Vợ bỏ nhà theo trai, tôi lẽo đẽo cầu xin quay về
Vợ tôi đang mang thai nhưng bỏ nhà theo người tình cũ. Tôi không chấp nhận, ngày ngày năn nỉ vợ quay về.
Tôi không thể nào tin nổi cuộc đời mình lại rơi vào bi kịch như thế này. Tất cả cũng chỉ vì người vợ tàn nhẫn đó của tôi mà thôi. Nhưng điều khổ tâm hơn cả là tôi lại không thể bỏ cô ấy dù cô ấy thì bỏ nhà theo trai. Tôi không những không kí vào đơn mà còn ngày ngày đi tìm vợ. Tôi khổ tâm vô cùng!
Tôi cưới vợ được hơn 8 tháng rồi và hiện giờ vợ tôi đang mang thai đứa con trai của tôi. Tôi biết cô ấy không hề yêu tôi mà nặng lòng với người đàn ông khác. Trước khi cưới tôi cô ấy cũng ăn ở với hắn ta như vợ chồng. Nhưng rồi cô ấy bị gia đình tên kia phản đối, cay cú quá cô ấy mới lấy tôi làm chồng. Tôi không phải là người đuôi què, mẻ sứt hay đần độn gì nhưng cái chính là lúc đó tôi chưa hiểu về cô ấy. Thấy cô ấy khóc lóc, đau khổ vì bị phụ bạc nên tôi thương. Chúng tôi cưới nhau rất gấp sau đó. Tôi nghĩ chỉ cần mình tốt, yêu thương vợ thì vợ sẽ hiểu và trân trọng gia đình này.
Nhưng khi cô ấy mang thai ở tháng thứ 5 thì cô ấy đùng đùng bỏ nhà đến sống với người tình cũ. Hắn ta cũng đã có vợ rồi nhưng mà vì vợ ở xa nên không biết. Tôi thực sự không hiểu tôi đã làm gì sai để vợ tôi bỏ nhà ra đi như thế. Tôi đã đối xử rất tốt với vợ, yêu thương, chăm sóc vợ mà cô ấy vẫn đi. Khi đi, cô ấy để lại tờ đơn ly hôn đã kí sẵn rồi không nói một lời. Tôi đã lùng sục vợ khắp nơi rồi cuối cùng phát hiện cô ấy sống với người tình ở một căn nhà thuê cách nơi tôi sống 30km.
Video đang HOT
Vợ tôi không hề yêu tôi, tôi biết điều đó (Ảnh minh họa)
Tôi năn nỉ vợ quay về, cầu xin cô ấy đủ đường mà cô ấy không chịu. Điều tôi khổ tâm nhất chính là đứa con trong bụng cô ấy. Thú thực, tôi mới bị phát hiện một bệnh khó có thể có con thêm được nữa nên tôi rất sợ. Tôi mong muốn đứa con này chào đời rồi sống hạnh phúc bên bố, bên mẹ. Tôi không đành lòng để con mình khổ vì thế tôi có phải hi sinh bao nhiêu tôi cũng không nề hà. Nhưng tôi càng cố gắng thì vợ tôi không chịu.
Cô ấy khóc lóc nói rằng có tội với tôi vì cả đời này cô ấy chỉ yêu hắn ta mà thôi. Cô ấy bảo cảm thấy như gỗ đá khi sống bên tôi vì không có chút cảm xúc yêu thương nào cả. Cô ấy thà sống không danh phận bên người mà cô ấy yêu còn hơn là bên một người chồng mà cô ấy chán ngán như tôi. Tôi cầu xin cô ấy hãy nghĩ về đứa con nhưng cô ấy không đồng ý. Cô ấy hứa sẽ sinh và nuôi con cẩn thận, tôi có thể đến thăm con chứ cô ấy nhất quyết không chịu quay về bên tôi.
Nhiều người khuyên can tôi, họ nói tôi là đần, là ngu khi cứ chạy theo năn nỉ một người vợ như thế quay lại. Nhưng mọi người đâu có hiểu một người bị bệnh tật như tôi, khao khát có con lớn đến nhường nào. Tôi muốn giữ con cho mình, muốn là người đầu tiên đón con vào lòng sau khi con chào đời. Tôi sợ cô ấy ở bên hắn ta thì con tôi sẽ không được yên lành. Vả lại tôi biết, chắc chắn vợ anh ta sẽ không để yên cho cô ấy khi phát hiện ra sự thật này. Lúc đó không chỉ vợ tôi gặp nguy hiểm mà con tôi cũng bị phiền hà lây.
Tôi muốn năn nỉ vợ quay về vì nghĩ cho đứa con còn chưa kịp chào đời của chúng tôi (Ảnh minh họa)
Tôi mong muốn vợ quay về, hai vợ chồng giấu biệt chuyện này để rồi sau này con tôi lớn lên bình thường như bao đứa trẻ khác. Tôi không muốn con mình phải nghe lời đàm tiếu về người mẹ bỏ nhà theo trai. Cháu sẽ rất khổ sở nếu phải như vậy.
