Vợ chế.t đứng khi phát hiện chồng đưa gái về phòng ngủ của mình
Do tôi quên túi đồ của con nên đi nửa đường quay lại. Khi về đến nhà, cảnh tượng đau lòng đã diễn ra trước mắt tôi. Anh đang trầ.n nh.ư nhộn.g quấn lấy cô nhân viên trong phòng ngủ. Thực sự khi đó tôi cũng đã sai khi để con tôi chứng kiến cảnh tượng cha nó lên giường với người phụ nữ khác trên chính chiếc giường mà hằng đêm cả cha và mẹ nó cũng đã từng âu yếm nhau để sinh ra nó.
Những ngày tháng yêu anh tôi vô cùng hạnh phúc, vì đã chọn được một người đàn ông chuẩn mực. Anh không chỉ quan tâm tôi từng ly từng tý mà còn là một người đàn ông tài giỏi. Mới ra trường được 2 năm nhưng anh đã được lên chức trưởng phòng. Ngỡ tưởng rằng mình đã chọn đúng người hơn nữa mọi người trong gia đình tôi ai cũng khen anh ngoan ngoãn, chịu khó, giỏi dang nên tôi và anh đã nhanh chóng trở thành vợ chồng. Tưởng chừng cuộc sống sẽ rất hạnh phúc khi có anh làm chồng nhưng ai ngờ sau khi kết hôn tôi đã bị rơi vào thảm kịch ê chề.
Sau 3 năm chung sống tôi mới biết được bộ mặt thật của anh. Hàng ngày anh đi làm về, tôi đã chuẩn bị sẵn cơm canh, quần áo, chỉ đợi anh tắm xong là ngồi vào mâm. Trong bữa cơm, anh liên tục kể chuyện nhà ông bạn này, đồng nghiệp kia rồi ch.ê ba.i vợ người này người nọ. Anh mượn gương những người đó để giáo huấn tôi làm đàn bà là không được lăng nhăng, phải là người vợ chung thủy với chồng.
Nghe anh nói chuyện tôi cảm thấy yên ổn phần nào nghĩ rằng chồng mình là một người đàn ông hiểu biết, nghiêm túc. Thế nên tôi rất tin tưởng ở chồng và sẽ chẳng bao giờ phải quan tâm đến việc chồng ngoạ.i tìn.h, phản bội vợ.
Thế nhưng tất cả những lời nói của anh chỉ là những luận điệu xảo trá để qua mặt tôi. Anh tỏ ra là người hào phóng, một người đàn ông nghiêm túc, luôn chỉnh chu trong quan hệ vợ chồng. Anh mượn nó để giáo huấn tôi phải như người này người nọ, không được như vợ ông nọ, vợ ông kia lăng nhăng bồ bịch. Tuy nhiên chính anh mới là kẻ ngoạ.i tìn.h, một gã đàn ông bỉ ổi đội lốt nhân cách.
Đúng là thật trơ trẽn, anh liên tục lên lớp dạy tôi không được lăng nhăng, còn anh thì cặp bồ với một cô gái xinh đẹp trẻ trung cùng cơ quan. Đàn ông cần giải quyết nhu cầu còn đàn bà thì chỉ cần tiề.n và địa vị. Trong khi anh là người có quyền có chức trong công ty, còn mấy cô gái kia dựa lưng anh là tiến thân chẳng có gì khó để nhận ra.
trong bữa cơm gia đình anh luôn luôn mượn người này, mượn người kia để dạy tôi
Video đang HOT
Thế nên từ những ngày anh được thăng chức lên làm phó tổng giám đốc anh đã bắt đầu lăng nhăng và cho rằng anh ta làm chồng nên anh ta có quyền, còn tôi một người phụ nữ phải công dung ngôn hạnh, đừng để bất cứ điều tiếng nào ảnh hưởng đến anh ấy.
Nghe những nhân viên trong công ty anh đồn đoán tôi đã phát hiện ra anh ngoạ.i tìn.h. Trong cơn tức giận tôi đã t.ố cá.o anh với bàn dân thiên hạ. Thế nhưng anh thật là một người đàn ông mặt dày trơ trẽn, chẳng xin lỗi tôi lấy một câu mà còn buông lời đ.e dọ.a rằng “làm vợ là phải biết bổn phận” chuyện gì nên nói thì hãy nói, chuyện gì không nên thì đừng có mà oang oang lên cho thiên hạ biết. Anh cũng biết xấu hổ với thiên hạ ư? thật là một người đàn ông bỉ ổi, sao trên đời này lại có người đàn ông như anh? Thực sự lúc đó tôi chẳng còn nghĩ anh là chồng tôi nữa.
