Vợ & Bồ
Sự chân thành của Hà khiến Nguyệt rung động, cuộc sống vợ chồng không hạnh phúc của anh khiến cô đồng cảm, những trách nhiệm với vợ với con dồn lên vai anh khiến cô thương anh.
- Xin lỗi, cô có phải Minh Nguyệt không? – Giọng nói sắc sảo của một người phụ nữ lạ vang lên.
- Dạ đúng, tôi là Minh Nguyệt. Xin hỏi chị là ai ạ? – Nguyệt từ tốn trả lời nhưng trong lòng chợt có chút lo lắng.
- Tôi là vợ anh Hà. – Vẫn là giọng nói sắc sảo ấy nhưng giờ đã có chút lạnh lùng.
- Ngày mai cô gặp tôi được chứ?
Câu hỏi của người phụ nữ ấy khiến Nguyệt bối rối, cô im lặng vài giây vì không biết phải nói gì. Người phụ nữ ở đầu dây bên kia như cảm nhận được điều ấy, chị nói tiếp:
- Đừng lo lắng, tôi chỉ muốn nói chuyện với cô một lúc thôi. Tôi sẽ nhắn tin địa điểm cho cô, cô cứ suy nghĩ đi. Ngày mai, tôi chờ cô.
Nói rồi người phụ nữ ấy cúp máy để lại Nguyệt trong hụt hẫng, thẫn thờ. Cuối cùng thì cái điều mà cô lo sợ nhất cũng đã đến.
Mới 23 tuổi, trẻ trung và sôi động. Nguyệt gặp Hà, người đàn ông có sự nghiệp ổn định, thông minh và hài hước. Nguyệt bị thu hút, rồi đắm chìm vào sự lịch lãm, hào hoa nơi Hà. Hà không thể cưỡng lại sự trẻ trung, nhiệt huyết của Nguyệt. Anh đến với cô khi gia đình anh sóng gió, anh không thể tìm được bình yên và hạnh phúc bên vợ. Cuộc hôn nhân của anh là miễn cưỡng, gượng ép. Gặp cô, sự trẻ trung và sôi nổi nơi cô đã khiến anh rung động, anh đã không thể kiểm soát được con tim mình trước cô.
Cuộc hôn nhân của anh là miễn cưỡng, gượng ép. Gặp cô, sự trẻ trung và sôi nổi nơi cô đã khiến anh rung động, anh đã không thể kiểm soát được con tim mình trước cô. (Ảnh minh họa)
Sự chân thành của Hà khiến Nguyệt rung động, cuộc sống vợ chồng không hạnh phúc của anh khiến cô đồng cảm, những trách nhiệm với vợ với con dồn lên vai anh khiến cô thương anh. Cô tự cho mình vượt qua những định kiến, cô trôi vào anh, như dòng sông hòa vào biển lớn, dòng nước ngọt chảy ra biển khơi hóa nồng nồng mặn chát. Cô yêu anh, tình yêu ấy là chẳng thể phủ nhận. Cô bên anh, chấp nhận thân phận người tình. Cô đã vui sướng và hạnh phúc biết bao kho anh nói vợ anh đã đồng ý ly thân, sắp tới họ sẽ ly hôn và anh sẽ cưới cô. Nghĩ tới đấy, Nguyệt như có thêm sức mạnh, cô tự tin rằng mình sẽ có Hà, mãi mãi. Ngày mai, cô sẽ tới nơi hẹn gặp vợ anh.
- Cô là Minh Nguyệt – Cách nói chuyện nhã nhặn, sự trẻ đẹp, sang trọng với làn da trắng, mái tóc xoăn mềm thật khác với những gì cô tưởng tượng về chị ấy qua lời kể của anh.
- Vâng, em là Nguyệt, chị là vợ anh Hà ạ? – bỗng chốc Nguyệt trở nên rụt rè, khép nép khác hẳn với vẻ tự tin định sẵn.
- À, không, tôi là Hằng. Tôi là người gọi điện cho cô nhưng tôi không phải là vợ anh Hà, tôi chỉ là hàng xóm của gia đình anh ấy thôi.
Không để Nguyệt đáp trả. Chị ấy nói tiếp với giọng nói có chút sự phẫn nộ.
