Vợ chồng nuôi heo đất để về quê ăn Tết
Chuẩn bị cho ngày về, vợ chồng cùng đi chợ, ra siêu thị mua sắm đủ thứ. Chỉ riêng việc này đã thấy rắc rối. Với chồng, chọn “thủ tục” lì xì là hợp lý, nhanh gọn, nhưng vợ không chịu, nhất định phải có quà cho những người mà vợ đã lên danh sách.
Nuôi heo đất được xem là cách tiết kiệm hữu hiệu nhất cho kế hoạch về quê ăn Tết của gia đình mình.
Mới ra Giêng, vợ rinh về con heo to, kêu gọi cả nhà cùng chung sức vỗ béo. Chồng đùa: đã bỏ thuốc, giảm nhậu, chẳng lẽ giảm ăn nữa thì lấy sức đâu mà làm việc! Vợ quyết liệt: “Không phải lúc nào heo cũng đòi ăn. Heo chỉ biết đói lúc thấy mọi người phung phí”.
Thế là cả nhà cùng vào cuộc. Việc chi tiêu hàng ngày vẫn diễn ra bình thường, chỉ khác trước một chút là có điểm dừng. Những hôm “vô mánh”, vợ chồng mạnh ai nấy “vỗ”, nên cảm giác heo lớn lên mỗi ngày. Điều đó vừa thú vị, vừa tạo thói quen có lợi: chồng biết cách từ chối những cuộc nhậu, vợ giảm mua sắm, con cái bớt mè nheo đòi quà.
Mức lương của hai vợ chồng thuộc tầm trung, nên mỗi đợt về Tết phải lên lịch trước hết sức cụ thể để không bị động. Nào tiền tàu xe, di chuyển; nào chuyện quà cáp, biếu xén, lì xì cho cả hai bên nội, ngoại. Danh sách dài cả… cây số. Vợ chồng động viên nhau “cố lên”, lẽ nào cứ đón xuân tha hương mãi! Thỉnh thoảng thấy vợ ôm heo lắc lắc, xem nặng nhẹ thế nào, chồng tự nhủ phải gắng tiết kiệm.
Video đang HOT
Ảnh mang tính minh họa
Tối trước hôm đi mua vé, vợ chồng quyết định mổ heo. Trước mắt chồng toàn những tờ tiền mệnh giá 100, 200, 500 ngàn sáng chói. Chồng thắc mắc, vợ bảo những tờ tiền mệnh giá thấp của chồng, vợ phải đổi thành tiền trăm cho tiện. Heo phải được ăn sang, ăn sướng như thế mới mau lớn! Chồng phục vợ sát đất.
Sau khi trích tiền mua vé khứ hồi, số “thịt” còn lại cũng khá bộn, có thể trang trải đủ cho hành trình về quê. Dù vậy, khoản phát sinh bao giờ cũng là con số biết nói. Có lẽ phải đợi lãnh lương, lãnh thưởng, để ngày về thêm phần tự tin. Phải công nhận kế hoạch nuôi heo đất tuy có vẻ tủn mủn nhưng hiệu quả không ngờ. Nhớ lần về Tết trước, do bị động “toàn tập”, nên phải ứng lương, mượn bạn bè, ra Giêng “cày” trả nợ hụt hơi.
Chuẩn bị cho ngày về, vợ chồng cùng đi chợ, ra siêu thị mua sắm đủ thứ. Chỉ riêng việc này đã thấy rắc rối. Với chồng, chọn “thủ tục” lì xì là hợp lý, nhanh gọn, nhưng vợ không chịu, nhất định phải có quà cho những người mà vợ đã lên danh sách. Vợ chọn những món quà vừa túi tiền, nhưng ý nghĩa. Chồng chỉ biết kéo xe đẩy lòng vòng trong siêu thị giúp vợ, và yên tâm khi có vợ chịu trách nhiệm về khoản biếu xén ấy.
