Vợ chồng nào cứ `mở miệng ra là cãi nhau` tuyệt đối đừng bỏ qua bài viết này
Vợ chồng đến được với nhau là do duyên số nhưng có bên nhau được hay không là do sự cố gắng của hai người.
ảnh minh họa
Có một cô gái ở phương Nam và một anh người miền Bắc lấy nhau, khẩu vị của cô gái thanh đạm, còn anh chồng thì ngược lại, không có ớt thì anh không nuốt được cơm.
Cô gái thường đi đến nhà bố mẹ đẻ ăn cơm. Một hôm, bố cô gái nấu thức ăn hơi mặn, nhưng mẹ cô không nói gì, chỉ mang đến một cốc nước, khi gắp thức ăn bà nhúng vào cốc nước trước mặt sau đó mới cho lên miệng. Bỗng nhiên, cô gái thông qua hành động của mẹ đã hiểu ra được điều gì đó.
Video đang HOT
Ngày hôm sau, cô gái ở nhà nấu cơm, làm thức ăn mà chồng cô thích ăn. Đương nhiên mỗi loại thức ăn cô đều cho ớt. Chỉ khác biệt là trên bàn ăn có để sẵn một cốc nước. Chồng cô nhìn cô ăn thức ăn đã nhúng qua cốc nước nhưng vẫn có vẻ rất ngon miệng, khiến anh rưng rưng nước mắt.
Sau đó, anh cũng tranh nấu cơm. Nhưng trong thức ăn không còn nhìn thấy ớt nữa. Chỉ khác là trên bàn có thêm một đĩa tương ớt.
Vì tình yêu, cũng vì bản thân mình, hai vợ chồng 1 người ôm một đĩa ớt, 1 người ôm một cốc nước. Nhưng quan trọng hơn, họ hiểu được thế nào để ôm giữ được một tình yêu vĩnh cửu.
Câu chuyện tuy ngắn nhưng hàm chứa những ý nghĩa vô cùng sâu sắc. Vợ chồng đến với nhau không ai là hoàn hảo hay hoàn toàn phù hợp, có điều phải biết giữ cái tôi cá nhân và chấp nhận những thứ không phù hợp với bản thân mình. Không ai trên đời vừa gặp đã có thể hợp nhau, quan trọng vẫn là cùng nhau nhường nhịn, cùng nhau dung hòa để có thể có cuộc sống đầm ấm mà thôi.
Nếu như việc cãi nhau mà vợ chồng có thể nhận ra quan điểm sống mỗi người, biết cách dung hòa nó cũng như tự biết mình sai, mình có lỗi ở đâu để sửa thì đó là một việc rất tốt. Còn nếu cãi nhau để chia rẽ, để bất hòa để làm tổn thương nhau thì thật sự chẳng tốt chút nào. Đã là vợ chồng nên biết tiết chế cảm xúc, nhường nhịn nhau thì mới mong ăn đời ở kiếp được trăm năm.
Vì thế nên mới nói, không phải cứ hay tranh cãi là bất đồng, là mâu thuẫn không giải quyết, không chung sống với nhau được. Quan trọng là cách bạn giải quyết mâu thuẫn và tiếp thu những gì từ những mâu thuẫn đó đem lại. Hoặc thậm chí, hôn nhân sứt mẻ từ những điều vô cùng nhỏ nhặt. Có người vợ không chấp nhận nổi thói bừa phứa của chồng, hay có ông chồng chán ngán vợ chỉ vì cái tật nói nhiều của vợ. Thử hỏi đổ vỡ vì những điều này có đáng hay không?
Nếu ai cũng muốn thắng, cũng găng lên bằng được để ăn thua với đối phương thì rất dễ khiến đối phương tổn phương. Hãy nhớ, trong mỗi cuộc cãi vã hôn nhân, người thắng chính là kẻ thất bại.
