Vợ chết lặng trước câu ‘phản pháo’ của người chồng dù đang bị bắt quả tang ngoại tình
Tôi là giám đốc công ty thương mại còn anh là chuyên gia buôn bán bất động sản, cả hai vợ chồng đều có thu nhập riêng của mình nên trong gia đình tôi có 2 két sắt.
Anh gỡ tay tôi ra rồi cười cay đắng nói “em chỉ yêu công việc thôi có bao giờ giành thời gian cho anh không
Một két của anh một két của tôi, chúng tôi luôn quan niệm vợ chồng kinh tế độc lập sòng phẳng sẽ là nền tảng cho hạnh phúc.
Chúng tôi đi làm cả ngày nên chỉ có buổi tối là thời gian đoàn tụ của các thành viên trong gia đình, dù cho công việc bận bịu nhưng tôi vẫn cố gắng về nhà trước 8h tối. Còn anh thì công việc rảnh rỗi hơn lên làm giờ hành chính là nhiều hơn. Vợ chồng hiểu và thông cảm cho nhau là chính nên gia đình tôi ít khi sảy ra mâu thuẫn. Hạnh phúc gia đình tôi cứ êm đềm phẳng lặng từ ngày này qua tháng khác khiến cho tôi tự cho những việc mình làm cho gia đình là đúng.
Nhân viên thì ngày chủ nhật được nghỉ còn tôi vẫn tranh thủ tiếp vài vị khách thuyết phục họ ký hợp đồng xong việc trở về nhà mấy bố con đi chơi tối chưa về tôi chợt nhớ ra mình đã lỡ hẹn với hai đứa con sẽ dành cả ngày chủ nhật cho gia đình đi chơi xả phanh vì đã lâu rồi gia đình không được đoàn tụ, vậy mà…. Đây chỉ là một trong nhiều lần tôi lỡ hẹn lên chắc bố con chúng quen rồi.
Chuẩn bị xong bữa tối cho gia đình tôi nằm trên ghế xem tivi, chợt nghe thấy tiếng nhạc rất lạ, đi theo tiếng nhạc tôi dừng trước két sắt của chồng và đoán trong két chắc là có chiếc điện thoại. Không hiểu sao anh ấy lại để điện thoại trong két nhỉ, loay hoay mãi tôi không thể nào mở được chiếc két đó.
Đúng lúc đấy anh và các con tôi về, chúng hồ hởi kể nể một ngày đi chơi vui vẻ thế nào, đứa nhỏ thì luôn miệng khen cô bạn của bố rất vui tính và hiền lành cô ấy mua cho con bao nhiêu là đồ chơi nữa. Tôi nhìn anh chờ đáp án, anh cười bảo tranh thủ đưa con đi chơi anh giao dịch với bạn hàng thôi mà.
Video đang HOT
Tôi giả bộ thản nhiên “anh ơi trong két sắt của anh có tiếng kêu của chiếc điện thoại phải không?”. Anh chối phắc “làm gì có chắc em làm việc nhiều quá nên mắc bệnh tưởng tượng thôi, mà em ăn đi bố con anh ăn cơm cả rồi”. Tôi muốn chuộc lỗi tạo sự bất ngờ cho anh và các con vậy mà chẳng ai buồn ăn chán quá.
Đêm đó tôi trằn trọc không thể nào ngủ được vì cô khách hàng kia là ai mà lại mua đồ chơi cho con tôi, lại tiếng điện thoại kêu mà anh lại nói là tôi tưởng tượng. Tưởng tôi ngủ rồi, anh lay khẽ tôi không thấy phản ứng gì, anh ngồi dậy đi ra khỏi phòng, tôi bám theo mà tim đập thình thịch như bắt kẻ trộm vậy, anh dừng lại bên chiếc két sắt. Anh lấy chiếc điện thoại khẽ gọi cho đối phương “nhớ em lắm, mai anh sẽ bù cho em được chưa, mụ vợ ngốc nghếch của anh suýt phát hiện ra may anh đóng kịch giỏi”.
Nghe đến đây tôi tức giận mặt nóng bỏng hết chịu nổi liền chạy đến giằng luôn chiếc điện thoại trên tay anh ném tan bành, đang định mắng anh thì liếc mắt vào két sắt của chồng thì tiền chẳng thấy đồng nào mà đếm sơ qua cũng đến hơn chục chiếc điện thoại và chiếc nào cũng gắn tên bên cạnh nào là Hạnh, Tú, Liên,…. Vơ hết đống điện thoại tôi ném xuống nền nhà rồi hét vào khuôn mặt giả nai đạo đức giả của anh “bấy lâu nay em đã luôn một mực yêu và tin tưởng anh vậy mà sao lại lỡ cho em ăn trái đắng thế này hả anh”.
Tôi khuỵ xuống cầm cổ áo anh để đòi lại người chồng ngày nào của mình đâu rồi, anh gỡ tay tôi ra rồi cười cay đắng nói “em chỉ yêu công việc thôi có bao giờ giành thời gian cho anh không, mỗi khi anh muốn gần gũi em thì em lại bảo mệt mỏi có chăng em làm cho xong nghĩa vụ, trong mắt em còn có người chồng đang còn rất sung sức này nữa không”. Tôi hét lên “sao anh không nói ra để em biết chứ, đằng này lại tìm gái để thoả mãn dục vọng, chắc làm được đồng nào anh đầu tư vào gái hết rồi à?”.