Vì con, vì hạnh phúc gia đình, tôi đành im lặng chịu thua anh sau khi bắt quả tang anh trắng trợn ngoạ.i tìn.h với người khác. Hóa ra từ trước đến giờ những lời nói của anh chỉ là cặn bã đội lốt người đàn ông quân tử thật đáng ghê tởm. Anh có được vì trí như ngày hôm nay cũng là nhờ một phần công sức của tôi chính vì thế tôi chẳng thể can tâm từ b.ỏ chồn.g mình cho người khác. Nhất là con tôi cần phải có cha, cần sự trợ cấp của cha nó. Tôi đành nuốt nước mắt vào trong lòng khi biết chồng ngoạ.i tìn.h. Tôi biết đôi khi “già néo thì đứt dây” nên đành chấp nhận để anh đi với người khác. Tuy nhiên tôi vẫn dặn anh rằng anh muốn đi với ai thì đi, tuy nhiên không được đưa gái về nhà, nhục lắm. Cũng chẳng hiểu mặt chồng tôi dày đến cỡ nào, mà sau câu nói đó của tôi anh ta lại có vẻ hào hứng và cho rằng chuyện đó có gì là không được.
Một lần tôi và con về quê ngoại ăn giỗ nội. Tưởng rằng tôi đã đi về, anh thoải mái vẫy vùng. Vì chung tình với cô nhân viên trẻ trung, anh quyết tâm chinh phục người đẹp, còn cô ta thì ngại gì mà không dâng hiến để được nâng đỡ nên việc về nhà sếp “lên giường” cũng chẳng có gì là ngại cả.
Do tôi quên túi đồ của con nên đi nửa đường quay lại. Khi về đến nhà, cảnh tượng đau lòng đã diễn ra trước mắt tôi. Anh đang trầ.n nh.ư nhộn.g quấn lấy cô nhân viên trong phòng ngủ. Thực sự khi đó tôi cũng đã sai khi để con tôi chứng kiến cảnh tượng cha nó lên giường với người phụ nữ khác trên chính chiếc giường mà hằng đêm cả cha và mẹ nó cũng đã từng âu yếm nhau để sinh ra nó. Uất ức trước cảnh tượng này tôi đã gào lên mà rủa mà xả cả hai người, có lẽ vì oai với cô tình nhân mà anh đã xông đến tát vào mặt tôi. Không chịu nổi tôi đã xông đến cô gái kia mà cào mà xé, tôi muốn xé nát cô ta ra từng mảnh để trút cơn giận, con tôi lúc đó nhìn thấy mẹ khóc cũng khóc thét lên có lẽ vì nó cũng đang rất thương mẹ.
Cô bồ bị tôi đau nhưng cũng hả hê vui mừng và xả được cơn cuồng nộ vì cho rằng cô ta đã chiến thắng vì chồng tôi đã bênh vực cô ta, và không còn quan tâm đến tôi nữa. Một cái tát của anh đã nói lên tất cả, cô ta đã là người thắng cuộc còn tôi là người thất bại là kẻ chồng chán.
Sau trận đó, tôi cũng chẳng còn gì để nói với anh nữa, tôi lẳng lặng rút lui nhưng cũng chẳng màng nói đến chuyện l.y hô.n. Mặc kệ anh ta, thích làm gì thì làm, thích đưa ai lên giường thì đưa. Còn hai mẹ con tôi đã về ngoại sống cùng với gia đình chỉ mong nhanh chóng quên đi nỗi hận. Cho du anh ta có cặp bồ với nhiều người tôi vẫn có thể tha thứ nhưng chỉ vì sĩ diện với bồ mà đán.h v.ợ thì anh ta đúng là một kẻ vô liêm sỉ, chẳng có lý nào để tha thứ cho anh ta cả. Anh ta sẽ chẳng còn xứng đáng là một người chồng, một người cha để tôi tha thứ. Thôi thì đành buông xuôi hạnh phúc để đổi lấy niềm vui cho bản thân còn hơn cứ chôn vùi tuổ.i xuân vì một người đàn ông không đáng.
