Vợ à, anh tha thứ cho em nhé!
Tối hôm nay, con mình mang về một cây kẹo hồ lô, rồi khoe khoang với bố. Anh hỏi mãi con vẫn cứ trả lời là bạn con cho. Con mới còn nhỏ, đi học, làm sao mà bạn lại cho con được.
Trẻ con thường hay tranh nhau đồ ăn, mấy khi cho nhau đâu. Chắc chắn là có ai đó mua cho con. Anh còn nhớ, con rất thích ăn kẹo hồ lô. Ngày em còn ở nhà, em hay mua kẹo cho con ăn.
Hôm sau, anh lại thấy con mang về bim bim, còn có cả đồ chơi. Anh hỏi mãi, hỏi mãi con vẫn bảo là cô bạn cho. Hôm thì cô giáo tặng, hôm thì bạn cho, hôm thì được quà thưởng. Con học cách nói dối từ khi nào mà anh không hay. Anh sợ con cứ thế này thì sẽ thành kẻ nói dối. Anh hơi tàn nhẫn, vứt hết đám kẹo đó vào thùng rác và cả bim bim, anh cũng vứt đi. Anh dọa, nếu như con không nói, từ giờ, anh sẽ không bao giờ cho phép con ăn những thứ như này nữa.
Con sợ quá khóc um lên rồi la hét. Anh lại gặng hỏi, cuối cùng con bập bẹ nói ‘mẹ cho con’. Anh có chút ngạc nhiên vì em đã ra đi hơn 1 năm nay rồi, sao giờ em còn xuất hiện trước mặt con và dạy con nối dối. Anh thật sự không dám tin vào điều đó. Vì cái ngày em ra đi khi em phản bội anh, anh thấy em cuowgn quyết lắm. Em chạy theo người đàn ông ấy cuồng loạn, vội vã giống như một lời cám ơn anh là vì anh đã để em ra đi. Em còn không quay lại nhìn con dù chỉ một lần.
Hôm nay, em tới tận nhà khóc lóc, quỳ gối van xin em. Em nói hơn 1 năm qua em sống một mình, vất vả kiếm sống. (ảnh minh họa)
Anh đã yên vị làm cảnh ‘gà trống nuôi con’ hơn 1 năm qua. Anh đã học được tất cả mọi việc mà một người phụ nữ làm. Anh nấu cơm, rửa bát, quét nhà, dọn dẹp. Và trọng trách lớn nhất mà anh đã hoàn thành đó là chăm con, cho con ăn và nuôi con ăn học. Anh không dám thuê người giúp việc vì thân anh một mình, có người giúp việc ở nhà không tiện. Ông bà thì ở xa không thể lên thăm cháu thường xuyên. Anh cũng không muốn gửi cháu về quê học vì sợ xa con, buồn.
Video đang HOT
Anh đã thay em trở thành một người mẹ chăm sóc con và ngày ngày giấu đi cái chuyện, mẹ của con đã phản bội hai cha con chạy theo một người đàn ông khác. Anh không có ý định nói gì với con cả. Anh muốn sau này, tự con sẽ hiểu. Con sẽ tìm hiểu vì sao con chỉ còn có cha.
Em bỏ anh ra đi, b.ỏ c.on ở lại cho anh nuôi mà không đoái hoài gì. Và hôm nay em tìm về, em mua quà cho con, tỏ ra lo lắng cho con. Liệu những điều em làm có phải là sự thật không? Anh đang lo rằng, em lại về cướp con của anh đi. Anh không bao giờ chấp nhận chuyện đó.
Hôm nay, em tới tận nhà khóc lóc, quỳ gối van xin em. Em nói hơn 1 năm qua em sống một mình, vất vả kiếm sống. Không có người đàn ông nào bên cạnh em hết, vì khi em quyết định bỏ trốn với người kia, anh đã đã lộ ra mình là một gã Sở Khanh. Anh ta đã có vợ con và chỉ đang muốn trêu đùa em thôi. Em đau khổ, em mệt mỏi nhưng không dám, và không còn mặt mũi nào quay về. Em van xin anh cho em làm lại, được trở về làm mẹ nuôi dưỡng cha con anh.
Nhưng hơn 1 năm qua, em vẫn âm thầm bên cạnh con. Em lại mua quà cho con, lại chăm sóc con và không dám bén bảng gì tới gần anh, vì em hiểu sự sỉ nhục mà chính em gây ra. (ảnh minh họa)
Có dễ dàng quá không em? Sự phản bội không dễ tha thứ, huống hồ là sự phản bội không thể nào chấp nhận được. Em b.ỏ c.on, không ngoảnh lại, đi một mình theo người đàn ông khác, em còn đòi hỏi gì ở anh đây? Anh có thể làm được thay con, anh cũng không muốn cho em cơ hội nữa, vì anh không muốn một ngày nào đó em lại ‘ngựa quen đường cũ’.
Nhưng hơn 1 năm qua, em vẫn âm thầm bên cạnh con. Em lại mua quà cho con, lại chăm sóc con và không dám bén bảng gì tới gần anh, vì em hiểu sự sỉ nhục mà chính em gây ra. Nay nhìn em héo mòn, gầy đi trông thấy, tiều tụy trước cổng trường thăm con, anh rơi nước mắt. Anh nghĩ lại những ngày tháng mình còn yêu nhau. Sao em dại dột thế? N.goại t.ình, thú vui bên ngoài dù là thích thú đó, nhưng đó chỉ là thứ nhất thời, không bao giờ bền lâu. Em đã làm mẹ, làm vợ, lẽ ra em phải có trách nhiệm với gia đình. Điều gì không hài lòng, em cần chia sẻ. Vậy mà em lại biến mình thành kẻ bội bạc. Em có thấy cái giá quá đắt không?
