Vợ bị giễu cợt đôi bàn tay xấu xí, chồng lập tức nói lời sâu sắc khiến ai cũng ngưỡng mộ, song tối ấy về nhà cô vợ lại lặng lẽ viết đơn ly hôn
Vương dứt lời, ai cũng xuýt xoa ngưỡng mộ Quỳnh có người chồng dám đứng ra bảo vệ cô giữa đám đông.
Có lẽ đối với mỗi người phụ nữ, công lao và sự hy sinh của bản thân cho gia đình chỉ cần được chồng ghi nhận thì đã khiến họ thấy thỏa mãn. Thế nhưng nhiều khi phụ nữ lại quên mất một điều. Đó là sự trân trọng ấy có đi kèm với hành động báo đáp hay không mới thực sự là quan trọng nhất.
Quỳnh (31 tuổi, Hà Nội) cho biết cô vừa đưa đơn ly hôn cho chồng sau 7 năm chung sống. Tuy nhiên Vương – chồng cô chưa chịu ký đơn.
“Sự việc khiến tôi đưa ra quyết định ly hôn thật sự rất tình cờ. Đó chỉ là một chút va chạm nhỏ trong bữa tiệc ở công ty của chồng nhưng nó lại khiến tôi giật mình tỉnh ngộ…”, Quỳnh nói.
Quỳnh kể hôm đó cô theo Vương đến dự tiệc liên hoan ở công ty anh. Lâu lắm mới ra ngoài cùng chồng, cô phải mất khá nhiều thời gian chuẩn bị, từ trang điểm, làm tóc và mua một bộ váy mới. Sửa soạn xong, nhận được lời khen từ Vương, cô cũng tự tin và vui vẻ hơn.
Thế nhưng trong bữa tiệc ấy có một chuyện xảy ra khiến Quỳnh không còn giữ được tâm trạng vui vẻ như vậy nữa. Giữa lúc Quỳnh đang trò chuyện với mấy nữ đồng nghiệp của chồng, một cô gái trẻ xinh đẹp chợt nắm lấy tay Quỳnh rồi la toáng lên: “Trời ơi nhìn chị có đến nỗi nào đâu mà bàn tay chị sần sùi, xấu xí đến mức này hả chị? Sao chị không chú ý giữ gìn đôi tay của mình một chút. Thế này lúc chạm vào ai thì người ta chẳng thấy khó chịu lắm à?”.
Quỳnh sượng mặt vì câu nói quá thẳng thắn của cô gái trẻ ấy. Vài người xung quanh cũng nghe tiếng mà ngóng lại đây hóng chuyện. Bàn tay Quỳnh xấu thật, nhăn nheo và nứt nẻ như bàn tay của một người phụ nữ trung niên dù cô mới chỉ 31 tuổi.
Quỳnh xấu hổ và quẫn bách vô cùng khi đối diện với nhiều cặp mắt bỗng dưng chĩa vào mình. Cô chưa biết phải đáp lại thế nào thì Vương đột ngột bước nhanh đến nắm chặt tay cô rồi mỉm cười với mọi người: “Có thể trong mắt mọi người đôi bàn tay của vợ tôi rất xấu xí nhưng tôi lại thấy nó đẹp hơn bất cứ đôi bàn tay nào khác. Cô ấy cũng chỉ vì chồng con mà làm lụng vất vả, chỉ vì chăm sóc cho gia đình từng li từng tí nên đôi bàn tay mới sần sùi, thô nhám như vậy. Tôi trân trọng đôi bàn tay ấy vô cùng”.
Vương dứt lời, ai cũng xuýt xoa ngưỡng mộ Quỳnh có người chồng dám đứng ra bảo vệ cô giữa đám đông. Vương còn vô cùng thấu hiểu, thông cảm cho những vất vả của vợ, luôn ghi nhớ công sức cô dành cho gia đình. Nhất là cánh chị em có mặt ở đó, họ chỉ ước có được người chồng như Vương mà thôi.
Video đang HOT
“Thế nhưng tôi lại không hề thấy vui và cảm động chút nào trước hành động của chồng. Trong tâm trí tôi lúc ấy chỉ hằn sâu hình ảnh đôi bàn tay nõn nà, mềm mại của cô gái trẻ vừa buột miệng chê bai đôi bàn tay xấu xí của tôi. Tôi nhận ra, khi tôi bằng tuổi cô ấy thì đôi bàn tay của tôi cũng đẹp như vậy…”, Quỳnh chia sẻ.
