Vợ bán hàng online để tăng thêm thu nhập, nào ngờ khiến cả gia đình lao đao
Con trai mới ăn dặm mà Quyên không thèm để ý gì đến thằng bé, thường xuyên ra ngoài mua cháo dinh dưỡng ăn liền về cho con.
Cách đây 8 tháng, khi Quyên tuyên bố quyết định ở nhà bán hàng online để kiếm thêm thu nhập, Việt không đắn đo nhiều mà gật đầu cái rụp. Vậy nhưng đến giờ, Việt phải “ dở khóc dở cười” bởi cái công việc online của vợ.
Quyên – vợ Việt – là nhân viên văn phòng cho một nhà xuất bản. Vốn chịu khó, cởi mở, hình thức lại xinh xắn nên Quyên được cấp trên tin tưởng, đồng nghiệp yêu quý.
Vợ chồng Việt không phải là đại gia nhưng kinh tế cũng thuộc dạng khá giả, chẳng thiếu thứ gì. Việt là kiến trúc sư nên thu nhập cũng khá, thời gian làm việc ở nhà và dành cho vợ con tương đối nhiều. Hầu như ai nhìn vào cũng phải tấm tắc khen gia đình Việt vợ đẹp, hai con ngoan, là gia đình hạnh phúc, kiểu mẫu.
Cuộc sống gia đình Việt sẽ mãi bình yên cho đến ngày Quyên sinh con trai thứ hai rồi tham gia bán hàng online mỹ phẩm.
Vợ ở nhà bán hàng online, cả gia đình tôi đảo lộn. Ảnh minh họa
Video đang HOT
Hết 6 tháng nghỉ sinh, Quyên quay lại công việc ở nhà xuất bản. Mỗi hôm đi làm về, Quyên lại giao con cho chồng chăm, rồi mở laptop hoặc điện thoại ra chát với các khách hàng.
Đấy là chưa kể, lúc nào Quyên cũng cầm điện thoại trả lời tin nhắn, ngay cả khi cho con bú. Nhiều khi thấy tin nhắn đến kêu to, Việt có nhắc nhở vợ để chế độ im lặng kẻo ảnh hưởng đến giấc ngủ của con, Quyên ậm ừ rồi đâu lại vào đấy.
Chưa kể, từ hồi bán hàng online, Quyên bỏ bê hẳn cơm nước, bữa cơm chỉ nấu cho có. Nhiều hôm Việt và con gái đầu phải ăn mì tôm hoặc cơm suất.
Đã thế, để tiết kiệm chi phí nên cứ 11h30 trưa, tan việc ở cơ quan, thay vì về nhà cho con bú hoặc chơi với con thì Quyên lại đi ship đồ cho khách hàng. Thấy vợ thế, Việt kiên quyết bảo từ giờ thôi bán hàng, tập trung chăm sóc con cái, để anh lo kinh tế gia đình. Quyên nghe vậy gật gật dạ dạ tỏ ra rất nhu mì ngoan ngoãn nhưng rồi cô vẫn âm thầm bán hàng.
Đêm, Việt cho con gái đầu lòng đi ngủ, quay ra mãi cậu con nhỏ mới chịu ngủ, con ngủ thì vợ lại quay sang ôm máy tính ghi đơn khách đặt hàng ngày mai. Lúc sau Việt tỉnh dậy đã thấy vợ trên giường, anh đưa tay khều khều vừa nói : “Ngay và luôn nhé…”, Quyên giọng ngái ngủ đáp lời: “Em mệt lắm. Để mai anh nhé…”.
Cao điểm nhất là tối hôm thứ Ba vừa rồi, Quyên đòi cai sữa cho con trai, dù thằng bé mới 9 tháng vì muốn tập trung chuyện bán hàng. Nghe thấy vậy, Việt thấy nóng hết mặt, anh đem hết hàng hóa Quyên mới nhập về vứt hết vào sọt rác. Ai ngờ, Quyên bù lu bù loa làm ầm ầm lên cả nhà, nói Việt không ra gì, nào là &’đồ đàn ông ích kỷ, chỉ biết yêu mỗi bản thân mình”… khiến hàng xóm, bà con lối phố được phen chứng kiến hai vợ chồng cãi nhau làm Việt xấu hổ, cảm thấy “không có đất để chôn”. Đến giờ, hai vợ chồng Việt vẫn giận nhau, chưa ai chịu làm lành.Nhiều khi, Việt ước không có khách đặt hàng để cho vợ từ bỏ luôn việc buôn bán online này, như thế sẽ có thời gian cho con ra ngoài chơi, bố con không phải ăn mì tôm trừ bữa.
