Vợ bạo hành, chồng phải cay đắng chấp nhận
Khinh chồng làm ít tiền, yếu sinh lí… những bà vợ bạo hành tinh thần khiến chồng khiếp đảm.
Xưa nay, câu chuyện bạo hành gia đình mỗi khi được nhắc tới, người ta hình dung ngay ra cảnh những ông chồng thượng cẳng chân, hạ cẳng tay lên đánh vợ. Nhưng cuộc sống với muôn hình vạn trạng lại chất chứa những màn “ bạo hành ngược” ít ai ngờ tới. Đó là câu chuyện của những đức ông chồng khốn khổ vì bị vợ “bạo hành” tinh thần mà không dám nói ra:
Đâu đầu vì vợ ghen quá đà
“Ớt nào mà ớt chẳng cay/ Gái nào mà gái chẳng hay ghen chồng”. Người ta vẫn hay dùng câu nói đó để miêu tả về việc ghen tuông của đàn bà và quả thực sự ghen tuông của đàn bà ghê gớm vô cùng. Anh Công là người phải nếm trải sự ghen tuông vô lối của vợ và cảm thấy thực sự mệt mỏi khi sống bên người vợ ghen tới mức mất khôn.
Anh Công vốn điển trai, so với vợ, về mặt hình thức anh có phần nhỉnh hơn. Đã vậy, công việc của anh lại hay được ra ngoài, tiếp xúc với nhiều người. Trong khi đó vợ anh chỉ là một người học hết cấp 3, ở nhà kinh doanh, buôn bán nhỏ lẻ. Hồi mới lấy nhau, mọi người cũng lo ngại anh chị sẽ khó lòng mà hạnh phúc được vì tính khí vợ anh không mấy hiền hòa, thêm vào đó sự khác biệt giữa hai người quá lớn sợ không dung hòa nổi. Nhưng lúc đó vì yêu nhau, hơn nữa mới yêu cũng chưa bộc lộ hết tính cách nên anh chị vẫn đến với nhau.
Vợ ghen tuông vô lối, xúc phạm, hỗn hào với chồng (Ảnh minh họa)
Vợ anh Công là người khéo léo trong việc bếp núc, chăm sóc của nhà đâu ra đấy, chỉ tội cái tính hay ghen. Ngày yêu anh cũng nhiều phen khiếp vía với bạn gái nhưng lúc đó lại nghĩ yêu nhau thì ghen là đương nhiên. Nhưng bây giờ lấy nhau về, anh mới nếm đủ mùi. Vợ anh ghen mọi lúc, mọi nơi, với mọi người và quá quắt nhất là khi đã ghen, chị ăn nói hàm hồ, bất chấp đạo lí, không phân biệt trên dưới.
Cưới nhau được hơn 1 năm, cả xóm khu anh ở được phen nháo nhào khi chị “lập trận” chửi chồng. Nghi ngờ chồng có tình ý với cô đồng nghiệp cùng phòng, nhân dịp cả phòng tới chơi thăm nhà, chị làm “lanh tanh bành” hết cả. Mọi lời nói lăng mạ đồng nghiệp của anh cũng bị chị mang ra sử dụng hết. Sau khi mọi người về hết, quá giận vợ, anh liền tát vợ một cái. Thế là chị bù lu, bù loa lên, nói anh đi ngoại tình, về nhà đánh đập vợ con.
Video đang HOT
Sau lần đó, mọi chuyện càng trở nên căng thẳng hơn. Chị kiểm soát anh 24/24. Mỗi khi có nghi ngờ gì, chị lại nổi trận lôi đình, không kiêng nể gì làm ầm ĩ lên. Thậm chí chị còn chửi mắng anh, nói bố mẹ anh không biết dạy con nên mới sinh ra kẻ trăng hoa như anh. Cứ như vậy, mỗi lần cãi nhau, anh bỏ đi cả tuần trời, chị lại khóc mếu tới xin lỗi anh. Vì nghĩ tới con, cũng mong vợ đổi thay dần dần, anh hết lần này đến lần khác bỏ qua cho vợ. Nhưng rồi cuộc sống hôn nhân rơi vào bế tắc khi vợ vẫn tính nào tật nấy.
Vợ khinh chồng đần vì làm ra ít tiền hơn vợ
Vợ làm ra nhiều tiền hơn, khinh chồng đần: Đó là bi kịch của mà anh Đức phải chịu khi sống chung một mái nhà với vợ. Cuộc sống vợ chồng trở thành tấn bi kịch với người đàn ông hiền lành, yêu thương vợ con nhưng chỉ vì cái “tội” làm ra ít tiền hơn vợ nên bị vợ coi thường.
