Vợ bỏ về ngoại, tôi chán nản đi nhậu đến nửa đêm, để rồi sáng ra tôi khiếp sợ ngã lăn khỏi giường khi nhìn rõ người phụ nữ khỏa thân nằm cạnh
Thế nhưng sáng hôm sau tỉnh dậy, vừa mở mắt ra và nhìn sang bên cạnh, tôi lập tức khiếp sợ ngã lăn khỏi giường khi thấy nằm cạnh mình là một người phụ nữ hoàn toàn xa lạ.
Lấy được cô vợ đỏng đảnh, tính khí trẻ con đúng là mệt mỏi thật đấy. Tôi năm nay 33 tuổi trong khi vợ tôi mới 25 tuổi. Chưa có con cái gì nhưng vợ chồng tôi đã suốt ngày cãi nhau, chẳng hiểu sau này có thêm một, hai đứa con thì mọi thứ sẽ thành ra thế nào.
Thú thật tôi cũng nhịn vợ rất nhiều nhưng cô ấy càng được đà lấn tới. Quá đáng hơn cả, hễ vợ chồng cãi nhau, cô ấy lập tức xách ngay đồ bỏ về ngoại. Báo hại tôi phải sang năn nỉ ỉ ôi, xin lỗi lên xin lỗi xuống mới đón được cô ấy về. Vài lần còn được chứ đến cả 10 lần, 20 lần thì tôi cũng chịu không nổi.
Mấy hôm trước, vợ tôi lại giận dỗi chồng rồi xách đồ về nhà mẹ đẻ. Tôi chán nản chẳng buồn sang xin lỗi nữa, hẹn ngay mấy người bạn đi uống rượu đến tận khuya. Lúc khá say thì bạn tôi gọi taxi đưa tôi về tới đầu ngõ. Tôi xuống xe, chóng mặt ngồi một lúc rồi mới đi được vào cổng xóm trọ. Vừa vào cổng đã thấy vợ tôi đột ngột xuất hiện rồi dìu tôi vào nhà. Lúc ấy tôi còn mừng thầm vì lần này vợ biết điều đột xuất, không cần tôi sang tận nơi đón đã tự về.
Thế nhưng sáng hôm sau tỉnh dậy, vừa mở mắt ra và nhìn sang bên cạnh, tôi lập tức khiếp sợ ngã lăn khỏi giường khi thấy nằm cạnh mình là cô hàng xóm chưa chồng ở cùng xóm trọ với chúng tôi! Người đêm qua dìu tôi là cô ta chứ nào phải vợ tôi!
Video đang HOT
Lẽ nào giữa tôi và cô ta đêm qua đã xảy ra chuyện gì đó? (Ảnh minh họa)
Vừa hay cô ta cũng tỉnh dậy, trong lòng tôi chỉ có nỗi kinh hoàng và sợ hãi đến run rẩy cả người khi nhận ra tôi và cô ta đều khỏa thân. Lẽ nào giữa tôi và cô ta đêm qua đã xảy ra chuyện gì đó? Tôi lắp bắp hỏi thì cô ta mỉm cười: “Anh đoán thử xem?” khiến tôi chẳng biết đường nào mà lần.
Sau đó trong sự ngỡ ngàng của tôi, cô hàng xóm đột ngột thổ lộ rằng đã yêu thầm tôi từ lâu. Cô ta bảo vợ tôi đã làm khổ tôi quá nhiều, không phải một người vợ tốt, bảo tôi hãy ly hôn vợ. Cô ta nhất định sẽ mang lại cho tôi hạnh phúc. Tôi bần thần cả người, quả thực tôi đã quá mệt mỏi với một cô vợ trẻ con nhưng bảo tôi dứt khoát ly hôn vợ và cưới ngay cô hàng xóm thì đúng là quá hoang đường.
Khi tôi từ chối thì cô ta đột ngột nghiêm mặt bắt tôi phải chịu trách nhiệm với mình. Trời ơi tôi không thể nhớ nổi đêm qua giữa hai chúng tôi có xảy ra chuyện gì không. Hay cô ta cố tình dàn dựng để bắt vạ tôi. Song kể cả không xảy ra chuyện gì thì việc tôi ở trong phòng cô ta cả đêm, sáng ra cùng tỉnh dậy trên một chiếc giường đã là chuyện động trời rồi.
Tôi chỉ còn cách bảo cô ta đừng làm ầm ĩ, cho tôi thời gian suy nghĩ. Vì bấn loạn chuyện cô hàng xóm nên tôi cũng quên bẵng việc sang đón vợ về. Thế mà vợ tôi lại đột ngột về dịu giọng xin lỗi, hứa hẹn từ giờ sẽ cư xử một cách người lớn hơn.
Tôi thật sự muốn quay về yên ấm với vợ nhưng cô hàng xóm thì liên tục giục giã và thúc ép tôi phải đưa ra quyết định. Nếu không cô ta sẽ lu loa chuyện đêm ấy giữa chúng tôi cho mọi người biết. Tôi phải làm thế nào đây? Xin mọi người cho tôi cao kiến để giải quyết mớ bòng bong này với!
