Vĩnh biệt anh Năm Sáng!
“Sức sống của Nguyễn Quang Sáng luôn là một lực hấp dẫn mạnh mẽ khiến ai cũng mong muốn bên anh, cùng anh chia sẻ” – nhạc sĩ Nguyễn Thụy Kha nói về nhà văn quá cố.
Chiều Hà Nội lạnh buốt. Tôi đang ngồi uống rượu cùng bạn bè thì đột ngột nhận được tin anh Năm Sáng (nhà văn Nguyễn Quang Sáng) vừa từ trần vào hồi 17 giờ ngày 13-2. Cái tin buồn thương ập đến khiến tất cả đều hoang mang lạ thường. Lại biết thêm chính trưa qua tại Sài Gòn, anh cũng vừa uống rượu cùng bạn bè. Vậy mà chỉ thoáng chốc, người đàn anh yêu quý của giới văn chương – nghệ thuật của chúng tôi đã chuyển cõi. Tin anh qua đời khiến trời Hà Nội như lạnh hơn.
Bản lĩnh đáng nể
Tôi thực không nhớ đã gặp anh Năm Sáng sau giải phóng từ lúc nào. Nhưng tên anh và những tác phẩm của anh, tôi đã đọc và mến mộ từ lâu, nhất là thời chống Mỹ với những Ông Năm Hạng, Quán rượu người câm, Chiếc lược ngà… Lúc ấy, tôi chỉ đọc và ngưỡng mộ.
Từ lâu, anh đã là một nhà văn tạo ấn tượng trong tôi nhưng tiếp xúc mới thấy anh bình dị và đời thường hơn những gì tôi tưởng tượng. Bình dị và đời thường như chính cuộc đời anh. Chẳng ai nghĩ Năm Sáng đã thân với Hoàng Việt thế nào mà khi cùng tập kết ra Bắc, anh là người đã từng cho Hoàng Việt mượn chiếc áo veston cũn cỡn để đi dự Đại hội thành lập Hội Nhạc sĩ Việt Nam năm 1957.
Chẳng ai biết anh đã lọt ngay vào mắt xanh của Nguyễn Tuân để rồi trở thành một cán bộ Phòng Văn nghệ Đài Tiếng nói Việt Nam có hạng. Cũng từ đây, anh lại song hành cùng Hoàng Việt xuyên Trường Sơn vào chiến trường miền Nam ác liệt đầu năm 1966. Chính những năm tháng dấn thân lặng lẽ đã tạo cho anh Năm Sáng có một bề dày vốn sống chiến tranh đến ngập tràn tâm hồn.
Văn xuôi Nguyễn Quang Sáng là một giọng văn vừa giản dị vừa sâu sắc và đặc biệt có một nhịp điệu riêng khiến ta lay động không cùng. Cái riêng ấy đã khiến cho ta thấy ở anh một bản lĩnh đáng nể – bản lĩnh của một nhà văn hoàn toàn lấy đời thường làm nơi cất lên sự phi thường của những người dân giản dị, lấp lánh những số phận nổi chìm trong những năm tháng bất bình thường của cuộc chiến. Hình ảnh người cha cho con vào bọc ni-lông dìm xuống nước để tránh bật ra tiếng khóc ở Cánh đồng hoang là một hình ảnh độc đáo nhất của mọi cuộc chiến tranh của nhân loại, mà chỉ ở chiến tranh nhân dân Việt Nam mới có được.
Vào thời kỳ đổi mới, tôi được gần anh nhiều hơn. Có lẽ một người đã dấn thân như anh, dù rất hiểu mọi điều, cũng không bao giờ chấp nhận thực tại quan liêu, bao cấp đang diễn ra. Điều đó luôn được nhắc đến dù là khi tôi và nhà thơ Thanh Thảo ngồi nhậu cùng anh ở nhà riêng đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa, TP HCM hay khi anh cùng Nguyễn Văn Bổng ngồi nhậu tại nhà tôi ở 60 Hàng Bông, Hà Nội. Nỗi day dứt thèm khát một sự biến chuyển thực sự của đất nước luôn thường trực trong Nguyễn Quang Sáng.