Hành lý đã sẵn sàng. Tinh thần thật sự thoải mái. Chỉ đợi đến giờ “G” là cả nhà xuất phát. Được như thế này là công của cả nhà, vì ai cũng ra sức vỗ béo heo. Chồng nghĩ, không riêng gì chuyện tết nhứt, khi muốn thực hiện điều gì liên quan đến tiền bạc (nhất là đối với những gia đình có mức thu nhập khiêm tốn như gia đình mình), chỉ cần sớm lên kế hoạch với “heo đất”, cùng quyết tâm thực hiện, mọi việc sẽ dễ dàng thành hiện thực.
Theo VNE
Những cô gái chưa lên xe hoa đã sẵn sàng ly hôn
Chưa sẵn sàng cho việc kết hôn nhưng sau khi nghe mọi người bàn tán, Thùy Dương (29 tuổi, Hà Nội) chia sẻ với cô bạn thân "Hay là mình cũng tặc lưỡi cho xong. Lấy một tấm chồng cho bố mẹ khỏi đau đầu. Lấy về không hợp thì ly hôn".
Với Thùy Dương (29 tuổi, Hà Nội) mỗi ngày bình yên bây giờ là được vùi đầu vào công việc từ sáng sớm đến tối mịt và... không phải trở về nhà. Cô sợ mỗi lần nhìn thấy bố mẹ là lại được nghe bài ca "lấy chồng đi không người ta lại bảo nhà này vô phúc chứa bom nổ chậm trong nhà". Bất kể sáng sớm hay nửa đêm, bố mẹ cô khi thì nói thẳng, lúc lại bóng gió: "Cái Hằng hàng xóm đã hai đứa đuề huề, còn con nhà này thì như ngựa vía, chả biết có ma nào dám rước không".
Thậm chí, mỗi lần có bạn của Dương đến nhà chơi, mẹ cô lại kéo đứa bạn ra một góc thì thụt hỏi "Chuyện yêu đương của con Dương nhà cô thế nào?", hay "Cháu thấy ở công ty nó có yêu ai không?"... Lâu dần, bạn bè đều sợ, chẳng dám đến nhà Dương chơi, còn cô thì ở miết trên công ty đến 23h đêm, khi bố mẹ ngủ hết mới dám về nhà.
Thùy Dương không xinh nhưng rất đảm đang, khéo léo giao tiếp lại sống chân thành, luôn giúp đỡ mọi người. Nhưng đường tình duyên của cô lại vô cùng lận đận. Thời sinh viên, Dương yêu anh chàng tới 3-4 năm. Đến khi quyết định tiến tới hôn nhân thì mẹ anh kia nhất mực phản đối, kêu sẽ từ mặt con nếu anh vẫn muốn lấy cô. Thương người yêu, Dương lặng lẽ chia tay để anh đến với người khác cho trọn đạo làm con. Còn cô, sau đó cũng yêu thêm 1-2 người nữa nhưng người lâu nhất chỉ được 6 tháng là chia tay với lý do "không hợp".
Mệt mỏi với áp lực phải lấy chồng do gia đình tạo ra, Dương đã nghĩ "hay là mình cũng lưỡi cho xong". Ảnh minh họa: Inmagine.
Gần đây, Dương được các chị trong phòng giới thiệu cho một đám là con của sếp lớn. Anh này hiền nhưng nhiều hơn Dương gần hai chục tuổi, đã có một đời vợ và đang nuôi đứa con riêng. Các chị bảo: "Phụ nữ yêu đương nhiều làm gì. Lấy chồng cốt là để có chỗ dựa và kiếm đứa con cho khỏi mang tiếng ế. Con gái mà 30 tuổi trở ra thì đừng kén cá chọn canh". Dương tuy chưa sẵn sàng kết hôn nhưng sau khi nghe mọi người bàn tán thì chia sẻ: "Hay là mình tặc lưỡi cho xong. Lấy một tấm chồng cho bố mẹ khỏi đau đầu, mắng nhiếc. Nếu lấy nhau về không hợp thì ly hôn. Mình tự chủ về kinh tế, có cần dựa dẫm gì đâu mà lo".