Quỳnh nhận ra một điều rằng Vương thường xuyên bày tỏ sự cảm kích trước những hi sinh của vợ, thế nhưng tất cả những gì Vương có thể làm chỉ dừng lại ở những lời nói. Ngày 8 tiếng đi làm trên công ty, tối về Quỳnh lại quần quật dọn hàng cho bố mẹ chồng, bê vác những thùng hàng rất nặng. Sau đó lại lao vào nấu nướng, làm việc nhà và chăm sóc con cái. Cuối tuần cô cũng chẳng được nghỉ ngơi, cả ngày hết bày hàng, bán hàng lại dọn hàng cho bố mẹ chồng. Làm nhiều công việc chân tay khiến cho đôi bàn tay của cô chẳng còn được đẹp đẽ nữa.
Về phần Vương, hết 8 tiếng trên công ty anh có thể thảnh thơi đi đánh tennis hoặc tụ tập với bạn bè. Anh cũng ít dành thời gian chăm con và chơi đùa cùng con. Nhưng những năm qua Quỳnh chẳng hề oán trách chồng nửa lời. Cô ngốc nghếch bị những lời ngọt ngào của anh “dắt mũi”, chỉ cần vài câu biết ơn bâng quơ của chồng là bao mệt mỏi trong cô lập tức tan biến. Để rồi cô cứ như con thiêu thân lao vào làm lụng, phục vụ gia đình và nhà chồng.
“Cho đến bữa tiệc hôm ấy tôi mới nhận ra, nếu chồng thật sự thương xót tôi thì anh sẽ không bao giờ để bàn tay tôi trở nên thảm hại tới mức ấy. Anh ấy sẽ xông vào đỡ đần vợ để tôi được nghỉ ngơi, có thời gian rảnh đi spa làm đẹp”, Quỳnh tâm sự. Quá thất vọng về chồng, ngay tối ấy về nhà Quỳnh lặng lẽ viết đơn ly hôn. Quỳnh cũng thẳng thắn nói rõ với chồng những suy nghĩ và cảm xúc trong lòng mình.
Vương hoảng hốt xin cô nghĩ lại, hứa hẹn sẽ sẽ thay đổi bản thân để chuộc lỗi với cô. Nghĩ đến con, Quỳnh cất đơn ly hôn vào tủ, chờ đợi sự thay đổi mang tính thực tế của Vương. Cô nói dù hôn nhân của cô có kết thúc như thế nào thì từ đây Quỳnh sẽ không bao giờ đi lại vết xe đổ ấy. Cô sẽ không hy sinh một cách mù quáng, cho đi quá nhiều nhưng nhận lại thì ít ỏi đến đáng thương như vậy nữa.
Quả thật những lời an ủi, động viên và sự ghi nhận của người chồng rất quan trọng đối với với phụ nữ. Thế nhưng lời nói phải đi đôi với việc làm mới có giá trị. Phụ nữ hãy nhớ, một người đàn ông thật sự yêu thương vợ sẽ không bao giờ để vợ phải chịu khổ trong khi anh ta được an nhàn, thảnh thơi. Người đàn ông trân quý đôi bàn tay vợ sẽ chẳng bao giờ để nó trở nên xù xì, xấu xí cả!
Nếu không nỗ lực, chỉ muốn an nhàn thì sớm muộn cũng bị thời gian đào thải
Khi còn trẻ, đừng mong một cuộc sống an nhàn không chút khó khăn, hãy mong mình luôn nỗ lực để vượt khó và trưởng thành hơn.
25 là độ tuổi mà người ta dễ dàng loay hoay và chông chênh với nhiều thứ. Tương lai đầy kì vọng nhưng cũng đầy bất trắc khiến bạn hăm hở bước đi nhưng cũng không tránh khỏi những lúc mỏi gối, chùn chân và chỉ muốn sống thoải mái với thứ mà người ta gọi là "sự ổn định".
Dù bạn mơ ước điều gì cũng chắc chắc không ai muốn sống một cuộc đời nghèo khổ. Nghèo nàn về vật chất sẽ phá nát tinh thần của rất nhiều người.
Ảnh minh họa
Tôi không tâng bốc giá trị vạn năng của đồng tiền, cũng không xúi giục bạn làm một kẻ chạy theo đồng tiền. Điều mà tôi muốn nói với các bạn là người sớm từ bỏ sự nỗ lực, dù là vật chất hay tinh thần thì cũng đều trở nên tay trắng trong những năm tháng về sau. Nghèo không đáng sợ, đáng sợ là nghèo hết cả đời. Cả đời tinh thần bị người khác chà đạp, vật chất bị người ta chế giễu, vừa nghĩ thôi liền lạnh cả sống lưng.
Bạn có cam tâm sống cuộc sống như thế mãi?
1.
