Vợ, chồng và chiếc điện thoại cài pass
Hạnh phúc không đến từ chiếc điện thoại nhưng có thể tan vỡ vì cái điện thoại. Bạn là một chiếc điện thoại quan trọng. Tất cả những thứ quan trọng đều được bảo vệ tối đa trước sự xâm phạm của… người đời?
Bảo vệ người đời gì đâu bạn. Mình có nhiệm vụ là phải “ngậm miệng” trước những bà vợ đấy chứ.
Đời ai chả thích tự do. Phải ngậm miệng khác nào cắn hạt thị. Tự nhiên thành một kẻ thích tỏ ra “nguy hiểm” trước mọi người.
Bạn cứ coi như đó là cái giá của sự bí mật đi. Nhưng như vậy vị thế của mình vẫn có những thứ hơn những chiếc điện thoại vứt lăn vứt lóc chứ. Tôi thấy mấy ông cài pass cho điện thoại nâng niu điện thoại còn hơn cả tính mạng.
Thì thế, tính mạng của các ông ấy đặt ở trong cái điện thoại nên các ông ấy mới thế. Những thông tin gì quan trọng cho cam lòng, toàn những thông tin… giết người.
Ô này, thông tin giết người là sao vậy bạn?
Những thông tin đó là những thông tin có thể mang lại một cuộc chiến tranh. Mà chiến tranh thì phải có kẻ sống, kẻ chết. Hoặc cả hai cùng chết.
Chết ở đây là chết về mặt ý thức, tình cảm chứ không phải cái chết thực sự nhé. Có người sống đấy nhưng vật vờ thà chết cho xong.
Đôi khi, người chết không phải ai, mà chính là tôi. Là một chiếc điện thoại bị cài pass nghiêm ngặt, được giữ bên người và bị “lườm” kể cả khi đi ngủ, tôi có nguy cơ “chết” rất cao. Ngày nào tôi cũng nơm nớp lo sợ sự cáu giận bất thình lình của người soi mói. Chỉ cần một cú ném vào tường, vào nồi nước là đi một đời tôi.
Đôi khi, sự cẩn thận còn làm tôi chết dí trong máy giặt vì khổ chủ quên bỏ điện thoại ra khỏi túi quần. Ôi! Cuộc đời tôi! Tôi mong được là một chiếc điện thoại đàng hoàng, ai động vào cũng được.
Video đang HOT
Các ông có rất nhiều chuyện trời biết, đất biết, điện thoại biết mà vợ không thể biết (ảnh minh họa)
Nguy hiểm quá! Vì là thông tin bí mật nên tôi không khai thác, nhưng bạn có thể tiết lộ cho tôi biết nó là thông tin dạng gì không?
Về nguyên tắc, tôi không được nói. Nhưng bạn hiểu thế này: Đó là những cuộc hẹn hò, những tin nhắn sướt mướt, những số điện thoại nhạy cảm.
Những tin nhắn như thế này thông thường trong điện thoại của đàn ông, phụ nữ thì ít hơn. Các ông có rất nhiều chuyện trời biết, đất biết, điện thoại biết mà vợ không thể biết. Hoặc các bà vợ có nghi ngờ cũng sẽ bị đập tan mọi nghi ngờ.
Bạn có tin không, có ông đến giờ đi ngủ, giả vờ đánh răng, vào nhà vệ sinh còn mang điện thoại vào nhắn tin. Các ông có thể ngồi trong nhà vệ sinh cả tiếng đồng hồ để nhắn nhó đủ loại. Vợ đập cửa nhà vệ sinh, các ông kêu đau bụng. Mỗi lần ngồi nhà vệ sinh thế, nói được nhiều chuyện bí mật.
Chỉ khổ tôi. Bản chất của tôi thì tốt đẹp, nhưng dòng đời xua đuổi đến những nơi như thế, bắt chứng kiến những chuyện như thế mà phải ngậm miệng.
