Vợ chồng giận nhau đừng bao giờ nói lời ly dị
Hạnh phúc là do hai người cùng nhau xây dựng. Hãy sống làm sao cho vợ/chồng cảm thấy may mắn khi họ cưới được mình.
Ảnh minh họa
Càng ngày càng thấy nhiều cặp ly dị vì chồng/vợ ngoại tình, rồi hết yêu thương đối phương sau nhiều năm chung sống, hoặc tìm được “tình yêu đích thực” ngoài vợ/chồng, hay không còn hợp nhau… Người đã có gia đình nơm nớp lo sợ vợ/chồng mình sẽ thay lòng, người chưa có gia đình ngại tiến đến hôn nhân, niềm tin về tình yêu, sự chung thủy, tình vợ chồng, tình cảm gia đình ngày càng giảm. Hồi xưa ông bà, ba mẹ sống rất vất vả, lo làm cật lực để nuôi cả đàn con mà họ vẫn hạnh phúc, giờ mỗi cặp vợ chồng nhiều nhất hai con, cuộc sống đầy đủ và sung túc hơn, thế mà tỷ lệ ly dị lại cao hơn.
Có phải đa số những người cha, người mẹ hồi xưa sống thiên về gia đình là chính còn lớp trẻ ngày nay thiên về hạnh phúc cá nhân? Vợ chồng sống với nhau chỉ một chút bất hòa là nghĩ đến chia tay, ly thân, ly dị để “giải phóng” cho nhau. Không biết sau khi ly dị chồng/vợ rồi họ có thật sự hạnh phúc không, cuộc hôn nhân chắp nối sau này có tốt hơn cuộc hôn nhân đầu không? Hạnh phúc chưa thấy nhưng bất hạnh thì trước mắt đó là sự mất mát mà họ gây ra cho những đứa con vô tội.
Mình đã lập gia đình trên 10 năm, có hai con, cuộc sống gia đình rất hạnh phúc. Nhiều lúc thấy con mình được ba cưng chiều, được mẹ thương yêu, lại thấy thương cho con của người bạn chỉ được sống cùng ba hay cùng mẹ. Lâu lâu được ba/mẹ đến thăm một lần mua thật nhiều quà, dắt con đi chơi thật vui, ăn uống thật ngon, nhưng khi chia tay ra về không biết các ông bố bà mẹ có đọc được nỗi buồn trong mắt con không? Đứa trẻ nào cũng luôn muốn có cả ba lẫn mẹ bên cạnh. Con mình mỗi lần thấy mẹ đến đón ở trường là chạy ùa ra ôm mẹ, nhưng mới đến cổng nhà là nháo nhác tìm xe ba coi ba về chưa. Ba chưa về là nhấc điện thoại gọi hỏi ba đang ở đâu, chừng nào ba về. Thử hỏi con cần ba mẹ như thế thì nỡ lòng nào ba mẹ lại gây ra những lỗi lầm không đáng để rồi gia đình phải ly tán, để con phải sống trong thiếu thốn tình thương?
Các bậc ba mẹ ơi hãy nhớ rằng mình là những người đã đem con đến trong cuộc đời thì mình phải làm tròn trách nhiệm với con nhé. Phải sống sao cho con mình tự hào khi nghĩ về ba mẹ chúng. Nếu chỉ muốn sống cho bản thân thì đừng lập gia đình, nếu đã lập gia đình rồi hãy sống vì gia đình, vì vợ/chồng và vì con trẻ nhé. Trước khi biết mình sẽ làm những điều có lỗi với gia đình, hãy dành vài phút để nghĩ về con thơ, về mái ấm. Mình tin trừ khi tim ngừng đập, não không còn hoạt động, còn không thì con người luôn nhận thức rất rõ mỗi việc mình đang làm và sẽ biết kiềm chế nếu biết việc mình làm là sai. Cuộc sống ngắn ngủi lắm nên phải sống sao cho đáng sống.
Video đang HOT
Hơn 15 năm quen biết và kết hôn với chồng mình học được những nguyên tắc sau và muốn chia sẻ:
Khi đang yêu nhau nếu giận không nên nói chia tay. Khi đã lập gia đình, giận nhau đừng bao giờ nói ly dị. Đôi khi giận nói cho đã miệng nhưng không biết những lời nói đó làm tổn thương đối phương như thế nào đâu. Có chuyện không vừa lòng nên nói ra ngay, trao đổi với bạn đời chứ không để trong lòng. Mình luôn tôn trọng sự riêng tư của chồng, không kiểm tra điện thoại, máy tính của anh, ngược lại chồng cũng thế. Lâu lâu vợ chồng cùng nhau đi chơi riêng, xem phim, massage, đi ăn tối, vợ chồng mình chỉ tìm những thú vui vừa túi tiền thôi.
