Vợ cắt ‘của quý’ của chồng ném xuống kênh: Ghen tuông ngu dại chỉ thiệt đơn, thiệt kép!
Gần đây, các vụ án liên quan đến ghen tuông xảy ra ngày càng nhiều và ghen đến mức mất hết cả lý trí, để rồi lạnh lùng xuống tay “cắt phăng của quý” của người đầu gối tay ấp cũng không phải là chuyện hiếm gặp.
Vụ vợ nửa đêm cắt “của quý” của chồng ném xuống kênh: Ghen tuông ngu dại sẽ chỉ thiệt đơn, thiệt kép!
Ghen là một trạng thái cảm xúc tâm lý của con người mang tính tiêu cực ích kỉ, bất an, sợ hãi, cảm thấy thua kém, mất mát. Ghen tị vì người khác giàu, quyền lực, hạnh phúc hơn mình đã khó chịu, nhưng hậm hực, tức tối, thù hận trong ghen tuông tình yêu và hôn nhân thì còn khủng khiếp hơn nhiều. “Ớt nào là ớt chẳng cay/ Gái nào là gái chẳng hay ghen chồng”. Không ngẫu nhiên mà dân gian đã đúc kết như vậy. Nhưng ghen cũng có ba bẩy đường. Nhẹ thì… ghen hờn, ghen mát, ghen tị. Nặng thì… ghen ghét, ghen tuông, ghen tuông thù hận… Hậu quả không biết đâu mà lần.
Phụ nữ ghen tuông khác đàn ông. Đàn bà có khi mù quáng, lú lẫn khi ghen, song cũng có khi thông minh đột xuất. Họ luôn luôn như thám tử lừng danh Conan đi tìm kiếm bằng chứng, dấu vết từ người chồng. Mùi nước họa lạ. Cái ca vát mới mua. Bộ quần áo bất ngờ khác kiểu loại, màu sắc. Tin nhắn. Số điện thoại lạ… Tất cả, đều trong tầm ngắm điều tra của các quý bà, quý cô ghen tuông.
Phát hiện được tình địch, người vợ khóc lóc năn nỉ kẻ thứ ba buông tha chồng mình, hoặc lên mặt đe dọa; đáo để nữa là… kéo bạn bè, hoặc người nhà đi đánh ghen. Không thiếu vụ các và vợ đi đánh ghen, lột quần áo, cắt tóc tình địch trên phố, hoặc rải ảnh, tung clip lên mạng nhằm bêu rếu, nhằm làm nhục kẻ “ cướp chồng”. Nhưng có lẽ ghen mà cắt phăng… “của quý” của người đầu gối tay ấp thì thật không thể tưởng tượng nổi về độ nhẫn tâm, lạnh lùng.
Ghen tuông dữ dằn, vợ đánh thuốc mê chồng rồi cắt “của quý” ném xuống sông
Mới đây nhất là vụ ghen tuông đến mất hết lý trí của người vợ ở ngụ ấp Hai Vụ, xã Kiến Bình, huyện Tân Thạnh, tỉnh Long An, không đánh “địch” mà đánh người của mình. Chị ta đang đêm cầm dao lam… cắt “của quý” của chồng, ném xuống kênh nước. Chả là: “…đi nhâu vê, anh T.T.K (SN 1978) lên giường trùm chăn ngủ. Vợ ông bực tức vì chồng đi nhậu khuya mới về, lại lạnh lùng với vợ, chị C nhiều lần kêu chồng kéo mền ra nhưng bất thành”.
Nghi ngờ chồng “kết em nào đó”, nhậu say chỉ là cái cớ nên chị C mới điên tiết nghĩ ra chiêu trị chồng tàn độc đến như vậy. Quả thật “Đàn bà dễ có mấy tay/ Đời xưa mấy mặt đời này ấy gan.” Nghe câu chuyện này, không ít người đàn ông giật mình thon thót, và rất nhiều phụ nữ xót xa, hãi sợ. Chuyện tày đình như thế không sợ hãi mới là chuyện lạ.
