Vợ “bán” mình để đổi lấy những hàng hiệu…
Khi đưa em về ra mắt gia đình, mẹ tôi có nói một câu khiến tôi nhớ mãi: “Mẹ nhìn Yến sành sỏi, ăn chơi, liệu con có chiều được nó khi quyết định lấy nó làm vợ không?”.
Bỏ ngoài tai hết những lời của mẹ, bản tính ngang bướng của gã thằng đàn ông khiến tôi càng thêm quyết tâm cưới Yến. Tôi yêu Yến nên sẽ không từ bỏ cô ấy chỉ vì một vài nhận xét không có cơ sở của mẹ. Tôi nghĩ rằng, thời gian sẽ gắn kết tình cảm mẹ chồng, nàng dâu và sẽ giúp mẹ tôi nhận ra, tôi đã không quyết định sai lầm.
Đám cưới của chúng tôi vẫn được diễn ra vui vẻ. Chỉ có điều, tôi phải nghe theo sự sắp xếp của Yến để tránh những cãi vã trước khi cưới. Em muốn chụp một bộ ảnh ở studio đắt tiề.n, may một chiếc váy cưới riêng với thiết kế độc đáo vì em không muốn “đụng hàng”. Tôi bảo với em rằng: “Anh sau khi cưới xong không để làm gì, chỉ nên chọn gói chụp vừa phải. Váy cưới em cũng có thể thuê với rất nhiều mẫu mã, đa dạng. Em đã xinh nên chỉ cần trang điểm và chọn một chiếc váy phù hợp là nổi bật lắm rồi”. Đáp lại những ý kiến của tôi, em khá gay gắt: “Đời người con gái chỉ cưới có một lần. Em không muốn giống như những cô gái khác. Nếu anh yêu những cô gái có suy nghĩ như thế thì anh còn lấy em làm gì.”
Cuối cùng, tôi cũng phải chiều theo quyết định của em, dốc toàn bộ số tiề.n tiết kiệm để mua sắm cho em thỏa lòng. Tôi muốn tiết kiệm chút tiề.n sau khi cưới xong, hai vợ chồng có một khoản nho nhỏ để trang trải những lúc khó khăn. Em thì không nghĩ như vậy, em thích sống không cần biết đến ngày mai, ăn bữa nào, lo bữa nấy. Em gọi tôi là “cụ non” bởi những suy nghĩ của tôi “không hợp thời đại”.
Tôi còn nhớ khi mới yêu, em chỉ là cô sinh viên năm thứ nhất ngoan hiền, chất phác. Chỉ sau hai năm học, em đua đòi theo mấy cô bạn nhà giàu, từ đó em ăn mặc điệu đà và bắt đầu sa đà vào hàng hiệu. Lương kỹ sư của tôi khi đó cũng khá cao so với mặt bằng chung bấy giờ. Em yêu cầu gì, tôi đều đáp ứng đầy đủ, từ những bộ váy, chiếc áo, đôi giày hàng hiệu, cho đến những chiếc điện thoại đắt tiề.n. Dù nhận được những món quà đó nhưng em không bao giờ nghĩ tới sự đán.h công sức, mồ hôi của người yêu khi phải vật lộn với cuộc sống để kiế.m tiề.n.
Điều tôi nhận được chỉ là sự dối trá, lọc lừa của em (Ảnh minh họa)
Cưới nhau rồi, những tưởng em bớt chơi bời để lo cho cuộc sống chồng vợ thế nhưng, em vẫn chứng nào tật nấy, ăn chơi, đua đòi theo đám bạn. Em không chịu làm việc gì, chỉ lo sơn sửa móng tay, móng chân, chăm chút tóc tai, da dẻ và mua sắm quần áo.
Từ ngày lấy em, tôi thường xuyên phải chịu cảnh ăn cơm hàng. Em chưa bao giờ nấu được cho tôi một bữa cơm tử tế, là cho tôi chiếc quần, cái áo hay dành cho chồng bất cứ cử chỉ quan tâm nào. Chán em, tôi xin đi công tác nên việc chi tiêu của em cũng bị thắt chặt hơn.
Video đang HOT
Mỗi lần tôi về, em không nói không rằng và tỏ thái độ khó chịu mỗi khi tôi đến gần. Tuy nhiên, tôi thấy lạ bởi em vẫn có tiề.n tiêu, thậm chí còn nhiều hơn lúc trước tôi cho em. Tôi bắt đầu nghi ngờ em ngoạ.i tìn.h… và tuần sau, tôi lại bảo em phải đi công tác nhưng thực chất, tôi sang nhà người bạn ở để bí mật theo dõi em.
7 giờ tối, em diện chiếc đầm quây bó sát, đeo trang sức lóng lánh, xức nước hoa thơm phức ra khỏi nhà và bước lên chiếc xe ô tô hạng sang của một gã đàn ông trạc tuổ.i tứ tuần.