Ôi, nhiều chuyện bi hài lắm!
Quả là bi hài! Thôi, tôi không đi sâu vào nội dung những chuyện bí mật, tôi chỉ muốn biết những chiêu trò các ông làm để giữ những bí mật được lâu dài. Vì theo như bạn nói, đa số đàn ông đều có những bí mật như thế mà rất ít ông bị lộ. Phải có những chiêu trò ngụy trang thì đa số mới trong sạch chứ nhỉ?
Không hẳn hầu hết các ông đều có bí mật như bạn nói quá lên. Nhưng đúng là nhiều đàn ông phải đặt pass nghiêm ngặt cho điện thoại. Các ông giờ nhiều chiêu trò lắm. Kể ra thì khó nói hết lắm.
Tôi phục các ông chồng thật! Lúc nào các ông ấy cũng làm bộ mặt tỉnh bơ khi có điện thoại. Mà đơn giản nhất là chiêu trò phân bổ thời gian. Nghĩa là đã về đến nhà là cấm tin nhắn nhạy cảm, cấm các cuộc gọi nhạy cảm (nhạy cảm như thế nào cho phép tôi được ngậm miệng, nếu không tôi sẽ không nói gì nữa).
Được rồi! Bạn cứ nói đi. Đây không phải cuộc thẩm tra, đây là một buổi chia sẻ.
Thứ hai, các ông chồng sẽ không bao giờ đưa hóa đơn thanh toán điện thoại cho các bà vợ. Vì nhất định, hóa đơn sẽ tố cáo những số điện thoại thường xuyên liên lạc nhất.
Đôi khi, các ông chồng đang ở nơi nhạy cảm, nếu có điện thoại của vợ, các ông sẽ nghĩ cách ra đường, tiếng còi tàu xe nhiều và nói: Anh đang ở ngoài đường, có gì em nói nhanh nhé. Thế là nhanh chóng tắt phụt máy, lại ung dung mọi việc.
Hoặc mỗi khi bị tra hỏi về điện thoại, các ông lại gắt um lên để đàn áp vợ. Các ông sẽ nghĩ chiêu trò soi mói vợ. Thấy vợ ăn diện, các ông cũng làu nhàu, cho rằng vợ có ai khác nên mới thích ăn diện. Các bà vợ có gắt gỏng, các ông đổ ngay cái tội có ai khác nên mới cáu gắt với chồng. Đàn bà càu nhàu với chồng cả ngày, các ông điếc. Đàn ông càu nhàu với vợ một lát là các bà sợ ngay. Khổ, các ông bắt vía vợ thường rất chuẩn.
Nhiều ông còn giao kèo với vợ: Không bao giờ kiểm tra điện thoại của vợ nên vợ cũng không bao giờ được làm thế với mình. Thực chất, các ông quá hiểu vợ mình chẳng dám léng phéng gì, chẳng có chuyện gì khuất tất nên kiểm tra điện thoại của vợ làm gì. Để sòng phẳng và đáng mặt quân tử, các ông thỏa thuận các bà vợ không được xem điện thoại của chồng.
Nhưng thói đời, phụ nữ vẫn thường tò mò, các ông chồng thừa biết điều đó. Vì thế điện thoại vẫn phải cài pass cẩn thận. Đó là nguyên tắc bất di bất dịch rồi.
Ồ, thú vị thật. Tôi có nên tố cáo với các bà vợ không nhỉ?
Tùy bạn thôi, đằng nào tôi cũng nói được. Nhưng nguyên tắc của sự phát triển về mặt xã hội là: Khi bạn tìm ra cách đối phó với một tiêu cực thì đối phương sẽ nghĩ ra những chiêu trò mới. Nên các bà vợ cứ cân nhắc cách phản ứng với các ông chồng mình.
Dù sao, soi mói sẽ mất thời gian. Tôi nghĩ, quan trọng phải giải quyết từ gốc vấn đề. Đó là một câu chuyện dài về ứng xử tôn trọng giữa vợ và chồng.
