Vợ cay đắng khi phải tự tay đỡ đẻ con riêng của chồng và nhân tình
Nhìn vào trong phòng bệnh, nơi hai mẹ con nhân tình của chồng đang nằm, chị chỉ biết cười buồn…
Chị làm việc ở khoa sản của một bệnh viện trong thành phố. Hôm đó, trong ca trực của chị có một sản phụ còn rất trẻ, mới 23 tuổi đầu, nhưng lại đi sinh con một mình. Chị có hỏi thì cô gái trả lời: “Dạ, chồng em đi công tác, mấy hôm nữa mới về kịp”. Chị vẫn còn thắc mắc nhưng thiết nghĩ, chuyện riêng của người ta, chị không nên tọc mạch làm gì.
Sau khi mẹ tròn con vuông, hai mẹ con cô nàng ấy được chuyển đến phòng hậu phẫu. Hôm sau chị đi kiểm tra tình hình các sản phụ, thấy mẹ con họ cô vẫn chẳng có ai ở cạnh chăm sóc, có cô bạn hình như là bạn gái thân nhưng cũng lúc đến lúc không, hầu như toàn bộ mọi việc cô nàng đều nhờ những người cùng phòng giúp đỡ. Cũng may cô sinh thường, lại khỏe mạnh, nên vẫn có thể gắng gượng được.
Cũng chính vì thương cảm cho hoàn cảnh của cô gái trẻ ấy mà chị hỏi thăm và săn sóc nhiều hơn. Cô tâm sự rằng mình và người yêu vẫn chưa kết hôn vì anh chàng kia nói công việc chưa ổn định, nên cứ sinh con đi, khi nào có điều kiện thì làm đám cưới cũng được, cái đám cưới hay tờ giấy đăng kí kết hôn nào có quan trọng gì. Chị nghe thế cũng gật gù cho là phải. Và cũng vì chưa làm đám cưới nên cô nàng giấu nhẹm chuyện với bố mẹ ở quê, vì thế chẳng ai biết cô nàng đã sinh con mà lên chăm.
Đương lúc nói chuyện thì bạn trai cô nàng gọi tới, cô vui lắm, khoe đủ mọi chuyện, một hồi sau cúp máy thì cười hạnh phúc bảo với chị: “Mai bạn trai em về rồi, thế là anh ấy sẽ được gặp con rồi!”. Nhìn thằng bé kháu khỉnh đang say ngủ, chị cũng thấy mừng cho sự đoàn viên của gia đình nhỏ ấy.
Video đang HOT
Ảnh minh họa.
Nhưng hôm sau, cô nàng lại mếu máo: “Anh ấy nhất định không chịu đến chị ạ! Đợt trước anh ấy đã bảo em khi nào sinh không được vào bệnh viện này, vì chỗ này làm ăn không tốt. Nhưng hôm đấy gấp quá bệnh viện này lại gần nhất nên em vẫn vào đây. Giờ anh ấy đang bắt em về ngay, mà em vẫn muốn ở đây đủ 3 ngày để theo dõi cho an tâm…”. Chị cười an ủi cô nàng, trong bụng lại nghĩ không rõ anh chàng kia có thù oán gì với cái bệnh viện này không nữa.
Chị quay đi kiểm tra và sản phụ khác, quay lại thì thấy cô nàng ấy đang chụp ảnh con gửi cho bạn trai. Khi ánh mắt chị vô tình lướt qua màn hình điện thoại của cô ta, chị hơi giật mình khi nhận ra ảnh đại diện nick facebook của bạn trai cô nàng rất quen thuộc. Đó chính là ảnh của chồng chị, không thể nhầm lẫn được!
Chị nói một tiếng “xin lỗi” rồi giành điện thoại trên tay cô nàng. Nhấn vào trang cá nhân của nick Facebook người yêu cô ta thì đó không phải Facebook của chồng chị, nhưng chị cũng thắc mắc vô cùng bởi không hiểu sao bạn trai cô gái này lại lấy ảnh của chồng chị làm ảnh đại diện?
“Đây là ảnh thật của bạn trai em à?”, chị chỉ vào tấm ảnh của chồng mình, hỏi cô nàng. “Vâng, sao thế hả chị?”, cô nàng hồ nghi. “Đây là ảnh của chồng chị!”, chị rành rọt nhấn mạnh từng chữ. “Cái gì?”, cô nàng kia hét lên thất thanh. Cô ta sốc, chị cũng kinh ngạc đến rụng rời chân tay đây. Nếu người đâu thể giống người được tới vậy thì đúng là chồng chị lập hai facebook khác nhau rồi! Trùng hợp là chồng chị cũng đang đi công tác, và nói ngày mai sẽ về, chậm hơn bạn trai cô ta 1 ngày! Có lẽ…
“Muốn biết để chị gọi chồng chị tới, chẳng phải sẽ hai năm rõ mười hay sao?”, chị nói rồi ra ngoài gọi điện cho chồng. “Anh đã đi công tác về rồi, đúng không? Đến ngay bệnh viện tôi làm việc đi, nếu không có gì nhầm lẫn thì hôm trước tôi vừa đỡ đẻ cho nhân tình của anh đấy. Con trai anh nặng 3.1kg, rất khỏe mạnh và kháu khỉnh, giờ nhìn lại tôi mới thằng bé thấy giống hệt anh!”, chị vào thẳng vấn đề luôn, không muốn vòng vo thêm với chồng.