Vừa bước lên xe, gã đàn ông đó đã ôm chặt lấy em, cuống quýt hôn lên cổ, lên ngực em, còn em chỉ biết chống cự trong sự yếu ớt. Tôi đứng trong bóng tối, hai bàn tay giữ chặt nắm đấ.m, má.u bắt đầu sôi lên não… nhưng vẫn không dám manh động. Tôi gọi điện cho em để hỏi xem em đang làm gì nhưng em vẫn không bốc máy.
4 giờ sáng, em trở về nhà trong hơi men. Thấy tôi ngồi ở ghế salon, em hoảng sợ, chưa kịp thanh minh thì tôi đã lên tiếng: “Tôi biết hết mọi việc rồi. Cô đúng là loại phụ nữ mất nết. Uổng công tôi đã yêu cô từng ấy năm trời”. Tôi đặt lá đơn đã ký trên bàn, bước vào phòng và khóa trái cửa.
Tình yêu suốt 6 năm trời và gần một năm chung sống với nhau, điều tôi nhận được chỉ là sự đối trá, lọc lừa của em. Chỉ vì ham chơi bời, đam mê hàng hiệu, thích sung sướng, hưởng thụ mà em đã sống buông thả với bản thân mình, không biết lo toan cho cuộc sống gia đình.
Bây giờ, khi đã chia tay nhau, ngẫm lại những lời mẹ nói lúc đưa em về giới thiệu, tôi cảm thấy hối hận vô cùng. Tôi cũng hận cả chính bản thân mình vì đã tiếp tay cho em và để em lún sâu trong những cuộc ăn chơi, hưởng thụ đó.
Theo Khampha
Tôi công bố sự thật đại gia sau khi chia tay
Chào các bạn trong chuyên mục tâm sự, tôi không định viết những lời này ra nhưng nghĩ lại cũng ấm ức quá. Câu chuyện của tôi là sự thật. Để tìm một tình yêu thật lòng thật là khó. Con gái bây giờ chỉ ham của thôi.
Vài ngày trước, người bạn gái tôi hẹn hò được 3 tháng đột ngột đề nghị chia tay, mặc dù tình cảm giữa chúng tôi vẫn rất tốt. Theo như lý do mà cô ấy nói là tài sản của tôi chỉ có một chiếc xe máy cũ và một ngôi nhà thuê. Nguyên văn lời cô ấy như sau : " Em họ của em tìm được người bạn trai có nhà có xe, sao anh lại thế này, tiề.n không, xe không, nhà không. Bạn bè em muốn đến chơi, em cũng ngại chẳng dám đưa đến" . Lúc nói với tôi những lời này tôi cảm nhận được cô ấy đang khin.h r.ẻ mình.
Từ lúc chúng tôi quen nhau đến lúc chính thức yêu nhau, chúng tôi đã sống chung cùng nhau gần 2 tháng rồi. Nhưng trước giờ cô ấy đối xử với tôi có chút hờ hững, lạnh nhạt. Cô ấy không hài lòng với điều kiện kinh tế của tôi , luôn cảm thấy tôi không đủ khả năng để cho cô ấy một cuộc sống giàu sang . Thực ra thì, cô ấy tình nguyện đến sống chung với tôi cũng chỉ vì có thể tiết kiệm được ít tiề.n thuê nhà.
Tôi lái xe chiếc Audi Q7 đậu trước ngõ
Lúc cô ấy đề nghị chia tay, tôi cũng thử níu giữ lại mối tình này, nhưng thái độ cô ấy rất kiên quyết, tôi đành phải đồng ý. Nhưng trước lúc chính thức đường ai nấy đi, tôi nói dẫn cô ấy đi xem ít đồ. Cô ấy hỏi đi xem gì. Tôi nói đến lúc đó sẽ biết. Hai chúng tôi cùng nhau xuống lầu, tôi tiến về phía chiếc Audi Q7 đang đậu trước ngõ, chứ không phải chiếc xe máy cũ thường ngày.
Cô ấy hỏi : " Đây là xe của ai?"
Tôi nói : "Xe của anh".
Cô ấy nhìn tôi nghi hoặc : "Làm sao có thể. Sao có thể mua được chiếc xe này."
Tôi mở cửa , mời cô ấy lên xe, sau đó phóng đi. Suốt cả quãng đường tôi không nói lời nào, chạy xe đến một căn biệt thự ở ngoại ô thành phố. ( Đây là chỗ tôi ở trước khi quen cô ấy, sau khi quen cô ấy tôi hầu như không đến đây nữa , diện tích căn nhà không lớn lắm, chỉ khoảng hơn 500 m2). Người giúp việc nhìn thấy tôi đi vào, rất lễ phép chào hỏi : Cậu về rồi à!
Cô ấy nhìn tôi bán tín bán nghi, tôi dẫn cô ấy lên lầu, bước vào phòng sách trên tầng 2, tôi từ trong ngăn kéo lôi ra một sổ đỏ và một hợp đồng thuê nhà . Sổ đỏ là ngôi nhà tôi đang dẫn cô ấy đi tham quan, hợp đồng thuê nhà là ngôi nhà tôi và cô ấy sống chung. Tôi bình tĩnh nhìn vào mắt cô ấy, đôi mắt long lanh tràn đầy kinh ngạc. Nhìn thấy biểu cảm phức tạp đó, tôi thực sự không biết nên khóc hay nên cười nữa.
