Vợ bỏ đi biệt tích sau một đêm cãi vã
Nhiều hôm nhớ vợ đến mỏi mệt, tôi lại lôi đống quần áo của vợ ôm vào lòng khóc nức nở, khóc thành tiếng mặc dù bản thân là một người đàn ông.
ảnh minh họa
Thú thật tôi chẳng biết làm gì trong hoàn cảnh hiện tại nên những dòng viết ra đây tâm sự với các bạn một phần cũng để khuây khỏa tâm hồn, thứ nữa tôi cũng mong nhận được những ý kiến đóng góp thật lòng từ những người đã có gia đình và có kinh nghiệm nhiều hơn tôi. Khi viết tâm sự riêng mình trên mặt báo, tôi đã thấy rất lưỡng lự nhưng cứ để như vậy thì lòng tôi rối lắm, nên dù ai có đọc xong bảo anh này kể lể hoàn cảnh thì tôi cũng cam chịu, làm người rơm cho người ta ném đá thôi.
Tôi là con trai duy nhất trong một gia đình vừa có truyền thống kinh doanh vừa có truyền thống yêu thương đùm bọc lẫn nhau giữa các thành viên. Tôi cưới vợ năm 28 tuổi, không muộn quá nhưng cũng hơi sớm so với thời đại bây giờ. Vợ thua 7 tuổi, là con gái trong một gia đình rất tốt, tuy bố mẹ vợ không kinh doanh như nhà tôi mà ông bà chủ yếu làm nông nghiệp. Tôi cưới vợ có phần may mắn hơn bạn bè đồng trang lứa rất nhiều, vì trong môi trường kinh doanh chúng tôi có công việc làm ổn định, kinh tế khá giả nếu không muốn nói là thuộc tầng lớp giàu có ở trong vùng.
Tôi lại có một dinh cơ riêng và cả xe riêng nên vợ về sống chung thì hai vợ chồng chỉ có mỗi việc ăn rồi làm việc, chẳng phải lo lắng gì cả. Về vợ, tôi không nói quá chứ cô ấy có nhan sắc mặn mà nức tiếng cả một vùng, da trắng hồng chẳng bao giờ đánh phấn, mặt tròn và khóe mắt rất sắc, lúc nào cũng thấy niềm nở với bất kỳ ai. Cô ấy lại là người khéo ăn khéo nói, đối xử trên dưới trong gia đình rất đúng mực làm dâu con nên trong nhà chẳng bao giờ thiếu tiếng cười nói cả.
Những tưởng rằng sự viên mãn ấy sẽ kéo dài mãi mãi nhưng không ngờ một ngày biến cố ập đến đưa em đi xa mãi, đến giờ chẳng ai biết tung tích ở đâu. Một sáng cô ấy bỏ đi mà chẳng để lại một cái gì, tôi cũng băn khoăn không biết được những nỗi khổ tâm trong lòng vợ như thế nào để em phải hành động một cách mông muội như vậy. Sống với nhau được hơn một năm, một lần hai vợ chồng đi khám thì biết tôi bị bệnh yếu tinh trùng phải chữa trị bằng thuốc bắc ở trung tâm chăm sóc sức khỏe sinh sản. Bác sĩ bảo bệnh tôi không nguy hiểm, có thể chữa trị hoàn toàn trong vòng 6-8 tháng uống thuốc, tôi cũng ý thức tốt việc sinh con nên bệnh tật tiến triển ngon lành.
Trong gia đình nhỏ tôi vừa lập, tuy chưa tách riêng với bố mẹ nhưng cuộc sống nói chung ổn định, chỉ có điều tôi và vợ cũng không hợp nhau hoàn toàn mà dăm bữa nửa tháng lại nảy sinh mâu thuẫn, cãi vã nhau rồi giận một vài ngày. Khi thì tôi chủ động làm hòa và xin lỗi vợ, khi thì vợ giảng hòa tôi trước. Cũng phải nói thêm rằng mỗi lúc canh mặn cơm khê thường người to tiếng là tôi vì tính khí nóng giận thất thường, còn vợ chẳng bao giờ cãi lại lời nào. Tôi không bao giờ biết được sự im lặng ấy hàm chứa nhiều mâu thuẫn trong lòng vợ và gieo nên những nỗi khổ tâm cho tôi sau này, khi cô ấy không còn ở bên mình nữa. Cái đêm trước buổi sáng cô ấy đi, chúng tôi cũng nảy sinh mâu thuẫn, cãi vã lẫn nhau. Tôi thức suốt đêm đến rạng sáng thì ngủ thiếp đi vì mệt mỏi, cũng chính là lúc vợ mở cửa đi mãi, đến giờ cũng gần một tháng rưỡi rồi.
