoài, trên giường, vợ tôi như “gái làng chơi“. Nàng rên rỉ và thao tác vô cùng chuyên nghiệp, đôi khi tôi thấy sờ sợ vì mình tuy mới lấy vợ nhưng kinh nghiệm không thiếu. Ấy vậy mà cô nàng này làm mình chột dạ.
Tôi vài lần đầu chiều được vợ nhưng sau một ngày, tôi “nhừ tử”. Cứ “hở” ra là nàng lại mời mọc. Mà công nhận nàng này lắm chiêu. Từ ăn mặc đến đồ chơi, chẳng thiếu thứ gì?
Cô ấy vô cùng sexy (Ảnh minh họa)
Hai hôm nay, tôi tự dưng “tự ti”, chọn giải pháp “ra riêng”. Tôi bố trí phòng bên cạnh cho “lành” với lý do “anh quá nhiều việc”. Cô ấy cũng hốt hoảng và lại lân la ra “sờ mó” bảo để nàng “massage” thư giãn. Tôi lại có một đêm lao đao. Sáng ra không sao đi làm được, x.ương c.ốt kêu răng rắc.
Nàng lại còn cười khẩy tôi “Ôi, anh già rồi!” Làm tôi điếng người. Thực sự, tôi đang hoang mang và chẳng thiết làm gì. Mong báo tư vấn giúp tôi. (Bạn đọc)
Video đang HOT
Trả lời:
Theo như bạn kể, xem ra cô ấy của bạn mắc chứng c.uồng d.âm. Đây là tình trạng ham muốn t.ình d.ục cao độ đến mức được coi là không bình thường và nghiêm trọng về mặt lâm sàng.
Những người bị rối loạn cảm xúc lưỡng cực (chứng hưng trầm cảm – bipolar disorder) có thể thường biểu hiện sự thay đổi động lực t.ình d.ục một cách dữ dội tùy thuộc vào tâm trạng. C.uồng d.âm có thể thấy ở những giai đoạn của chứng cuồng hoặc chứng hưng cảm.
Điều quan trọng nhất là người bệnh cần ý thức được tầm quan trọng của vấn đề, phải kiên trì, tự giác điều trị và yêu cầu được giúp đỡ về chuyên môn. Mặc dù khó khăn nhưng nghiện t.ình d.ục hoàn toàn có thể chữa khỏi.
Bạn nên đưa cô ấy đi khám từ bác sĩ chuyên khoa tâm thần, t.ình d.ục học và cô ấy cũng phải trải qua các bước điều trị tương tự như điều trị nghiện rượu.
Thông thường, những phụ nữ trong trường hợp này cho rằng do mình có sức khỏe tốt. Họ ít biết rằng những ham muốn của mình đang dần trở nên thái quá, thành bệnh.
Cứ “hở” ra là cô ấy mời mọc (Ảnh minh họa)
Ham muốn t.ình d.ục có biểu hiện của sự thái quá khi nhu cầu ở một người vượt quá khả năng, sự đáp ứng của một đối tác bình thường. Không ít những người mắc chứng này cũng có đòi hỏi vượt quá sức của bản thân. Dù mệt mỏi, buồn ngủ nhưng ham muốn vẫn thôi thúc trong họ. Khao khát này điều khiển và bắt họ phải thỏa mãn nhu cầu. Sự khập khiễng trong nhu cầu gần gũi vợ chồng khiến những gia đình này bất hòa.
Nếu gần gũi nhiều mà vẫn không gây ảnh hưởng xấu đến đời sống gia đình, không gây hại cho sức khỏe của cả vợ lẫn chồng và cùng thỏa mãn, đó là điều độ, bình thường. Tuy nhiên, nếu lúc nào cũng thấy ham muốn và duy trì lịch sinh hoạt gối chăn dày đặc đến mức làm tổn hại đến sức khỏe của cả đôi bên, họ đang mắc chứng ham muốn thái quá.
Sinh hoạt t.ình d.ục quá độ sẽ khiến sức khỏe suy kiệt, sụt giảm về trí tuệ, mất khả năng làm việc. Đàn ông có thể mắc những chứng bệnh như liệt dương, x.uất t.inh sớm… Phụ nữ dễ bị viêm nhiễm â.m đ.ạo, mệt mỏi…
Tuy nhiên, để người trong cuộc nhận biết mình đang mắc bệnh là điều rất khó. Vì thế, khi nhận thấy bạn đời gặp phải trường hợp này, hãy nhẹ nhàng góp ý. Tốt nhất, bước đầu nên tìm gặp bác sĩ tâm lý.
