Vợ bé nhờ người đánh ghen, cướp của vợ lớn
“Vợ nhỏ” đã nhờ một nhóm người đến đánh và lấy tài sản của tình địch. Hậu quả, người xúi, kẻ đánh đều bị truy tố ra tòa về tội “Cướp tài sản”.
Sáng 31-7, TAND huyện Bình Minh-Vĩnh Long mở phiên tòa lưu động xét xử hành vi cướp tài sản của các bị cáo Trần Thị Loan (SN 1958- ngụ ấp Sư Nam, thị trấn Hòn Đất, huyện Hòn Đất- Kiên Giang), Nguyễn Ngọc Phước (SN 1982), Nguyễn Văn Trận (SN 1985), Lê Văn Vàng (SN 1989) cùng tạm trú ấp Bình Thuận 1 (phường Thuận Giao, TX Thuận An- Bình Dương) và Trịnh Công Giang (SN 1989- ngụ ấp Bưng Thuốc, xã Long Nguyên, huyện Bến Cát- Bình Dương). Bị hại là vợ chồng ông Cao Văn Dinh ở ấp Phù Ly 2 (xã Đông Bình, huyện Bình Minh- Vĩnh Long).
Thuê người đánh ghen và cướp tài sản vợ lớn bị cáo Trần Thị Loan bị phạt 6 năm tù
Ông Dinh trước ngụ ở ấp Nhơn Hòa (xã Nam Thái Sơn, huyện Hòn Đất- Kiên Giang). Mặc dù đã có vợ con nhưng vẫn “đèo bòng”… sống với bà Trần Thị Loan sinh được một con gái tên Phạm Thị Bé Lan. Do không chịu nổi cảnh vợ lớn, vợ nhỏ gặp nhau đánh ghen ầm ĩ nên ông Dinh cùng vợ lớn là bà Nguyễn Thị Hằng về ấp Phù Ly 2 (xã Đông Bình- Bình Minh) sinh sống. Tuy cách xa hàng trăm cây số nhưng mâu thuẫn giữa bà Hằng và bà Loan vẫn ngày một trầm trọng.
“Trước hôm xảy ra sự việc, bà Hằng đến đánh và lấy tài sản của tôi. Tôi có báo Công an xã Đông Bình nhưng không thấy giải quyết. Bức xúc nên tôi mới nhờ bạn của con gái đến đánh bà Hằng lấy lại tài sản”- bị cáo Loan cho biết.
Bị truy tố trước tòa với vai trò cầm đầu, Nguyễn Ngọc Phước khai: Trưa 4-3, Phước đến nhà trọ của bạn gái là Phạm Thị Bé Lan ở ấp Bình Thuận 1 (phường Thuận Giao- TX Thuận An) chơi. Lúc này, Lan đang điện thoại cho bà Loan. Biết Phước ở đó, bà Loan kêu con gái đưa điện thoại nói chuyện rồi bảo Phước đến nhà ông Dinh đánh bà Hằng và lấy hết tài sản trên người bà Hằng cùng giấy chứng nhận quyền sử dụng đất (GCN QSDĐ).
Video đang HOT
Phước đồng ý, liền đến quán cà phê Cát Tường ở ngã tư Hòa Lăng (Bình Dương) rủ Nguyễn Văn Trận, Lê Văn Vàng, Trịnh Công Giang (bạn làm thuê chung) đến Vĩnh Long đánh ghen dùm mẹ của Lan. Trước khi đi, Lan có đưa cho Phước 500.000đ làm phí đi đường.
Khoảng 13 giờ hôm sau, Phước mượn xe gắn máy của người bạn điều khiển chở Vàng, còn Trận chở Giang đến nhà ông Dinh. Trên đường đi, Phước bàn với Trận, Giang và Vàng: Khi đến nhà ông Dinh, Phước kêu cửa rồi dùng dao khống chế ông Dinh. Sau đó giao ông Dinh lại cho Trận, Giang và Vàng khống chế tiếp, còn Phước đi gặp bà Hằng để lấy GCN QSDĐ.
Cả nhóm đồng ý. Do đó, khi đến chợ Bình Minh, Phước ghé vào tiệm tạp hóa mua 2 con dao Thái Lan đưa cho Giang một cây, còn một cây Phước giữ. Trận thì mua băng keo đen dán biển số xe lại để tránh bị phát hiện. Khi đến cách nhà ông Dinh khoảng 50m, cả nhóm dừng lại.