Tôi nhớ cô ấy vô cùng, chạy đôn chạy đáo khắp nơi tìm kiếm, gọi điện thoại cho bạn bè cô ấy, bố mẹ đẻ và bố mẹ vợ cũng mất tinh thần không kém. Anh em họ hàng cũng chẳng ai biết tung tích gì vì vợ tôi thay số điện thoại, khóa các tài khoản trực tuyến như Zalo, Facebook…Nhiều hôm nhớ vợ đến mỏi mệt người, tôi lại lôi đống quần áo của vợ ôm vào lòng khóc nức nở, khóc thành tiếng mặc dù bản thân là một người đàn ông. Những khi như vậy tôi thấy mình giống đứa trẻ con không biết cuộc đời là gì.
Trong những phút băn khoăn nhất, tôi chợt nghĩ đến những người mà cô ấy thường xuyên tâm sự, họ cũng chẳng có thông tin gì cả. Nhưng những gì tôi biết được từ họ có khi lại quan trọng hơn là thông tin về vợ, đó là những lý do làm cô ấy khổ tâm và một phút mông muội bỏ đi không luyến tiếc gì chuyện gia đình. Tất cả có lẽ do tôi, nếu không muốn nói một phần cũng vì vợ tôi nữa, chuyện gia đình không có phần đúng sai hoàn toàn mà do sự hòa hợp, hạnh phúc khi ở bên nhau còn quan trọng hơn việc quy trách nhiệm rất nhiều lần.
Video đang HOT
Tôi 28 tuổi, cũng như bao thanh niên khác, ở cái tuổi này thường có những ước mơ riêng để theo đuổi. Tôi mơ ước kinh doanh cà phê hơn là việc điều hành cửa hàng của một nhà phân phối sơn tường có hệ thống đại lý lên đến hơn 40 đại lý, doanh thu hàng năm cả chục tỷ. Vì trách nhiệm của một người con, tôi tạm thời đứng ra gánh vác việc gia đình trước rồi chờ cơ hội đến sẽ thực hiện ước mơ sau. Hồi thanh niên chưa vợ, tôi thường bỏ việc gia đình đi bôn ba khắp đất nước, mong tìm kiếm cơ hội để được đầu tư mở một chuỗi cửa hàng kinh doanh cà phê nhưng đều thất bại cay đắng, đến nỗi người ta cũng không thèm tiếp tôi một giọt nước ở trong trụ sở chính một công ty cà phê lớn, tôi tủi nhục đi về.
Khi cưới vợ, tôi nói ý tưởng đó với vợ, em cũng không đồng quan điểm với tôi vì cuộc sống của em cứ nhìn vào hiện tại chứ không có một mơ ước nào để phấn đấu. Tôi buộc lòng phải quay về nghề gia đình khi chưa có cơ hội phát triển. Gần đây, đọc báo nhiều và phát hiện ra nghề lập trình di động có cơ hội kiếm được rất nhiều tiền nếu may mắn thành công. Vậy là tôi đâm vào lập trình, ngày đi làm, tối về dành thời gian viết code cả đêm đến khi hai vợ chồng đi ngủ.
Có lẽ vì quá đam mê lập trình khiến tôi không còn để ý đến những tâm tư suy nghĩ của vợ như trước đây. Em nhắc khéo ngày mai sinh nhật, tôi cũng ỡm ờ cho qua. Em thích đi đây đi đó nhưng tôi cũng kiếm cớ từ chối khéo vì tiếc thời gian ngồi gõ code. Em chạnh lòng mà không nói cho tôi biết, chỉ đi tâm sự với đứa bạn của tôi. Rồi một ngày, mọi chuyện đã xảy ra quá đột ngột khiến tôi mất hẳn thăng bằng, việc chữa trị bệnh tật cũng vì thế phải dừng lại, kết quả cũng không được tốt, thậm chí sụt sau cú sốc tinh thần đó. Ngoài ra, khi dò hỏi tôi cũng biết một số nguyên nhân khác khiến em buồn vì tôi nhiều lắm.