Bản thân người bệnh phải tự điều chỉnh bằng cách giữ tâm trạng bình tĩnh, tránh những hoàn cảnh, tình huống dễ dẫn đến việc làm tăng ham muốn t.ình d.ục. Tốt nhất, vợ chồng nên trao đổi về tình trạng của mình để thông cảm cho nhau trong thời gian trị liệu.
Theo Eva
Hết yêu nhưng không thể chia tay
Sẽ là quá tàn nhẫn nếu tôi chia tay người con gái đã yêu và chờ đợi mình 8 năm qua.
Thấm thoát đã hơn 8 năm tôi và cô ấy gắn bó bên nhau. Tôi biết cả gia đình tôi và gia đình cô ấy đều trông chờ một đám cưới diễn ra, nhưng tôi cố gắng trì hoãn nó vì tôi thấy sợ. Tôi biết sẽ là quá tàn nhẫn nếu giờ đây tôi không cưới người con gái đã yêu mình, chờ đợi mình 8 năm qua. Nhưng tôi phải làm sao đây khi tình yêu trong tôi không còn? Một cuộc hôn nhân phải chăng sẽ trở thành bi kịch với cô ấy khi mà ngay từ đầu người đàn ông sẽ sống cùng cô ấy cả đời không còn yêu thương cô ấy nữa? Tôi phải làm sao mới đúng đây?
Gắn bó với nhau hơn 8 năm nhưng tôi chỉ yêu cô ấy 3 năm đầu. Đó là những ngày tháng sinh viên đi học xa nhà. Vì cùng quê, nhà cách nhau chỉ một con phố nên từ tình đồng hương, chúng tôi cảm mến và yêu thương nhau. Với tôi đó là những tháng ngày đáng trân trọng vì chúng tôi đã ở bên nhau, yêu thương và giúp đỡ nhau vượt qua mọi khó khăn của cuộc sống xa nhà. Cô ấy chăm lo cho tôi mọi điều, từ miếng ăn, giấc ngủ, quan tâm và săn sóc tôi chẳng khác nào một người vợ. Tôi cảm động và biết ơn cô ấy rất nhiều!
Nhưng cùng với thời gian, tôi bắt đầu cảm thấy tình yêu của mình nhạt dần. Cô ấy và tôi quá khác biệt. Cô ấy là một người sống không cần biết đến điều gì khác ngoài tôi. Dường như thế giới của cô ấy là tôi và cô ấy không có một nhu cầu nào khác. Cô ấy là người có năng lực, có rất nhiều cơ hội để cô ấy có thể làm ở một môi trường tốt nhưng cô ấy chỉ xin làm một chân văn thư thật nhàn hạ ở trường tiểu học. Sở dĩ cô ấy làm như vậy là vì muốn có thời gian chăm lo cho tôi.
Xin mọi người đừng nói tôi là kẻ không biết trân trọng cô ấy khi mà cô ấy nghĩ về tôi nhiều như vậy. Tôi trân trọng cô ấy nhưng chỉ có điều chúng tôi quá khác biệt về suy nghĩ. Tôi muốn một người vợ năng động, hoạt bát một chút. Cô ấy cũng cần phải sống cho cuộc sống của mình nhưng cô ấy từ bỏ mọi thứ. Cô ấy trở nên nhàm chán và đơn điệu đến tẻ nhạt. Tôi đã nói và động viên cô ấy rất nhiều lần rằng hãy làm mới cuộc sống của cô ấy lên và tôi sẽ luôn ở bên để giúp đỡ, ủng hộ cho cô ấy nhưng cô ấy khước từ tất cả.