Ghen tuông nhẹ nhàng, hờn mát vô cớ… có khi còn có tính tích cực để thể hiện tình cảm sâu sắc giữa chồng và vợ. Đời sống gia đình như được nêm gia vị nếu có một chút hờn ghen như cơn mưa bóng mây thoảng qua, rồi trời lại quang, ánh sáng rực rỡ.
Song ghen tuông đến mức quá mù ra mưa, ích kỉ, và mang tính sở hữu khủng khiếp như chị C thì không ai có thể chấp nhận được. Lòng nghi ngờ đeo bám, cục tức luôn chứa chất trong lòng, đến lúc sẽ trở thành khối ung thư độc chỉ chờ thời điểm cần thiết là vỡ bục ra. Vỡ bục ra cũng đồng nghĩa với… bạo lực gia đình, với hủy hoại thân thể, tinh thần.
Phải chăng chị . là một người đàn bà máu lạnh? Hay chị bị ám ảnh việc chồng ngoại tình đến mức tâm thần? Thật tội nghiệp! Chị ta hoàn toàn có thể tìm ra bằng chứng về chuyện chồng có ngoại tình hay không để nhận được sự giúp đỡ, bảo vệ hạnh phúc gia đình từ những người xung quanh. Bởi xét về mọi mặt anh T.T.K đâu phải là người đàn ông tồi tệ, hết thuốc chữa.
Người nhà, rồi cả ông trưởng ấp đều khẳng định ” anh K. vốn chăm chỉ, hiền lành, chỉ đôi khi có tật đi nhậu về muộn”. Lẽ ra, là người vợ, chị phải chăm chút, tìm hiểu ngọn ngành mọi nhẽ để có cách ứng xử cho hợp tình hợp lý. Nhưng, chị chỉ hoàn toàn hành động theo bản năng mù quáng, thỏa mãn tính thù hận nhất thời.
Video đang HOT
Nhân vật ghen tuông nổi tiếng nhất Việt Nam có lẽ là… Hoạn Thư trong Truyện Kiều của Nguyễn Du. Hoạn Thư biết Thúc Sinh nhân tình nhân ngãi, giận chồng, nhưng cũng chỉ trách móc: “Dại chi chẳng giữ lấy nền/ Tốt chi mà rước tiếng ghen vào mình”.
Nạn nhân hiện đang điều trị tại bệnh viện đa khoa Long An
Thường là khi ghen, nhìn thấy tình địch là phát điên lên, chỉ muốn thượng cẳng chân hạ cẳng tay, băm vằm cho hả dạ; song Hoạn Thư có vẻ như khoan dung, và còn khen tình địch: “Khen rằng bút pháp đã tinh/ So vào với thiếp Lan đình nào thua/ Tiếc thay lưu lạc giang hồ/ Nghìn vàng thực cũng nên mua lấy tài”.
Phải nói là trong lịch sử ngoại tình chưa có người đàn bà nào lại khen ngợi, đề cao tình địch như thế? Có lẽ “thâm hiểm”, mưu mô nhất cũng chỉ đến sai gia nhân bày tiệc, rồi bắt Thúy Kiều đàn hát và hầu rượu chồng mình: “Bắt khoan bắt nhặt đến lời/ Bắt quỳ tận mặt, bắt mời tận tay”… Ghen tuông một cách văn minh như Hoạn Thư, thử hỏi xưa nay đàn bà được bao nhiêu người?
Người vợ ở Long An ghen tuông không có đức tính ghê gớm, cao tay và văn minh như Hoạn Thư. Cũng ghen tuông, nhưng Hoạn Thư đánh ghen có văn hóa. Hoạn Thư không sai người đến cắt tóc trọc đầu bôi vôi, hay xé tan quần áo Thúy Kiều; cũng không bù lu bù loa khóc lóc, kêu gào giữa bàn dân thiên hạ làm bẽ mặt Thúc Sinh, mà biết giữ thể diện cho chồng, nên vừa giữ được chồng mà cửa nhà êm ấm.