Khinh chồng làm ít tiền hơn vợ, vợ lên mặt coi thường chồng (Ảnh minh họa)
Trước đây, công việc của anh Đức cũng khá ổn định, thu nhập tốt. Nhưng vì kinh tế ngày một khó khăn, cơ quan anh có nhiều chính sách ngặt nghèo hơn nên thu nhập của anh bị giảm đi đáng kể. Trong khi đó, vì may mắn tìm được một công việc tốt nên thu nhập của vợ anh ngày một tăng. Lương tháng đi làm cao gấp 3, 4 lần so với chồng. Nhưng cũng kể từ đó, hạnh phúc gia đình không còn như ngày đầu nữa.
Ngày mới lấy nhau, anh Đức cảm thấy hạnh phúc vô cùng khi đi làm về, vợ cơm ngon, canh ngọt chờ chồng. Ngày ấy, hai vợ chồng tuy không kiếm được nhiều tiền như bây giờ nhưng cuộc sống rất hạnh phúc. Tiền lương hàng tháng anh đưa về, vợ anh khéo léo chi tiêu, để dành tích lại. Nhưng kể từ ngày công việc của anh sa sút, thu nhập giảm đi, vợ thì lương cao hơn chồng, cuộc sống hai vợ chồng đã đảo lộn.
Bữa cơm gia đình giờ đây không còn bàn tay chăm lo của vợ nữa. Vợ anh khinh anh không làm ra tiền thì phải lo việc nhà, nhiều hôm đi làm về, vợ anh còn ngang nhiên đi ngủ không nấu cơm, để mặc cho chồng đói meo. Chị ăn nói xấc xược, chỏng lỏn với chồng: “Anh không làm ra tiền thì đừng đòi hỏi. Thích thì về bảo mẹ anh nấu cơm cho”. Quá giận vợ, anh bỏ về nhà đẻ 1 tháng mà vợ cũng chẳng đoái hoài. Thương các con nhưng không thể chấp nhận cảnh bị vợ khinh bám váy vợ hơn nữa, anh quyết định làm đơn ly hôn. Chỉ tới lúc này, vợ anh mới chịu thừa nhận sai lầm của mình.
Hiện tại, hai vợ chồng đang từng bước xây dựng lại hạnh phúc gia đình nhưng trong lòng anh vẫn có một nỗi buồn khó nói.
Vợ chê chồng kém chuyện chăn gối
Câu chuyện của anh Tĩnh còn éo le hơn nữa khi anh không thể ly hôn và cũng không thể tâm sự nỗi khổ tâm này với bất cứ ai vì quá tế nhị. Một mình anh cam chịu những lời nói bóng gió của vợ mà không thể sẻ chia cùng ai. Tất cả cũng chỉ vì anh mắc chứng yếu sinh lí.
Mất uy đàn ông vì yếu sinh lí (Ảnh minh họa)
Anh phát hiện ra mình mắc căn bệnh khiến cho “bản lĩnh” đàn ông suy giảm, lúc đó lòng anh đã cảm thấy rất buồn. Nhưng mọi chuyện còn tồi tệ hơn gấp bội khi vợ anh không những không cảm thông mà còn tỏ sự khó chịu, coi thường chồng. Từ ngày bị bệnh, anh không gần gũi vợ nhiều. Mỗi lần anh cố gần gũi thì bị vợ nói “đểu”: “Thôi ngủ đi cho xong chuyện, mệt người”.
Anh cũng đã nhiều lần góp ý với vợ nhưng vợ không những không thay đổi còn lên mặt mắng chồng: “Đàn ông không đáng mặt đàn ông, anh còn nói gì tôi. Tôi nhất là thôi đi, cho cửa nhà nó yên ấm, anh đừng làm tôi bực mình. Sống với anh tôi đã khổ lắm rồi”. Nhiều khi uất ức, anh cũng muốn bỏ vợ cho xong nhưng nghĩ lại thương các con. Anh biết với tình trạng của mình, lấy vợ thêm cũng không được vì anh không muốn làm khổ người khác. Hơn nữa các con cần có anh trong gia đình. Anh chỉ yếu về sinh lí nhưng anh vẫn là một người đàn ông thực thụ, là chỗ dựa cho mọi người. Ấy vậy mà vợ anh không chịu hiểu… Anh cũng đành chấp nhận cuộc sống với người vợ coi chồng không ra gì.
