Vợ bị ung thư, chồng mặc vợ đau đến chết, hôm đưa tang tìm thấy bọc tiền cùng lời nhắn
Hôm chị mất, trời mưa như trút nước. Anh đi làm về muộn, vào phòng thì thấy vợ đã nằm giữa sàn, người lạnh băng từ bao giờ.
ảnh minh họa
Đùng một cái, chị đi khám sức khỏe định kỳ cùng cơ quan thì mới biết mình bị ung thư dạ dày. Cái kết quả này khiến chị ngất luôn tại chỗ, chị còn chồng và một đứa con 6 tuổi, chị mà chết đi thì ai lo cho họ? Cứ thế, nước mắt chị chảy dàn dụa.
Chị thông báo với chồng, anh cũng sững người vì cái kết quả quái ác này. Hèn gì bấy lâu nay vợ anh cứ kêu đau dạ dày, ăn uống kém hẳn, đi ngoài lại ra máu. Cứ tưởng là đau ốm bình thường ai ngờ lại bị căn bệnh đáng sợ này.
Từ ngày chị bị bệnh, cộng với tâm lý không tốt nên sức khỏe đi xuống một cách khủng khiếp. Người chị gầy nhom, anh hỏi bác sỹ về phương thức điều trị thì họ bảo rằng cần kết hợp nhiều phương pháp và rất tốn tiền. Anh nghe đến chữ “tốn tiền” thì hoảng hốt, đằng nào vợ anh cũng chết, giờ mà vay mượn chữa trị cho vợ nữa thì khi chị chết đi, anh lại mang cục nợ trên người thì khốn khổ khốn nạn. Nghĩ vậy nên anh cứ lờ đi. Ai cũng bảo chị sao không vào viện mà điều trị thì anh chỉ bảo:
- Ở nhà rồi tìm thuốc lá mà uống thôi, bệnh ung thư mà vào viện chữa thì càng nhanh đi hơn, trong đó bao nhiêu người, bao nhiêu mầm bệnh í chứ.
Thế là anh không cho chị đi viện. Ngày ngày anh cứ nấu một ấm thuốc gồm các loại lá rồi cho chị uống. Bệnh chị ngày một nặng, chị không thể ăn được gì, ăn vào là cứ nôn, người gầy như một cái xác ve. Ai đến thăm cũng xót, họ đều bảo anh rằng phải cho vợ đi viện ngay đi, còn nước còn tát nhưng chị thấy chồng cứ muốn mình ở nhà thì thều thào bảo:
- Bệnh em không chữa được đâu, có làm gì cũng thế thôi. Đi lại tốn tiền, lại khổ thân bố nó ra. Thôi đến đâu thì hưởng đó vậy.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Thế là chị cứ ở nhà uống các loại lá. Nhưng bệnh chị trở nặng, u cũng phát triển khiến chị đau quằn quại. Có đêm chị nằm ôm bụng rên la rồi lăn xuống đất vì đau. Anh thấy vợ cứ rên la thì qua phòng con trai ngủ vì anh bảo rằng chị cứ thế anh mất ngủ, không đi làm được. Chị bảo với chồng:
- Em giờ thế này rồi, có gì anh phải giữ sức khỏe mà chăm con, em không muốn anh gục ngã đâu.
Chị bị ốm, người cứ quắt queo lại, nói cũng không ra hơi nhưng lúc nào khỏe một chút chị cũng ráng lết dậy chuẩn bị cơm nước cho hai bố con. Ngày nào chị cũng ôm con tỉ tê, dặn dò. Thằng bé thấy mẹ ốm yếu thì xua đuổi, cứ thấy chị ôm là nó vùng ra rồi hét:
- Mẹ bẩn lắm, đừng ôm con. Bố bảo mẹ bị bệnh này sẽ bị lây. Con không muốn bị ốm đâu.
Nói rồi nó chạy chơi, nhìn đứa con mình thắt ruột đẻ ra nói những câu đau lòng như vậy khiến chị khóc không thôi. Không hiểu tại sao anh lại nỡ nói với con những lời không có thật như thế. Những ngày cuối đời, chị thèm lắm cái cảm giác được ôm con vào lòng, được nghe chồng thủ thỉ nhưng sao mà khó quá. Anh đi làm từ sáng đến tối, con đi học, để mặc chị nằm thui thủi một mình. Những khi đau quá muốn uống viên thuốc giảm đau mà không có. Cứ thế được 5 tháng thì chị mất.
