Vợ bất ngờ đòi ngủ chung với con riêng của tôi, nghĩ em tránh né chuyện chăn gối, ngờ đâu thấy cảnh tượng này mà tôi chết lặng
Thông thường tôi và vợ sẽ ngủ một phòng, con gái 6 tuổi của tôi sẽ ngủ riêng. Nhưng gần đây, bỗng dưng vợ tôi nói muốn ngủ cùng con, con bé cũng nói muốn được ngủ với mẹ vài hôm.
Tôi nghe thế thì thấy lạ nhưng vẫn đồng ý. Dù sao cả hai gần gũi với nhau hơn thì tình cảm càng gắn bó.
Tôi 35 tuổi, từng ly hôn và có một con gái riêng. Vợ cũ phản bội khiến tôi oán hận. Tôi không cho vợ gặp hay liên lạc với con như đòn trả thù khiến cô ấy cả đời này cũng phải hối hận. Sau khi ly hôn, vợ cũ ra nước ngoài. Nửa năm sau, tôi nhanh chóng kết hôn với Vy.
Vy là gái tân, hiền lành và nhân hậu, là giáo viên mầm non. Tôi quen biết cô ấy trong một lần cùng bạn bè đi làm từ thiện trong chùa. Vy ưa nhìn, thường xuyên đến chùa phụ giúp. Ngày đó nhìn thấy cô ấy chơi đùa với bọn trẻ trong chùa, tôi liền nghĩ đây có thể là người mẹ tốt cho con gái của mình. Tôi ích kỷ nghĩ cho con đầu tiên, nhưng tôi cũng có tình cảm chân thành với Vy.
Biết Vy chưa từng kết hôn lại lấy đàn ông từng ly hôn như tôi sẽ chịu thiệt thòi trong mắt người khác, nên tôi hết lòng chăm lo cho cô ấy và gia đình vợ. Tôi đưa vợ tiền để gửi về nhà, giúp bố mẹ cô ấy sửa chữa nhà. Bố mẹ cô ấy ban đầu không thích tôi, nhưng thấy sự kiên trì và thật lòng của tôi thì dần trở nên quý mền tôi. Từ ngày về sống cùng nhau, Vy yêu thương và chăm sóc cho con riêng của chồng như con ruột của mình.
Thông thường tôi và vợ sẽ ngủ một phòng, con gái 6 tuổi của tôi sẽ ngủ riêng. Nhưng gần đây, bỗng dưng vợ tôi nói muốn ngủ cùng con, con bé cũng nói muốn được ngủ với mẹ vài hôm.
Video đang HOT
Tôi nghe thế thì thấy lạ nhưng vẫn đồng ý. Dù sao cả hai gần gũi với nhau hơn thì tình cảm càng gắn bó.
Hôm đó, vợ tôi sang phòng con gái từ 8 giờ tối, nói là muốn sang đọc truyện cho con nghe trước khi ngủ. Đến khoảng 9 giờ thì tôi đi ngang qua phòng ngủ của con gái, nhẹ nhàng mở hé cửa ra xem hai mẹ con đang làm gì. Cảnh tưởng trước mặt khiết tôi chết sững.
Con gái tôi đang cầm điện thoại của vợ để gọi video call. Tôi nghe giọng của người bên kia thì biết ngay đó là vợ cũ của mình. Tôi thật sự tức giận, tôi không muốn cô ta liên lạc với con gái mình, cô ta không xứng đáng làm mẹ của con tôi. Tôi đi tới giật điện thoại trên tay con, định lôi vợ vào phòng nói chuyện thì nghe tiếng con gái khóc nấc lên:
“Bố ơi bố đừng la mẹ Vy, là do con khóc đòi mẹ Vy gọi cho mẹ Phượng (tên vợ cũ của tôi). Bố đừng la mẹ Vy, con xin lỗi bố”.
Tôi thấy con khóc thì lòng mềm đi, vội dỗ con nín. Tôi hứa với con sẽ không la vợ thì con bé mới nín khóc rồi ngoan ngoãn lên giường đi ngủ.
Khi về phòng, vợ tôi xin lỗi tôi rồi nói:
“Em biết anh giận vợ cũ nhưng con gái anh đâu có lỗi gì. Mình được nhìn mặt ba mẹ mà lại bắt con gái mình không được nhìn thấy mẹ thì sao mà được hả anh? Em biết anh giận em nhiều chuyện, nhưng mà em cũng chỉ vì thấy thương con bé thôi. Trẻ con thì đâu có tội tình gì đâu anh”.
Tôi không trả lời vợ, cũng không tức giận với cô ấy nữa. Nhưng trong lòng tôi vẫn còn cái gai khó nhổ vì bị vợ cũ phản bội. Tôi cũng biết mình không đúng khi bắt con không được gặp mẹ, chắc tôi cần thêm thời gian. Qua chuyện này, tôi càng yêu thương người vợ hiện tại của mình hơn. Cô ấy tin tưởng tôi nên mới không ghen tuông với vợ cũ, lại còn vì con gái của tôi mà lén liên lạc với vợ cũ. Tôi thật sự rất nể trọng và biết ơn cô ấy.