Mình không tiết kiệm lời yêu với chồng, chồng mình cũng vậy. Mình cũng học nấu ăn ngon (nguyên tắc này là của mình). Phụ nữ lấy chồng nên biết nấu ăn, biết chồng thích ăn món gì thì tìm hiểu để nấu. Lúc nào mình cũng giữ cho cơ thể tươm tất và sạch sẽ, không phải cứ xài đồ hiệu là đẹp là sang. Mình thường chọn áo quần vừa túi tiền thôi nhung hợp với vóc dáng là được.
Hạnh phúc là do hai người cùng nhau xây dựng. Hãy sống làm sao cho vợ/chồng cảm thấy may mắn khi họ cưới được mình nhé các bạn. Chúc tất cả các cặp đôi đã và đang sống với nhau hạnh phúc, các em chưa lập gia đình đừng quá mất niềm tin vào hôn nhân. Nhớ rằng nếu muốn được nhận thì mình nên làm người cho đi trước và cho chồng/vợ mình thì không bao giờ lỗ cả.
Theo VNE
Vợ qua mặt chồng ngoại tình suốt 10 năm
Đến bây giờ tôi vẫn không tin được vào mắt mình những gì nhìn thấy. Tôi không ngờ mình đã lấy phải một người vợ lăng loàn, sống "giả tạo" tới như vậy.
Tôi đã ngu ngốc tin vào lời người đàn bà xấu xa đó (Ảnh minh họa)
Bây giờ tôi đã có đủ chứng cứ để khẳng định cô ấy ngoại tình. Suốt 10 năm qua cô ấy đã lừa dối bố con tôi để dành thời gian ở bên người đàn ông khác. Khi tôi đưa những tấm hình vợ tôi ân ái bên người đàn ông đó, cô ấy vẫn một mực khẳng định đó chỉ là ảnh ghép, ảnh người khác vu oan. Nhưng khi tôi đưa ảnh chụp màn hình những tin nhắn mùi mẫn vợ gửi cho hắn ta, cô ấy mới thừa nhận. Ban đầu là khóc lóc, van xin, nhưng khi tôi không tha thứ, cô ta lại giở giọng trách móc tôi.
Theo như cô ấy nói "Anh ta - người đàn ông Tây đó mới là đàn ông, anh ta mới mang lại cho tôi những cảm xúc mãnh liệt của tình ái. Anh ta luôn ở bên tôi, động viên tôi. Điều mà một người như anh chẳng bao giờ làm được. Giá như tôi chưa lấy anh, thì tôi đã có một ông chồng Tây như ý".
Chỉ nghe đến câu đó thôi, lòng tôi đã uất nghẹn không nói nên lời. Đã có với nhau hai mặt con, đứa lớn 18 tuổi, đứa thứ 2 đã 15 tuổi mà cô ấy còn nói được những lời cạn tình cạn nghĩa như vậy.
Nhớ ngày vợ nhận công tác một năm, tôi đã bao đêm không ngủ được. Phần vì lo cho vợ ở nhà quen lên đó lạ nước lạ cái, ốm ai chăm. Phần thì thương con vì xa mẹ. Những đêm tôi ngủ mơ về vợ là những đêm đầu óc nhức nhối. Bao phen tôi xin để chuyển cô ấy về gần nhà cũng là những lần nhận được hồi âm rằng vợ muốn ở lại để rèn luyện, dạy chữ cho dân vùng cao.
Nhưng tôi đâu ngờ, vợ tôi lên đó lại quên chồng theo trai lạ. Khi tôi được bạn bè cho biết vợ cặp bồ với trai trẻ mà lại là người Tây, tôi đã không tin. Nhưng nhiều lần người ta nói làm tôi phải suy nghĩ. Thuê thám tử điều tra, cuối cùng tôi như chết đứng khi biết, vợ tôi và anh thầy giáo người Tây dạy tiếng Anh đã sống với nhau như vợ chồng suốt 10 năm nay.
