Vợ chồng tôi hạnh phúc vì biết nhìn về một hướng
Khó khăn tiếp bước khó khăn nhưng chưa một lần tôi trách cứ, chỉ thấy thương chồng. Đôi khi cãi nhau nhưng chúng tôi chưa bao giờ đổ lỗi cho nhau mà cùng nhìn lại sự việc.
Vợ chồng tôi hạnh phúc vì biết nhìn về một hướng
Tôi yêu và lấy anh cho đến giờ đã được 6 năm, khi mới yêu chúng tôi chỉ được ở gần nhau một thời gian rồi anh đi làm còn tôi ở lại học. Học xong tôi về quê chờ xin việc còn anh vẫn làm trên thành phố, những lúc chúng tôi ở bên nhau là ngày chủ nhật ngắn ngủi, thế nhưng không phải vì thế tình yêu chúng tôi phai nhạt, ngược lại ngày càng lớn dần.
Rồi chúng tôi kết hôn, một năm sau đón nhận thêm thành viên trong gia đình, anh xin về quê làm việc. Lúc đầu rất khó khăn, anh không xin được việc nên ở nhà một thời gian, sau gần một năm vẫn không xin được, lo lắng nên anh quyết đi làm công nhân. Anh yếu từ nhỏ, tôi không muốn anh vất vả nên khuyên vừa làm công nhân nhưng vừa để ý xin làm văn phòng. Mãi rồi cũng xin được việc văn phòng nhưng chẳng được bao lâu công ty lại cắt giảm nhân sự, anh tiếp tục rơi vào tình trạng thất nghiệp, lại đi kiếm việc.
Anh tìm được việc mới nhưng chẳng ăn thua vì liên tục bị nợ lương. Trong thời buổi khó khăn này chúng tôi lại đón nhận thêm thành viên thứ 2, khó khăn tiếp bước khó khăn nhưng chưa một lần tôi trách cứ, chỉ thấy thương anh hơn. Lúc làm ở công ty này anh nộp đơn ở nhiều nơi để xin việc làm mới, may là sau một tháng khi sinh bé thứ 2 anh tìm được việc, gia đình không còn lo lắng đến vấn đề tiền nong nữa vì anh đã ổn định.
Video đang HOT
Suốt mấy năm sống với nhau, tuy nhiều lúc gia đình cũng xảy ra sóng gió nhưng cũng nhanh chóng vượt qua. Có lúc cãi nhau dẫn đến việc đòi chia tay nhưng chưa bao giờ chúng tôi đổ lỗi cho nhau mà cùng nhìn lại sự việc. Ông bà ta nói rất đúng “Chồng giận thì vợ bớt lời, cơm sôi bớt lửa biết đời nào khê”. Dù có con đi nữa cũng đừng vì con mà thay đổi, hãy dành tình cảm cho nhau giống như khi còn yêu.
Bạn nấu một món ăn, năn nỉ chồng thử trước, hỏi chồng có dám từ chối không? Chồng đi làm về, bạn hỏi han chồng có mệt không, nay ở công ty có gì mới không; chồng nào dám im lặng? Nếu thấy chồng mệt, khuyên anh ăn rồi đi ngủ sớm cho khỏe, nhưng cũng đừng chiều chồng quá mức mà mình cũng phải có chính kiến cá nhân. Sống với nhau không tránh khỏi xảy ra xích mích, đừng đổ lỗi cho nhau, hãy nhìn nhận lại sự việc xem ai có lỗi. Người có lỗi phải dũng cảm nhận lỗi, biết tôn trọng nhau thì gia đình mới luôn bình yên. Con thuyền trở đầy hạnh phúc là do mình lái, không ai lái hộ mình cả. Vài ý kiến xin chia sẻ với các bạn.
Theo VNE
"Chồng em áo rách em thương"
... Chồng người áo gấm xông hương mặc người.
Em đã từng so sánh bản thân mình với bạn bè, với những đứa cùng trang lứa. Thật sự đôi chút em có tủi thân vì cuộc sống giàu sang của họ, nhưng rồi em lại nghĩ, nếu trên đời này ai cũng giàu có hết thì ai nghèo. Nếu trên đời này ai cũng than thân trách phận, ai cũng nhìn thấy cái của người khác mà lại ước có được như người ta thì đúng là mọi thứ đã đơn giản. Thế thì đã không gọi là cuộc sống.