Hôm chị mất, trời mưa như trút nước. Anh đi làm về muộn, vào phòng thì thấy vợ đã nằm giữa sàn, người lạnh băng từ bao giờ. Anh hoảng quá, gọi họ hàng, bố mẹ đến. Ai cũng thương xót chị, anh cũng khóc đỏ mắt, bảo số chị vắn quá, bệnh đó là bệnh chưa có thuốc chữa, đành chịu vậy.
Vì chị bị ung thư nên anh không để lâu. Ngày hôm nay mất thì hôm sau anh đã cho đưa tang. Lúc người nhà bảo đi tìm đồ để mặc cho vợ, anh mới vào tủ tìm bộ đồ chị thích nhất. Đang tìm thì thấy có một bọc nilon khá to rơi ra, anh tò mò mở ra xem thì thấy đó là cả bọc tiền, trong đó còn có cả một mẩu giấy nhắn. Anh bật khóc khi thấy chị viết: “Đây là tiền tiết kiệm em rút về cho anh và con, em chết rồi cũng chẳng dùng đến, anh cứ cầm mà trang trải. Nhớ nuôi con cho tốt nghe anh”.
Anh cứ ôm lấy cục tiền rồi khóc như mưa. Chị có ghi chú phía dưới thấy số tiền là 850 triệu. Chị đã chắt chiu từng đồng từ trước khi chưa lấy chồng đến giờ chỉ để cho chồng con sung sướng, vậy mà anh lại tiếc tiền, không chữa bệnh cho vợ, để mặc vợ đau đến chết.
Anh cầm bộ quần áo đi ra, mặc cho cô vợ xấu số của mình. Ai cũng thấy anh khóc nghẹn ngào thì thương lắm, nhưng họ không biết rằng, anh đang khóc vì hối hận và xấu hổ.
Theo blogtamsu
Vét sạch tài sản chữa bệnh cho vợ, anh chồng vẫn nhận được quả đắng không ngờ
Nhưng cái gã chờ đợi được lại chỉ là thái độ ngày một hờ hững, lạnh nhạt của vợ, và nàng kiên quyết không trở về mỗi khi gã đề cập đến.
Ảnh minh họa
Gã có một gia đình mà nhiều người ao ước. Vợ đẹp, con ngoan, và một cơ ngơi kha khá. Gã kiếm ra tiền, xây được nhà lầu, tậu xe hơi cho vợ con, vợ hắn chỉ làm một công việc nhàn tản lương đủ mua vài ba bộ váy cho nàng mà thôi. Gã yêu vợ, thương con, thấy vui vì mình lo được cho vợ con đủ đầy, để vợ được sung sướng.
Mọi chuyện sẽ mãi vẫn như thế nếu như không có chuyện vợ gã bất ngờ phát hiện bị bệnh hiểm nghèo. Nàng gầy sọp đi vì sốc và sợ hãi, gã cũng lo lắng vô cùng. Cuối cùng, sau khi suy nghĩ kĩ càng, gã quyết định gom góp, dồn dịch hết tiền bạc trong nhà lại, gửi con gái 5 tuổi cho ông bà trông giúp, giao phó công ty cho một người bà con quản lí, chính gã đích thân đưa vợ ra nước ngoài chữa bệnh.
Biết rằng đây sẽ là một cuộc chiến dài hơi, và ngốn tiền bạc nhiều vô cùng, nhưng gã đã hạ quyết tâm rồi. Vợ chồng gần chục năm nay, đã có với nhau một đứa con chung, sao gã có thể bỏ nàng lúc này được? Cái tình cái nghĩa đã có với nhau khiến gã không thể làm ngơ mà quay lưng với vợ. Quan trọng là vợ gã có thể khỏi bệnh, thì nếu có phải làm lại mọi thứ từ đầu, cũng có sao đâu?
Nửa năm đằng đẵng ở xứ người chữa bệnh, tài sản ngốn hao hết sạch, thêm vào đó là một khoản nợ cõng trên lưng không nhỏ, gã mừng vui khôn xiết đưa vợ khỏi bệnh trở về. Dù nhà cao cửa rộng đã phải bán đi, dù chẳng còn xu nào trong tay, dù công ty làm ăn thua lỗ nặng, dù nợ nần, gã cũng vui vẻ chấp nhận không phàn nàn lấy nửa lời. Vì gã thấy hoàn toàn xứng đáng, khi đổi lại là sức khỏe và tính mạng của vợ gã.