Theo Vân Vi (Gia đình và Xã hội)
Ngoại tình để có kinh nghiệm "yêu" vợ!
Đêm tân hôn, tôi háo hức và chờ đợi. Vậy nhưng, anh chẳng làm được gì, "thằng bé" mới khởi động được một lúc, vừa "vào trong" đã "òa khóc". Tôi không biết anh nghĩ thế nào mà vẫn vui vẻ ôm tôi thì thầm những câu yêu thương rồi khe khẽ hát và lăn ra ngủ đến sáng...
Chẳng nhẽ anh nghĩ chỉ thế là "xong"? Anh từng nói tôi không phải là người đàn bà đầu tiên của anh. Vậy tại sao anh không biết, chỉ "yêu" có thế là không đúng quy luật, là có "vấn đề"? Giá như anh an ủi tôi một vài câu hoặc xin lỗi vì sự hồi hộp, vì chưa có kinh nghiệm trong chuyện ấy, rồi hứa sẽ làm tốt hơn ở lần sau, đằng này...
"Tôi cảm thấy bực bội khi chồng không làm theo đúng ý"
Những đêm tiếp theo tôi hy vọng anh sẽ làm tốt hơn, nhưng không có dấu hiệu gì. Còn anh thì vẫn thái độ hào hứng sau mỗi cuộc "yêu" như thể đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. Đến nước này thì tôi không thể chịu được nữa, tôi đã phải bật thốt lên như dồn nén hết những bức xúc, hòng làm cho anh bẽ mặt: "Anh bị yếu sinh lý thế này lâu chưa?". Như bị dội nước lạnh, anh nhìn tôi ngạc nhiên rồi bỗng dưng đứng dậy mặc quần áo bỏ ra ngoài phòng khách. Lúc ấy tôi thấy đắc chí lắm, vì ít ra anh cũng phải biết mình có lỗi với tôi thế nào chứ. Anh không hoàn thành nhiệm vụ, anh cũng chẳng một lời ăn năn để cho tôi bớt đi cảm giác hụt hẫng bấy lâu.
Tôi cũng chẳng thèm biết anh sẽ ra sao, tôi ngủ luôn đến sáng. Kể từ hôm ấy chúng tôi rơi vào chiến tranh lạnh. Mười ngày trôi qua, mỗi người một hướng, cùng giường nhưng không đắp chung chăn. Vợ chồng mới cưới mà đã nảy sinh mâu thuẫn chỉ vì chuyện chăn gối không hiểu nhau. Điều đó tôi cũng chẳng muốn chút nào, nhưng tôi không thể làm lành với chồng vì nếu thế, tôi sẽ lại tiếp tục phải chịu đựng cái kiểu "yêu mà như không" mãi thế được. Tôi chờ đợi tín hiệu từ chồng, tôi sẵn sàng cảm thông với anh nếu anh thực sự yếu về khoản ấy, nhưng ít nhất anh phải thừa nhận và khắc phục. Bản thân tôi lại nghĩ, những kẻ không biết mình dở thì không bao giờ nghĩ cách khắc phục cái dở ấy được.
"Theo thời gian, chúng tôi đã cân bằng được chuyện ấy"
Cuối cùng với sự lỳ lợm của tôi, anh đã chịu thua. Anh cất lời trước: "Sao em lại bảo rằng anh bị bệnh yếu sinh lý?". Tôi câng lên: "Vậy anh gọi việc đó là gì? Là ân ái với vợ à?". "Anh không biết em đã quen việc đó thế nào, nhưng việc đó là bình thường với anh". Cái giọng điệu của anh chẳng khác nào châm ngòi một cuộc chiến, vừa có ý xúc phạm tôi, vừa không thừa nhận mình có lỗi. Tôi được thể lại tiếp tục chỉ trích anh rằng làm như thế thà ngủ chay còn hơn. Anh là một kẻ yếu sinh lý nhưng không thừa nhận, anh kém cỏi.