Đâu đó vẫn có những người đàn ông chất chứa trong lòng những nổi khổ tâm khó nói thành lời. Không phải chỉ những trận đòn roi vào người mới làm người ta đau mà những lời nói cũng có thể khiến cho họ – những người đàn ông bị tổn thương. Hạnh phúc gia đình cần một sự khéo léo và biết cảm thông, vì thế hạnh phúc ấy sẽ không tròn trịa khi một trong hai bên không còn sự tôn trọng với đối phương, dù đó là người vợ, hay người chồng.
Theo VNE
Cố sống với chồng vì con, vì danh dự
Sau bao nhiêu cãi vã, thậm chí bị đổ máu vì chồng nhưng tôi vẫn bỏ qua cho người đàn ông vô tâm, hời hợt, ham mê bài bạc.
Ba năm hôn nhân không biết bao nhiêu nước mắt đã rơi, tôi lặng lẽ khóc khi chồng tôi say giấc ngủ. Tôi khóc cho sự bất lực và tuyệt vọng mà người chồng vô tâm kia đã hành xử hàng ngày. Chồng tôi sinh ra trong một gia đình khá giả và được mẹ lo cho mọi thứ. Cuộc sống hàng ngày của chồng tôi là ban ngày cafe, bài bạc, tối đến thì cá độ đá banh, nhậu nhẹt (tôi đi làm hàng ngày nơi công sở nhưng rất tinh ý, mọi sự diễn ra xung quanh tôi đều cảm nhận rõ). Tôi biết tất cả nhưng lúc nào cũng là những lời chối bay chối biếng, ngày nào cũng lời qua tiếng lại. Nhìn con, tôi đã bao nhiêu lần nhẹ nhàng khuyên nhủ chồng nhưng đâu cũng vào đó.
Tôi mệt mỏi thực sự. Một ngày chúng tôi không biết nói với nhau được bao nhiêu câu. Sáng tôi đi làm thì chồng tôi còn ngủ (mẹ tôi chăm sóc con tôi). 5h30 chiều tôi đi làm về thì chăm con, gặp chồng được một tiếng, anh lại tìm cách đi ra đường, nhậu nhẹt, cafe, xem bóng đá... Hai mẹ con tôi lủi thủi với nhau rồi tự đi ngủ vì có gọi điện thoại thì chồng tôi cũng chỉ về nhà sau 11h đêm.
Ảnh minh họa: Dailywt.
Bao nhiêu lần cãi vã, tôi chỉ thấy thương cho con. Có những hôm con đang say giấc, nghe tiếng chửi rủa to tiếng của ba mà nó khóc thét lên. Đỉnh điểm là khi tôi đang ôm con nhưng anh sẵn sàng lấy điện thoại ném vào người tôi nhưng bị trượt, anh cầm nguyên cái bình nước inox nhỏ ném thẳng vào hai mẹ con.
Tôi ôm con bỏ chạy ra khỏi phòng nhưng cái bình thuỷ va vào cửa làm kính vỡ ra vương vãi, đâm lên người tôi và con. May mắn khi tôi dùng thân mình che cho con nên bao nhiêu mảnh kính đều cắm lên đầu và lưng tôi. Máu chảy khắp người nhưng tôi không thấy đau mà chỉ lo xem con tôi có bị sao không? Tôi không còn thấy nỗi đau da thịt nữa mà chỉ thay nỗi đau xé lòng trong tim, đau nhói và lặng câm trước con người đó.
Tôi lại bỏ qua vì con, vì danh dự gia đình tôi, dù sau đó là những lời hứa nhưng cho đến giờ, con người ấy vẫn vậy. Sinh hoạt của hai mẹ con tôi đều do tôi tự lo, anh chỉ biết xài riêng cho bản thân. Hôm nay, ngày Giáng sinh nhưng tôi lại một lần nữa rơi nước mắt vì sự vô tâm và hời hợt của chồng. Con bị ốm nên mẹ con tôi chỉ đón Giáng sinh trong phòng và xem tivi. Còn anh đi đến 12h đêm mới về nhà. Nước mắt tôi cứ vậy rơi, rơi vì đắng họng, rơi vì thấy lòng trống rỗng, rơi vì thương cho bản thân mình và con. Tôi viết để cho nỗi buồn được sẻ chia và tìm lời khuyên của mọi người.
Theo VNE
Bạo lực tinh thần đau hơn thể xác Ngày mới lấy nhau, anh hay càu nhàu gã hàng xóm vì can tội đánh vợ. Có khi anh còn tức tối đến mức, mỗi khi ăn cơm mà thấy nhà bên đánh nhau, cãi chửi nhau là anh không nuốt nổi. Lắm lúc anh nói muốn sang tận nơi can thiệp nhưng vì tôi cản nên anh thôi. Chuyện nhà người ta...