Thời gian trước, tôi đến công ty của người bạn nhờ tư vấn một vài chuyện thì gặp cảnh một người tầm 35 tuổi bị đuổi việc nên đến công ty làm loạn. Tôi loáng thoáng nghe thấy tiếng la mắng của người đàn ông đó, đại khái là: " Một lũ trẻ người non dạ, lúc tôi làm việc mấy người còn đi tiêu tiền của cha mẹ đấy, mấy người còn non lắm!".
Thật buồn làm sao. Một người đứng tuổi mà lại đi cự cãi với người trẻ tuổi. Khi người trẻ đào thải bọn họ thì lại bày ra vai vế người lớn cùng với dùng tiêu chuẩn kép để nói lý lẽ.
Ảnh minh họa
Bạn bè nói với tôi kiểu người này trong công việc mỗi ngày đều rảnh rỗi, ỷ có vị trí kinh nghiệm làm việc lâu năm để từ chối mọi yêu cầu hợp tác với đồng nghiệp và quấy rầy tiến độ công việc của người khác. Loại người này cực kỳ không thích những người trẻ tuổi, trên miệng lúc nào cũng " những đứa con nít non nớt, căn bản không biết gì đến sự đáng sợ của xã hội này, đợi chúng mày 30 tuổi rồi, sẽ biết thế nào là lễ độ".
Lật qua lật lại sơ yếu lý lịch của người đàn ông kia và nghe bạn tôi kể lại quá trình làm việc của họ mới biết hóa ra do hồi trẻ quá nhàn rỗi nên bây giờ mới gặp cảnh ngộ thế này.
Khi mới hai mấy tuổi đầu mà không nỗ lực, chỉ thích một cuộc sống an nhàn thoải mái rồi kết cục cũng sẽ bị thời gian đào thải. Lúc này, đừng đổ lỗi cho "mấy đứa con nít" bởi vì, chính bạn đã chọn lấy kết cục này chứ chẳng ai cướp hay lấy đi cái gì của bạn cả.
2.
Vì sao nói người không nỗ lực, cuối cùng dù là vật chất hay tinh thần thì vẫn nghèo nàn như nhau? Đầu tiên, vật chất mình có được cái gì sẽ thể hiện được mình đã bỏ ra những gì. Tiền không mua hết mọi hạnh phúc, vật chất cũng không thể thỏa mãn mọi nhu cầu của con người. Nhưng khi đã nỗ lực để thay đổi cuộc sống, bạn có quyền cảm thấy tự hào về bản thân. Cảm giác này thật không gì có thể so sánh được. Dù thành quả lớn hay nhỏ thì bạn cũng đã có một hành trình vượt khó đầy cảm xúc, những trải nghiệm quý báu để ngày càng trưởng thành và rắn rỏi hơn.
(Ảnh minh họa)
Ngược lại, người không chịu nỗ lực ban đầu chắc sẽ thấy an toàn bởi cảm giác thoải mái, dễ chịu. Nhưng rồi một ngày nhìn lại, họ đã bị rất nhiều người vượt xa trong khi bản thân cứ mãi dậm chân một chỗ mà không có chút tiến bộ nào. Nếu bạn sớm từ bỏ, lúc chẳng còn gì trong tay như người đàn ông 35 tuổi kia thì liệu có thể thanh thản trong lòng nổi không? Lúc này, cảm giác tự ti, bất lực và cả giận dữ sẽ nhấn chìm bạn mãi mãi.
Đời người có muôn vàn khả năng, bạn chỉ vì chút thoải mái trước mắt mà từ bỏ nỗ lực thì bạn thua rồi. Thế giới có cảnh sắc nhìn mãi không ngán, bạn thật sự muốn làm ếch ngồi đáy giếng mãi sao? Tương lai còn nhiều thứ mà chỉ cần dựa vào nỗ lực mới có thể nhận ra, không lẽ bạn không mong đợi?
Người từ bỏ chặng đường leo núi sẽ không bao giờ nhìn thấy được những cảnh sắc hào hùng tráng lệ ngay dưới chân của mình. Đừng làm một người đứng dưới chân núi ngẩng đầu nhìn lên trên đỉnh. Giọt nước mắt mà bạn rơi sẽ không có ai nhìn thấy đâu.
Không phải chồng vô tâm, với đàn bà "bụng đói và ví rỗng" là 2 nỗi ám ảnh kinh khủng nhất Đừng dại mà sống ỷ lại vào ai đàn bà ạ, hãy nhớ rằng tiền không mua được hạnh phúc. Nhưng bạn sẽ không hạnh phúc nếu thiếu đi tiền bạc trong cuộc sống này đâu. Đàn ông vẫn luôn tự hào về vị trí lớn của mình trong lòng phụ nữ. Họ cho rằng nếu như mình rời bỏ thì cuộc đời...