Theo Tinhot360
Chia tay thì ra chưa hẳn là điều đau khổ nhất...
Ngày chúng ta chia tay, em khóc đến thương tâm. Ngày anh bước sang thế giới khác, em không còn nước mắt để khóc nữa..
Chia tay anh, em như một kẻ điên, thất tình ừ thì thất tình, thật thê thảm! Đó là những ngày em thật khó vượt qua, em còn liều mình khi nghĩ đến cái chế.t để đỡ khỏi thương tâm, và còn để cho anh hối hận, anh đau lòng vì em. Nhưng bản thân em cũng tự nhận thức được, đó là điều thật ngu ngốc, khi em chế.t đi sẽ chẳng ai vui mừng cũng chẳng làm thế giới đổi thay, chỉ làm gia đình người thân bạn bè em buồn đau và cả làm anh day dứt. Từ đó, em chẳng còn hay cười như trước, chẳng còn hồn nhiên như ngày ấy, chẳng còn hát vang lời yêu, em trở nên vô hồn, em như cái xác không hồn. Cứ thế, sống những ngày thiếu anh, thời gian chậm chạp trôi....
Em vẫn hay một mình đến những lối cũ ta thường đi, vẫn hay đến lớp học của anh nhìn trộm anh, vẫn đi phía sau anh. Em muốn xem xem, anh sống tốt không khi không có em, có tập hút thuố.c khi không có em, có uống bia nhậu nhẹt khi không có em. Thật nực cười là anh vẫn sống, rất tốt! Anh chẳng giống những chàng trai đa tình tìm đến thuố.c l.á, tìm đến những quán bar sau khi thất tình. Mà anh chỉ lặng lặng ngồi ở góc cafe cóc, anh vẫn lãnh đạm như ngày nào, vẫn cười ấm áp, vẫn ổn mọi thứ với anh đều vẫn ổn. Là em tự mình đa tình rồi!
Anh biết không? Em rất mệt, thật rất mệt. Có đôi khi em nghĩ rằng mặc kệ thứ gọi là sĩ diện em mặt dày chạy đến ngay bên cạnh anh, nắm tay anh ôm anh và bỏ mặc mọi hiểu lầm bỏ mặc tất cả điên cuồng muốn anh quay lại với em, điên cuồng mong tình yêu của anh. Em chẳng thể làm được gì ngoài khóc lóc, chẳng làm được gì ngoài hàn.h h.ạ bản thân. Yêu anh, em hoàn toàn thất bại, hoàn toàn cạn kiệt hao mòn trí lực. Em phải làm gì đây, anh trả lời em đi. Em điên mất...
Nửa năm, em như người bước từ địa ngục về, nửa năm với em như cả nửa đời người. Thế mà em vẫn như cũ, chưa hề quên anh, chung tình thật khổ. Em tập uống rượu, tập hút thuố.c, thứ chất lỏng sóng sánh khi đầu lưỡi chạm vào một mùi vị cay xè làm người ta chỉ muốn nhổ ra ngay tức thì nhưng khi nuốt vào lại khiến người ta choáng váng say mê điên đảo. Lúc đó, em mới mất đi tỉnh táo, lúc đó em sẽ chẳng còn nhớ em là ai, anh là ai, ai là em mà ai là anh. Em sẽ chẳng còn khóc khi đêm về, sẽ chẳng nhớ anh khi ngủ sẽ chẳng biết đau lòng là gì. Nhưng ông trời thật biết cách trêu người, để em gặp anh lúc em say, lúc em điên rồ, em vô thức kéo tay anh, nhưng anh chỉ hờ hững xem em như người dưng, anh gạt tay em quay mặt bước đi. Anh thật tàn nhẫn, chẳng lẽ em vô hình trong lòng anh đến thế? Chẳng lẽ khi không còn yêu thì cay đắng thế?
Từ hôm đó, em đã dặn lòng sẽ quên anh, em sẽ không ngu ngốc nữa. Em tự làm đẹp bản thân, em có rất nhiều bạn trai, em cũng vẫn cười nhưng chỉ là nụ cười nhếch môi, em vẫn có bạn trai nhưng là người qua đường. Vì em chẳng còn tin tình yêu nữa, em sẽ không ngây thơ như ngày ấy nữa. Yêu ư? Chuyệnnực cười nhất em đã từng trải qua. Gặp được anh, yêu anh chính là điều hối hận nhất trong cuộc đời em.