Giờ tôi đã hiểu vì sao, hết 1 năm công tác như trong hợp đồng vợ tôi lại không về. Hóa ra cô ấy nặng tình nặng nghĩa với thầy giáo cùng trường và không muốn chia tay với anh ta. Hết lần này đến lần khác, cô ấy lấy lý do vì yêu trường, yêu lớp vì "quy định bắt buộc em phải ở lại trên đó. Anh yên tâm hết năm nay em sẽ về với bố con anh". Thế rồi cứ năm này qua năm khác cho tới khi hết 10 năm, cô ấy mới về với bố con tôi.
Nghĩ cảnh gà trống nuôi con đã cực, nghĩ tới vợ lăng loàn ngoại tình với Tây tôi còn nhục nhã hơn. Chỉ vì không vượt qua được ham muốn của bản thân mà cô ấy sẵn sàng cắm sừng tôi. Còn tôi cứ như một ông chồng khờ khạo, chỉ biết đi làm kiếm tiền cắm đầu nuôi con. Nghĩ cô ấy vất vả, tôi thương lắm, tôi dành hết thời gian thay vợ chăm con học hành nên người. Tới nay con gái tôi đã 18 tuổi, còn con trai tôi cũng được 15 tuổi.
Tôi còn ngu ngốc hơn khi sợ vợ thiếu hơi ấm chồng mà cứ mỗi tháng tôi lại dành một khoản tiền, chuẩn bị đồ ăn mang lên thăm vợ. Cái cơ bản cũng là muốn gửi con cho bà để lên hâm nóng tình cảm vợ chồng. Phần vì nhớ, vì muốn bù đắp cho cô ấy.
Nhưng tôi đâu biết, hóa ra tất cả chỉ là sự giả dối. Vợ nói, nhớ tôi nên bao đêm cô ấy mơ thấy tôi và nhớ cảnh vợ chồng bên nhau. Điều đó khiến tôi vui mừng biết bao nhiêu. Nhưng có điều cô ấy chỉ cho tôi ở được hai hôm, xong viện cớ quy định này nọ để đuổi tôi về rồi sống cùng trai lạ. Tôi đã ngu ngốc tin vào lời người đàn bà xấu xa đó. Để rồi khi tôi về họ lại ôm nhau cười chế nhạo ông chồng ngu ngốc như tôi.
Khi chuyện vỡ lở, vợ tôi không chút xấu hổ, cô ấy vẫn thản nhiên sống trong nhà của tôi như chưa có chuyện gì. Thậm chí cô ta còn hẹn hò với anh chồng hờ kia cùng nhau ra nhà nghỉ hú hí. Còn bố mẹ tôi thì nhất quyết đuổi cô ta ra khỏi nhà, đánh chửi không thương tiếc. Tuy nhiên tôi vẫn một mực bảo vệ cô ấy vì các con của chúng tôi.
Tuy nhiên, khi các con tôi biết chuyện về mẹ nó, cả hai đứa không những không tha thứ mà chúng con tuyên bố "chúng con không muốn ở bên một người mẹ như thế, bố đuổi bà ấy đi đi". Có lẽ chúng đã đủ nhận thức để hiểu được rằng đâu là luân thường là đạo lý làm người.
Mặc cho cô ấy khóc lóc quỳ xin nhưng hai đứa con tôi nhất quyết không đồng ý, chúng còn to tiếng khi nói rằng "chúng tôi đã quen không có bà bên cạnh, nếu có người mẹ như bà, chúng tôi thà không có còn hơn. Trong khi bố vất vả nuôi chúng tôi ăn học thì bà ở đâu, làm gì?".
Cô ấy cầu xin tôi, nhưng có lẽ giờ tôi cũng không thể quyết định được gì. Chắc có lẽ duyên phận của chúng tôi chỉ đến đấy. Giờ tôi chỉ còn lại một cảm giác đau lòng, đầu óc trống rỗng.
Theo VNE
Chồng dàn cảnh đẩy tôi vào tay sếp để chạy chức Trong cơn say vì men rượu làm cho gần như mất hết ý thức, tôi lơ mơ cảm nhận ai đó đang mơn man, vuốt ve cơ thể mình rồi hừng hực trong cuộc yêu. ảnh minh họa Chúng tôi yêu nhau từ khi còn học ở quê, hết cấp III, tôi không thi đại học mà ở nhà phụ giúp bố mẹ...