Tôi và vợ đang trao cho nhau những nhớ mong bao ngày thì cả 2 tối sầm mặt khi gặp phải cảnh tượng này
Thấy tôi cuồng nhiệt quấn lấy, vợ tôi sau đó cũng không thể kiềm lòng, nhiệt tình đáp lại tôi.
Tôi lập gia đình đã 3 năm nhưng vợ tôi vẫn chưa mang thai. Tôi và vợ vẫn yêu đương mặn nồng như thời yêu nhau nhưng bố mẹ tôi lại không ngừng thối thúc việc có con. Tôi dù không ít lần nói với vợ về việc có con nhưng cô ấy có vẻ vẫn chưa sẵn sàng. Cô ấy nói mình còn trẻ, vẫn muốn chơi thêm một vài năm rồi mới sinh con. Tôi nghe thế cũng không ép vợ.
Dù đã lấy nhau 3 năm nhưng tôi vẫn thường nhớ vợ khi đi xa, đặc biệt là những lúc công tác nhiều ngày. Vừa rồi tôi chỉ mới xa nhà 5 ngày nhưng đã thấy nhớ vợ lắm rồi. Vì cũng đã gần nửa tháng tôi không được gần gũi vợ. Đến khi về nhà, tôi thúc giục vợ nhanh chóng vào phòng ngủ sớm.
Vợ tôi có vẻ không trông chồng về, cô ấy nói hôm nay hơi mệt nên chưa muốn gần gũi chồng. Điều này làm tôi khá khó chịu, tôi cứ ôm lấy vợ rồi lăn ra giường. Thấy tôi cuồng nhiệt quấn lấy, vợ tôi sau đó cũng không thể kiềm lòng, nhiệt tình đáp lại tôi. Tôi cười thầm trong lòng, nghĩ chắc là vợ thấy ngại mới từ chối tôi.
Tôi và vợ cuốn lấy nhau, như trao cho nhau hết những mong muốn nhớ mong bao ngày xa nhau. Chắc vì chúng tôi quá nhiệt tình nên đống sách trên giá gần giường ngủ bỗng chốc đổ ào xuống. Một cuốn sách rơi trúng người khiến tôi bất ngờ đau điếng. Cả tôi và vợ đều bất ngờ trước cảnh tượng này.
Nhưng ngay sau đó, tôi càng bất ngờ hơn khi thấy một thứ dưới sàn. Vợ tôi nhanh chóng lao ra che đi thứ đó. Đáng tiếc, tôi đã thấy hết tất cả. Thứ vợ tôi đang khúm núm che đi chính là một tập tài liệu. Tôi nhìn rõ đó là tờ kết quả khám bệnh phụ khoa, bên dưới là dòng chữ kết luận bệnh viêm nhiễm nặng. Tôi hoảng hồn nhảy khỏi giường, đi ngay vào nhà tắm gột rửa thật cẩn thận. Tôi quá khiếp sợ vợ mình, sợ mình bị cô ấy lây bệnh.
Khi ra ngoài, tôi thấy vợ ngồi khóc nức nở. Tôi hỏi vì sao cô ấy lại bị bệnh, vợ chồng tôi đều quan hệ lành mạnh, hay là cô ấy bị lây từ ai? Tôi còn gặng hỏi nếu cô ấy bị bệnh như thế thì tôi có bị lây bệnh không? Vợ tôi nghe thế càng khóc lớn hơn, cô ấy nói bệnh này không hề lây cho tôi. Cô ấy còn nói đây chỉ là bệnh viêm nhiễm bình thường. Tôi đương nhiên không thể tin, tôi nghi ngờ vợ ngoại tình khi chồng đi công tác. Căn bệnh của cô ấy là từ đó mà ra.
Vợ tôi bỏ về nhà mẹ đẻ, chỉ nhắn tin cho tôi lên đón cô ấy rồi cùng ra tòa nộp đơn ly hôn. Nhưng tôi vẫn đang suy nghĩ, tôi thấy rối bời. Tôi không biết có phải vợ lừa dối mình hay không. Tôi cũng không có chứng cứ cô ấy ăn chơi rồi bị lây bệnh. Nhưng kết quả khám bệnh của vợ khiến tôi lo sợ. Tôi phải làm sao đây?
Đêm cuối sắp ly hôn, chồng chạy hổn hển về nhà, trên tay bế đứa bé đỏ hỏn rồi nói một câu khiến tôi đứng tim Đêm trước ngày lên tòa để ký giấy ly hôn, nửa đêm mưa bão to anh vẫn còn chạy sang đập cửa phòng trọ của em liên hồi. Đặc biệt trên tay anh còn bế đứa bé đỏ hỏn. 7 năm nay em và chồng sống với nhau rất hợp ý và hạnh phúc. Thế nhưng, chỉ vì khiếm khuyết mãi không thể...