Câu chuyện của Thùy Dương gần giống với những gì mà Minh Thu (33 tuổi, Hải Phòng) từng trải qua cách đây hơn một năm nhưng khác là Thu không phải chịu quá nhiều áp lực từ phía gia đình. Lý giải cho cuộc hôn nhân "đũa lệch" theo cách gọi của bạn bè khi đó, Minh Thu kể: "Sau 2 mối tình không đi đến đâu với những người đàn ông mà mình tưởng như có thể sống chết vì họ, tôi không còn tin vào tình yêu nữa. Nhưng là phụ nữ, ai chẳng muốn được làm mẹ. Tôi kết hôn một phần cũng vì ước ao đó và hy vọng cuộc sống gia đình sẽ làm tôi thay đổi định kiến về đàn ông, về hạnh phúc".
Chồng của Minh Thu là kỹ sư điện máy, ngoại hình bình thường, không có gì nổi bật và có nhiều điểm khác Thu. Nếu như cô hướng ngoại, năng động thì chồng lại thuộc tuýp người của gia đình. "Anh ấy luôn muốn tôi ở nhà chăm sóc chồng con sau 8 tiếng làm việc tại công ty. Nhưng công việc của tôi hay phải đi gặp gỡ đối tác, tổ chức sự kiện. Vì thế, sau hơn một năm, chúng tôi chia tay vì không thể đáp ứng đòi hỏi của nhau. Tôi không bị suy sụp nhiều bởi ngay từ đầu, với tôi, hôn nhân giống như một cuộc đầu tư và tôi luôn sẵn sàng tâm lý cho những điều xấu nhất có thể xảy ra. So với nhiều người, tôi may mắn hơn vì đã có đứa con là gia tài lớn nhất, có điều con vì tôi mà bị thiệt thòi", Minh Thu tâm sự.
Theo PGS Huỳnh Văn Sơn, Phó chủ tịch Hội tâm lý học xã hội Việt Nam, sự khác biệt về nhận thức, thái độ, hành vi này bắt nguồn từ sự thay đổi thời cuộc và con người. Khi xã hội lên một nấc thang mới thì hôn nhân cần hướng đến hạnh phúc chứ không phải là sự chịu đựng như nhiều người phụ nữ trước đây đã lựa chọn. Bởi có ông chồng quá tệ thì không thể bắt buộc phụ nữ phải chấp nhận. Nhưng cũng không thể nhìn ở khía cạnh còn lại khi có một số phụ nữ đẩy xu hướng bình đẳng giới lên quá mức, coi hôn nhân như công cụ để thể hiện, đây là điều rất chủ quan.
PGS Huỳnh Văn Sơn cho rằng "ế" không phải là tên gọi mà là một sự lựa chọn. Đừng để những áp lực vô hình buộc cuộc sống của mình neo đậu không đúng nơi. Hãy làm cho mình hạnh phúc đích thực chứ đừng giả vờ hạnh phúc hay mặc "chiếc áo" mượn của hạnh phúc. Việc một người đến với bất kỳ mối quan hệ nào, dù là hôn nhân hay tình yêu mà ngay từ đầu đã có thái độ bất chấp hay chuẩn bị "co giò", mất mát niềm tin thì cũng khó nhận được kết quả như ý (trừ trường hợp cực kỳ may mắn). Sự lựa chọn của mỗi người đáng được tôn trọng nhưng nên cân nhắc thay vì bị sức ép vô hình hay sức ép do chính mình tạo ra để có thái độ tiêu cực. Tất cả đều không phải là sự lựa chọn hợp lý và khôn ngoan.
Theo VNE
Khi chàng tính đánh bài chuồn Chỉ vài cử chỉ đủ biết chàng đã muốn dứt tình ra đi. Ảnh chỉ có tính chất minh họa. Hờ hững Dấu hiệu: Bắt đầu lạnh nhạt với gái trong tất cả các vấn đề, ít đi ăn lại, ít đi chơi lại. Tần số của tin nhắn chúc ngủ ngon thưa thớt rồi dừng hẳn, cũng không dành nhiều thời gian...