Ngược lại, người vợ ở Long An không những chẳng giữ thể diện cho chồng mà còn tàn sát “dụng cụ sản xuất con người” của chồng một cách không thương tiếc. Và hậu quả là tan nát hết. Người chồng xuất viện về nhà, liệu có tha thứ cho vợ không? Nếu tha thứ thì họ sống với nhau như thế nào. Cái phần thương tổn kia của người chồng sẽ không gì khỏa lấp nổi, nhất là khi quãng đời phía trước còn rất dài.
Có bạn đọc làm câu thơ tiếc nuối hài hước thế này: “Em ơi của quý để dành/ Xẻo đi cho cá làm thành mồi ngon/ Anh ra viện tình hết nghĩa còn?/ Lấy đâu của quý lo tròn phận anh?!” Còn tình huống xấu xảy ra: Quay lại sống với nhau trong bẽ bàng, mặc cảm, yêu thương bao nhiêu, hối hận bao nhiêu cũng chẳng bù đắp, san sẻ nổi. Chưa kể, nếu người chồng làm căng, chị vợ còn phải đối mặt với vòng lao lý… Đúng là ghen ngu dại sẽ dẫn đến thiệt đơn thiệt kép.
Không ai mong chờ cái kết xấu sau này, song hạnh phúc của họ đúng là đang như trứng treo đầu đẳng, và nguy cơ không thể tái hồi. Thường là sau giây phút nóng nẩy, nông cạn thì người vợ ngay lập tức hối hận, lo sợ, xấu hổ với việc làm nhất thời của mình. Song người đàn bà này vẫn dửng dưng coi như không có chuyện gì xảy ra.
Cứ nghĩ đến thái độ vô cảm đó thì khó ai có thể tha thứ nổi: Lấy quần, khăn cầm máu không được, chị C. mới chạy đi gọi người nhà chồng. Không khóc, mặt lạnh tanh, chị C thu xếp quần áo về nhà mẹ đẻ. Mặc hai đứa con nhỏ cho mẹ chồng lo. Mặc cho đức ông chồng đau đớn, quằn quại được người nhà đưa đi bệnh viện mà chẳng một lời thăm hỏi.
Người ta bảo: “Đàn ông nông nổi giếng khơi/ Đàn bà sâu sắc như cơi đừng trầu”. Rõ ràng, người vợ xẻo “của quý” của chồng là sai mười mươi rồi. Song anh chồng cũng có lỗi gì đó để xảy ra nguồn cơn này. Có thể anh chính chuyên, không ngoại tình nhưng kỹ năng xử lý khủng hoảng ghen tuông quá kém.
Rút củi đáy nồi không rút, cứ ì ra cho lửa bỏng nước sôi, sao không hạ hỏa cơn nóng giận của vợ? Sao khi vợ tỏ ra nghi ngờ, anh không chứng minh lòng chung thủy của mình. Không chứng minh nổi, thì bạn bè, người thân làm quan tòa phân xử? Người phụ nữ nông nổi, cạn hợt này đáng giận, đáng lên án, nhưng cũng thật đáng thương.
Người lớn gây ra, nhưng hậu quả không chỉ vợ chồng gánh chịu mà còn những đứa con. Khổ thân những đứa bé có tội tình gì! Chắc hẳn mấy ngày nay, chúng đã phải sống trong sợ hãi, âu lo. Sống trong ngượng ngùng, xấu hổ không dám đến lớp, hoặc đi học mà phải cúi gằm mặt, nem nép, không dám nhìn ai. Chọn cái ghế cuối lớp học, đứa trẻ im lặng trong tiếng đàm tiếu vô tư của bạn bè, và cả cái nhìn cảm thông của cô giáo nữa. Người lớn hành xử động trời với nhau, có bao giờ nghĩ đến những đứa con bé bỏng?
Theo NGL
Ngủ lại nhà bạn gái, vì ngại nên tôi ngủ với anh trai cô ấy nhưng nửa đêm tá hỏa thấy...
