Vợ anh đứng trước mặt tôi khỉnh khỉnh: “Tôi cho không đấy, mang nhau về mà chăm sóc, xem được mấy bữa nhé”
Tôi ngạo nghễ, cho rằng chị ta thua tôi nên mới cùn như vậy, nhưng cuối cùng tôi nhận ra anh đúng là người đàn ông không ra gì.
Ngày tôi quen anh, không hề biết anh đã có gia đình, lúc đó tôi mới đi làm được gần 1 năm, còn anh là người đã có vị trí trong công ty. Anh là kỹ sư xây dựng, tôi là đứa con gái hiếm hoi trong một công ty xây dựng toàn những đấng mày râu.
Vì công việc bận rộn, lại hay phải đi công trình các thứ nên đồng nghiệp công ty tôi không có nhiều thời gian tụ tập, buôn chuyện, cũng chính vì thế, tôi không biết quá nhiều về cuộc sống của đồng nghiệp, chưa kể phòng ban nhiều, lại đông người.
Chính anh là người quan tâm tôi trước, tiếp cận tôi trước, nhưng khi tôi nhận lời thì anh nói muốn giữ bí mật với công ty, vì ở đây mọi người hay soi mói nọ kia. Đợi một thời gian đã, tôi cũng không thích rắc rối nên đồng ý, vậy là chúng tôi hẹn hò bí mật.
Đến chừng 3 tháng sau, đột nhiên có một số điện thoại lạ gọi cho tôi, tự xưng là vợ anh. Tôi điếng cả người, chị ta thở dài rồi tiếp tục: “Tôi cũng chán gọi thế này lắm rồi, chẳng riêng gì cô đâu, anh ta đi công trình xa, không biết bao nhiêu người phụ nữ qua tay rồi”.
Chị ta nói nhiều, tôi gần như phát điên. Run rẩy đến mức không thở được, tôi gọi cho anh hẹn gặp. Hôm đó anh thú nhận mọi chuyện, rằng đã có vợ con, anh nói anh không hạnh phúc, vợ anh gớm ghê, suốt ngày chỉ biết có công việc, coi thường chồng. Tôi vì yêu anh quá nên lại tin, thấy thương anh hơn, còn cùng anh nghĩ cách đối phó với vợ anh nữa.
Tôi công khai nói chuyện với vợ anh, luôn cho rằng mình là kẻ cao thượng lắm, tự cho rằng mình có thể dùng tình yêu để cứu rỗi cuộc đời anh khỏi người phụ nữ ghê gớm ấy.
Video đang HOT
Cứ như thế, qua lại một thời gian thì cả công ty biết chuyện, mọi người cũng xì xèo, nói nọ kia, đến mức tôi không chịu nổi phải nghỉ việc, xin sang chỗ mới, dù công việc không tốt bằng chỗ cũ.
Rồi bằng cách nào đó, vợ anh biết chỗ mới tôi làm, đến tìm. Lúc nhìn thấy chị ta, tôi sợ vô cùng. Cứ nghĩ chị ta sẽ lao vào đánh ghen, giật tóc, đánh tôi túi bụi như hàng loạt các vụ khác nhưng không ngờ chị ta chỉ nhìn tôi dửng dưng: “Tôi cho không đấy, mang nhau về mà chăm sóc, xem được mấy bữa nhé”. Trong lúc tôi đang ngỡ ngàng thì chị ta bỏ đi. Ngay tối hôm đó, anh gọi điện cho tôi, bảo hai vợ chồng sắp ra tòa rồi.
Thời gian đó anh đến tìm tôi suốt, chiều tôi, hứa hẹn các thứ. Con thì theo mẹ, anh nói anh sẽ chu cấp cho con thôi, để sau lấy tôi về, tôi cũng đỡ bất tiện.
Anh chia tay vợ 3 tháng thì chúng tôi về ở với nhau. Được độ 1 tháng đầu vui vẻ, nhưng đến tháng thứ 2, tôi phát hiện ra anh cực kỳ lười làm việc nhà. Cứ về đến nhà là chơi điện tử, kệ tôi làm gì thì làm, rồi ham vui lắm, suốt ngày nhậu nhẹt bạn bè. Sau đó tôi còn phát hiện ra anh chơi lô đề, cơ bạc. Tháng thứ 3 sau khi cưới, anh túm tóc, tát tôi chảy cả máu mũi chỉ vì tôi gọi điện giục anh về khi anh đang đi nhậu.
Giờ thì tôi thấy ân hận lắm rồi, hóa ra ngày trước vợ anh không buồn giành chồng lại với tôi, chắc chị cũng chán quá rồi. Giờ tôi chẳng biết kêu ai, tại mình thôi, đã là kẻ thứ 3 rồi, giờ than thở cũng chỉ khiến người ta chửi thêm. Nghĩ mà chán quá, giờ tôi nên làm sao đây?
Theo P.K/Phuntoday
Chồng ghen cuồng, chia tay hay chịu đựng?
Ngày yêu nhau, tôi cũng nhận thấy anh hay ghen, nhưng tôi không nghĩ thói ghen tai hại ấy lại gày càng trầm trọng hơn khi chúng tôi trở thành vợ chồng.
