Vợ bầu buồn lòng khi chồng bỗng ‘lột xác thành người khác’ sau khi bị đuổi việc
Tôi tin, với tình yêu thương thực sự chúng tôi dành cho nhau, tôi có thể “cảm hóa” anh thành người chồng, người cha có trách nhiệm.
Tôi lấy chồng đã được nửa năm nhưng sững sờ khi chồng bỗng nhiên bị đuổi việc. Đó là công việc được mọi người đánh giá là quá “ngon” không phải ai muốn vào cũng không được. Tôi hiểu tính anh ấy. Anh yêu công việc theo cách rất riêng, một khi đã thích là anh dành hết thời gian cho nó, Vậy mà hôm nay anh thông báo bị đuổi, tôi cũng hơi sốc vì không biết lý do là gì.
Tôi và chồng quen nhau và yêu nhau cùng thời đại học. Anh hơn tôi 4 tuổi và ai cũng bảo “tam hợp”. Và sự thực, tôi cũng thấy hai vợ chồng khá hợp nhau trong tất cả mọi chuyện nhưng thời gian gần đây, anh và tôi hay cãi nhau chỉ vì vấn đề bị đuổi việc của anh. Tôi hỏi lý do anh không nói, tôi phân tích anh lại bảo nói nhiều. Thú thực, mấy hôm nay tôi hơi buồn về chồng, anh như thay đổi và biến thành một người khác hẳn. Hàng ngày, anh hay la cà ở quán rượu, có những hôm tối muộn mới chịu về và lúc nào cũng trong tình trạng say khướt… Tôi buồn lòng, nhiều lúc rất giận nhưng nghĩ lại thì cảm thấy thương anh vô cùng…Tôi muốn chồng tôi bình thường lại như trước, yêu thương và chiều chuộng tôi. Tôi nhớ những ngày tháng hai vợ chồng đầu ấp tay gối kể cho nhau nghe những chuyện “trên trời dưới biển” ở chỗ làm, giờ muốn có cảm giác bình yên như thế sao mà khó quá. Chồng tôi ngày càng lầm lỳ và ít nói, ít chia sẻ với vợ và không có tý trách nhiệm với gia đình
Ảnh minh họa.
Tôi hiện tại cũng làm việc ở một cơ quan nhà nước – giáo viên cấp III yêu nghề và sống với nghề. Tôi đang mang thai tháng thứ ba đứa con đầu lòng. Với đồng lương ít ỏi của mình, tôi cảm thấy có phần nặng nề vì hiện tại chỉ tôi có thu nhập để lo cho gia đình. Giờ tôi chỉ mong chồng tôi sẽ suy nghĩ lạc quan hơn, tiếp tục tìm một công việc mới, sống có trách nhiệm với gia đình hơn. Tôi yêu anh và không hề muốn anh bị tổn thương. Theo các bạn, tôi nên làm thế nào để giúp anh vượt qua sự bi quan này?
Theo Khỏe và đẹp
Chồng bỏ sang nhà nhân tình, vợ bầu buồn rầu ở nhà ăn đồ ngọt suốt 6 tháng
Cho đến khi cái thai được 28 tuần tuổi, thấy bụng từ sáng đến giờ cứ ngâm ngẩm đau, đặc biệt là chỗ bụng dưới cứ âm ỉ mãi. Nghi có chuyện chẳng lành, tôi đánh tiếng với mẹ chồng đưa mình vào bệnh viện...
Video đang HOT
Tôi sinh ra ở vùng quê nghèo khó, nhà nghèo lại đông anh chị em, học hết cấp 2 thì tôi phải nghỉ học ra ruộng cấy lúa phụ giúp đỡ đần cho bố mẹ. Đến 18 tuổi, tôi lên thành phố kiếm việc rồi quen anh, 3 năm sau 2 đứa kết hôn, nhà anh được cái gia cảnh khá khẩm hơn nhà tôi chút.
Lúc đó tôi cứ nghĩ dù sao lấy chồng vào cũng sẽ an cư lạc nghiệp, có gì thì có chồng đứng ra lo liệu còn hơn là cứ một mình mãi, với lại nhà anh cũng giàu có hơn nên tội gì không gả.
Về nhà chồng rồi mới biết, bố mẹ anh tính cách bảo thủ và nghiêm khắc lại lắm luật lệ, từ ngày lấy chồng tôi chẳng ngơi tay lấy một lúc nào. Mẹ chồng ở nhà mở một tiệm bách hóa nhỏ cho tôi buôn bán vì tôi mới học hết cấp 2, chẳng ai chịu nhận cả.
Cũng may là mấy tháng sau có bầu luôn , mẹ chồng mừng lắm, làm đủ món ngon cho ăn, bà không cho tôi đụng tay vào việc gì hết. Thế nhưng, đến khi biết được cái thai trong bụng tôi là con gái thì bà trở mặt lập tức, thờ ơ lạnh nhạt vô cùng. Tôi tủi thân khóc lóc thì bà nói:
- Đấy, mất bao nhiêu công chăm bẵm, bồi bổ, cứ tưởng thế nào hóa ra lại là thị mẹt hả. Thật phí cả tiền.
