Vợ chồng ‘yêu’ ở toilet để tránh con
Sau lần bị con trai ‘bắt sống’ cảnh hai vợ chồng ‘đắm đuối’ dưới đất, anh Tuấn và chị Ngân buộc phải đổi điểm hoạt động. Khi có con, nhiều cặp vợ chồng rơi vào hoàn cảnh “mỡ treo miệng mà mèo thường xuyên đói”. Bởi, cứ bố mẹ “ hứng khởi” một tí thì y như rằng “cảnh sát” đã ngóc đầu dậy rồi ú ớ, ê a hỏi đủ điều. Con chính là “kẻ thứ ba” ngăn cản các cuộc ái ân của bố mẹ. Vậy nên, bố mẹ phải vận dụng đủ “chiêu trò” và khả năng sáng tạo trốn con “làm chuyện ấy”.
Chị Trâm kể, từ khi sinh em bé thứ hai, thường vợ chồng chị phải phân công nhau, mỗi người chăm một bé. Buổi tối, mỗi người ôm một con kể chuyện, ru, dỗ, đến khi con ngủ thì bố, hoặc mẹ, hoặc cả hai cũng đã ngáy o o, quên cả “chuyện ấy”. “Có hôm phải đặt giờ ‘hẹn’ vào buổi sáng, bế cô em hai tuổi sang nằm cạnh anh, rồi bố mẹ sang phòng khác nhưng vẫn thấp thỏm, chỉ sợ nhỡ con thức giấc, gọi ối ối rồi chạy đi tìm mẹ”.
Có lần, không biết được ai mách nước, ông xã chị bảo vợ: “Cuối tuần, cứ dẫn chúng nó đi siêu thị, đi chơi, cho mệt lử, tối chỉ có ngủ say như chết, sấm bên cạnh cũng không biết. Cách này hiệu quả thật, đúng là bọn trẻ hôm đó đi ngủ sớm, ngủ say nhưng bố mẹ nó cũng mệt bở hơi tai sau cả ngày chạy theo hai đứa”, chị Trâm thổ lộ.
Thường toilet là nơi kém… lãng mạn nhất trong không gian của một ngôi nhà nhưng đối với vợ chồng anh Tuấn, chị Ngân (ngõ Chùa Hà, Cầu Giấy) thì đó lại là nơi để họ “hò hẹn yêu đương” và có những giây phút nồng nàn nhất.
Nhà có hai cậu con trai, một đã 9 tuổi, một mới 4 tuổi. Ngôi nhà họ ở lại chỉ có một phòng lớn chung cho cả gia đình nên vợ chồng muốn gần gũi nhau cũng khó. Trước đây, anh chị thường nửa đêm “bấm” nhau xuống… sàn nhà. Có lần đang say sưa đắm đuối thì nghe tiếng cậu con trai út hỏi “ Sao bố mẹ lại nằm dưới đất?”. Vợ chồng giật mình nhìn lên đã thấy cu cậu ngồi giữa giường đang lấy tay dụi dụi mắt. Chị Ngân vội vàng chữa: “À, bố mẹ ngủ say quá nên bị… ngã xuống đất”.
Video đang HOT
Từ đó, anh chị đành cố “nhịn” vì sợ con bắt gặp. Nhưng có lần căng thẳng quá, thấy vợ đang tắm, anh Tuấn mở cửa xông vào… Sau lần ấy, anh chị phát hiện ra cái toilet nhà mình khá rộng rãi, lại là nơi kín đáo nhất trong nhà nên đã biến luôn nó thành “nơi gặp gỡ của tình yêu”.
Khi nghe anh Thanh, nhà ở tập thể Thanh Xuân Bắc (Hà Nội) kể câu chuyện của mình, nhiều người nhầm tưởng rằng anh đi… chơi gái. Nhưng thực ra anh vẫn chung thuỷ tuyệt đối với vợ. Và số tiền anh nhắc đến ấy chính là chi phí cho mỗi lần hai vợ chồng anh “họp kín”.