Giọng anh hạ thấp “cô nói đúng đấy, tôi không giống cô làm mà không biết hưởng thụ thì làm ra tiền để làm cái gì”. Nói rồi anh bỏ đi ngủ để mặc tôi ôm nỗi đau đớn với những chiếc điện thoại vỡ và két sắt trống không. Sự sĩ diện của tôi không thể chấp nhận được người chồng đã ăn nằm với nhiều người đàn bà khác. Thà bị đau đớn một lần còn hơn dằn vặt nhau cả một đời.
Theo blogtamsu
Trời giông bão, tôi đứng 'chôn chân' dưới khách sạn bắt quả tang vợ ngoại tình
Tôi vừa nộp đơn ly hôn, những ngày này, tâm trạng tôi tồi tệ vô cùng, thật sự không biết giãi bày với ai.
Phát hiện vợ ngoại tình, tôi suy sụp vô cùng
Vợ chồng tôi kết hôn 7 năm, có với nhau một cô con gái lên 5 tuổi. Tôi kinh doanh ngoài, còn vợ làm trong một công ty du lịch.
Yêu nhau hơn 1 năm mới làm đám cưới, chưa kể, thời điểm chúng tôi yêu nhau, nhà vợ tôi còn vỡ nợ, gia cảnh sa sút, mặc dù vậy tôi vẫn ở bên cạnh động viên, cho đến khi nhà cô ấy ổn hơn thì chúng tôi làm đám cưới.
Hiện tại hạnh phúc gia đình tôi rất ổn, dù cũng có lúc va chạm, thăng trầm, nhưng tôi hài lòng với những gì mình đang có.
Mọi chuyện cứ thế êm đềm trôi đi cho đến ngày tôi phát hiện ra vợ ngoại tình. Thật sự là tình cờ, khi tôi ngồi tiếp khách, và đối diện với quán cà phê bên kia vợ ngồi. Cô ấy dựa vào vai một người đàn ông khác, vô cùng tình cảm. Đúng lúc tôi đứng dậy định lao sang thì đối tác của tôi đến, cực chẳng đã tôi đành ngồi xuống, lúc ngẩng lên thì vợ đã rời đi từ lúc nào.
Gọi điện cho vợ, cô ấy bảo đang ở cơ quan, vì không có bằng chứng nên tôi nhẫn nhục.
Tôi nhớ hôm đó Hà Nội có bão, trời mưa gió ghê gớm lắm. Cơ quan tôi về từ trưa, gọi cho vợ, cô ấy bảo vẫn phải làm. Thú thực không hiểu sao tôi thấy không yên lòng nên mặc mưa gió phóng xe đến công ty vợ, chờ trong quán nước.
Khoảng 1 tiếng sau thấy vợ đi ra, lúc ấy khoảng 3h chiều. Cô ấy chạy xe đến quán cà phê gần đó, sau đó một gã đàn ông lái ô tô dừng lại, vợ tôi gửi xe rồi lên xe gã kia.
Thú thực, tôi nóng như lửa đốt khi thấy hai người họ dừng xe trước khách sạn lớn. Tôi vào theo nhưng bị chặn lại.
Không còn cách nào, tôi buộc phải đứng chờ ở dưới. Cả đoạn đường chỉ có mình tôi, gió bão mù mịt, nhưng không bằng cơn bão trong lòng tôi.
Suốt gần 3 tiếng đồng hồ tôi như một gã điên. Cuối cùng vợ cũng xuống, tôi chụp được mấy kiểu ảnh vợ và gã đàn ông ôm eo nhau tình tứ. Sau đó, gã đưa vợ tôi về quán cà phê lúc trước lấy xe.
Tôi có thể tha thứ cho vợ mọi thứ, nhưng ngoại tình thì chắc chắn không
Tôi về, tôi cố giữ bình tĩnh hỏi vợ chiều đi đâu. Cô ấy vờ như không, bảo chiều em ở cơ quan, mưa quá không về được. Đến lúc này thì tôi không giữ nổi bình tĩnh, ném chiếc điện thoại xuống bàn, vợ tôi nhìn đống ảnh, tái mặt ngã quỵ xuống.
Sau hôm đó, vợ tôi về quỳ xuống ăn năn xin lỗi tôi rất nhiều. Cô ấy khóc và xin tôi tha thứ. Cô ấy biện minh cho hành động của mình là do tôi không quan tâm đến vợ. Cô ấy luôn cảm thấy cô đơn và nhiều áp lực không biết chia sẻ cùng ai. Cô ấy đến với anh ta chỉ để chia sẻ chứ không hề yêu đương gì hết. Cô ấy bảo vẫn yêu chồng, yêu con.
Tôi nghĩ, thật nực cười với cái lý lẽ của người đàn bà lăng loàn, chẳng lẽ cứ không có người quan tâm chăm sóc là lại lên giường cùng thằng đàn ông khác ư? Tôi vừa thương con, vừa lo cho cái gia đình này nhưng bây giờ thì tôi đã mất hết niềm tin vào vợ. Tôi có thể tha thứ cho vợ mọi thứ, nhưng ngoại tình thì chắc chắn không.
Theo Phununews
Sộc thẳng vào nhà nghỉ bắt quả tang tôi, thay vì đánh ghen, vợ lại ôm bụng cười ngặt nghẽo Cười tới mức vợ phải vịn vào ghế để không bò lăn ra sàn nhà. Tôi và cô nhân tình ngơ ngác nhìn nhau như hai con bò đi lạc. Hình như chẳng có chuyện gì tôi làm mà qua được mắt em. (Ảnh minh họa) Các cụ đã có câu "Đàn ông lắm tài nhiều tật". Câu này luôn đúng với muôn...