Vợ bị người tình bỏ nên trở về tìm tôi
Vợ tôi mang theo tiền tiết kiệm ra đi với người tình. Rồi cô ấy bị phản bội nên quay về xin tôi tha thứ.
Tôi không phải là một thằng đàn ông nhu nhược, cũng không phải kẻ đần độn để không biết vợ ngoại tình. Nhưng khi phát hiện ra mọi chuyện, chính tôi là người đã cố gắng che giấu, chôn chặt mọi chuyện để mong gia đình mình được vẹn toàn. Điều duy nhất mà tôi nghĩ tới là các con và tình nghĩa vợ chồng bao năm qua. Nhưng đám lại tình cảm đó của tôi, vợ tôi tung hê tất cả. Cô ấy bỏ đi theo hắn ta gần 1 tháng trời. Sau đó bị phụ bạc, vợ tôi lại quay về tìm tôi.
Chúng tôi đâu còn trẻ trung gì nữa. Ngoài 40 tuổi, con cái đều đã phương trưởng, đi học, là niềm tự hào của bố mẹ. Hai bên gia đình cũng trông vào chúng tôi mà sống. Cả nhà tôi và nhà cô ấy, các anh chị em đều ly hôn. Chính vì thế, bố mẹ tôi và bố mẹ vợ đều chỉ mong chúng tôi hạnh phúc, lấy đó làm niềm vui, làm động lực mà sống. Ý thức được điều đó nên tôi cố gắng sống biết điều, có chừng, có mực. Điều gì bỏ qua được cho vợ thì bỏ qua, hay ho gì cái cảnh đánh cãi chửi nhau, ra tòa, con cái khổ, bố mẹ hay bên cũng nhục nhã với đời.
Thế rồi cách đây khoảng 5 tháng, tôi phát hiện ra vợ tôi có bồ. Mà khốn khổ thay, cô ấy cặp với ai không cặp lại đi lăng nhăng với một thằng làm cùng công ty kém tới 6 tuổi. Tôi nghe mà choáng váng. Anh ta đã có một đời vợ, cũng có 2 đứa con rồi nhưng vợ chồng bỏ nhau. Chẳng hiểu hai bên tâm sự, tỉ tê với nhau những gì, cuối cùng phải lòng nhau.
Tôi biết chuyện này do một người bạn của cô ấy làm cùng công ty nói cho biết. Cô ấy bảo không muốn tôi khổ, không muốn tôi bị cắm sừng. Khi biết chuyện, lòng tôi đau như cắt. Với đàn ông, làm gì có nỗi nhục nào bằng việc bị vợ mình phản bội. Nhưng tôi không làm lớn chuyện lên. Tôi đi gặp cô bạn đó, nhờ cô ấy giấu kín mọi chuyện giùm. Sau đó, tôi về nhà nói chuyện nghiêm túc với vợ. Tôi cứ nghĩ vợ tôi sẽ khóc lóc cầu xin tha thứ và run sợ, nhưng không, khi tôi hỏi, cô ấy còn tự tin trả lời đó là tình yêu và chuyện cặp bồ là có thật.
Tôi khuyên can vợ nên quay về với tổ ấm của mình. Hai đứa con tôi cần có mẹ, Gia đình này cũng cần yên ấm để cho bao người thân nhìn vào đó mà có niềm vui sống tiếp. Vợ tôi chỉ im lặng, nói là cần thời gian suy nghĩ. Tôi không muốn tạo áp lực cho vợ, nghĩ rằng lạt mềm, buộc chặt nên cũng cho vợ thời gian từ từ để chấm dứt với người kia.
Video đang HOT
Sau khoảng 2 tháng, tôi thấy vợ tôi vẫn thậm thụt với hắn ta. Tôi làm căng và nói rằng nếu cô ấy không chấp dứt tôi sẽ phải nói chuyện này với bố mẹ. Tôi dọa như vậy vì tôi biết cô ấy không lỡ làm bố mẹ mình đau lòng trong khi trước đó các chị gái của cô ấy cũng đã từng bỏ chồng. Cô ấy là người hiểu hơn ai hết nỗi đau của bố mẹ khi con cái sống không hạnh phúc. Vợ tôi hứa sẽ chấm dứt trong vòng 1 tuần nữa.
Vợ tôi quay về sau khi bị người tình phản bội nhưng giờ tôi không biết có nên tha thứ cho cô ấy hay không? (Ảnh minh họa)
Thế nhưng, hôm ấy đi làm về, tôi thấy tủ quần áo trống trơn, cái két sắt trong phòng ngủ cũng có dấu hiệu bất thường. Tôi vẫn bình tĩnh đóng chặt cửa phòng lại để kiểm tra. Và rồi tôi nhận được lá thư mà cô ấy để lại. Cô ấy đã ra đi cùng với người tình. Số tiền dành dụm được của hai vợ chồng để lo cho các con sau này cô ấy cũng lấy đi một nửa với lí do: “Của chồng công vợ” nên giờ cô ấy ra đi sẽ lấy những gì thuộc về mình.