- Kìa mẹ, sao mẹ lại nói thế. Con nào mà chả là con hả mẹ.
- Cô nói dễ như bỡn ý nhỉ, thế con gái cô có nối dõi tông đường được không?
- Con...
Chồng đi làm trở về nhà, nghe mẹ tôi nói về kết quả khám thai của tôi cũng chép miệng rồi cư xử lạnh nhạt hẳn, tối hôm đó anh bỏ lên thành phố làm luôn. Nhưng chẳng nói tôi cũng biết anh bỏ qua nhà bồ sống, dù biết chuyện này đã lâu nhưng tôi cứ nghĩ rằng báo tin có thai thì anh sẽ nghĩ lại quay về với gia đình nhưng không ngờ.
Một mình ở quê với mẹ chồng, bà ấy đã ngó lơ tôi hoàn toàn, thậm chí không mua đồ ăn thức uống gì nữa. Bản thân tôi, học hành ít, ở nơi đất khách quê người cũng không biết tự chăm sóc mình thế nào.
Mấy ngày mang thai tôi bị stress nặng, chồng bỏ đi không ở cạnh, mẹ chồng thì ngó lơ như người vô hình. Tôi suốt ngày buồn bã, thở ngắn than dài nhưng chẳng dám khóc lấy 1 giọt nước mắt vì sợ đứa con trong bụng sẽ bị ảnh hưởng. Thế nên, ngồi bán hàng tạp hóa nhưng tôi cứ buồn mồm là lại bóc vài ba gói bánh với mấy hộp kẹo ra ăn để cảm thiện tâm trạng.
(ảnh minh họa)
Cho đến khi cái thai được 28 tuần tuổi, thấy bụng từ sáng đến giờ cứ ngâm ngẩm đau, đặc biệt là chỗ bụng dưới cứ âm ỉ mãi. Nghi có chuyện chẳng lành, tôi đánh tiếng với mẹ chồng đưa mình vào bệnh viện thì bà ngó lơ. Nuốt lại cục nghẹn ứ trong lòng, tôi bắt xe ôm vào bệnh viện một mình, vừa đến cổng phòng khám cơn đau chợt dội lên tê tái khiến tôi ngất lịm. Tỉnh dậy đã thấy mình đang nằm trong trạm xá, mà bụng thì xẹp lép. Quá hoảng hốt, tôi ngồi bật dậy:
- Con tôi đâu?? Bác sĩ, con tôi đâu??
- Đứa bé đã chết ngay sau khi ra đời rồi, chúng tôi đã cố gắng hết sức, xin chia buồn với chị.
- Tại sao, tại sao lại như vậy?
- Cô bị tiểu đường thai kì do ăn quá nhiều đồ ngọt, đã có dấu hiệu của bệnh đó là thần trí rối loạn, lượng đường trong máu rất cao. Đã vậy, chúng tôi phát hiện trong dạ dày của chị toàn là thức ăn có chất bảo quản, không đủ dinh dưỡng cũng như chế độ ăn uống hợp lý.
Tôi choáng váng, buông tay ông bác sĩ, lúc ấy tôi muốn gào thật to nhưng không biết vì sao không cất lên lời. Trong người tôi lúc này không còn một chút sức lức nào, không cử động, tôi chỉ ngồi thần người như một bức tượng vô hồn trên giường bênh. Và hai hàng nước mắt cứ tự động trào ra.
Một lúc sau, nhà chồng mới thèm vào bệnh viện xem tình hình của cô, mẹ chồng với chồng dửng dưng đón nhận cái tin đứa bé đã mất mà tôi cảm thấy uất nghẹn, nếu như họ quan tâm đến tôi và cái thai một chút thì đã chẳng nên cơ sự này.
Nếu như anh không bỏ đi sang nhà bồ, tôi đã chẳng stress đến mức ăn nhiều đồ ngọt để giải tỏa tinh thần đến như vậy. Sau nhiều đêm không ngủ, mải mê những suy nghĩ mông lung, tôi lấy hết can đảm và nghị lực sống còn sót lại của mình đập vào tay chồng tờ đơn ly hôn.
Thật sự, tôi không hề muốn tha thứ dễ dàng cho gia đình đó, chỉ là tôi cần phải giải thoát cho chính bản thân mình. Con mất rồi, tôi còn ở lại đây là gì nữa.
Mộc Miên / Theo Thể Thao Xã Hội
Giấu bí mật động trời, vợ nơm nớp lo lắng như ngồi trên đống lửa sợ chồng phát hiện Đứa con đầu lòng của chị ngày càng lớn, lạ một điều là đứa bé không giống ai ở bên nội. Chị bất ngờ chột dạ nhớ đến đêm phản bội đó. Từ ngày biết được kết quả, chị như ngồi trên đống lửa - Ảnh minh họa: Internet. Chị và anh quen nhau từ thời đại học. Họ là một cặp đẹp...