Thời gian cứ trôi, em cảm thấy chán chường với những mối tình qua đường. Em cũng chẳng còn nhớ đến anh nhiều như ngày ấy, rõ ràng là đã quên anh. Em cứ tưởng rằng những ngày đau buồn nhất cuộc đời em từ đó đã hết, nhưng khi nghe tin anh chẳng còn trên đời này, em như bị sét đán.h ngang người, vết thương ở lồng ngực như vỡ òa ra, thì ra em chưa hề quên anh, một giây cũng chưa hề quên. Anh cứ thế mà đi, anh còn tàn nhẫn hơn lúc hất tay em, anh căm thù em đến thế ư? Anh hàn.h h.ạ en đến phút cuối cùng mới được ư?, khi còn sống anh dày vò em đến khi chế.t cũng muốn em điên anh mới chịu ư? Nếu đó là điều anh muốn thì anh thực hiện được rồi. Em chẳng thể khóc nổi, ngay cả tiếng nức nở cũng không còn sức. Rõ ràng là ngày đó anh vẫn sống rất tốt, sao đùng đùng một cái đã một mình bước đi. Chia tay anh em vẫn còn có thể nhìn anh thầm lặng, chạy theo anh trầm lặng, còn bây giờ anh đi rồi, ai trảlại em nước mắt ại trả lại em anh của em đây??!!
Em vẫn chờ anh trước cửa nhà, em tin anh sẽ chẳng bỏ em đi. Em ngồi đợi anh, bầu trời thật đen tối, khi ấy em nghĩ, nếu tới sáng anh không về, em sẽ đi. Có điều đến trời sáng, anh vẫn không về. Em lại nghĩ, đợi hết mưa anh không về, em sẽ đi. Có điều lại hết mưa anh vẫn chưa về. Em châm một điếu thuố.c, lại nghĩ, đây là hạn cuối cùng, nếu hết điếu thuố.c này anh không về, em sẽ đi. Có điều một điếu lại một điếu, cho đến khi hết cả bao, anh vẫn không về. Có phải thật nực cười hay không?... Em vẫn ngồi ở đó đợi anh, đợi mãi. Em phát hiện em hoàn toàn không có cái gọi là giới hạn, vẫn cứ yêu anh, thương anh, biết anh sẽ chẳng về nhưng em vẫn đợi.
Cảm giác này còn đau khổ khi chúng mình chia tay, chia tay anh em vẫn có thể thấy anh, em vẫn còn thấy anh, còn bây giờ em chỉ còn có thể thấy anh trong nỗi nhớ, thấy anh trong nuối tiếc. Cảm giác khóc mà không khóc nổi, thở mà không thở nổi, muốn phát tiết cũng không biết phát tiết bằng cách nào, muốn chế.t nhưng lại không thể chế.t. Trái tim em còn thống khổ gấp vạn lần ngày ta chia tay. Ngày đó em vẫn có thể khóc, vẫn có thể điên vẫn có thể thấy anh. Bây giờ, em chỉ sợ ngay cả thở em cũng không còn đủ sức.
Bây giờ em mới nhận ra chia tay anh, vẫn không phải điều đau khổ nhất, đau khổ nhất là lúc em chẳng bao giờ được thấy anh, được nhìn anh, được nghe anh nói, thấy anh cười. Có phải kẻ chung tình luôn là kẻ khổ?
Rồi sau này em cũng sẽ có cuộc sống riêng sẽ có người chồng yêu em, và những đứ.a tr.ẻ kháu khỉnh. Em vẫn sẽ sống thật hạnh phúc, vì em biết anh đang cầu nguyện cho em. Em sẽ hẹn anh vào kiếp sau, em sẽ lại gặp anh, sẽ yêu anh, vì tình yêu của em đã ăn sâu vào xương tủy...
Theo Blogtamsu
Là phụ nữ, hãy biết cách kiểm soát cơn giận Để duy trì nét vui tươi, trẻ trung phái đẹp cần biết cách 'phản ứng nhanh' với những tình huống ngoài mong đợi. Có quá nhiều thứ trong ngày chi phối tâm trạng của phái đẹp, như các mối quan hệ xã hội, công việc bộn bề, chăm sóc con cái... khiến các chị em dễ nổi đóa. Trong trường hợp này, theo...