Vĩnh biệt một tình yêu
Chúng ta chia tay nhau đã hơn 3 năm rồi phải không anh? Khoảng thời gian đó không dài cũng không phải là ngắn để kết thúc một cuộc tình. Giờ bên em đã có người con trai khác vậy mà khi biết tin anh lấy vợ lòng em vẫn thấy buồn.
Tình yêu em dành cho anh ngỡ đã phôi phai nhưng hình như nó vẫn còn lại dư âm anh ạ. Mãi tới mấy ngày sau khi biết tin về anh em mới nhắn tin chúc mừng hạnh phúc của anh. Và em nhận ra anh đã thay đổi, anh không còn là người anh trai kết nghĩa, không còn là người mà em đã từng yêu.
Giờ đây em đang đối mặt với một người vô cùng thô lỗ. Anh còn nhớ anh đã đề nghị em gì nữa không anh? Anh bảo em về thăm anh và đi đâu đó với anh 2 ngày để. Anh nghĩ em là người dễ dãi vậy sao anh?Bỗng dưng em nhận ra mình may mắn khi tình yêu chúng ta kết thúc rồi nếu không em không thể nào hình dung được điều gì sẽ đến với em khi em yêu anh. Sao anh lại có thể nói ra được những câu nói ấy hả anh? Anh không tôn trọng em cũng không sao bởi giờ đây anh có nghĩ em thế nào thì đâu còn quan trọng nữa. Anh không nghĩ rằng khi em nghe câu nói đó, em sẽ nghĩ thế nào về anh?
Anh không tôn trọng người vợ mới cưới của anh và anh lại càng không tôn trọng chính bản thân mình. 3 năm rồi nhưng giờ thì em mới hiểu được tất cả những lời mà người bạn gái trước đây của anh đã nói với em. H. ơi anh đã giết đi hình ảnh đẹp của anh ở trong em rồi đấy anh biết không? Mỗi người trong chúng ta ai cũng phải có cuộc sống riêng của mình, em mong anh xem lại lối sống và lời ăn tiếng nói để hạnh phúc hiện tại sẽ không rời xa như em và N. đã rời xa anh.
Hãy giữ gìn những gì mình đang có anh nhé, đừng để con tim đa tình của anh lạc lối như xưa. Hãy sống tốt với người vợ của anh và hãy để con tim cô ấy giữ bước chân anh không đi lang thang nhầm đường lạc lối nữa anh nhé.
Còn với em, em sẽ không bao giờ đánh đổi tình yêu hiện tại để về với anh đâu.Em mong anh đừng bao giờ nói những điều không bao giờ thành hiện thực ấy, đừng bao giờ nói những lời yêu thương đó với em nữa. Chúc anh hạnh phúc. Chào thân ái!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Người đã xa
Một năm trôi qua, em cứ nghĩ nỗi đau đã vơi dần theo năm tháng và thời gian sẽ xóa mờ tất cả. Nhưng hình như em đã lầm. Chính vì thế mà em không thể để mình mắc sai lầm một lần nữa anh biết không?
Ông trời thật trớ trêu, luôn làm cho con người phải đau khổ. Và không nỗi đau nào lớn hơn nỗi đau trong tình yêu. Nó cứ day dẳng mãi, âm ỉ tận sâu trong tâm hồn mỗi con người. Và nếu như có chút suy nghĩ và trách nhiệm thì người gây nên nỗi đau cho người khác là người đau khổ nhất! Một năm qua, em vô tư chạy theo những dự định và kế hoạch của riêng mình.
Một năm rồi, anh sống trong nỗi nhớ nhung không dứt! Sao em lại có thể vô tâm với anh đến thế? Những tin nhắn offline của anh, đều thể hiện hết cảm xúc của mình, đều là những lời nhận lỗi! Nhưng anh có lỗi gì đâu cơ chứ, mà hình như em cũng không thể nhớ nỗi là lỗi của ai nữa! Hình như không ai có lỗi hết anh à! Em không dám gặp lại anh, em không dám ngay cả trong suy nghĩ vì em biết giờ đây anh vẫn giữ trọn tình cảm dành cho em. Nếu em gặp anh trong lúc này thì chỉ làm anh thêm đau khổ. Em không thể cứ nghĩ đến bản thân mình mà ích kỷ với anh như thế được. Anh có hiểu cho em không? Thời gian chúng ta quen nhau, có biết bao nhiêu kỹ niệm. Anh luôn nhường nhịn em. Em biết điều đó nên cứ làm lẫy hoài. Mà giờ đây nghĩ lại sao anh lại kiên nhẫn đến thế? Có biết bao nhiêu kỹ niệm, em xin giữ mãi trong lòng. Anh là người sống quá tình cảm! Có lần em còn nói với anh, anh cho em nhiều quá em sẽ "ngán"! Nhưng lúc đó em không nghĩ đến anh nghĩ gì, anh cảm nhận ra sao hết. Mà hình như chưa bao giờ hoặc rất hiếm khi em để ý đến cảm nhận của anh. Anh hay trách em sống quá hời hợt với anh. Nhưng anh chỉ nói vậy thôi, chứ em thì vẫn cứng đầu cho là mình đúng, anh đành phải chịu thua (hay anh nhường em mà em không nhớ nữa). Anh nhường em, anh quan tâm đến cảm giác của em nhiều đến nỗi ... khi em ra đi, anh thấy em cảm thấy vui, vậy là anh đồng ý.
Anh đã để em ra đi! Anh bảo yêu là thấy người yêu mình hạnh phúc. Vậy sao anh không tạo nên hạnh phúc cho người anh yêu mà phải nhờ đến kẻ khác? Có lẽ do em kiên quyết? Có thể do anh không tự tin? Cũng có thể do anh quá yêu em? Em cũng không biết nữa! Để khi em đã ra đi rồi, anh lại tự trách bản thân mình. Trách sao anh không giữ em lại, trách sao em quá nhẫn tâm, quá vô tình với anh. Lại một năm nữa đã qua, anh và em cùng đi song song nhau, không lối rẽ! Có lẽ do duyên số anh à. Cầu mong anh luôn hạnh phúc và thành đạt.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em ra đi Một tuần nữa lại trôi đi anh nhỉ? Thế là thấm thoát em đã chia tay anh một thời gian rồi còn gì? Đúng không anh? Như những bức thư thân thương khác, em muốn hỏi anh của em có khỏe không. Hôm nay thời tiết chắc lại không bình thường như mọi khi nên ngốc của anh lại ngồi viết blog và...