Em lấy anh khi em tròn 25 tuổi, cái tuổi lẽ ra còn được dong chơi, mộng mơ nhưng em lại yêu anh và quyết định xây dựng gia đình. Em là một cô gái học hàng đàng hoàng, có công việc tốt, gái Hà Nội lạ đem lòng yêu một chàng trai tỉnh lẻ. Anh không có gì cả ngoài cái bằng đại học. Ra trường, anh cũng đi làm công việc bình thường. Nhà em ở Hà Nội nhưng không giàu có gì, bố mẹ cũng không có tiền chu cấp cho em nhiều. Nên hai đứa lấy nhau phải thuê nhà tự lập. Bạn bè cứ bảo em: "Mày xinh xắn, học giỏi, có công việc ổn định thế mà lại đi lấy cái ông nghèo xác xơ, thật là phí". Khi đó em chỉ cười "phí gì, anh ấy hơn tao nhiều".
Họ chê anh nghèo, vì họ nghĩ, một cô gái mang cái mác Hà Nội như em, có công việc như em thì thiếu gì mấy anh giàu có theo đuổi. Điều đó không sai, nhưng hôn nhân không chỉ vì danh vọng và tiền bạc. Đó là vì tình yêu anh ạ.
Em lấy anh khi em tròn 25 tuổi, cái tuổi lẽ ra còn được dong chơi, mộng mơ nhưng em lại yêu anh và quyết định xây dựng gia đình. (ảnh minh họa)
Chúng mình cưới nhau, mỗi năm đi họp lớp mà một năm bạn bè thành đạt, giàu có. Họ kiếm tiền dễ như trở bàn tay, còn chúng mình, công việc cứ nhàng nhàng lại đi thuê nhà nên tiền để ra cũng không nhiều. Em và anh cùng cố gắng để có thu nhập tốt hơn và còn lo cho con cái.
Tổ ấm của chúng mình có thêm nhiều tiếng cười từ khi con ra đời. Dù không nhà lầu, không xe hơi, không sung túc bằng bạn bè, chồng em cũng không kiếm được nhiều tiền như chồng ai đó, nhưng em thấy, đó là hạnh phúc.
Sau khi sinh con, em càng ngày càng đẹp hơn. Đúng là ai cũng bảo em &'gái một con trông mòn con mắt'. Em trở nên ngọt ngào và đằm thắm. Mọi thứ với em thật sự tốt. Em luôn lạc quan, sống vui vẻ nên không có gì cản trở em cả. Em trở thành người phụ nữ được rất nhiều người đàn ông để ý, ngay cả khi họ biết em có gia đình.
Em đi làm, ông sếp chỗ em cũng rất quý mến và cho em rất nhiều cơ hội. Nhiều người còn trêu em, bảo em tận dụng vẻ đẹp của mình để tiến thân. Nhưng em không bao giờ làm thế, chỉ đơn giản, em là gái đã có chồng.
Em sẽ trân trọng và yêu thương chồng của em dù xung quanh em có nhiều người đàn ông giàu có như thế nào đi nữa... (ảnh minh họa)
Hôm rồi, đi gặp các bạn cùng lớp để cà phê nói chuyện vì lâu ngày không tụ tập. Mấy người bạn cứ bảo em là ngày càng đẹp ra, chắc được nhiều người tán tỉnh. Em chỉ cười vui vẻ mà thôi. Những lúc đó, em lại nghĩ đến anh. Chồng em không bằng người khác về phương diện kiếm tiền. Cũng có thể chồng em không hào nhoáng, không giàu có nhưng đó là chồng em, người em đã lựa chọn gắn bó suốt cuộc đời.
Chỉ cần là chồng em, em không muốn ai nói lời không tôn trọng hoặc coi thường anh. Em cảm thấy, anh là người đàn ông tuyệt vời nhất, người khác không thể so sánh với anh. Họ giàu, họ đẹp trai hơn nhưng họ là chồng của ai đó, không phải chồng mình.
Đã lựa chọn thì đừng mơ ước xa vời. Chồng em có thế nào, em yêu như thế, em tự hào như thế. Em không thể đứng núi này trông núi nọ. Nếu ai cũng như em, hạnh phúc sao vẹn toàn, hạnh phúc sao bền vững được. Nhiều người không hiểu, hạnh phúc là thứ giá trị đắt nhất mà dù cố gắng tìm kiếm cũng không dễ dàng tìm ra nó.
Em sẽ trân trọng và yêu thương chồng của em dù xung quanh em có nhiều người đàn ông giàu có như thế nào đi nữa...
Theo VNE
Đàn ông nông nổi giếng khơi... Chị vẫn không thôi thổn thức trên vai anh, phần vì thương chồng, phần vì chị thấy mình thật may mắn khi có anh trong đời. Các cụ nói không sai:"Đàn ông nông nổi giếng khơi/ Đàn bà sâu sắc như cơi đựng trầu". Trước tình yêu của anh, chị thấy mình còn bé nhỏ và nông nổi lắm... Quê anh chị đều...