Trận dùng băng keo dán biển số xe 67H4-4334, còn Phước lấy khăn buộc che biển số xe 61T3-6446 lại rồi tất cả cùng chạy vào nhà ông Dinh, đậu xe quay đầu hướng ra lộ. Phước đi trước vào nhà nắm cổ áo ông Dinh dùng dao khống chế kêu ông Dinh ngồi xuống giường. Sau đó, Phước đưa dao cho Vàng canh giữ ông Dinh. Còn Trận cầm nón bảo hiểm, Giang cầm dao đe dọa khiến ông Dinh hoảng sợ không dám chống cự.
Có mặt tại tòa, ông Dinh vẫn chưa hết bàng hoàng, chỉ về phía bị cáo Vàng, kể: “Chú này cầm dao đứng trước mặt tôi, móc trong túi áo tôi lấy một điện thoại di động hiệu Nokia bỏ vào túi quần. Còn người thanh niên khống chế tôi lúc đầu (bị cáo Phước- PV) thì xuống nhà sau kéo vợ tôi đi lục tìm tài sản”.
Bà Hằng thì mếu máo cho HĐXX biết: “Tôi đang ngồi rửa chén thì chú này (chỉ bị cáo Phước- PV) xông vào nắm cổ áo tôi khống chế lấy một điện thoại di động. Sau đó, chú lôi tôi vào nhà tắm tìm GCN QSDĐ. Tìm không thấy, chú lôi tôi vào phòng ngủ tìm tiếp cũng không có.
Tôi khóc van xin mấy chú tha cho vì tôi không có tiền, vàng gì cả nhưng chú vẫn tiếp tục lôi tôi lên nhà trên kêu mở đồng hồ đeo tay ra. Tôi sợ quá lột đồng hồ ra đưa. Cùng lúc, người dân xung quanh phát hiện chạy đến ném đá vào nên mấy chú lên xe bỏ chạy”.
Theo lời khai của các bị cáo: Khi bị người dân phát hiện, Vàng và Giang đưa 2 cây dao lại cho Phước rồi lên xe chạy ra khỏi nhà ông Dinh. Trên đường tẩu thoát, Trận bị quần chúng đuổi theo bắt được, còn Vàng điều khiển xe chở Phước và Giang chạy về Bình Dương. Trên đường về, Phước điện thoại cho bà Loan nói “làm xong rồi nhưng không lấy được vàng và GCN QSDĐ”.
Tại cơ quan điều tra, lúc đầu Trận khai tên Lê Văn Chọn nhằm che giấu tên thật và nhân thân đã có 3 tiền án về tội trộm của mình. Qua điều tra, Công an huyện Bình Minh đã vạch trần thủ đoạn gian dối của Trận. Biết không thể chối cãi, Trận đã khai nhận toàn bộ hành vi phạm tội của mình và đồng bọn. Do đó, ngày 8-3, Công an huyện Bình Minh đã ra lệnh bắt khẩn cấp Phước, Giang, còn Vàng thì ra cơ quan công an đầu thú.
Trước tòa, các bị cáo biện hộ “chỉ đi đánh ghen và lấy lại tài sản giúp bà Loan chứ không cố ý cướp”. Luật sư bào chữa cho Phước thì cho rằng “hành vi của các bị cáo đủ yếu tố cấu thành tội cướp tài sản, nhưng bị cáo Phước làm việc đó là vì nặng tình với con gái của bị cáo Loan, còn các bị cáo khác thì vì nghĩa bạn bè mà nhận lời giúp Phước. Các bị cáo phạm tội không phải vì mục đích cá nhân, nhận thức pháp luật bị hạn chế nên đề nghị HĐXX xem xét giảm nhẹ hình phạt”.
Tuy nhiên theo HĐXX: Phước và đồng bọn thực hiện hành vi cướp tài sản có tổ chức, có sự bàn bạc và phân công nhiệm vụ cụ thể từng người. Trong đó, bị cáo Loan là người tổ chức chủ mưu; Phước cầm đầu, chỉ huy và trực tiếp thực hiện một cách tích cực nhất; còn Trận, Vàng và Giang phạm tội với vai trò giúp sức. Riêng Trận đã có 3 tiền án chưa được xóa án tích nên lần phạm tội này thuộc trường hợp tái phạm nguy hiểm. Do đó, cần dành cho các bị cáo mức án tương xứng với hành vi phạm tội để răn đe và giáo dục chung nhằm tránh xảy ra những trường hợp phạm tội tượng tự. Theo đó, TAND huyện Bình Minh đã tuyên bản án sơ thẩm phạt Loan, Phước, Trận mỗi bị cáo 6 năm tù giam, Vàng và Giang mỗi bị cáo 4 năm tù giam tội “Cướp tài sản”.