Tôi biết mình là người sai nhiều hơn trong câu chuyện này. Vợ tôi hàng ngày cư xử rất khôn khéo, đúng mực người làm dâu con và vợ, nhưng vì tuổi đời còn ít, chưa va vấp nhiều trong xã hội nên sự nông nổi của một thời tuổi trẻ vẫn chưa hết. Tôi nhớ em nhiều lắm, hàng ngày đều thắp hương cầu mong Bồ tát đại bi xóa đi mọi thù hận trong lòng em và đưa em trở về với gia đình.
“Em ở đâu, nếu một ngày đọc được những dòng này thì xin hãy suy nghĩ lại. Gia đình và mọi người đang chờ em ở nhà. Bố mẹ đẻ và bố mẹ chồng không ai oán trách, mắng em hết, tất cả đều thương em lắm”. Thực sự mọi việc đã trải qua hơn một tháng rồi nhưng tôi vẫn rất nhớ vợ và lòng bối rối vô vàn. Xin mọi người một lời khuyên chân thành. Trong hoàn cảnh hiện tại tôi nên làm gì đây?
Theo blogtamsu
Trớ trêu tình địch của tôi lại chính là... bố mình
Đến nằm mơ tôi cũng không thể ngờ được rằng, tình huống tưởng như chỉ có ở trong phim lại xảy ra với tôi. Người yêu tôi "theo chồng bỏ cuộc chơi". Trớ trêu thay, tình địch lại chính là...bố mình!
Hôm nay ngồi gõ những dòng này mà lòng tôi đắng chát. Cơn say triền miên những ngày qua dường như càng khiến tôi đau đớn hơn. Giá có một điều ước, tôi sẽ ước rằng, tất cả những kí ức ngày hôm qua sẽ bị xóa hết.
Năm nay tôi 34 tuổi. Tôi được cử sang Úc học lấy bằng tiến sĩ theo diện của cơ quan. Chỉ còn vài tháng nữa là tôi được trở về quây quần bên gia đình. Đặc biệt sẽ được ôm chặt người thương của mình trong vòng tay. Nhưng tất cả đều trở thành cơn ác mộng, khi cách đây mấy hôm tôi nhận được những dòng thư của người ấy và cha mình.
Tôi đang tuyệt vọng. Ảnh minh họa: Internet
Bức thư người ấy viết:"Anh! Em không biết phải nói gì, có lẽ đó là số phận của chúng ta. Em xin lỗi anh về tất cả. Em không có gì để giải thích. Em chỉ mong anh hiểu và thông cảm cho em. Lâu nay em vẫn cứ cố giấu mọi chuyện, nhưng đã đến lúc em phải công khai với anh.
Có lẽ em bị đày xuống địa ngục tới 10 lần cũng không xóa được hết tội của mình. Em không biết mình có đủ dũng cảm để đối diện với anh không...
Em sắp lấy chồng anh ạ. Người đàn ông ấy rất tốt với em. Ông ấy tuyệt vời và như anh nói đó là "mẫu hình lý tưởng nhất cho bất cứ người phụ nữ nào". Nói vậy chắc anh cũng hiểu đó là ai...Vâng! Đó chính là cha anh. Em thật sự ngưỡng mộ và yêu ông ấy anh ạ.
Em xin lỗi. Xin lỗi anh vì sự trớ trêu này. Nhưng gặp ông ấy rồi, em tin đó mới sực sự là một nửa của đời em. Giờ bắt em phải xa ông ấy, chắc em chỉ có thể chết..."
Đi cùng với lá thư của người yêu là thư của cha tôi. Bức thư cũng ngắn gọn mà tôi phải đánh vần, đọc đi đọc lại tới hàng chục lần mới tin đó là sự thật. Từng câu, từng chữ như những mũi dao xoáy sâu vào trái tim tôi.