Hạnh phúc không đến từ chiếc điện thoại nhưng có thể tan vỡ vì cái điện thoại. Tôi cũng mong mỏi vô cùng mình là một chiếc điện thoại không cài pass.
Cảm ơn bạn! Chúng ta sẽ có dịp trò chuyện về một chủ đề khác trong dịp tới: Chủ đề gỡ pass điện thoại. Chúc bạn luôn “lành lặn”
!
Theo Eva
Hối hận vì trót đuổi chồng ra khỏi nhà
Đêm hôm đó, anh lại mang bộ dạng say khướt về nhà, gọi cửa ầm ĩ. Em ở trong nhà hét lớn: "Cút đi, anh rồi sẽ chẳng khác gì bố anh đâu".
Hỏi:
Chị Tâm An thân mến!
Cuộc sống vợ chồng em hiện giờ đang bung bét, chẳng ra đâu vào đâu. Em đã không gặp anh cả 2 tuần nay rồi. Anh là mối tình đầu và cũng là hàng xóm của em.
Biết nhau đã lâu nhưng mãi tới năm đầu thứ nhất sinh viên, chúng em mới chính thức ngỏ lời yêu nhau. Hồi biết chuyện, cả nhà em đã phản đối dữ dội mối quan hệ này. Nhất là bố em, ông bảo gia đình anh quá phức tạp. Bố anh nổi tiếng cả phố vì tính lăng nhăng, lại rượu chè be bét. Bố bỏ mẹ con anh từ khi anh còn bé xíu.
Anh lớn lên như vậy trong sự thiếu thốn tình cảm của người cha. Em càng thương yêu anh ấy hơn.
Vượt qua sóng gió để đến với nhau, vài năm sau, bố mẹ em cũng đành chấp nhận. Bởi anh rất hiền lành, chịu khó lại ân cần chăm sóc em.
Sau khi cưới rồi khi sinh đứa con đầu lòng, chúng em cũng khá vất vả nhưng vợ chồng em tự an ủi nhau rằng: "Ai cũng chẳng phải trải qua những khó khăn, mình có nhau, có con là hạnh phúc rồi".
Chỉ 2 năm sau, công việc của anh phất lên như diều gặp gió, hợp đồng anh kiếm về công ty ngày càng nhiều.
Chúng em hạnh phúc lắm. Bởi ngoài công việc, kiếm tiền tốt, anh luôn chăm sóc, yêu thương mẹ con em hết mực. Cứ đi công tác ở đâu, anh lại dành thời gian tìm mua quà, mua đồ chơi cho con. Vì thế mà con bé quấn anh lắm, anh cứ đi làm về là hai cha con lại tíu tít.
Em thấy mình là người đàn bà may mắn. Rồi khi được thăng chức, công việc đòi hỏi anh phải đi tối ngày. Những bữa tối chỉ có 2 mẹ con lủi thủi với nhau ngày một nhiều lên.
Ngay cả thứ 7, chủ nhật anh cũng đi làm. Rồi hai vợ chồng lời qua tiếng lại với nhau khi hôm đó là sinh nhật em. Chúng em có hẹn hò từ sáng rằng sẽ gửi con cho ông bà, hâm nóng tình yêu của hai vợ chồng bằng một buổi tối lãng mạn.
Gửi con, dọn dẹp nhà cửa, ăn mặc đẹp đến chỗ hẹn, chờ anh cả 2 tiếng, gọi điện nhưng anh tắt máy, em phát điên và hậm hực về nhà. Đêm đó, anh trở về trong bộ dạng say khướt. Em mắng mỏ, nói anh cả đêm. Anh cũng nói lại bảo em "ghê gớm quá mức".
Cả tuần đó, em và anh chiến tranh lạnh. Sau vì anh tha thiết nhận lỗi và cố thay đổi, em cũng từ từ "hạ hỏa" và cho qua.
