Vợ chồng gắn bó cả đời chứ không phải ngày một ngày hai mà nói bỏ là bỏ, buông là buông
Vợ chồng là điều gì đó rất kỳ lạ. Ở bên nhau cãi vã suốt ngày nhưng chỉ xa nhau một chút đã thấy nhớ nhung không tả được. Đó cũng là lý do bấy nhiêu năm nay, dù cãi nhau lớn đến mấy, chúng tôi vẫn không bỏ nhau.
Hôm đó cô ấy giận tôi nên gói ghém hết đồ đạc về nhà mẹ đẻ ở tận hai tuần. Tôi gọi điện không bắt máy, đến tận nhà cũng không thèm gặp mặt. Vậy là tôi không thèm đến nhà vợ nữa.
Tôi đã chuẩn bị tinh thần cho những điều tệ nhất có thể xảy ra. Nhưng rồi vài hôm sau, cô ấy tự động ôm đồ về, khệ nệ vác thêm quà bánh từ nhà mẹ. Tôi cười xòa, thở phào nhẹ nhõm vì cuối cùng cũng đã trời quang mây tạnh.
Vợ chồng là nghĩa trăm năm, không phải muốn bỏ là bỏ được – Ảnh minh họa: Internet
Rồi khoảng vài tháng sau, tôi và cô ấy cãi nhau rất lớn. Cứ nghĩ lần này là bỏ nhau thật. Cô ấy khóc rất nhiều, còn đánh và trách tôi vô tâm. Tôi gạt ngang rồi quát “thử đi làm chịu nhiều áp lực như tôi đi rồi biết”.
Khi câu nói vừa thốt ra, tôi nghĩ mình lỡ lời thật rồi. Nhìn vợ, tôi thấy nước mắt của cô ấy tuôn rơi. Bấy giờ tôi mới cảm thấy bản thân thật tệ hại khi đã làm cho người phụ nữ của mình phải khóc như vậy. Tôi ôm cô ấy vào lòng, mặc cho cô ấy đánh mắng bao nhiêu cũng được. Và rồi chúng tôi làm hòa.
Đã là vợ chồng hãy biết cách giữ gìn và bảo vệ lẫn nhau – Ảnh minh họa: Internet
Đến lần thứ ba, đó là giai đoạn sau sinh của cô ấy. Tôi nhờ mẹ từ quê lên chăm sóc vì bản thân tôi cũng khá bận. Dạo gần đây công ty quá nhiều việc khiến tôi chẳng còn tâm trí nào nghĩ đến việc khác.
Có thời gian rảnh một chút là tôi ngồi giải quyết công việc tồn đọng, ít khi quan tâm đến vợ con. Cô ấy mắng tôi là vô tâm, xem trọng công việc hơn vợ con. Cô ấy còn cảnh báo tôi nếu cứ cắm mặt vào đống hồ sơ đó, có ngày hối hận không kịp.
Đừng vì những hờn ghen nhỏ nhặt mà đánh mất đi thứ giá trị nhất cuộc đời mình – Ảnh minh họa: Internet
Giai đoạn đó, cô ấy thay đổi tính nết, thích mắng người hơn. Thậm chí còn nổi nóng vô cớ, nhiều lúc tôi cảm thấy bực mình vì tính khí thất thường này của vợ. Chỉ muốn bỏ đi cho xong, sống với nhau mà khổ sở như thế này thì sống làm gì.
Video đang HOT
Thà mỗi người một nơi, có khi còn thoải mái hơn nhiều. Mỗi dịp đi công tác là thời gian tôi cảm thấy thoải mái nhất vì không phải nghe vợ càm ràm suốt ngày. Nhưng ngày một ngày hai thì được, đến ngày thứ ba lại cảm thấy nhớ vô cùng.
Vợ chồng là mối nhân duyên đặc biệt – Ảnh minh họa: Internet
Vợ chồng là mối quan hệ rất kỳ lạ. Ở bên nhau cãi vã suốt ngày nhưng chỉ xa nhau một chút đã thấy nhớ nhung không tả được. Đó cũng là lý do bấy nhiêu năm nay, dù cãi nhau lớn đến mấy, chúng tôi vẫn không bỏ nhau.