Mẹ tôi mất khi tôi mới 10 tuổi, còn em gái tôi lên 7 tuổi. Bố tôi một mình lăn lội kiếm tiền nuôi con. Hồi đó, ông rất phong độ, ăn nói thì hài hước, duyên dáng. Rất nhiều phụ nữ hồi ấy bật đèn xanh với bố, nhưng ông đều lẳng lặng từ chối. Bố nói với bà nội rằng, ông không đành lòng lấy vợ 2, chỉ sợ các con bị đối đãi không tử tế.
Hai anh em tôi lớn lên trong tình yêu và sự nhọc nhằn của bố. Với chúng tôi, ông chính là thần tượng đẹp nhất, đáng tôn vinh nhất. Thương bố, chúng tôi đều cố gắng học hành thật giỏi. Sau này khi tốt nghiệp đại học, nhiều doanh nghiệp đến trường mời tôi về làm với mức lương cao.
Tôi đầu quân cho một công ty nước ngoài. Thấy tôi có khả năng về quản lý, họ đã cử tôi ra nước ngoài học để sau này về quản lý công ty.
Trong thời gian này, tôi yêu Thảo - một cô gái xinh đẹp, ngoan hiền. Đôi lần tôi dẫn em về nhà chơi. Bố tôi rất hài lòng về Thảo. Bố nói, Thảo biết trên biết dưới, ngoan hiền và đặc biệt có nét rất giống mẹ tôi.
Thấy bố hài lòng về con dâu tương lai, tôi mừng lắm. Chúng tôi cũng đã tính đến chuyện kết hôn. Nhưng do thời gian đi học nước ngoài của tôi quá gấp nên chúng tôi đành gác lại. Ngày tiễn tôi ra sân bay, bố tôi quay mặt không dám chào tôi. Còn Thảo thì khóc nức nở, dặn dò tôi và hứa sẽ chờ đến lúc tôi trở về.
Ra nước ngoài, tôi mang theo nỗi nhớ người yêu đến quay quắt. Tôi luôn tin tưởng rằng, cô ấy sẽ đợi chờ mình.
Do không có nhiều tiền lâu lâu tôi mới trở về thăm nhà một lần. Lần đó về, vẫn chẳng thấy có gì khác lạ. Người yêu vẫn hồi hộp và nức nở khi tôi về. Bố tôi vẫn ân cần và chu đáo.
Hết nghỉ phép, tôi quay lại Úc.. Nhưng sau lần đó, những cuộc gọi, những bức thư của người yêu và cha tôi càng thưa dần. Lúc đó tôi nghĩ rằng, mọi người ở nhà sợ tôi lo lắng mà không tập trung học hành nên tôi cũng không hỏi nhiều.
Rồi 2 năm tiếp theo, sắp đến ngày tôi được trở về. Tôi háo hức gửi thư thông báo cho cha và người yêu. Nhưng thật lạ lùng, có vẻ như chẳng ai hào hứng vợi sự trở về này. Đáp lại tất cả chỉ là sự im lặng.
Đến gần 10 ngày tiếp theo thì tôi nhận được lá thư trên. Tôi gần như suy sụp. Tôi biết phải làm gì bây giờ khi bố nói: "Cô ấy giúp bố yêu đời hơn. Giúp bố sống lại những năm tháng mà tuổi trẻ đã bị bỏ quên...Bố chỉ muốn sống nốt quãng đời còn lại bên người phụ nữ này. Bố xin lỗi con về tất cả".
Có ai ở trong hoàn cảnh trớ trêu của tôi không? Tôi nên làm gì bây giờ? Tôi đang tuyệt vọng và mọi người hãy cho tôi lời khuyên!
Theo Dân Việt
Giật mình vì lời trăng trối của người chị kết nghĩa Chị nói trong nước mắt là chị biết làm thế thì tôi sẽ có phần thiệt thòi nhưng chị mong tôi hãy giúp chị. Chị còn nói thêm rằng đã nói chuyện với anh rồi, thương con nên anh cũng không có ý kiến gì. Tôi sinh ra và lớn lên ở ngoại ô, trong một gia đình bình thường. Bố mẹ tôi...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Giận bố 2 năm mới trở về thăm khi ông bị bệnh nặng, tôi bật khóc khi phát hiện một thứ nằm trên bậu cửa sổ

