Vợ cắt tay giả máu trinh
Cô ấy cắt tay giả làm máu trinh để lừa gạt tôi trong đêm tân hôn.
Tôi cũng là một người chồng lấy vợ khi cô ấy không còn trong trắng. Nhưng tôi không tệ tới mức đối xử với vợ như cách mà chồng bạn làm với bạn. Tuy nhiên, đâu đó trong sâu thẳm tâm hồn tôi vẫn có một vết gợn dù tôi đã cố để quên.
Tôi gặp cô ấy ở cái tuổi mà cả hai đã đều đi qua những cuộc tình. Và tôi biết, ở độ tuổi đó, mơ mộng rằng người yêu mình chưa từng yêu ai, rằng mình là người yêu đâu tiên của cô ấy thật viển vông. Thú thực, không một người đàn ông nào trên đời này không muốn lấy vợ trinh tiết. Cho dù khi đến với cô vợ ấy, gã đàn ông đó cũng đã từng “thử nghiệm” nhiều cô gái. Nhưng mong muốn và thực tế là hai chuyên khác nhau nhất là trong xã hội hiện đại này, mọi điều đều cần phải thoáng hơn. Vì thế ngay từ khi quen cô ấy, tôi đã không bao giờ đặt nặng vấn đề trinh tiết.
Trước cô ấy, tôi cũng đã từng có năm tháng mặn nồng bên mối tình đầu. Giữa chúng tôi chưa từng bao giờ vượt quá giới hạn. Không phải tôi không có ham muốn hay không yêu cô ấy nhưng đôi khi có nỗi sợ vô hình nào đó cứ ngăn tôi lại. Bạn bè thường tếu táo trêu tôi “Tu thân như mày dám chắc sau này sẽ lấy phải cô vợ nếm mùi đời rồi”. Nhưng bỏ qua những lời trọc ghẹo đó, tôi vẫn sống nghiêm túc với quan điểm của mình.
Tôi biết những giọt máu trên ga trải giường là cô ấy cố tình tạo ra để chứng minh sự trong trắng (Ảnh minh họa)
Chia tay cuộc tình đầu tiên ấy, tôi yêu vợ tôi bây giờ. Sự từng trải trong cả cuộc sống và tình yêu của cô ấy làm tôi bị cuốn hút. Trong tình yêu, tôi tuyệt đối trân trọng cô ấy và không muốn vượt quá giới hạn. Tôi yêu cô ấy say đắm và mơ về một kết cục viên mãn cho cuộc tình của mình. Và chúng tôi cưới.
Đêm tân hôn, nhìn những vết máu trên tấm ga trải giường tôi biết nó từ đâu ra. Tôi là một người đàn ông chưa từng có quan hệ tình dục nhưng điều đó không có nghĩa là tôi không biết thế nào là một người phụ nữ còn hay mất. Tôi biết vợ mình không còn trong trắng và những gì tôi nhìn thấy trước mắt chỉ là một sân khấu mà cô ấy cố tình đạo diễn để che mắt tôi. Mọi cảm xúc trong tôi như vỡ òa, tôi như người rơi từ trên tận tầng mây nào đó xuống thực tế nghiệt ngã. Tôi có cảm giác mình giống như một kẻ bị lừa, khi mà cô ấy cố tình qua mặt tôi bằng một vai diễn vụng về tới như vậy. Tôi có cảm giác cô ấy coi mình như một thằng ngu ngốc.
Những ngày đầu tiên bên nhau, tôi luôn có một khao khát đến cháy bỏng là giá như cô ấy nói cho tôi sự thật. Ngày yêu, trong những câu chuyện của mình, tôi luôn bày tỏ quan điểm không đặt nặng vấn đề trinh tiết. Ai trong cuộc đời đều cũng có thể phạm sai lầm và điều quan trọng là sau đó người ta sống như thế nào. Nhưng lần nào cô ấy cũng tạo ra cho mình một vỏ bọc đủ an toàn để tôi thấy cô ấy là người phụ nữ đoan trang.
Video đang HOT
Đêm tân hôn diễn ra, những giọt máu mà cô ấy cố tình cắt tay để dùng nó làm minh chứng cho sự trong trắng của mình dường như là quá kém cỏi. Tôi nhận biết được điều đó nhưng tôi im lặng. Vì đó là điều cần thiết để giữ cuộc hôn nhân chỉ vừa mới kịp bắt đầu của chúng tôi.