Video đang HOT
Rất yêu âm nhạc
Có một tình yêu riêng cho Nguyễn Quang Sáng nhà văn: Anh rất yêu âm nhạc. Bởi thế, anh rất thân với Trịnh Công Sơn. Biết bao nhiêu cuộc tôi đã ngồi cùng anh và Trịnh Công Sơn vừa uống rượu vừa nói về âm nhạc của Trịnh. Có lẽ cuốn sách duy nhất anh viết về nhạc sĩ là cuốn Paris – Tiếng hát Trịnh Công Sơn. Anh và Trịnh Công Sơn có một tình bạn đặc biệt đến nỗi khó ai có thể lý giải nổi.
Cũng càng khó lý giải khi anh như một trung tâm thu hút anh em văn nghệ ở TP HCM và cả nước. Sức sống vập vạp của anh luôn là một lực hấp dẫn mạnh mẽ khiến ai cũng mong muốn bên anh, cùng anh chia sẻ. Anh lớn lao tới mức bình dị. Anh mạnh mẽ đến mức dịu dàng. Anh cứ thế, không cần PR (quảng bá), không cần lớn lối nhưng ai ai cũng kính trọng, nể vì. Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật của nhà nước trao tặng rất xứng đáng với anh nhưng cũng chẳng phải là điều để anh làm phách. Anh cứ sống, cứ uống, cứ viết, cứ chia sẻ như chính anh là thế.
Điều không thể giấu được là từ khi bạn bè – từ Trịnh Công Sơn, rồi Từ Huy và Bảo Phúc – ra đi khỏi cõi đời, anh Năm Sáng buồn hơn. Càng buồn, càng uống. Càng buồn, càng im lặng. Im lặng muốn nén chặt mình. Lần nào vào TP HCM uống với anh, tôi càng thấy điều ấy nhiều hơn, rõ hơn.
Còn nhớ mấy năm trước cùng nhau về Festival Dừa Bến Tre, đang nhậu rất vui, anh lại rất muốn nghe đờn ca tài tử. Anh đặc biệt rất thích dòng nhạc này. Chắc chắn đêm 12-2 vừa rồi, anh có mặt trong cuộc vinh danh đờn ca tài tử Nam Bộ là di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại. Cũng chắc chắn anh đã thỏa nguyện vì chứng kiến sự vinh danh đó trước khi về cõi vĩnh hằng.
Khoảng trống không thể lấp đầy
Nghe tin Nguyễn Quang Sáng mất, tôi và Đỗ Quang Hạnh cùng đến nhà Ngô Thảo – một nhà văn thân thiết với anh. Vừa gặp nhau, Đỗ Quang Hạnh đã bật khóc, còn tôi thì thấy đắng miệng nghẹn ngào.
Vẫn biết cuộc đời là hữu hạn nhưng sao vẫn muốn có thêm một tháng giêng thong thả và hồn nhiên uống cùng nhau ở Sài Gòn khi tôi đang chờ bay vào với anh. Mãi mãi chẳng bao giờ còn những giây phút bật sáng cùng anh và bạn bè quây quần. Mãi mãi chẳng còn những cười đùa, trêu chọc nhau hồn nhiên. Mãi mãi chẳng còn những băn khoăn khi cùng nhắc về Nguyễn Thi, Thủy Thủ. Mãi mãi và mãi mãi…, anh Năm Sáng ơi!
Sao anh cứ khiến anh em còn đây những cảm xúc đột ngột, những tâm sự rối bời? Có phải vì anh đã để lại trọn vẹn một Năm Sáng khiến anh em đều tin yêu, đều thương mến, đều muốn sẻ chia? Sẽ có một khoảng trống từ đây không thể lấp đầy – khoảng trống Nguyễn Quang Sáng trong văn đàn và nghệ thuật Việt Nam. Vĩnh biệt anh!