Trước lúc chính thức đường ai nấy đi, tôi nói dẫn cô ấy về xem ngôi biệt thự của mình
Tôi mời cô ấy xuống phòng khách nói chuyện, sau đó tôi điềm đạm nói : " Anh từng nói với em anh là nhân viên một công ty, không sai, chẳng qua công ty đó của anh, anh là tổng giám đốc, còn bố anh là chủ tịch hội đồng quản trị. Xem ra, em chia tay anh là một sự lựa chọn sáng suốt, anh không hợp với em, em cũng không hợp với anh. Thực ra, anh chỉ hy vọng tìm được một cô gái chân thành, lương thiện, không ham mê vật chất, thật lòng yêu con người của anh chứ không phải vì khối tài sản này. 3 tháng chúng ta ở bên nhau , anh cảm nhận được em là người con gái chỉ yêu tiề.n bạc, thích nói dối, thích hưởng thụ mà thôi."
Tôi nói tiếp : " Thực ra ngôi nhà cũ chúng ta sống cũng là nhà của gia đình anh, là ngôi nhà lúc bố mẹ anh phá sản đã từng ở. Ban đầu anh muốn biết em có thực sự yêu anh hay không nên mới nói dối em, và chờ đến lúc thích hợp anh sẽ nói ra toàn bộ gia thế nhà anh. Còn chiếc xe máy cũ đó là quà sinh nhật bố anh tặng năm anh học cấp 2, đã rất lâu rồi nhưng anh không nỡ bán."
Cô ấy ngồi trên sôpha, cúi gằm mặt xuống không dám nhìn thẳng vào tôi, không nói lời nào, từng giọt nước mắt rơi xuống.
Thực ra, thời gian tôi và cô ấy ở bên nhau, tôi giả vờ nghèo khổ, bảo với cô ấy tiề.n lương mỗi tháng chỉ 5 -6 triệu thôi, cũng rất nhiều lần tàn nhẫn từ chối mua hàng hiệu cho cô ấy, nhiều lần từ chối đi ăn ở nhà hàng. Thực ra, tất cả những thứ này không là gì đối với tôi, nhưng thời gian này tôi cảm thấy cô ấy coi trọng vật chất hơn tình cảm. Thậm chí còn lấy tiề.n bạc ra để đong đếm tình yêu, trước mặt tôi luôn nói bóng gió bạn trai của cô A B C nào đó mua cho họ bao nhiêu hàng hiệu... Cô ấy cho rằng tôi không có tiề.n, khi đi với tôi sẽ mất giá, cảm thấy vô cùng xấu hổ với bạn bè, người thân.
Đúng lúc không khí trầm xuống, người làm bước vào hỏi chúng tôi có ăn cơm ở nhà không? Tôi hỏi cô ấy muốn ăn gì. Cô ấy im lặng một lúc rồi nói : muốn ăn bít tết. Tôi nói với người làm chúng tôi muốn ra ngoài ăn, rồi đưa cô ấy đến nơi một nhà hàng vô cùng sang trọng . Lúc đang ăn, cô ấy khóc thút thít, vẻ mặt rất tội nghiệp, bẽn lẽn hỏi tôi cô ấy có thể rút lại lời chia tay được không? Cả bữa ăn tối hơn một tiếng đồng hồ, cô ấy cứ lải nhải biện minh , xin lỗi bên tai tôi. Còn tôi sớm đã hết hứng thú nghe cô ấy giải thích rồi.
Hai đưa mắt nhìn ra cửa sổ không muốn nhìn trực tiếp vào mặt cô ấy, cũng không muốn trả lời, chỉ nói với cô ấy, đợi sau khi ăn xong hãy nói. Chúng tôi cùng nhau trở về ngôi nhà cũ, giúp cô ấy thu dọn đồ đạc chuẩn bị chuyển nhà.
Sau bữa ăn tối, tôi lái con xe Audi Q7, đưa hết tất cả hành lí tư trang của cô ấy trở về phòng trọ cũ mà cô ấy thuê cùng người chị gái. Sau đó vẫy tay chào tạm biệt, từ đó chúng tôi không bao giờ gặp lại nữa.
Theo him
Qúy ông thu nhập 300 triệu/ tháng gửi cô gái thích hàng hiệu Người đàn ông thu nhập mỗi tháng 300 triệu như tôi sẽ có rất nhiều người tình hàng hiệu nhưng tôi chỉ xác định lấy duy nhất một người vợ không sành điệu nhưng đồng điệu tâm hồn. ảnh minh họa Tôi đây không có thời gian rảnh rỗi cho những tranh cãi vớ vẩn, lại càng không muốn đối khẩu với phụ...