Trước sự thật chẳng thể chối cãi vào đâu được, chồng chị đành thừa nhận tất cả, nhưng nhất quyết không chịu đến bệnh viện mà nói sẽ chờ chị nói chuyện ở nhà. “Cô ta lừa anh mang thai rồi nằng nặc đòi sinh con ra, chứ anh chẳng bao giờ nghĩ sẽ bỏ vợ bỏ con hay lập “phòng nhì” bên ngoài cả. Em hãy tin anh…”, chồng chị tha thiết bày tỏ.
“Trong lúc chờ tôi về thì anh viết sẵn đơn ly hôn đi, lí do nào cũng được, tôi cũng không muốn làm to chuyện, nhưng quyền nuôi con thuộc về tôi”, chị nói ngắn gọn rồi cúp máy. Nhìn vào trong phòng bệnh, nơi hai mẹ con nhân tình của chồng đang nằm, chị cười buồn. Nếu là ngoại tình bình thường, có lẽ chị sẽ suy nghĩ tới việc tha thứ cho anh ta, nhưng giờ anh ta đã có con riêng, chuyện ly hôn đã trở thành chẳng thể tránh khỏi…
Theo Phununews
Độc thân và 'ế' là 2 vấn đề khác nhau xin đừng quy chụp lựa chọn của người khác
Sao cứ thấy con gái độc thân lại gắn mác "Ế", trong khi có người chọn sống như vậy. Tôi chỉ cần gật đầu đại một anh là coi như hết "Ế" nhưng đâu thích làm thế.
Sau kỳ nghỉ Tết mong được mọi người chia sẻ chuyện đã rất cũ: Gái ế. Tôi 27 tuổi, đang làm giáo viên tiếng Anh và phiên dịch. Tôi cao 1m67, ngoại hình được học viên và đối tác khen xinh, trẻ hơn tuổi rất nhiều. Tôi làm lương rất khá nên có điều kiện ăn mặc đẹp và chăm sóc cơ thể.
Học viên lúc nào cũng khen tôi xinh, đòi học lớp tôi và đoán tôi 22, 23 tuổi thôi. Thật sự có rất nhiều người theo đuổi nhưng tôi không muốn lập gia đình. Ba mẹ tôi cũng thuộc tầng lớp trí thức và từng học nước ngoài nên cũng rất phóng khoáng. Ba mẹ nói cuộc đời con do con quyết định chứ không ép, nếu yêu ai thì cưới còn không ở vậy cũng chẳng có vấn đề gì.
Cuộc sống ngày thường của tôi rất thoải mái, vui vẻ, khổ nỗi ngày Tết họ hàng và hàng xóm làm khó tôi quá, gây áp lực cả ba mẹ.Tôi thật sự thắc mắc ở nước ta không lập gia đình là một tội ác hay sao mà câu cửa miệng của các bác là "lấy chồng chưa"? Mỗi người có một lý tưởng sống riêng, tại sao chúng ta cứ phải ép buộc ai cũng như ai? Hàng xóm và họ hàng cứ gặp tôi là nói đã đầy đủ thế này thì lấy chồng đi thôi, phải có chồng cuộc sống mới trọn vẹn.
Bác hàng xóm tôi lúc nào cũng khoe "con gái bác thua mày 2 tuổi mà đã có con rồi, mày cứ như này bác tội nghiệp quá". Tôi thấy kỳ lạ, bác có là tôi đâu mà biết tôi không hạnh phúc? Có thể bác thấy tôi vậy là không ổn nhưng đâu cần phải bắt tôi giống con bác? Như tôi thấy con gái bác có con mà 2 vợ chồng làm lương cộng lại chỉ 10 triệu vẫn sang vay tiền tôi, cuộc sống họ bấp bênh nhưng chưa bao giờ tôi nói "Tội nghiệp em thế" hay "Em làm lương như thế rồi mai mốt con đi học thì sao".
Nhiều khi tôi thấy các cặp vợ chồng làm công nhân sống trong phòng trọ nhà tôi không có nhà cửa, lương thấp, con cái ốm đau, tôi tự thấy ngán ngẩm và bấp bênh nhưng họ vẫn sinh con liên tục. Tôi có bao giờ nói họ cố gắng làm lương cao đi rồi hãy sinh con đâu. Tôi nghĩ bấp bênh chứ họ không nghĩ thế. Rõ ràng chúng ta không ai giống ai, việc chọn lựa kết hôn hay sinh con là quyền cá nhân của mỗi người. Sao xã hội hay lên án những cô gái chọn cách sống độc thân nhỉ?
Thật sự mỗi khi nghe ai nói "Xinh xắn, giỏi giang vậy mà ế chồng tội nghiệp quá" tôi rất chướng tai. Tại sao cứ thấy con gái độc thân thì lại gắn mác "Ế" trong khi thật sự có một số người chọn sống như vậy. Tôi chỉ cần gật đầu đại một anh là coi như hết "Ế" nhưng đâu thích làm thế. Tại sao không có chồng lại "tội nghiệp"? Chừng nào có chồng mà bị chồng bạo hành thì mới tội nghiệp, còn con gái nhà người ta đang sống vui vẻ hạnh phúc mà cứ chép miệng kêu tội thì thật khó hiểu. Không biết bao giờ các cụ mới hết lo chuyện của người khác nhỉ?
Theo Phununews
Tình yêu này liệu sai hay đúng, anh vô tâm, tôi lại là kẻ 'cuồng yêu mù quáng' Nỗi cô đơn, cơn mưa mùa đông, mẹ con tôi lạnh lắm, có bao giờ anh thấy đau chung nỗi đau vì mất nhau như tôi không? Khi viết những dòng này là lúc tâm trạng tôi bên bờ vực thẳm. Giá như anh chưa từng yêu tôi nhiều đến vậy, giá như ngay từ đầu tôi đừng chấp nhận mối tình này,...