Vợ tôi để lại một tờ đơn ly dị đã kí sẵn. Cô ấy nói bao giờ tôi kí xong, nộp ra tòa, tòa án gọi về giải quyết thì cô ấy sẽ về. Tôi đau đớn vô cùng nhưng vì muốn tìm vợ về nên tôi vẫn im lặng không để cho ai biết va fnosi vợ tôi đi công tác đột xuất một thời gian.
Tôi cố gắng tìm vợ nhưng không được. Đùng một hôm, tôi thấy cô ấy trở về nhà với vẻ mặt tiều tụy. Nhìn thấy tôi đi làm về, cô ấy quỳ gối cầu xin tôi tha lỗi. Cô ấy nói giờ mới biết hắn ta chỉ lừa gạt cô ấy mà thôi chứ hoàn toàn không yêu thương gì. Sau gần 1 tháng sống với hắn ta, bị lừa sạch tiền, vợ tôi đau khổ quay về bên tôi. Cô ấy hứa sẽ không bao giờ phản bội tôi nữa.
Nhưng giờ đây tôi có nên tin và tha thứ, có khi nào vợ ngoại tình và phản bội tôi tiếp lần nữa không?
Theo Khampha
Bị bố đánh gãy 8 cái roi vì quên không nấu cơm
Bị quật đến mông lằn đầy vết roi, dúi đầu vào bồn cầu, xé quần áo, tát sái quai hàm...tôi đều trải qua. Có lần mải chơi quên không nấu cơm, ông đánh tôi gãy 8 cái roi mới thôi.
Đọc báo thấy em bé 8 tuổi bị bố dùng điếu cày đánh đến chết. Lại nghĩ đến tuổi thơ đầy đòn roi của mình, tôi tự hỏi không biết đến bao giờ các bậc cha mẹ mới thôi dùng đòn roi để dạy con, mới thôi cái kiểu "thương cho roi, cho vọt"?
Ngày bé, tôi "ăn" nhiều đòn roi đến mức không còn biết đau, biết sợ là gì. Nghịch bẩn, bố đánh. Ăn vãi cơm, bố tát. Không chịu nấu cơm bố xách roi quật. Nhiều khi chẳng có lý do gì, ông cứ thấy ngứa mắt, không vừa ý là cầm roi vụt, xin cũng không tha. Rất nhiều lần ông vụt đến chân tay tôi tướm máu, mông lằn đầy vết roi.
Minh họa. Nguồn: Internet
Năm tôi 9 tuổi, vì mải chơi quên không nấu cơm mà tôi bị bố lấy roi vụt, gãy liền 8 cái roi tre. Ông ác đến mức bắt tôi cởi hết quần, vụt thẳng vào da thịt. Tôi hận ông lắm, nhưng không làm được gì.
Mỗi lần bị đánh, người tôi có thể cầu cứu duy nhất là mẹ tôi. Nhưng mẹ tôi là người đàn bà cam chịu, cả đời chỉ lẳng lặng phục vụ chồng, không dám hé răng nửa lời. Hàng xóm láng giềng thì coi "không phải chuyện nhà mình" nên dù tôi có bị bố treo chân ngược cành cây cũng chả ai thèm lên tiếng.
Tôi hận cha tôi đến nỗi phải cố gắng học thật giỏi để rời xa ngôi nhà đầy đòn roi này. Giờ đây tôi đã lấy vợ, có cuộc sống riêng, nhưng những ám ảnh về người cha cay nghiệt, về những trận đòi roi vẫn còn đó. Tôi vĩnh viễn không bao giờ tha thứ cho ông, không thể thân mật, gần gũi được với cha mình nữa. Mỗi lần về thăm nhà, dù nhìn cha đau ốm nhưng tôi chỉ đứng xa nhìn, không muốn nói chuyện với ông.
Tôi tự nhận thấy mình là một người dễ nổi nóng và ưa bạo lực. khi tôi ý thức được điều đó, nhưng không thể kiềm chế được bản thân. Và đáng sợ hơn, mặc dù tôi biết bạo lực là không tốt nhưng đôi khi trong các cuộc cãi vã với vợ, tôi đã tát cô ấy. Ức chế với thằng cháu không nghe lời, tôi cầm roi vụt. Tôi buồn về cách hành xử của mình nhưng không sao kiểm soát được, cứ ức chế là tôi lại muốn dùng bạo lực để giải quyết.
Tôi kể ra câu chuyện của mình, chỉ với mong muốn các bậc phụ huynh nhìn lại cách dạy con của mình. Đừng đi vào vết xe đổ của cha tôi và đừng để những đứa con của mình bị ám ảnh đòn roi như tôi. Và đừng xảy ra bi kịch như người cha cầm điếu cày đánh con, đến lúc hối hận thì cũng đã muộn.
Theo VNE
Đang 'cao trào' bị con đấm bùm bụp Có con, nhiều cặp vợ chồng rơi vào hoàn cảnh 'mỡ treo miệng mà mèo thường xuyên đói". Đọc truyện ê a mãi mới dụ được con ngủ, anh Vinh (Vũ Thạnh, Hà Nội) nháy mắt ra hiệu 'yêu' vợ và nhanh chóng được thuận tình. Tuy nhiên, đến đoạn cao điểm thì anh giật nảy mình, cấm khẩu và 'đơ' ngay tại...