Giờ đây, mỗi ngày qua đi là tôi lại càng thêm đau đớn. Tôi vẫn ngày ngày cặm cụi đến thăm vợ dù vợ ở với người tình. Tờ đơn ly hôn tôi không kí vì đợi vợ quay về. Nhưng thực sự tôi cũng cảm thấy mệt mỏi, liệu tôi có nên tiếp tục hay không? Tôi phải làm gì để thuyết phục vợ quay về đây? Xin mọi người hãy cứu giúp tôi.
Theo Khampha
Tình yêu chỉ vậy thôi sao
Cuộc tình này là tự nguyện nên nếu nó gây khó dễ cho một trong các bên thì nên dừng lại Người nhỉ?!
Khi không còn yêu nhau, đầu tiên sẽ là không còn những tin nhắn yêu thương, tình cảm, những lời động viên khi gặp khó khăn... hoặc có thì cũng chỉ là qua loa cho có mà không thấy thật lòng. Lượng tin nhắn hay những lời hỏi thăm sẽ ít dần đi mà lý do được đưa ra là bận... Buổi sáng ngủ dậy tìm điện thoại sẽ không còn thấy tin nhắn nữa và chiếc điện thoại cũng không thường xuyên rung bởi vì ai đó "bận". Sẽ không còn là những tin nhắn đến vào mọi lúc, không phân biệt thời gian, hoàn cảnh với lí do chỉ đơn giản là: "Anh nhớ em!". Xa rồi, ngày đó xa thật rồi! Em đã đọc được ở đâu đó rằng phụ nữ rất nhạy cảm và bạn đừng nên giấu cô ấy điều gì. Có lẽ là đúng Người ạ! Vấn đề là người phụ nữ đó có muốn nói ra không, có muốn làm to chuyện không và có yêu người đó nhiều không thôi, chứ một sự thay đổi nhỏ cũng sẽ được nhận ra vì đơn giản họ là phụ nữ mà! Vậy sự thật là người đang thay đổi hay tại em nghĩ nhiều?!
Em đã bảo người rằng nếu dừng lại thì hãy cho em biết, đừng im lặng và nhẹ nhàng biến mất. Em không thích như vậy vì có thể người nghĩ như vậy sẽ bớt nặng nề và làm em không đau nhưng không phải Người ơi! Cùng là nỗi đau, để phải dằn vặt, suy nghĩ và dai dẳng có phải là khổ hơn không?! Cuộc tình này là tự nguyện nên nếu nó gây khó dễ cho một trong các bên thì nên dừng lại Người nhỉ?! Níu kéo liệu có ích gì không?!
Khi đã không còn tình cảm thì níu kéo liệu có kết quả gì không?! (Ảnh minh họa)
Ngày trước khi mới quen em, Người "chăm chỉ" nhắn tin cho em lắm, em nhắn tin cho Người nếu lúc Người đang bận cũng nhắn lại ngay vì người bảo không nhắn lại em sẽ lo lắng. Lúc đó em chỉ biết ôm chặt Người thôi mà không nói được lời nào. Thế mà bây giờ thì sao? Tin nhắn em gửi đi mà mãi không thấy được trả lời, đơn giản lắm, lí do là "bận" mà! Em hiểu chứ, em biết chứ. Một ngày có 24 tiếng và nhắn tin hay gọi điện cùng lắm chỉ mất vài phút mà thôi. Người thật ác quá, người xuất hiện trong cuộc sống của em, tạo cho em vô số thói quen vậy mà bây giờ Người lại định nhẹ nhàng biến mất.
Em không trách người hay níu kéo gì vì khi đã không còn tình cảm thì níu kéo liệu có kết quả gì không?! Lỗi là tại em, tại em quá ngây thơ và yêu Người mà thôi. Hiện giờ trong đầu em chỉ có lí do duy nhất lí giải những hành động này là người đã hết yêu em hoặc có thể là chưa từng phải là yêu mà gọi là hết, có thể đó chỉ là "say nắng" thôi và em không phải là mảnh ghép phù hợp của cuộc đời Người. Sẽ có người tốt hơn, phù hợp hơn mang lại hạnh phúc cho Người. Em mãi chỉ là cô bé ngốc thôi đúng không Người. Chúc Người tìm được hạnh phúc thật sự.
Theo VNE
Ngực lép thì đã sao? Khi tôi vừa bước vào lớp, bọn con trai đã tru tréo: "A, màn hình phẳng LG đã đến!" Thấy tôi vừa mặc chiếc áo dài tới lớp, thằng Hoàng, bạn cùng lớp tôi đã tru tréo: "A, màn hình phẳng LG đã đến!". Đám con trai đứng trước cửa lớp phá lên cười hô hố. Tôi vừa ngượng, vừa xấu hổ, chạy...