Cuộc chiến nổ ra đến nửa đêm cho đến khi anh xuống nước: "Thôi được rồi, anh sai, anh xin lỗi, nhưng em phải cho anh thời gian để rèn luyện chứ. Tại em hấp dẫn quá cho nên anh mới đầu hàng nhanh thế". Lúc đó tôi mới thấy hả dạ. Để kết thúc chuỗi ngày chiến tranh lạnh, chúng tôi lại "yêu", nhưng lần này cũng chẳng thay đổi là mấy... Tôi cũng không buồn lắm vì dù sao anh cũng đã thừa nhận và hứa sửa chữa.
Theo thời gian, chuyện ấy cũng có cải thiện đôi chút vậy nhưng như thế với tôi là quá ngắn ngủi. Tôi cũng chưa bao giờ chạm tới được cảm giác thỏa mãn hay biết cái cảm giác mà các bạn tôi tâm sự gọi là lên đỉnh. Tôi khó chịu lắm nhưng như đã hứa với anh, tôi sẽ kiên nhẫn chờ đợi và giúp chồng cải thiện "chuyện ấy". Anh bảo gì, tôi làm theo để anh chủ động mới có thể kéo dài cuộc yêu. Có những lúc tôi sắp "đến đích" thì anh đã "xong việc", tôi đành phải nằm im trong tiếc nuối, coi như hy sinh cảm giác sung sướng để chồng "luyện võ yêu".
Nhưng phải nói thật rằng, sự bức xúc khiến tôi thỉnh thoảng vẫn hờn dỗi với anh và tỏ ra bức xúc khiến anh vô cùng áy náy. Nhưng biết làm sao được, cái cảm giác không được thỏa mãn ám ảnh tôi, khiến tôi cảm thấy thiết thòi và cảm thấy số mình đen đủi khi lấy phải một người chồng "yếu sinh lý"!? Chính vì tâm lý ấy cho nên thỉnh thoảng chúng tôi vẫn phải cãi vã. Có lần tôi bực tức đến nỗi đã gắt lên khi anh đòi yêu: "Thôi đừng làm mất thời gian của em nữa. Đã bảo đi khám thì không đi, lúc nào cũng ngụy biện là anh thiếu kinh nghiệm. Anh cần bao lâu để có kinh nghiệm. Sao anh không đi chơi gái đi mà lấy kinh nghiệm về phục vụ vợ?".
Lần đó, anh cắn răng nhịn nhục chẳng nói gì. Bẵng đi nửa tháng chiến tranh lạnh, anh lại đòi hỏi. Lần này quả thật anh tiến bộ rõ rệt, thời gian yêu cũng lâu hơn nhưng cũng chỉ là một tư thế quen thuộc, cũng chưa khiến tôi thỏa mãn và lên đỉnh. Tuy nhiên tôi biểu dương nỗ lực của chồng và hỏi xem anh làm cách nào để có thể yêu lâu hơn được như thế. Anh tiết lộ rằng đã xem phim sex rồi cố kìm nén cảm xúc. Sau đó thủ dâm và thử cố kéo dài trước khi thằng bé "khóc". Anh nói cách này học trên mạng và thấy có vẻ hiệu quả nên mang ra áp dụng.
Bỗng dưng tôi thấy thương anh, cũng vì tôi mà nỗ lực tìm cách khiến tôi thỏa mãn. Lần đầu tiên tôi ôm anh, vỗ về an ủi anh sau cuộc yêu. Tôi nghĩ rằng vì yêu tôi mà anh cố gắng bằng mọi cách, điều đó khiến tôi bỏ qua ham muốn để hòa thuận với anh.
Theo GĐVN
Chồng nói dối để mẹ con tôi không đi du lịch cùng cơ quan anh Tôi rất ngạc nhiên khi chồng không muốn tôi gặp gỡ hoặc xuất hiện ở các hoạt động của công ty anh. ảnh minh họa Tôi 35 tuổi, mới sinh con thứ 2 được 7 tháng, con gái đầu 7 tuổi. Vài tháng gần đây, mọi người xung quanh tôi cảnh báo rằng nên để ý đến chồng. Tôi có để ý thì...