Nguyên do cũng vẫn là vì không gian chật chột của ngôi nhà khiến hai người không thể tránh được đôi mắt tò mò của con. Căn hộ tập thể rộng hơn 25m2, phòng ngủ chỉ đủ kê hai chiếc giường sát cạnh nhau. Vợ chồng Thanh – Cúc cùng cậu con trai út nằm một giường, bên kia là cô con gái lớn học cấp 3 và bà nội. Vì thế, anh chị chẳng thể xoay sở “họp hành” gì được, phải chọn giải pháp hẹn nhau vào nhà nghỉ. Vì tốn kém nên thỉnh thoảng họ mới dám “họp” một lần, thế mà cũng vẫn gặp rắc rối.
Chiều đó đi làm về, Thanh gọi điện hẹn vợ đến nhà nghỉ. Vừa lúc họ bước vào thì bạn của con gái đi qua nhìn thấy. Cô bé này đã đến nhà chơi mấy lần nhưng chỉ gặp chị Cúc chứ chưa biết mặt anh Thanh. Nhìn thấy thế, nó gọi điện thông báo ngay cho con gái chị. Hai đứa đến “phục” luôn ở cửa nhà nghỉ. Lúc ra, chị Cúc đi trước, chạm mặt con gái ở cửa. Nó hét vào mặt chị kết tội ngoại tình: “Sao mẹ lại phản bội bố?”. Nhưng vừa dứt câu thì anh Thanh đi ra, nó mới ngớ người: “Ơ, bố!”. Cô bạn nó cũng ngạc nhiên không kém: “Đây là bố bạn à?”.
Sau lần ngượng chín mặt với hai đứa trẻ, Cúc phải làm công tác tư tưởng, dành nhiều thời gian tâm sự với con gái nhưng vẫn cảm thấy cô bé không còn tự nhiên trước mặt bố mẹ như trước nữa. Hai vợ chồng cũng “chừa” luôn việc đến nhà nghỉ để tránh những rắc rối tương tự và cũng để đỡ tốn kém. Sau thời gian dài ít có cơ hội “đụng vào nhau”, họ cũng quen dần với sự kiêng khem, ham muốn nhạt đi.
Theo Ngoisao
Ngày anh cưới
Ngày anh cưới, nó đặt tay lên ngực mình và tự nhủ "cố lên"...
Gió heo may
Nhìn tấm ảnh chú rể điển trai bên cô dâu dịu dàng, xinh xắn, nó như chết lặng. Vậy là cái ngày đó đã đến. Nó đã chuẩn bị tinh thần đón chờ ngày này từ rất lâu rồi và cứ thấp thỏm không yên. Một phần nó mong ngày ấy đến thật mau để "đau một lần rồi thôi" nhưng phần khác cứ cầu trời trì hoãn được càng lâu càng tốt. Nó sợ phải nhìn, phải nghĩ, phải đối diện hay nghe thấy lời mời đám cưới từ anh. Nó sợ đọc thấy những lời chúc phúc ngọt ngào trên facebook.
Anh chị đẹp đôi quá! Trong lòng nó, nỗi ghen tỵ trào dâng như sóng, cuồn cuộn, khiến nó cảm thấy khó chịu vô cùng. Nó đã ao ước nụ cười ấy mãi mãi dành riêng cho mình, bộ váy trắng ấy là để nó ướm thử, đôi giày cao gót xinh xắn như của Lọ Lem ấy là chờ nó xỏ vào, cánh đồng hoa ấy chờ ngày nắng lên để nó có thể dang tay cùng anh ôm cả trời đất vào lòng... Tất cả đang hiện ra trước mắt nó nhưng lại là chị ấy...