Thức trắng đêm xem phim 'Sex Education', tôi ân hận vì câu nói với con: 'Chuyện này không dành cho con nít'

Biết con dâu chi 50 triệu để sinh ở bệnh viện quốc tế, mẹ chồng tức tốc chuyển thêm 100 triệu với lời nhắn cay khóe mắt

Bữa cơm ra mắt rất vui vẻ nhưng bạn trai bất ngờ đòi chia tay tôi chỉ vì... 5 miếng thịt gà

Mới quen chưa bao lâu, bạn trai đã rủ đi chơi xa

Bố chồng nhờ con dâu rút 100 triệu tiền tiết kiệm về sửa nhà, con bật khóc và nói lời xin lỗi làm tôi choáng váng đầu óc

Yêu người từng yêu chị gái, tôi bị cả gia đình phản đối

Nợ 100 triệu tiền mua sắm nhưng bản thân lại chẳng có gì "ra tấm ra món", tôi thực sự hối hận vô cùng

Ký ức ám ảnh khiến tôi run sợ khi gặp mặt anh trai

Nhìn dâu út lau phòng của bố mẹ chồng sạch sẽ, tôi từ bỏ ý định sang tên đất đai cho dâu cả khiến gia đình hỗn loạn

Sắp ly hôn người chồng giả dối, tôi vui mừng rồi lặng người khi nhận cuộc gọi từ người lạ

Mẹ vợ đến nhà chơi, chồng tôi đã bưng ra đĩa rau luộc và đĩa cá, mẹ tôi vừa ngửi qua thì nổi giận đùng đùng
Có thể bạn quan tâm

Diễn viên Quý Bình tích cực chạy chữa khắp nơi, lạc quan cho tới ngày cuối đời
Sao việt
23:07:16 06/03/2025
Gây sốt với 'Bắc Bling', Hoà Minzy sẽ soán ngôi Hoàng Thuỳ Linh?
Nhạc việt
23:00:40 06/03/2025
Nam diễn viên giảm 14kg, uống nước mắm khi quay 'Quỷ nhập tràng' là ai?
Hậu trường phim
22:57:55 06/03/2025
Đình Văn ngồi ghế nóng 'Đánh thức đam mê'
Tv show
22:30:15 06/03/2025
'Chúc Anh Đài' Lương Tiểu Băng khoe hôn nhân hạnh phúc suốt 25 năm
Sao châu á
22:27:38 06/03/2025
'Địa đạo: Mặt trời trong bóng tối' tung trailer, kể cuộc chiến khốc liệt ở Củ Chi
Phim việt
22:19:13 06/03/2025
Sang phú vượng tài, 3 con giáp vào nửa cuối tháng 3 dương không làm đại gia cũng thành tỷ phú, kinh doanh phát đạt, của nả phủ phê, tiền chất thành núi
Trắc nghiệm
21:59:42 06/03/2025
4 bài thuốc trị mất ngủ hiệu quả
Sức khỏe
21:22:56 06/03/2025
Alec Baldwin muốn tự tử sau vụ nổ súng chết người trên phim trường
Sao âu mỹ
21:08:51 06/03/2025
Chỉ trong 10s, hành động của bố chồng trước cửa phòng con dâu khiến 2 triệu người phải "vào cuộc"
Netizen
21:08:02 06/03/2025