- Tôi không hiểu tại sao 1 cô gái trẻ đẹp, thông minh như cô lại đi cướp chồng của một người đàn bà đáng thương như chị Mai? – Người phụ nữ ấy nói mà như mắng xối xả Nguyệt, đôi mắt hướng về phía Nguyệt như tóe lửa.
- Chị chỉ là hàng xóm của vợ chồng anh ấy, chị có tư cách gì mà nói tôi như vậy? – Nguyệt trả lời kèm theo thái độ khó chịu, bực bội hiện rõ.
- Cô đi theo tôi đến một nơi được chứ? – Hằng nói và nhìn xoáy vào Nguyệt khiến Nguyệt không thể từ chối.
Video đang HOT
Bệnh viện vẫn mang cái mùi thuốc khó chịu. Bệnh viện là một nơi mà Nguyệt không muốn đến, sợ đến vì ở đây cô có những kỉ niệm buồn. Nhưng Nguyệt vẫn không hiểu tại sao Hằng lại đưa cô tới đây còn không quên dặn cô nói rằng cô là bạn của Hằng.
- Chị Mai, xem có ai đến thăm chị này ! – Hằng đon đả.
Em chào chị ạ, em là bạn của chị Hằng, nghe tin chị mệt, em tới thăm ạ – Nguyệt giữ vẻ khép nép.
- Cám ơn em nhiều lắm. Nhưng bệnh của chị, có sống được bao lâu nữa đâu. – Chị Mai nói, giọng buồn buồn, đôi mắt rơm rớm nước, thấy rõ chị đang tủi thân thế nào.
- Chị cứ đừng lo, y học bây giờ phát triển lắm, chị phải tin vào bác sỹ chứ. – Hằng ngồi bên động viên.
Nguyệt thì cứ trơ ra, như một người thừa. Cô hỏi thăm bệnh tình của chị Mai – vợ của người tình – rồi xin phép về sớm. Loạng choạng ngoài hành lang, đầu óc Thu quay cuồng. Hình ảnh người phụ nữ ấy, vợ của người tình khiến trái tim cô đau nhói, nếu cô cướp anh từ chị, cô sẽ là một kẻ nhẫn tâm biết bao nhiêu. Trái tim Thu thổn thức, quằn quại, vật vã. Anh Hà không yêu chị Mai, nhưng bao năm qua chị Mai đã làm tốt bổn phận của người vợ, nếu cô còn chút lương tâm, cô nên khuyên anh Hà làm tròn bổn phận của người chồng, ở bên và chăm sóc chị ấy.
Cô nên rời xa anh hay theo đuổi tình yêu của mình đến cùng. Cô thấy tội nghiệp người phụ nữ ấy. Chị ấy cũng là phụ nữ, chị ấy không trẻ không đẹp nhưng chị ấy có một gia đình và chị ấy cũng có khát khao yêu và được yêu. Nguyệt có thể nhẫn tâm cướp đi hạnh phúc cuối cùng của người khác như vậy sao?
- Anh à, lúc này chị ấy đang cần anh lắm. Anh hãy ở bên chăm sóc chị ấy đi. Bao nhiêu năm chị ấy đã dành thời gian để chăm sóc anh bây giờ chị ấy rất cần sự quan tâm của anh. – Từng lời nói cứa nát trái tim cô.
- Nguyệt à, em có thể chờ anh được không? Khi Mai khỏi bệnh, anh sẽ…
Đôi tình nhân vẫn hòa theo dòng người mà không biết rằng có 1 trái tim vỡ nát theo từng lời nói của họ. Nguyệt thẫn thờ dừng lại bên đường. Cay đắng và tủi hờn. (Ảnh minh họa)
- Không, anh à. Chị ấy là một người vợ tốt, em sẽ quên anh và yêu một người khác. Yêu một người đàn ông chưa từng kết hôn.
Nguyệt đã rời xa anh như thế. Một tình yêu sai lầm, hai trái tim yêu chẳng thể đến được với nhau. Hà vẫn nhắn tin cho Nguyệt, cô lảng tránh, những tin nhắn rồi cũng thưa dần, điều đó khiến Nguyệt hoang mang. Cô là người chủ động từ bỏ nhưng tình cảm của cô dành cho anh không phải là một sớm một chiều, cũng sâu đậm, cũng ngọt ngào, và khi xa là những đắng cay, hờn tủi.