Đang ngủ ngon lành, bỗng dưng tôi rùng hết mình bởi 1 bàn tay thô ráp, âm ấm đó cứ lần mò cởi áo tôi ra rồi sờ nắn "của quý" của tôi như đúng rồi và...
Cái bàn tay thô ráp, âm ấm đó lại còn cứ lần mò cởi áo ra sờ nắn "của quý" của tôi như đúng rồi (ảnh minh họa)
Cuối tuần là đám cưới của anh trai Liên - người yêu tôi. Tôi đã xin nghỉ và mua ít quà về biếu bố mẹ Liên rồi. Người ta bảo muốn lấy con gái họ phải lấy lòng phụ huynh trước đã nên tôi quan trọng điều đó lắm. Thứ 6 tôi với Liên vội bắt xe về lo công việc của anh. Cứ ngỡ về nhà Liên bố mẹ em sẽ hỏi tôi đủ thứ chuyện nhưng không 2 bác dễ tính và coi tôi như con cái trong nhà ấy. Được thế tôi lắm mà dốc hết sức hộ hàng nhà Liên mọi chuyện.
Dựng rạp cưới, làm hơn chục mâm cỗ gia đình xong đâu đó anh Hùng (anh trai Liên) lại rủ tôi ra quán rượu làm vài ly. Không dám từ chối tôi lại ngoan ngoãn theo anh ra đó, tưởng có mỗi 2 anh em thôi anh dè anh gọi cả tá bạn ra khiến tôi say bí tỷ. Công nhận rượu quê nặng thật đấy, uống mấy chén vào đã phê hết cả rồi.
Gần 10h tối anh em tôi về nhà trong tình trạng nửa tỉnh nửa say. Nhưng khi thấy bố mẹ Liên chúng tôi vẫn phải cố căng mắt tỏ ra mình không say chút nào. Đi rửa mặt mũi làm cốc nước chanh cho tỉnh, tôi kéo tay Liên lên sân thượng nhà em tâm sự 1 tý. Bình thường thì chúng tôi vẫn ngủ với nhau, nhưng hôm nay về nhà em có bố mẹ em ở nhà nên tôi không dám làm điều đấy vả lại cũng ngại với đứa em gái đang học lớp 12 của em nữa. Bảo Liên đi nghỉ, tôi ôm chăn gối sang ngủ với anh Hùng. Dù sao đàn ông ngủ với nhau cũng tốt hơn, đỡ mang tiếng.
Cả 2 người cùng phê rượu nên vừa nằm xuống đã ngủ luôn. Tôi thì có cái tính ngủ rất xấu đó là gáy và nghiến răng nên người bên cạnh sẽ mất ngủ. Sợ anh Hùng mất ngủ mai làm chú rể lại mệt mỏi nên tôi cứ nhắm hờ hờ mắt định thức cả đêm nay anh dè vừa nhắm mắt được 1 tý tôi đã ngủ từ bao giờ không hay.
Đang ngủ ngon lành, bỗng dưng tôi rùng hết mình bởi 1 bàn tay thô ráp và 1 vật gì rất nặng đè lên người mình. Cái bàn tay thô ráp, âm ấm đó lại còn cứ lần mò cởi áo ra sờ nắn "của quý" của tôi như đúng rồi chứ. Sốc về chuyện đó, tôi hoảng sợ mở mắt ra thì tá hỏa thấy anh Hùng anh nằm bò trên người mình và bàn tay thô ráp kia của anh đang...
Hoảng sợ, giận dữ tôi định hét toáng lên lại sực nhớ ra mình đang ở nhà Liên lại thôi. Đẩy người đàn ông đó ngã lộn nhào xuống giường, tôi vội bật điện sụt sùi trách giận.
- Anh Hùng, sao anh lại làm thế với em?
- Làm gì chứ? Tụi mình là vợ chồng sắp cưới của nhau mà, mai em làm vợ anh rồi em còn ngại gì nữa.
- Hả??? Vợ sắp cưới, anh có nhầm không đấy?