Đối với tôi, vợ chồng là phải ăn đời ở kiếp, phải dùng một thời gian dài để có thể dung hòa, thấu hiểu nhau. Vì vậy dù nhiều lần muốn bỏ nhau, nhưng chúng tôi không thể buông tay.
Nhân duyên trời ban cho không phải muốn buông là buông – Ảnh minh họa: Internet
Đã gọi nhau hai tiếng vợ chồng rồi thì ngoài tình cảm còn là trách nhiệm. Trách nhiệm cho hai tiếng đó là cả một đời, chứ không phải một vài năm. Thế nên những ai đang gọi nhau là vợ chồng, hãy trân trọng mối nhân duyên này. Nếu vợ chồng bạn thường than phiền rằng không hiểu nhau, chắc chắn là thời gian bên nhau chưa đủ. Hãy vun đắp thêm nhiều hơn, chứ đừng vội buông bỏ.
Vợ chồng không tự dưng mà tìm thấy nhau giữa thế giới hàng tỷ người như thế này. Không tự dưng mà lại phải lòng nhau giữa vô vàn những thứ cám dỗ khác. Tất cả đều là duyên số, thế nên hãy trân quý và giữ gìn. Đừng thấy hoạn nạn mà buông tay, đừng thấy giàu sang mà cất bước.
Theo phunuvagiadinh.vn
Mẹ chồng ngọt nhạt dỗ con dâu có bầu trước, nhưng ngày dạm ngõ bà tuyên bố xanh rờn để hủy hôn
Khi mẹ chồng nói câu đó, Yến sốc tận óc. Cô không thể ngờ đây lại chính là người đã ngọt nhạt dỗ dành mình về chung sống với con trai bà để có bầu trước khi cưới cho chắc ăn.
Yến và Minh yêu nhau từ thuở đại học gia đình hai bên cũng đều biết và ủng hộ cả. Sau khi ra trường được 3 năm thì bố mẹ giục cưới. Bởi lẽ, cả hai công việc cũng ổn định, nhà lại gần, chẳng còn gì để chần chừ mãi.
Khi tính chuyện cưới xin, bà Hồng, mẹ Minh cứ gọi Yến sang nhà chơi, ngọt nhạt bảo cô:
- Hai đứa cũng định cuối năm nay cưới rồi, thôi ra Hà Nội làm cứ thuê chung nhà mà ở. Có bầu trước thì tốt, chứ sau này lấy về mà chưa gì còn đáng lo hơn đó con.
Yến nghe bà nói vậy cũng chỉ cười, bản thân cô không muốn có trước chẳng phải vì sợ bị dị nghị, chỉ là có cưới, Yến cũng vẫn muốn kế hoạch khoảng 1 - 2 năm. Nhưng mẹ chồng mà đã ướm lời trước thì e là khó mà thực hiện được.
(Ảnh minh họa)
Sau đó, Minh cũng thủ thỉ với cô y như vậy, dỗ ngon dỗ ngọt Yến rằng:
- Thôi, mình chẳng cần biện pháp nữa em nha. Dù sao anh cũng mong được làm bố quá rồi.
Yến gọi Minh ra nói chuyện cho tử tế về việc kế hoạch thì anh gạt đi:
- Chúng mình cũng chẳng còn trẻ nữa mà kế hoạch. Em cũng thấy đấy, mẹ còn mong có cháu luôn rồi kìa, bà đâu có chịu cho mình kế hoạch.
- Chỉ cần anh ủng hộ là được mà. Em còn nhiều dự định phải làm, có con vào khó lắm anh.
- Có chuyện gì quan trọng với người con gái hơn chuyện gia đình, chồng con? Anh thật lòng mong được làm bố rồi.
Cuối cùng, Yến cũng bị xuôi theo. Ra tới Hà Nội, cô trả phòng rồi chuyển về sống chung với Minh. Cả hai bắt đầu chung sống với nhau như vợ chồng trước cưới vài tháng.