Một buổi chiều, Nguyệt lang thang trên con đường quen thuộc tìm lại những kỉ niệm ngày xưa, tìm lại hình bóng anh. Phía trước có ai đó giống anh, như một thói quen,Nguyệt đi theo, và đúng là anh, người mà cô vẫn nhớ nhung, mong đợi trong khắc khoải. Phía sau anh là một vòng tay ôm chặt khiến cô ngạc nhiên vô cùng. Cô đuổi theo và giật mình với tiếng nói của người phụ nữ:
- Anh mau bỏ bà vợ già nua, xấu xí, bệnh tật kia đi, và nhớ không có trốn em đi ăn thêm nữa đấy, lần này em tha, lần sau mà nữa em sẽ giết anh.
Giọng nói ám ảnh ấy, không nhầm được, là Hằng. Chính là Hằng.
- Anh biết rồi, anh chừa rồi, giờ anh chỉ có em, chỉ cần mình em thôi. – Hà nói nịnh, nũng nịu.
Đôi tình nhân vẫn hòa theo dòng người mà không biết rằng có 1 trái tim vỡ nát theo từng lời nói của họ. Nguyệt thẫn thờ dừng lại bên đường. Cay đắng và tủi hờn.
Theo Khampha
Tôi, Bảo Trang và Mật Ong
Hai người đàn bà đó dạy cho tôi cách biết đau vì tình. Có khi vì thế mà tôi mới biết thế nào là yêu.
Nàng gọi cho tôi giữa lúc tôi đang ngồi với cô bạn gái mới đã yêu được nửa năm. Thực chất, nàng dùng một số điện thoại mới. Nó không phải là số cũ quen thuộc mà khi gọi đến, điện thoại của tôi sẽ báo: "Mật Ong". Bởi thế tôi nghe bằng một giọng rất bình thản. Nhưng chỉ sau 1 giây, tôi biết, đó là nàng:
- "Ai đấy?"
- "Anh à..."
Chỉ một câu đó thôi là tôi đủ biết. Cái ngữ điệu này, cách mở đầu một cuộc điện thoại bao năm rồi vẫn thế. Bởi vậy tôi mới nói là nàng nhàm chán. Có lẽ đấy cũng là một trong những lí do chia tay nàng tôi hăm hở lao ngay vào một cuộc tình mới. Giống như người ta bị giam hãm trong một cái cũi quá lâu,dù nó đẹp nhưng nhìn mãi một không gian cũng chán, nên khi vừa được lao ra khỏi đó, tôi vội vã xông vào một cái cũi khác dù nó có khi chẳng đẹp mà cũng chẳng hợp với mình. Nhưng vấn đề là nó mới, nó mang lại cảm giác mới.
- "Uhm, xin hỏi ai đấy?"
- "Là em đây! Anh khỏe chứ? Cuộc sống dạo này của anh thế nào?"
- "Anh khỏe, cuộc sống của anh vẫn ổn. Em tốt không?"
Khi tôi bắt đầu xưng hô anh/em thì Bảo Trang bước ra ngoài. Cô bạn gái mới quen này của tôi khác hoàn toàn so với "Mật Ong". Nếu là ngày trước, "Mật ong" thường quắc mắt lên, vểnh tai nghe lấy từng câu từng chữ để rồi tra khảo tôi: "Ai vừa gọi cho anh? Sao xưng hô ngọt ngào thế? Anh gọi cho cô nào hả?:... Sẽ có hàng tá những câu hỏi tra khảo được đặt ra. Còn Bảo Trang thì khác. Nàng bước vào nhà vệ sinh với điệu bộ rất thư thái và không có vẻ gì như nóng giận. Tôi dám chắc, nàng vào nhà vệ sinh nhưng chẳng có cái nhu cầu ấy, cùng lắm, nàng sẽ chỉ đứng tô lại chút son vì thực chất nàng đi để tôi thoải mái nói chuyện.
Tôi cảm thấy Bảo Trang có một sức hút kì lạ, bí ẩn và lạnh lùng. Sự khác biệt hoàn toàn so với Mật Ong nhàn nhạt và dịu dàng (Ảnh minh họa)
Yêu Bảo Trang tôi có cái khoái là như vậy. Với nàng, khi tôi càng nói chuyện một cách mạnh mẽ, không ngại ngần với một ai đó qua điện thoại thì nàng lại càng tôn trọng. Dù là cô gái nào gọi giữa đêm khuya, khi mà nàng vẫn ngồi cùng tôi, tôi vẫn tự tin nghe điện thoại. Và kết quả là nàng lại lánh đi một chỗ. Tôi thiết nghĩ, nếu tôi rụt rè, hoặc lại phải chạy ra một chỗ nào đó nghe điện thoại thì chắc hẳn nàng sẽ bắt đầu nghi ngờ tôi.