Gia đình gã bắt đầu những ngày tháng sống tằn tiện và thiếu thốn cùng cực. Vợ gã không còn được ăn sung mặc sướng, tiêu tiền thoải mái nữa, mà phải oằn mình cùng gánh nặng cơm áo gạo tiền với gã. Kinh tế chật vật khiến vợ gã cáu bẳn và gắt gỏng suốt ngày. Mâu thuẫn vợ chồng nảy sinh và bùng to từ những chuyện tưởng chừng đơn giản nhất.
Sau 1 lần cãi nhau lớn mà vợ gã là người gây sự khơi mào, nàng ôm con bỏ về ngoại. Lúc ấy là gần 5 tháng kể từ ngày nàng chữa bệnh trở về, chưa nổi nửa năm ngắn ngủi.
Hôm sau gã tới đón nhưng nàng nhất định không chịu về, chỉ cho gã đón con mà thôi. Gã buồn, rồi lại nghĩ có lẽ vợ gã cần yên tĩnh một thời gian cũng nên, vì đương sống an nhàn sung sướng, giờ bỗng chốc phải vất vả, cực nhọc thế này, nàng có sốc cũng là điều dễ hiểu. Nghĩ thế, gã bèn đưa con về, để vợ lại nhờ bố mẹ vợ chăm sóc nàng một thời gian.
Nhưng cái gã chờ đợi được lại chỉ là thái độ ngày một hờ hững, lạnh nhạt của vợ, và nàng kiên quyết không trở về mỗi khi gã đề cập đến. Thế rồi cái gì đến cũng phải đến, vợ gã có người đàn ông khác!
Cái giây phút phát hiện ra sự thật ngoài sức tưởng tượng ấy, gã không hiểu cảm xúc trong lòng mình là gì nữa, có lẽ là tê dại, đớn đau tới mức không còn cảm giác gì hết. Sao nàng có thể nỡ lòng làm như thế? Vợ gã, mẹ của con gái gã đấy ư, sao nàng có thể đối xử với bố con gã bạc bẽo nhường vậy?
Người đàn ông dù trong hoàn cảnh khốn cùng như thế nào cũng không hề chùn bước như gã, giờ đây lại bật khóc như một đứa trẻ. Nỗi đau dồn nén tưởng như không thể chịu đựng nổi, gã chỉ đành dùng phương thức tự nhiên và nguyên thủy nhất của con người để phát tiết ra mà thôi.
Gã đến tìm vợ, muốn nghe một lời rõ ràng từ chính miệng nàng. Nếu nàng nói rằng tất cả những điều đó là một sự hiểu lầm, và đồng ý theo gã về, thì gã sẽ tin nàng. Nhưng nào ngờ, nàng đầy áy náy nhìn gã: "Em xin lỗi. Em biết em có tội với anh, nhưng em không thể chịu đựng được cuộc sống nghèo túng thêm nữa. Anh ta có thể cho em tiền, lo cho em cuộc sống mà em mong muốn". Đây là người vợ đã ở bên gã gần chục năm nay, người phụ nữ gã đã dốc hết ruột gan mà đối đãi, kể cả trong lúc nàng khó khăn nhất, gã vẫn luôn một lòng một dạ, không phải sao? Gã nhìn nàng xúng xính váy áo hàng hiệu trước mặt, nàng vẫn đẹp lắm, một vẻ đẹp mặn mà, đằm thắm và được gìn giữ tốt nhờ cuộc sống sung túc. Thảo nào mà nàng có thể nhanh chóng tìm đến gã đàn ông có tiền khác, dẹp bố con gã sang một bên, để thỏa ước mơ sống tiếp đời giàu sang của nàng.
Gã nhìn nàng thật lâu mà chẳng nói gì, rồi gã quay người bước đi. Gã không hận nàng, chỉ là không thể tin nổi mà thôi. Nếu nàng đã muốn như thế, vậy gã cũng không có lí do gì để níu giữ...
Theo Afamily
Đuổi vợ đi sau khi nhận được clip nóng ấy, rồi choáng váng khi 1 năm sau biết sự thật Miên bỏ đi với nhân tình, Tân giống như kẻ điên mất phương hướng, lao vào những cuộc ăn chơi nhậu nhẹt thâu đêm suốt sáng, cặp kè với hàng đống những cô gái trẻ. Mắt Tân trợn tròn, miệng cứ thế há hốc khi trên tay gã cầm theo một bát hương. (Ảnh minh họa) Cuộc hôn nhân của Tân mới bắt...