Khi yêu nhau được hơn một năm, anh đã không ít lần kéo tôi ra công viên để ngồi nói chuyện hàng giờ vì tôi mua dây nịt làm quà sinh nhật cho đồng nghiệp nam, hay tôi tặng bức tranh "Đôi thiên nga" nhân dịp đám cưới bạn trai cũ... Anh cho rằng tôi muốn gợi nhớ lại khoảng thời gian mặn nồng với bạn trai nên mới chọn bức tranh "gợi cảm" như vậy. Lần nào tôi cũng phát ngấy với những lập luận "ngang như cua" của anh. Nhưng sau đó thì anh lại tỏ ra bình thường như đã quên chuyện vừa nói. Cũng vì thế mà tôi không nhìn ra tính hay ghen của người yêu mình có hậu quả như thế nào.
Anh thường tra hỏi tôi khi tôi nói chuyện với bạn khác giới
Cưới nhau được 3 tháng, tôi được cơ quan cử đi Hà Nội 1 tháng. Tất cả gồm 10 anh chị em đồng nghiệp cùng đi với nhau. Tối nào tôi và anh cũng chat Viber và kể chuyện vui buồn cho nhau nghe. Một buổi tối, cô bạn chung phòng đi xuống phố, chỉ có mình tôi ở lại phòng vì có hẹn gọi Viber cho anh, đang nói giữa chừng thì một đồng nghiệp nam gọi cửa. Anh ấy nhờ tôi chỉ cách dùng máy giặt trong phòng trọ vì anh ấy chưa tự giặt quần áo bao giờ. Tôi quên mất cuộc điện thoại dang dở với chồng, máy vẫn còn mở, tôi thản nhiên kéo anh bạn đồng nghiệp đến góc bếp để chỉ cách sử dụng máy giặt. Chỉ vài phút sau, câu chuyện giữa tôi và anh đồng nghiệp ấy kết thúc, anh ấy ra khỏi phòng, tôi trở về bàn mới hay cuộc gọi Viber vẫn đang "On".
Anh không tắt máy mà vẫn theo dõi cuộc trò chuyện của tôi với đồng nghiệp (Ảnh minh họa)
Vừa nói tiếng đầu tiên, chồng tôi đã chửi như tát nước vào mặt: "Gái có chồng sao lại dẫn trai vào phòng lúc nửa đêm", "Vắng tôi cô vui lắm vì tự do quá mà". Anh còn nói "Không chung thủy được thì ly dị đi"... Tôi nóng mặt vứt luôn chiếc điện thoại. Không liên lạc được với tôi, 2 ngày sau, anh bay ra Hà Nội xin lỗi và lại xoa dịu tôi bằng những lời ngọt ngào. Rồi thì tôi cũng cho qua...
Không báo giờ đánh vợ, nhưng lời nói cay đắng của anh như lưỡi dao nhọn đâm vào tim tôi
Nhưng những lần sau, lần sau nữa lại tiếp diễn, thấy ảnh tôi đi ăn với bạn bè mà ngồi cạnh một người khác phái nào là anh cũng dằn vặt, bạn bè cũ gọi điện thoại thăm hỏi công việc, gia đình... thì anh cũng hỏi cho bằng được người đó là ai, đòi nhắn tin cảnh cáo... Dần dà tôi không dám đi đâu, không dám liên lạc với bạn bè cũ.
Không chịu nổi cảnh chồng cứ ghen vô lý, tôi tâm sự với một người bạn thân đã ly dị chồng và đang đơn thân nuôi con. Tôi nói mình mệt mỏi, thậm chí có lúc nghĩ đến chuyện chia tay... cô ấy cũng khuyên tôi biết yêu thương bản thân và công bằng với mọi mối quan hệ... Không may, anh nhìn thấy đoạn tin nhắn ấy. Tôi lại một phen lao đao vì anh hành hạ tôi bằng những ngôn ngữ khiếm nhã và tàn nhẫn... Dù vậy, anh chưa bao giờ đụng tay đụng chân với tôi.
Cả hai chúng tôi đều cảm thấy mệt mỏi
Tôi thật sự mệt mỏi và không biết có nên đi tiếp chặng đường hôn nhân với chồng mình nữa không?! Nhưng ngoài thói ghen, chồng tôi không có điểm nào quá tệ hại... Còn con, còn gia đình... lẽ nào tôi phải tiếp tục cắn răng chịu đựng???
Theo H. Xuân/Baophunu
Tình trẻ trơ tráo sỉ vả và "phủi tay" sau khi ôm của tôi một khoản tiền kếch sù Tôi không giấu lòng mình là tôi đang dành thiện cảm cho chị, dành cho người đàn bà dám đối diện với lỗi lầm của mình, dám "ngậm cười" nhận thua thiệt về mình mà không hề đổ cho đối tác hay do hoàn cảnh đẩy đưa. Ảnh minh họa: Internet Tôi biết sau khi đọc câu chuyện Đành "ngậm cười" vì vướng...