"Mật Ong" nói bằng điệu bộ nhẹ nhàng nhưng có phần e ấp và run. Hình như nàng đã phải lấy hết can đảm để thực hiện cuộc gọi này cho tôi. Nàng hỏi tôi rất nhiều thứ. Thú thực, nếu như cuộc gọi này đến vào cách đây khoảng vài tháng, có lẽ tôi sẽ mừng rơn lên vì biết nàng còn nhớ tôi, còn cần tôi. Nhưng bây giờ thì tôi không mừng mà thấy hoan hỉ trong lòng, cảm giác như vừa thách thức một kẻ đáng ghét và giờ họ phải cúi đầu nhận thua. Tôi thấy mình có quyền cao ngạo vì nàng là người đã gọi cho tôi trước sau gần 1 năm trời xa nhau.
Ngày đấy, giữa một quán cà phê nhạc ầm ĩ, nàng nói với tôi rằng: "Mình chia tay đi, em cảm thấy chúng ta có quá nhiều điểm khác biệt. Em muốn thử xem, anh có thực sự dành cho em không?".Tôi thấy mặt mình nóng lên, có cảm giác như là nàng đang muốn thử thách tôi, xem tôi có đáng để nàng yêu hay không? Tôi đã chịu đựng sự nhàm chán, đơn điệu của nàng bao năm qua, vậy mà giờ nàng lại còn muốn thử thách tôi nữa sao?
- "Oke, vậy thì chia tay? Nhưng mà đến bao giờ?"
- "Đến khi nào anh yêu một ai đó thực sự thì chúng ta chia tay. Còn hiện tại, chúng ta chỉ là tạm xa nhau thôi"
- "Sao cũng được, nếu em muốn thế".
Ngay ngày hôm sau, tôi cảm thấy sung sướng vì mình là người... "Tự do". Tôi đã yêu Mật Ong tới 3 năm và giờ đây tôi vẫn là người yêu của nàng nhưng tôi lại không bị ràng buộc. Ngay lập tức tôi đã nghĩ đến chuyện đi hẹn hò với một cô gái khác trong hôm đó để thử lại cái cảm giác chinh phục mấy em gái ngây thơ. Và tôi làm thế thật... Tôi bắt đầu hẹn hò trở lại.
Nhưng được khoảng 2 tháng, tôi bắt đầu nhớ Nàng. Tôi thấy nàng quá quái quỷ khi ngần ấy thời gian nàng bặt vô âm tín, không điện thoại cũng chẳng nhắn tin. Nàng gần như biến mất khỏi cuộc đời vậy. Nàng quên tôi nhanh đến thế sao? Hay là thực chất nàng đã có kẻ khác và cái vụ chia tay kiểu "tạm xa" này chỉ là một cái cớ để nàng chấm dứt cuộc tình với tôi?
Nghĩ thế, tôi lại sôi máu lên. Nàng xinh, dịu dàng và ngoan ngoãn. Nhưng chắc chẳng ai nói với nàng rằng nàng rất nhạt. Lúc nào nàng cũng nghe lời tôi, nghe một cách không cần phân biệt phải trái, chỉ cần tôi muốn. À không, ngoại trừ lần này, nàng làm khác những gì tôi muốn. Mà thú thực, tôi cũng chẳng biết mình muốn cái gì.
Tôi không biết rằng, có một bí mật giữa Bảo Trang và Mật Ong (Ảnh minh họa)
Vài tháng sau đó thì tôi yêu Bảo Trang. Cô gái này có gì đó bí ẩn, hút hồn nhưng hơi khó gần. Thế nên mới càng hút tôi. Nàng nhận lời yêu tôi nhưng tôi gần như chẳng hiểu gì về nàng. Nhưng tôi thấy nàng thú vị lắm. Thi thoảng bên nàng, tôi hay so sánh nàng với "Mật ong". Tôi thấy hai người họ khác nhau nhiều lắm.