Vợ bỏ hai con ở nhà khăng khăng đi làm, một lần tăng ca về muộn, tôi "chết đứng" nhìn tận mắt công việc của vợ, sốc nhất là lời tuyên bố của cô ấy
Tôi bắt vợ về ngay lập tức, tôi có để cho cô ấy thiếu thốn đâu cơ chứ. Nhưng vợ gằn giọng: "Nếu anh không muốn tôi phải vào bệnh viện tâm thần thì cứ để yên cho tôi quét rác!".
Vợ chồng tôi đẻ dày do vỡ kế hoạch, sinh 2 đứa trong chưa đầy 3 năm. Chính vì thế vợ tôi phải nghỉ việc ở nhà trông con. Lương thưởng của tôi cũng không đến nỗi nào, tôi nghĩ vợ cứ ở nhà chăm con, quán xuyến việc nhà và lo lắng cho mẹ chồng là được. Vừa nhàn nhã, không cần lao ra xã hội kiếm ăn mà chuyện nhà chuyện cửa cũng được chỉn chu.
Thế nhưng cách đây nửa tháng vợ tôi đột ngột tuyên bố sẽ đi làm. Nếu mẹ tôi không trông cháu được thì cô ấy sẽ gửi chúng đi nhà trẻ hết. Đứa bé nhà tôi tròn 18 tháng vừa cai sữa xong, đứa lớn cũng vẫn ở nhà. Vợ tôi ở nhà có thể trông luôn hai đứa, việc gì phải gửi trẻ, vừa xót con vừa tốn kém.
Tôi và mẹ phản đối kịch liệt quyết định đi làm của vợ. Con bé như thế, gửi đi trẻ mà cô ấy không thương con hay sao? Chưa nói tôi vẫn lo cho cả gia đình đầy đủ, vợ chỉ ở nhà với con, cô ấy sướng không muốn sướng lại cứ thích đi làm!
Song vợ tôi ngang bướng không nghe lời ai. Mẹ tôi bảo bà mệt không trông cháu được, thế là vợ đăng kí cho hai đứa đi học luôn. Và cô ấy bắt đầu đi làm ngay sau đó. Tôi hỏi công việc cụ thể thì vợ chỉ nói là một công ty bình thường, lương không cao lắm, còn hay phải làm thêm buổi tối. Tôi chẳng nghi ngờ gì vì cô ấy nghỉ làm mấy năm, làm sao có chuyện xin được ngay chỗ ngon nghẻ.
Tôi "chết đứng" nhìn khuôn mặt giàn giụa nước mắt của vợ. (Ảnh minh họa)
Cho đến tối hôm qua, tôi tan làm khá muộn vì phải tăng ca. Đang đi đường thì có điện thoại gọi tới nên tôi phải dừng lại nghe. Cúp điện thoại, ngẩng đầu lên nhìn sang bên kia đường, tôi giật mình thấy một bóng dáng rất quen thuộc. Dù người phụ nữ đó mặc đồ bảo hộ lao động và đeo khẩu trang nhưng chung chăn gối nhiều năm, sao tôi có thể không nhận ra vợ mình. Đáng nói hơn cô ấy đang làm công việc quét rác!
Tôi lao đến lôi vợ lên lề đường, quát hỏi cô ấy tại sao lại làm công việc này. Vứt hai con đi nhà trẻ, bỏ nhà bỏ cửa không quan tâm để ra đường quét rác hay sao! Thật sự quá hoang đường!
Trước sự phẫn nộ ngùn ngụt của tôi, vợ thản nhiên bảo tình hình kinh tế khó khăn, làm gì có chuyện dễ xin việc, còn đi làm ngay lập tức như thế. Công việc quét rác này cô ấy cũng may mắn mới xin được, vì nhân viên trước đó vừa nghỉ sinh.
Tôi bắt vợ về ngay lập tức, tôi có để cho cô ấy thiếu thốn đâu cơ chứ. Nhưng vợ gằn giọng: "Nếu anh không muốn tôi phải vào bệnh viện tâm thần thì cứ để yên cho tôi quét rác!". Rồi cô ấy vừa khóc vừa kể lể mẹ tôi quá đáng, khắt khe, thêm việc chửa đẻ khó khăn và chuyện chăm 2 đứa con cùng lúc mệt mỏi vô cùng. Cô ấy không thể chịu đựng hơn được nữa, chỉ muốn được ra ngoài thoát khỏi 4 bức tường căn nhà, nếu không cô ấy sẽ phát điên mất. Vì thế cho dù là việc quét rác cô ấy cũng chấp nhận.
Tôi "chết đứng" nhìn khuôn mặt giàn giụa nước mắt của vợ. Song tôi vẫn không tài nào hiểu nổi, ở nhà với con và mẹ chồng thôi mà có thể khủng khiếp đến mức như cô ấy nói hay sao?
Tâm thư con dâu vụng gửi mẹ chồng Hải và Vân gặp nhau lần đầu ở trường đại học. Vẻ đẹp tựa 'chim sa cá lặn' của Vân khiến Hải điêu đứng ngay từ giây phút đầu tiên. Ảnh minh họa. Biết Vân kiêu nên Hải chọn cách mưa dầm thấm lâu, mất 5 năm mới cưa đổ Vân. Ngày cưới, khách khứa đông như đi trẩy hội, cả ngày mệt...