Tình yêu thật sự là bao dung cho nhau tất cả, dẫu đau đớn đến mấy vẫn không buông tay mà cùng nhau vượt qua mọi trở ngại khó khăn. Tình yêu thật sự không có lý do nào cả, chỉ cần ở bên nhau hiền hòa bình yên đến trọn đời đã là hạnh phúc mỹ mãn rồi.
Theo Phununews
Mẹ muốn tôi chịu đựng người chồng vũ phu
Mẹ tôi xinh đẹp, con nhà gia giáo, 20 tuổi mẹ đã lấy chồng, bố tôi ngày đó cũng là một người đàn ông nổi tiếng đẹp trai. Nhưng rồi cuộc hôn nhân của họ không kéo dài được lâu, bởi bố không chí thú làm ăn, không lo cho gia đình, lại còn cặp kè với hết người này đến người khác.
5 lần bảy lượt khuyên chồng không được mẹ tôi quyết định ly hôn, mẹ đưa anh trai và tôi ra khỏi nhà, bắt đầu một cuộc sống mới. Quyết định của mẹ không nhận được sự ủng hộ của gia đình, nhất là ông bà ngoại tôi. Nhưng mẹ đã không làm theo ý của họ.
Đó là lý do, mẹ không nhận được sự thông cảm của bất kỳ ai trong gia đình, từ bố mẹ cho đến các anh, chị em. Họ quay lưng với mẹ, ông bà ngoại tôi từng cho rằng, vì mẹ mà họ bị mang tai mang tiếng, không được danh hiệu gia đình văn hóa, ông ngoại tôi còn không được thăng chức chỉ vì có con gái ly hôn.
Không chỉ chịu áp lực từ phía gia đình, việc mẹ ly hôn còn bị người đời khinh bỉ. Họ cho rằng, đàn bà chồng bỏ hay bỏ chồng thì đều như nhau, chắc chắn chẳng tử tế gì nên mới như vậy. Nhiều lần mẹ cãi nhau với người dưng, chỉ vì họ coi thường mẹ bị chồng bỏ. Đến sau này có con dâu, con dâu cũng coi thường vì mẹ bỏ chồng, thông gia cũng dám coi thường vì mẹ ly hôn.
Mẹ không muốn tôi đi vào vết xe đổ của mẹ, nên không đồng ý để tôi ly hôn. Dù mẹ biết, chồng tôi không phải người tử tế, anh không có công ăn việc làm ổn định, lại coi thường vợ con. Anh sẵn sàng thượng cẳng chân, hạ cẳng tay với tôi chỉ vì nấu ăn không vừa ý anh. Không rửa bát ngay khi bữa cơm vừa kết thúc, vì con khóc hoặc đi ngoài trong lúc cả nhà đang ăn cơm.
Nghe lời mẹ, tôi đã cố chịu đựng để sống với chồng, nhưng càng cố sống với anh, tôi càng không thể chịu nổi và cố gắng thoát khỏi những điều vô lý do chồng gây ra. Mẹ nói tôi phải chịu đựng, vì tôi, vì các con tôi và vì cả mẹ naa, đừng bỏ chồng để mẹ phải mang tiếng không dạy được con gái.
Tôi hiểu cho nỗi khổ của mẹ, rất muốn nghe lời mẹ, nhưng nếu tôi làm theo mong muốn của mẹ, đồng nghĩa với việc tôi đang chấp nhận người đàn ông không xứng đáng làm chồng và tự đày đọa bản thân mình với một người chồng vũ phu. Tôi phải làm gì bây giờ?.
Theo Baodatviet
Phụ nữ chớ dại mà bỏ nhà đi lúc giận chồng Rất nhiều chị em có thói quen bỏ đi khi cãi nhau với chồng. Tuy nhiên, nhiều người không ngờ rằng "phép thử tình yêu" của một người phụ nữ hiếu thắng đã đem đến những cái kết buồn cho cả hai. Ảnh minh họa Thụy Anh không còn quá trẻ. Chị đã có hai mặt con và cũng bước sang tuổi "băm"...