Tôi cứ nghĩ là Mật ong đã quên tôi, nhưng hôm nay nàng lại điện thoại giữa lúc tôi và Bảo Trang đang buông lời ngọt ngào cho nhau. Nàng nói muốn gặp tôi một đêm... Ừ thì... Tôi đồng ý.
Thực sự tôi háo hức vô cùng, thậm chí còn hơn cả lần đầu hẹn hò. Tôi tò mò muốn biết 1 năm qua Mật Ong sống như thế nào và quan trọng hơn cả là nàng có nhớ tôi hay không, nàng muốn gặp tôi để làm gì.
Mật Ong hẹn tôi ở một khách sạn ngoại ô thành phố. Tôi phi xe tới đó, vào căn phòng như điểm hẹn. Tôi đoán, nó giống một cảnh trong bộ phim nào đó mà tôi từng xem. Kiểu như là nàng sẽ xuất hiện đầy gợi cảm trong một không gian lãng mạn và nói rằng: "Em còn yêu anh". Sau đó, chúng tôi sẽ hòa vào nhau và cái chuyện mà hơn 3 năm qua khi yêu Mật Ong tôi không được phép làm sẽ sẳn ra. Chắc là như thế, vở kịch này tuy không mới nhưng thú vị ra phết.
Tôi bước vào phòng, căn phòng có hương thơm nhẹ nhàng và quyến rũ, giống như là nó được tỏa ra từ thân xác của một cô nàng...
Nhưng người đứng trước mắt tôi lại là Bảo Trang. Tôi bị bất ngờ.
- "Sao lại là em?"
- "Em đến để xác nhận xem lời chị ấy nói có đúng không? Quả là không sai?"
- "Mật Ong, à không, cô ta đã lừa anh, có phải cô ta nói em đến đây không?"
- "Không, là em đã nhờ chị ấy. Chị ấy còn yêu anh. Chị ấy nói hai người vẫn là người yêu của nhau. Còn em thì nghĩ rằng anh yêu em. Vậy nên chúng em cần có một phép thử cho tình yêu của mình. Và giờ thì em đã có câu trả lời".
Bảo Trang bước ra khỏi phòng, tôi hiểu, thế là cuộc tình với cô gái bí ẩn đó đã kết thúc, sẽ chẳng có cách nào để tôi níu kéo Trang được nữa. Cô ấy vẫn bí ẩn tới tận lúc bước ra khỏi cuộc đời tôi. Tôi thấy lòng chống chếnh vô cùng. Tôi khao khát được yêu thương, thực ra là khao khát có một người để tôi yêu thương, tôi nghĩ nếu có ai đó bên tôi lúc này, tôi sẽ yêu cô ấy thật nhiều. Tôi có thể yêu như một người ngây dại vì đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy đau vì tình yêu.
Thế là hết, tôi trắng tay... Nhưng dường như Mật Ong nói đúng, hình như tôi chưa phải là một thằng đàn ông biết yêu. (Ảnh minh họa)
Tôi nghĩ đến Mật Ong, tôi nghĩ cô ấy đã chiến thắng, có lẽ cô ấy đã xác định được rằng tôi cần cô ấy hơn nên mới tới đây. Chắc chắn cô ấy sẽ quay lại với tôi và tôi không cô đơn.
Có tiếng tin nhắn điện thoại, là từ số máy quen thuộc của Mật Ong trước đây: "Mình chia tay nhé! Anh tìm được ra người mà anh yêu thật lòng rồi đó. Là chính bản thân anh! Anh chưa biết yêu ai thực sự cả. Hi vọng sau này, anh sẽ tìm được một cô gái để dù có nhận được cuộc gọi của cô gái nào khác anh cũng nói lời từ chối vì cô gái mà anh lựa chọn ngồi cạnh anh. Tạm biệt".
Thế là hết, tôi trắng tay... Nhưng dường như Mật Ong nói đúng, hình như tôi chưa phải là một thằng đàn ông biết yêu.
Theo Khampha
Anh muốn em là người tình không bao giờ cưới Em và anh đã chia tay nhưng vì quá yêu anh nên em đã lên giường cùng anh dù cho anh chỉ coi em là bạn. Chị Thanh Bình thân mến! Em đang rất băn khoăn không biết phải làm thế nào nữa, mong chị cho em 1 lời khuyên, giúp em thoát khỏi tình trạng này bởi vì em đang phạm phải...