Tôi không phải đã chán cô ấy mà chỉ đơn giản là thấy mình không còn rung động (Ảnh minh họa)
Dù chưa là vợ tôi nhưng cô ấy tự nguyện tới nhà chăm sóc bố mẹ tôi, coi mọi việc của gia đình tôi như là của cô ấy. Cả khu phố nơi tôi và và cô ấy sống đều coi cô ấy như đã là vợ tôi. Cô ấy không quản ngại mọi người dị nghị chuyện chưa cưới nhau mà đã tự coi mình như dâu con trong nhà. Hết năm thứ 3 đại học, tôi đã dần cảm thấy tình yêu trong mình phai nhạt và muốn chia tay nhưng chính tình yêu quá mức mà cô ấy dành cho tôi khiến tôi không dám nói lên điều đó.
Gia đình cô ấy và gia đình tôi mặc định rằng ra trường chúng tôi sẽ cưới nhau. Cả hai bên coi chúng tôi như con cái trong nhà. Tình cảm đó khiến tôi không dám nói lời chia tay dù tình yêu không còn. Tôi không phải đã chán cô ấy mà chỉ đơn giản là thấy mình không còn rung động, không còn cảm giác yêu đương với cô ấy mà thôi. Hơn 3 năm yêu cô ấy, tôi vẫn luôn trân trọng và giữ gìn cho cô ấy chứ không một lần đòi hỏi. Và khi tình yêu không còn, tôi lại càng không muốn làm điều đó vì tôi sợ có thể một ngày tôi sẽ rời xa cô ấy thì cô ấy sẽ khổ nhiều lắm.
Thực sự khoảng thời gian đó tôi khủng hoảng vô cùng. Tôi đã phải đấu tranh dữ dội cho việc có nên chia tay hay không. Tôi quý trọng gia đình cô ấy, cũng trân trọng tình yêu mà cô ấy dành cho tôi nên tôi không muốn làm cô ấy bị tổn thương. Giữa lúc không thể tìm ra lối thoát cho mình, tôi đã quyết định đi du học 5 năm với hi vọng thời gian xa cách sẽ khiến cô ấy quên tôi đi và tìm được hạnh phúc mới cho mình.
Khi biết tôi đi xa, cô ấy đã đau khổ rất nhiều nhưng không hề cấm cản. Tôi ra nước ngoài học, cô ấy ở nhà làm việc và tiếp tục chăm lo cho bố mẹ tôi. Lần nào điện thoại về tôi cũng thấy mẹ nhắc nhở tôi không được phụ cô ấy vì cô ấy quá tốt với gia đình tôi. Đi học xa nhà, tôi cũng có tình cảm với người con gái khác nhưng tôi không dám tiến lại gần người ta. Tôi cứ như một kẻ đã có vợ dù chưa từng kết hôn. Tôi bị đè nặng bởi cái trách nhiệm phải cưới cô ấy nên tôi không dám bày tỏ tình cảm của mình với người tôi yêu.
Hơn 5 năm xa nhà, tôi trở về và cô ấy vẫn chờ đợi tôi như xưa. T.uổi của cô cũng ngày một nhiều. Cô ấy cũng đã từ chối nhiều người, chỉ đợi tôi. Với cô ấy, dường như tôi đã là một người chồng cho dù chưa có sự cưới xin hợp pháp. Về nước sau 5 năm xa cách, biết rằng có người con gái chờ đợi mình tôi không hề cảm thấy vui mà ngược lại mà thấy đau khổ vô cùng. Tôi biết cô ấy yêu tôi, đó mới là điều khiến tôi đau khổ. Nếu không thì tôi đã chia tay lâu rồi.
Giờ đây tôi không còn có thể trì hoãn được nữa. Tôi phải đưa ra quyết định hoặc là cưới hoặc là chia tay. Chia tay đồng nghĩa với việc sẽ tạo ra một cú sốc quá lớn với cô ấy vì cô ấy đã dành trọn những năm tháng t.uổi xuân vì tôi. Nhưng nếu cưới tôi sợ rằng tôi sẽ là người chồng không ra gì vì tôi không yêu vợ. Mà như vậy thì cả tôi và cô ấy cùng đau khổ. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Chồng một bên... tình nhân một bên Chồng yêu thương tôi nhưng người đàn ông đó lại có thể cho tôi cuộc sống no đủ, sung sướng. Tôi năm nay 31 t.uổi và đã kết hôn được 5 năm. Vợ chồng tôi đã có với nhau một cháu trai 5 t.uổi. Chồng tôi là người đàn ông hiền lành và rất thương vợ nhưng anh lại không có đủ điều...