Theo NLD
Chồng dẫn "vợ bé" về thách thức, tôi nên làm gì?
Chồng tôi bảo nếu tôi chịu được thì anh ta cũng không bỏ, còn muốn ly hôn anh ta cũng không giữ. Anh ta còn cười cợt bảo: "Đàn ông có thêm vài vợ vẫn vô tư, kiếm được tiền thì phải được sống theo ý mình".
Tôi lấy chồng đã 22 năm, có 2 con, một trai, một gái. Tôi cùng chồng gây dựng cơ nghiệp từ hai bàn tay trắng. Nay anh ấy đã là giám đốc mộtdoanh nghiệp tư nhân, kiếm được nhiều tiền, còn tôi vẫn là nhân viên văn phòng. Tôi đã phát hiện chồng có tính trăng hoa. Mới đầu, anh ấy còn thề thốt sẽ từ bỏ. Nhưng vài tháng sau, anh ta có thêm cô khác.
Gần đây, có một phụ nữ dẫn đứa con trai, kém con trai đầu của tôi 2 tuổi, đến nhà tôi. Chồng tôi giới thiệu với tôi rằng đó là con riêng của anh ta, anh ta phải có trách nhiệm với mẹ con cô ta. Chồng tôi bảo nếu tôi chịu được thì anh ta cũng không bỏ, còn muốn ly hôn anh ta cũng không giữ. Anh ta còn cười cợt bảo: "Đàn ông có thêm vài vợ vẫn vô tư, kiếm được tiền thì phải được sống theo ý mình".
Tình cảm của tôi với chồng đã lạnh lẽo. Tuy nhiên, tôi cũng không muốn ly hôn vì sợ con mất bố, mình mất nhà mà khác nào dâng chồng cho người đàn bà kia. Tôi cũng đã già, không kiếm được nhiều tiền. Nhưng tôi mệt mỏi quá. Tôi nên giải quyết thế nào?
Người đau khổ (Thanh Liêm, Hà Nam)
Ảnh minh họa
Có lẽ phải thẳng thắn nói rằng, chị không có nhiều lựa chọn. Đáng tiếc, chồng chị không nhận ra lỗi lầm mà còn công khai thừa nhận, thậm chí diễu cợt chị, khi bày tỏ quan điểm của anh ta.
Nhưng chị lại đang tự gây áp lực cho mình vì sự yếm thế không đáng có. Chị thấy mình già, không kiếm được tiền và chị chịu đựng. Chính vì chị không phản kháng nên chồng chị lấn lướt, cư xử thô bạo với chị, không hề thấy ăn năn, hối lỗi, không hề chịu trách nhiệm trước việc mình làm. Sống với sự coi thường, chịu đựng sự chà đạp lên nhân phẩm, chị sẽ gây tổn thương cho mình, sẽ đau đớn, già nua hơn, mệt mỏi và căng thẳng triền miên. Chị có thể bày tỏ suy nghĩ của mình với gia đình nhà chồng, tìm sự ủng hộ, động viên từ họ. Nhưng rõ ràng, chồng chị đã bất chấp đạo lý, coi thường mọi tình cảm, trách nhiệm trong một thời gian dài, chắc chắn sẽ không nghe theo lời khuyên bảo nào. Vì thế, chị nên tìm cách lo cho tương lai của mình.
Nếu chị không muốn ly hôn thì nên "gồng mình", tiếp tục chịu đựng sự phản bội của người chồng. Còn nếu chị muốn giải thoát cho mình gánh nặng thì chị nên lựa chọn ra đi. Các con chị đã lớn, các cháu cũng sẽ nhận thức được đâu là đúng, đâu là sai và ủng hộ sự lựa chọn của mẹ. Chị nên bày tỏ quan điểm rõ ràng của mình với chồng một lần nữa, yêu cầu anh ta lựa chọn rõ ràng giữa trách nhiệm làm chồng, làm cha và lối sống buông thả của mình. Nếu anh ta không lựa chọn gia đình, chị có thể yêu cầu phân chia tài sản, nuôi con. Hãy sống mạnh mẽ vì những đứa con.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Mẹ anh ủng hộ tôi làm vợ bé của anh Tôi có dáng chuẩn như người mẫu, giao tiếp tốt, phải làm lẽ cho người hơn tới 15 tuổi thật không đáng nhưng vì tình yêu nên tôi lại lăn tăn. Tôi vào Sài Gòn đến bây giờ cũng được 8 năm. Tình yêu đối với tôi từ khi bắt đầu đã được định hướng rõ, nếu yêu chỉ yêu một nửa con...