Một lần, em có cuộc họp đột xuất phải về muộn, em đã cẩn thận gọi đi gọi lại, nhắn tin ba lần bảy lượt bảo anh đi đón con hộ. Anh "à ừ", em yên tâm là thế. 8h tối về tới nhà, nhà tối om không một bóng người, em cứ nghĩ chắc bố con anh đi dạo đâu đó. Ai dè, lúc đó chuông điện thoại reo, cô giáo gọi giục đến đón con.
Em mới sấp ngửa ra trường của con, khổ thân con, khóc đến sưng húp cả mắt mũi.
Tắm táp, cho con ăn xong, trong cơn điên tiết, em gom quần áo của anh vào va ly và quăng ra trước cửa nhà. Đêm hôm đó, anh lại say khướt, về gọi cửa ầm ĩ. Em ở trong nhà hét lớn: "Cút đi, anh rồi sẽ chẳng khác gì bố anh đâu".
Đáp trả câu nói của em là một bầu không khí yên ắng đến đáng sợ. Lò dò ra xem thì anh và va ly quần áo đã "bốc hơi".
Đã 2 tuần trôi qua, anh không về nhà mà cũng không liên lạc gì với em, con thì lúc nào cũng khóc lóc đòi bố.
Em mệt mỏi quá chị ạ, lúc giận thì em "căng" lên thế nhưng em đâu muốn ly hôn. Em phải làm sao để anh dành nhiều thời gian cho gia đình, chị cho em lời khuyên với. Em biết, có lẽ câu nói của mình đã xúc phạm anh...
(Tú Linh, Định Công, Hà Nội)
Em biết, có lẽ câu nói của mình đã xúc phạm anh (ảnh minh họa)
Chị Tâm An trả lời:
Tú Linh thân!
Vợ chồng tranh cãi là chuyện bình thường, đó cũng là lúc để hai em có thời gian suy ngẫm, nhìn nhận lại mình. Nhưng chị nghĩ, tranh cãi, hờn giận nhau cũng phải có mức độ để cho đối phương còn chấp nhận và cố gắng sửa đổi.
Phụ nữ thường chịu đựng rất giỏi, nhưng một khi đã vấn đề bị đẩy đến "tức nước vỡ bờ" thì họ có thể tung hê và nói ra những lời nói rất khó nghe. Trường hợp của vợ chồng em hiện nay cũng vậy. Đúng là chồng em sai nhưng em cũng cần xem lại thái độ của mình. Chồng em quên sinh nhật của em, quên đón con là hoàn toàn có lỗi nhưng em lại động đến vết thương lòng của anh ấy thì quả thực có nên không?
Chị biết em rất yêu anh ấy, em lo lắng khi cả hai tuần nay anh ấy không liên lạc. Chị nghĩ rằng anh ấy đang rất tự ái, em nên là người tìm cách giảng hòa. Hãy lựa lời nói với anh ấy, một người cha thương con và biết nhận ra lỗi lầm của mình như thế sẽ sớm trở về nhà em ạ, chị tin là như thế.
Sau đó, hai em hãy dành thời gian nói chuyện với nhau để tìm ra được phương án duy trì hạnh phúc gia đình. Em cứ nói chuyện thẳng thắn với chồng mình về những tâm tư, suy nghĩ khi anh ấy đi làm triền miên... khiến em buồn như thế nào.
Vui lên em nhé, chúc em hạnh phúc!
Theo EVa
"Giữ chồng thế này thì chết!" Có hôm, em phát hiện trong điện thoại của anh có tin nhắn tình cảm với người con gái khác, em hỏi thì anh mỉa mai: "Cô coi lại bộ dạng của mình đi, xem là con người hay con ma. Tôi chán ngấy cô rồi". Hỏi: Chị Tâm An thân! Em đang không biết nên làm thế nào với gia đình mình...