- Nhầm gì chứ. Honey của anh lại đây, anh ôm em ngủ nào. Mà sao hôm nay em khỏe thế đạp 1 phát anh ngã xuống giường luôn, không thương anh à.
- Anh say rồi. Tôi không ngủ với người biến thái như anh nữa đâu. Kinh tởm.
Ghê sợ về những điều anh Hùng vừa làm với mình tôi chạy lên sân thượng nhà Liên mà lòng tức tối vô cùng. Tưởng ngủ với lão ấy là an toàn, ai dè nửa đêm bị "úp sọt" đau đớn thế này. Ôi đời trai của tôi, suýt nữa thì bị mất bởi 1 người đàn ông rồi. Kinh tởm, kinh tởm quá.
Tôi làm gì chú mà chú thái độ với tôi như thế? (ảnh minh họa)
Sáng hôm sau mọi người dậy thật sớm để chuẩn bị cỗ bàn, tôi vẫn giấu Liên chuyện kia lao vào làm như đêm qua chưa có chuyện gì xảy ra. Nhưng hễ cứ nhìn thấy anh Hùng là tôi lảng tránh và lườm cho anh 1 trận. Khó hiểu trước thái độ của tôi, anh Hùng liền kéo tôi ra cổng cau có hỏi.
- Tôi làm gì chú mà chú thái độ với tôi như thế? Chắc chú không muốn làm em rể tôi nữa chứ gì. Thế thì đi về đi, đừng làm đám cưới của tôi mất vui.
- Em muốn, nhưng em thái độ cũng vì anh đấy. Đêm qua anh đã làm gì em vậy mà sáng nay 1 câu xin lỗi cũng không có.
- Đêm qua tôi làm gì chú chứ?
- Anh quên thật hay giả vờ quên đấy?
- Thật, tối qua uống rượu về tôi ngủ có biết trời đất gì đâu.
- Đêm qua anh bò lên người em, cởi áo em ra rồi còn đòi sờ nắn "của quý" của em nữa.
- Trời đất, có chuyện đất thật sao? Chết tôi xin lỗi chú, chắc tôi ngủ mơ tưởng chú là vợ sắp cưới của tôi nên làm linh ấy mà. Tôi không gay hay biến thái gì đâu, thật đấy. Là do say rượu và hiểu lầm thôi, chú bỏ qua cho anh được không? Tôi mê gái chết đi được chứ ngu gì mà đi yêu đàn ông. Thế đêm qua tôi đã làm gì chú chưa?
- Dạ chưa? Anh mới có ý định sờ bóp vào "cái đó" của em thì bị em chặn lại.
- Ừ, thế may quá rồi. Thôi tôi xin lỗi chú, thay vì tạ tội chú 1 trận rượu 1 sẽ nói tốt về chú với bố mẹ tôi được chứ. Bỏ qua và quên chuyện này đi nhé. Chuyện đêm qua thực sự là do anh say rượu tưởng chú là vợ anh thôi.
- Vâng, hi vọng chuyện này không bao giờ xảy ra nữa.
Thở dài ngao ngán tôi nhìn ông anh vợ tương lai mà lắc đầu ngán ngẩm. May là đêm qua ông ấy nhầm và tôi phát hiện kịp thời ngăn anh ta lại không thì. Được bữa về quê người yêu ăn cỗ mà gặp đủ thứ chuyện đáng sợ thế này. Thôi thì từ giờ tôi thà ngủ 1 mình còn hơn ngủ với gã nào nữa, nguy hiểm quá.
Theo blogtamsu
Đại gia hỏi cưới 2 tỷ nhưng từ chối để lấy anh công nhân, đêm tân hôn choáng váng khi.... My quyết không dậy vì quá mệt nhưng khi thấy ánh đèn pin cứ rọi qua rọi lại cô cũng không ngủ nổi đành mở mắt để rồi sau đó sốc ngất khi thấy... My quyết không dậy vì quá mệt nhưng khi thấy ánh đèn pin cứ rọi qua rọi lại cô cũng không ngủ nổi đành mở mắt để rồi sau...