Khi cô ấy có thai, mọi hận thù trong tôi dường như tan biến hết nhường chỗ cho sự yêu thương (Ảnh minh họa)
Một thời gian dài sau đó, tôi cảm thấy trong lòng luôn có một sự tủi hờn. Có đôi lúc tôi còn cảm thấy hận. Tôi hận vì mình đã quá chỉn chu, đã sống tử tế để rồi nhận lấy sự thừa thãi, thậm chí là bị lừa gạt để nhận về sự thừa thãi. Nhiều đêm mất ngủ nằm bên vợ, nỗi oán thán đó cứ bủa vây lấy tôi.
Tôi đã từng nghĩ có lẽ mình sẽ chẳng bao giờ nguôi ngoai được nhưng rồi mọi chuyện đã thay đổi. Thời gian đầu, dù thấy vợ tần tảo chăm lo cho gia đình hết sức chu đáo nhưng tôi vẫn không khỏi chạnh lòng mỗi khi nghĩ về điều đã xảy ra. Với vợ tôi vẫn giữ một khoảng cách vô hình.
Nhưng khi một giọt máu lên dần lên trong cơ thể cô ấy, trái tim tôi dường như không còn có chỗ cho sự ích kỉ đó nữa. Tôi thấy mình lại yêu vợ nồng nàn như chưa từng có nỗi đau của sự lừa gạt nào trước đó. Tôi hạnh phúc vì cô ấy mang trong mình đứa con của chúng tôi. Không hiểu cái ma lực nào khiến tôi chỉ còn cảm giác của yêu thương và chân quý.
Giờ đây chúng tôi đang sống những tháng ngày hạnh phúc bên cậu con trai nhỏ lúc nào cũng bi bô nói cười. Vết gợn trong tâm hồn tôi về chuyện ấy giờ đã được thay thế bằng những tiếng cười trong veo của con và sự đảm đang của vợ. Tôi cũng không hề nhắc lại chuyện ấy thêm một lần nào nữa, tôi muốn để cô ấy nghĩ rằng cô ấy đã diễn rất tròn vai. Vì tôi biết điều ấy tốt hơn cho vợ chồng chúng tôi.
Tôi không dám biện minh cho đàn ông, càng không bênh vực cách hành xử của chồng bạn là đúng. Nhưng nếu bạn đã chịu đứng tới giờ phút này, xin hãy thử làm điều gì đó thêm một lần nữa vì đứa bé. Hãy nói cho anh ấy tất cả những tủi hờn mà bạn phải nếm trải trong thời gian qua. Đứa con là sợi dây gắn kết rất lớn cho hai người và biết đâu vì thế anh ấy thay đổi. Nếu sau tất cả sự nỗ lực ấy mà anh ấy vẫn không trân trọng bạn, hãy tính tới việc rời xa. Tôi hi vọng rằng, may mắn sẽ mỉm cười với bạn. Chúc bạn và con mạnh khỏe!
Theo Khám phá
Qua tay nhiều người, tôi vẫn trong trắng trong mắt anh
Dù đã trải qua bao nhiêu mối tình lên xuống, dang dở, tôi vẫn là một bông hoa tinh khiết và trong trắng trong mắt mọi người.
Tôi vốn là xuất trong một gia đình tử tế, gia giáo, truyền thống. Thế nên, với bề ngoài luôn khuôn phép và đúng mực cùng với gia cảnh và nề nếp gia phong sẵn có nên tôi luôn được đánh giá là cô gái đáng mơ ước của nhiều gã trai quê.
Thế nhưng, đó chỉ là vỏ bọc. Tôi thừa nhận mình là cô gái có lối sống mới hiện đại đầy rẫy những bất chắc. Tôi sống xa gia đình từ hồi lớp 10, sống 1 mình đến nay cũng được tầm chục năm nên va vấp và nhìn nhận đời có phần sành sỏi.
Ảnh minh họa
Năm đó, tôi quyết định thi vào một trường đại học cách nhà hàng nghìn cây số với mong ước được sống cuộc sống của mình. Ước mơ nhỏ nhoi đã thành hiện thực. Cha mẹ tôi là người Hà Nội gốc, sống tại Hà Nội, còn tôi học đại học TP.HCM mở đầu cho những tháng ngày phóng thoáng của đời mình.