Thấm thoát cũng chỉ còn tháng nữa là tới ngày cưới hai gia đình đã định. Còn Yến, đúng như ý mẹ chồng và Minh, cô cũng có bầu được 2 tháng. Bạn bè của cô biết được cũng chẳng ai gièm pha, mọi người còn chúc mừng tới tấp "song hỷ lâm môn".
Yến cũng dần thay đổi từ khi mang thai, cô cảm nhận được sinh linh bé bỏng trong cơ thể mình nên cô dần dần yêu thích việc có con sớm. Minh thì rất chiều vợ, sợ Yến mệt, anh chủ động làm mọi việc nhà cho cô nghỉ ngơi.
Minh thì rất chiều vợ. (Ảnh minh họa)
Mọi việc cũng chẳng có gì, cho tới ngày dạm ngõ, Minh và Yến trở về quê để chuẩn bị. Hôm đó, khi nhà trai tới cô cùng họ hàng ra tận cổng đón. Hai người nhìn thấy nhau còn nháy nháy mắt tình tứ.
Sau khi mọi việc bàn bạc cũng xong xuôi, mẹ Minh lại hắng giọng bảo:
- Bên nhà mình định lấy tiền dẫn cưới thế nào đây ạ?
Mẹ Yến cũng chỉ cười, nhẹ nhàng đáp:
- Gia đình chúng tôi cũng chỉ lấy theo lệ làng, theo giá chung thôi bà thông gia. Số tiền đó thực ra lấy cho phải lẽ chứ rồi tôi cũng đưa cả cho hai vợ chồng để chúng đi mua chăn ga gối đệm. Bên này họ lấy 20 triệu bà ạ.
- À, đấy là cái giá cho gái tân bà ạ. Chứ cái Yến và thằng Minh đã ăn nằm trước với nhau cả rồi, bụng ễnh ra kia rồi thì làm gì có cái giá đó.
Yến nghe tới đây thì sốc tận óc. Cô không thể ngờ đây lại chính là người đã ngọt nhạt dỗ dành mình về chung sống với con trai bà để có bầu trước cho chắc ăn.
Bố Yến nghe vậy thì tức giận, đập bàn:
- Có chửa trước thì sao? Trước hay sau thì nó cũng là cháu của bà. Còn bà định ra giá, mặc cả như mua con chó, con lợn ngoài chợ thì xin lỗi, chúng tôi không bán con.
(Ảnh minh họa)
Thấy mọi chuyện trở lên nghiêm trọng, Minh vội vàng xin lỗi rồi kéo mẹ ra ngoài nhưng bà cũng không vừa, gằn giọng bảo:
- Con gái chẳng biết giữ gìn thì chỉ thế thôi. Ông bà không cho nó cưới thì giỏi để nó ở nhà mà nuôi, mà chăm, con tôi không lấy nó nữa.
Bố Yến tức giận, ném vỡ ấm nước rồi hất cả đĩa trầu cau xuống đất. Vài người họ hàng đại diện thấy vậy vội vàng giữ ông lại, cũng tức giận tiễn khách. Minh vội vàng xin lỗi rồi chạy theo kéo mẹ mình trở về.
Sau hôm đó, mặc cho Minh xuống xin lỗi rồi năn nỉ nhưng bố mẹ Yến vẫn kiên quyết đuổi về và chửi mắng thậm tệ. Còn Yến được biết, mẹ Minh dẫn cho anh mối khác giàu hơn nhưng anh không chịu nên bà dùng cách này để gia đình nhà gái hủy hôn. Yến chỉ biết khóc ròng thương cho tình duyên của cả hai nhưng chưa biết làm sao để cho thuận cả đôi đường.
Theo Afamily
Đêm tân hôn tôi nơm nớp sợ hãi vì không còn trinh trắng, không ngờ chồng lại nói một câu khiến tôi xấu hổ chỉ muốn tìm lỗ chôn Yêu nhau hơn 3 năm, rất nhiều lần anh ấy cũng muốn gần gũi nhưng tôi đều từ chối với lý do muốn giữ lại khoảnh khắc đẹp cho đêm tân hôn. Kỳ thực, tôi chỉ sợ anh không thể chấp nhận vì tôi đã không còn là một người con gái trinh nguyên. Đêm tân hôn, có lẽ đối với mọi người...