Anh cười, nụ cười hiền như mùa thu tỏa nắng, chị đáp lại bằng ánh mắt ấm áp, dịu dàng, còn nó ngồi đây với đôi mắt ngân ngấn nước. Sau một hồi lâu, nó đứng dậy và đi ra ngoài, mặc cho cảm xúc đẩy đưa đến nơi nào nó muốn. Bờ Hồ với rất nhiều đôi uyên ương chụp ảnh cưới khiến mắt nó cay xè, quán cafe với giai điệu Scarborough Fair khiến nó không thể ở lại lâu hơn. Cảm giác đi đâu cũng là người thừa thãi, một mình cô độc trong thế giới này, Hà Nội sao dài rộng và hun hút sâu đến thế?
Nó quyết định đến nhà anh, chẳng kịp nghĩ rằng đó là một quyết định dở hơi và điên rồ. Nó muốn đến nơi tận cùng nỗi đau, đến tận cuối đường hầm để ngày mai lại thấy bên kia là nắng ấm. Xác pháo ngập tràn từ đầu ngõ, chữ "Song Hỷ" đỏ tươi như máu từ tim nó chảy ra. Nghẹn ngào trong tiếng nấc, nó nhìn lên ban công, chậu hoa nhài anh và nó thích đã biến mất từ lâu, thay vào đó là hoa giấy, thứ hoa mỏng mảnh và không chút hương thơm.
Thời gian như ngừng trôi, nó cảm thấy lòng mình như chết đi từng khúc. Biết nói gì, làm gì nữa đây?
Nó đã yêu, đã tin bằng tất cả những gì mình có: bằng ánh mắt, bàn tay, cả hơi thở... Nó từng nguyện cầu trước trời cao, biển lớn chứng dám cho tình cảm của mình. Nó đã tin anh là người duy nhất trong cuộc đời này có thể làm nó yên vui. Trong khoảnh khắc này và ngàn sau, mãi mãi trái tim nó sẽ chỉ đập những nhịp lẻ loi.
Ngày anh cưới, nó chỉ biết lang thang trên những nẻo đường vô định. Ngày anh cưới, nó đặt tay lên ngực mình và tự nhủ "cố lên". Ngày anh cưới, bờ môi không kịp đón những giọt nước mắt rơi nhanh và bay theo chiều gió, bàn tay không kịp xiết chặt lấy bờ vai vì đã quá hao gầy. Làm sao anh có thể nhìn thấy những điều ấy khi giờ đây, ngập quanh anh là váy trắng, môi hồng?
Làm sao anh có thể nghe thấy những điều ấy khi bên anh là những bài hát say mê, vui nhộn, những lời chúc tụng, tiếng cụng ly? Làm sao anh có thể cảm thấy khi giờ đây, hình bóng nó trong tim anh đã bị vùi xuống một cõi thẳm sâu hun hút? Làm sao anh có thể hiểu được tình cảnh "một người về đỉnh cao - một người về vực sâu" như nó bây giờ?...
"Chuyện tình yêu chỉ là giấc mơ thôi...", giọng hát trong trẻo của Thùy Chi vang lên như một cứu cánh cho nó lúc này. Nó lặng lẽ mỉm cười và rảo bước. Chỉ là giấc mơ thôi và nó phải tỉnh dậy, ngay bây giờ. Nó phải soi gương và vấn tóc, tô môi hồng, má thắm. Nó phải diện váy đẹp, giày xinh để không là người đẹp nhất trong mắt ai đó nhưng sẽ là một cô gái đáng yêu của cuộc sống này.
Ngày mai, mọi người sẽ thấy một cô bé nói nhiều hơn mọi ngày, cười nhiều hơn mọi lần, má hồng hơn mọi hôm và không ai để ý thấy đôi mắt ướt đằng sau cặp kính...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bố chồng 'bắt sống' con dâu ngoại tình Hai kẻ tình si vồ vập nhau mà không biết, dưới cái giường họ đang mây mưa, bố và em chồng đang phải che mặt, nhắm mắt vì... bụi rơi! Con trai đi làm công trình xa, con dâu nức tiếng xinh và cũng nức tiếng lẳng lơ ở nhà với bố mẹ chồng. Qua vài bận thấy đưa một anh chàng về...