Tôi thuê một căn nhà nhỏ nằm cuối phố và ngẫu nhiên sống một cuộc sống đầy đủ những tự do. Tôi có người yêu ngay từ năm thứ nhất đại học và bắt đầu sống thử vào năm thứ 2.
Anh hơn tôi 2 tuổi là người Đà Nẵng, chúng tôi từng có khoảng yêu thương hạnh phúc bất tận những tháng ngày... trong khi bố mẹ, họ hàng 2 bên quê nhà cũng chẳng hề hay biết. Tình yêu mà, sao có thể trách móc phải không, tôi tự nhủ.
Hàng năm tôi chỉ về thăm Hà Nội 2 dịp nghỉ hè và nghỉ tết. Vẫn mang cái mác gái Hà Nội đi học xa và lối ăn mặc có phần thanh lịch của mình tôi luôn được hàng xóm, thầy cô, bạn bè quê nhà đánh giá là ngoan ngoãn, trong sáng.
Cuộc tình hơn 1 năm chóng tan vỡ khi anh ra trường và bố mẹ anh quyết đinh để anh về tỉnh nhà công tác. Tôi đã rất đau khổ trong thời gian đó... Đến giờ tôi vẫn chưa thể quên anh.
Bước qua anh như điều không thể làm lại được nữa, Những năm sau đó, một mình sống tại Sài Thành tôi bắt đầu có những mối quan hệ với những ngườu bạn trai khác. Tôi yêu Huy, Hùng, Phương... và chẳng mấy quan trọng vấn đề trinh tiết hay điều tiếng như những cô gái khác hay những vị phụ huynh thường để tâm.
Những mối tình này cũng chóng vánh qua đi sau nhiều ngày hò hẹn. Lỗi là tôi chẳng tha thiết, chẳng phấn đấu để gây dựng với họ. Vì ít nhiều tôi xác định sẽ về về mảnh đất quê hương mình khi đã thỏa chí tang bồng, chơi bời đủ loại rượu, bar... nơi đất khách.
Tôi quyết định chuyển về Hà Nội khi vừa tròn 27 tuổi. Ở tuổi chín muồi này tôi muốn tìm một trạm dừng chân cuối cùng... chôn vùi đi tất cả quá khứ sau lưng không một ai biết.
Tôi tôi gặp Tuấn (anh hơn tôi 5 tuổi) người hàng xóm bao nhiêu năm của gia đình nhưng ít có dịp trò chuyện. Tuấn tìm hiểu về tôi và bày tỏ tình yêu tha thiết sau 2 tháng tôi chuyển về nhà.
- Anh ấn tượng với vẻ ngoài tử tế, nghiêm túc, trong sáng của em, gia đình em gia giáo nề nếp... Chúng mình hẹn hò nhé.
Rồi lần lượt những chàng trai khác cũng đổ dồn về tôi Toàn, Đức... vì vẻ ngoài đầy trong sáng, học thức và sành sỏi của tôi. Không chỉ các chàng trai trẻ mà bạn bè bố mẹ cũng ra sức gán ghép con cái họ với tôi.
Tôi nhanh chóng nhận lời lấy một người đàn ông có đầy đủ các yếu tố tốt cho một ông chồng, anh là chàng trai cuối phố mà mẹ cha anh luôn yêu mến và nghĩ tôi ngoan. Chúng tôi tổ chức đám cưới vào tháng 1 năm nay trong sự ngưỡng mộ của bà con họ hàng "chồng giỏi vợ ngoan".
Nhìn đời hoang diệu bằng đôi mắt khác, tôi bỗng nhận ra một nghịch lý trong xã hội này không cần mình phải ngoan thực sự. Mà cái cần những tai mắt không ở quanh mình và cần có một gia đình gia giáo thì những cô gái hoàn toàn có thể sống tự do như tôi mà không hề sợ những điều tiếng, hư hỏng.
Tôi hư... những vẫn ngoan trong mắt những người quanh tôi.
Theo Phunuonline
Tôi không tin em 30 tuổi mà vẫn còn trinh Nghĩ đi nghĩ lại, chuyện chúng tôi yêu nhau cũng là do duyên số. Tôi đã chinh phục em bằng cả trái tim tôi nhưng không nghĩ, người như tôi có thể khiến em xiêu lòng. Ngày ấy, khi yêu em, tôi không bận tâm tới nhiều thứ. Tuổi tác, quá khứ, tất tần tật những thứ về em, gia cảnh nhà em,...