Anh thật sự thương em. Nếu như em tiếp tục như vậy, nếu như em thay đổi thật, anh tha thứ cho em. Em hãy quay về chăm sóc con thật tốt và đừng bao giờ nghĩ về chuyện cũ. Nếu em làm gì sai lầm lần nữa, chắc chắn, em sẽ không bao giờ còn cơ hội lần hai…
Theo Khám phá
Con không giành với mẹ đâu…
"Mẹ ơi, mẹ rút đơn kiện lại đi, con không để mẹ thiệt thòi đâu. Không phải con muốn giành với mẹ, con giữ lại căn nhà đó vì gia đình mình.
Con không muốn con và em con phải xa cha, xa mẹ. Con cũng không muốn mất em con. Hiện tại, bố ở đó, mẹ ở đó, con và em con vẫn ở đó. Con biết lấy nhà lại mẹ sẽ bán nhà rồi dắt em con đi"...
Đó là lời nói của cậu sinh viên DS, bị đơn trong vụ tranh chấp quyền sở hữu nhà mà TAND quận Tân Bình đưa ra xét xử mới đây. Nguyên đơn trong vụ án này chính là mẹ ruột của S.
Trước đây, mẹ S. cho con trai phần sở hữu của bà trong căn nhà chung của hai vợ chồng bà. Hợp đồng tặng cho nhà được công chứng, quyền sở hữu hợp pháp đã chuyển cho S. Sau đó, bố mẹ S. ly dị. Đến tháng 5-2012 thì S. bị mẹ mình kiện ra tòa đòi nhà đã cho. Chứng cứ bà nộp cho tòa là một văn bản có chữ viết của bà, chữ ký của S. và người làm chứng, nội dung thể hiện một nửa căn nhà là tài sản của mẹ, S. đứng tên giùm.
Ảnh minh họa: MH: Đỗ Điều (Báo Bạc Liêu)
Tại tòa, S. xác định chữ ký trong giấy đó là của mình nhưng nội dung trong giấy S. chưa từng thấy và đọc qua. S. cho rằng trước đây mẹ từng yêu cầu S. ký khống vào hai tờ giấy trắng để mẹ làm thủ tục rút t.iền bảo hiểm cho S. S. không hề quen biết gì với người làm chứng có chữ ký trong giấy này, đồng thời yêu cầu tòa cho đối chất.
Phiên tòa hôm đó S. ủy quyền cho bố tham gia. Vẻ cương quyết của người mẹ khiến S. như không kềm được xúc động nên từ hàng ghế phía dưới, S. quên luôn việc xin phép HĐXX, đứng lên chen vào, giọng run run: "Con không giành với mẹ đâu...".
Nghe S. van nài mẹ rút đơn, một vị hội thẩm đã đề nghị chủ tọa phiên tòa quay lại phần hòa giải (dù lúc đó đang phần tranh luận). Ông nói: "Duyên phận cuộc đời cũng đã sắp đặt sẵn, dù sao thì vẫn là mẹ con tình thâm ruột thịt. Dù ông bà đã l.y h.ôn nhưng cũng còn nhiều thứ ràng buộc lắm. Sau này ông, bà mỗi người có đi thêm bước nữa thì con cái vẫn là điều thiêng liêng, không gì có thể đ.ánh đổi. Tôi mong bà hãy suy nghĩ kỹ về lời đề nghị của con trai mình. Anh ấy chắc phải đau lòng lắm khi nói như vậy...".
Từ hàng ghế dự thính, bao ánh mắt đổ dồn về phía người mẹ. Phiên tòa lắng lại, đợi chờ người mẹ một sự hồi tâm, chuyển ý để có một kết thúc bớt tổn thương cho người trong cuộc. Nhưng rồi bà bình tĩnh đến lạnh lùng: "Tình thì... cũng còn. Nhưng một khi đã ra tới đây thì... Giờ một là S. và bố sẽ ở đó rồi giao cho tôi 1,5 tỉ đồng để tôi cùng con gái ra đi. Hai là tôi sẽ nhận nhà rồi giao cho S. 1,5 tỉ đồng để S. và bố tìm nhà khác mà ở".
Do đến thời điểm xét xử, căn nhà tranh chấp vẫn chưa được định giá nên theo đề nghị của đại diện VKS, tòa đã quyết định tạm hoãn để định giá tài sản, triệu tập n.hân c.hứng... Người mẹ lặng lẽ bước ra khỏi phòng xử, xuống cầu thang và nhanh chóng lấy xe đi khỏi. Phía sau lưng bà, ánh mắt dõi theo như muốn níu giữ của anh em S....
Theo VNE
Những người vợ sung sướng vì có chồng tốt Dù cuộc sống vợ chồng có lúc nọ lúc kia nhưng nếu ngó qua ngó lại, khi kể về người đàn ông của mình, họ vẫn tự hào, hạnh phúc, thậm chí thấy cuộc sống như thiên đường vì có chồng tốt bên cạnh. Vợ chồng Nhung - Quân từ khi yêu và lấy nhau đến nay đã 8 năm (4 năm yêu...