Một di sản đồ sộ
Nhà văn Nguyễn Quang Sáng (bút danh Nguyễn Sáng) đã qua đời lúc 17 giờ ngày 13-2, nhằm ngày 14 tháng giêng năm Giáp Ngọ, tại nhà riêng ở quận 7, TP HCM do tuổi già sức yếu, hưởng thọ 82 tuổi. Lê viêng băt đâu luc 10 giơ ngay 14-2 tai Nha tang lê TP HCM; lê đông quan va an tang tai Nghia trang Đa Phươc, huyên Binh Chanh, TP HCM tư 13 giơ 30 phut ngay 16-2.
Nhà văn Nguyễn Quang Sáng sinh năm 1932 tại xã Mỹ Luông (nay là thị trấn Mỹ Luông ), huyện Chợ Mới, tỉnh An Giang. Từ tháng 4-1946, ông xung phong vào bộ đội tham gia kháng chiến chống Pháp. Năm 1954, ông tập kết ra Bắc, công tác tại Hội Nhà văn Việt Nam từ năm 1958. Năm 1966, ông vào chiến trường miền Nam tham gia kháng chiến chống Mỹ. Năm 1972, ông trở ra Hà Nội, tiếp tục làm việc ở Hội Nhà văn Việt Nam. Sau ngày đất nước thống nhất, ông trở lại TP HCM, giữ chức Tổng Thư ký Hội Nhà văn TP HCM các khóa I, II và III.
Ông là Ủy viên Ban Chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam khóa II, III và là Phó Tổng Thư ký Hội Nhà văn Việt Nam khóa IV.
Các tác phẩm văn xuôi của ông đã xuất bản: Con chim vàng (truyện ngắn, 1957), Người quê hương (truyện ngắn, 1958), Nhật ký người ở lại (tiểu thuyết, 1962 ), Đất lửa (tiểu thuyết, 1963), Câu chuyện bên trận địa pháo (truyện vừa, 1966), Chiếc lược ngà (truyện ngắn, 1968), Bông cẩm thạch (truyện ngắn 1969), Cái áo thằng hình rơm (truyện vừa, 1975), Mùa gió chướng (tiểu thuyết, 1975), Người con đi xa (truyện ngắn, 1977), Dòng sông thơ ấu (tiểu thuyết, 1985), Con mèo Fujita (truyện ngắn – 1991)… Kịch bản phim: Mùa gió chướng (1977), Cánh đồng hoang (1978), Pho tượng (1981), Cho đến bao giờ (1982), Mùa nước nổi (1986), Dòng sông hát (1988), Câu nói dối đầu tiên (1988)…
Trong sự nghiệp sáng tác của mình, các giải thưởng ông đã giành được: Giải thưởng cuộc thi truyện ngắn Báo Thống Nhất (1959), Giải thưởng cuộc thi truyện ngắn tạp chí Văn Nghệ Quân Đội (1959), Giải thưởng Hội đồng Văn học thiếu nhi Hội Nhà văn Việt Nam (1985), Giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam 1994…; Giải Bông Sen vàng Liên hoan Phim toàn quốc (1980) và Huy chương vàng Liên hoan Phim quốc tế ở Moscow (1981) cho phim Cánh đồng hoang, Huy chương bạc Liên hoan Phim toàn quốc (1980) cho phim Mùa gió chướng. Đặc biệt là Giải thưởng Hồ Chí Minh về Văn học nghệ thuật đợt II do nhà nước trao tặng.
Theo Xahoi
Nhà văn Nguyễn Quang Sáng qua đời
Tác giả "Chiếc lược ngà", "Mùa gió chướng"... ra đi ở tuổi 83, để lại văn nghiệp đồ sộ, nồng thắm tình yêu quê hương, con người, đất nước Việt Nam.Đạo diễn Nguyễn Quang Dũng, con trai của nhà văn Nguyễn Quang Sáng, đau đớn chia sẻ với VnExpress, cha anh vừa qua đời vào khoảng 17h ngày 13/2.
Trên Facebook của mình, Nguyễn Quang Dũng viết: "Kết thúc một chặng đường. Ba tôi - nhà văn Nguyễn Quang Sáng - đã chia tay gia đình tôi. Ba đến nơi gặp những bạn bè thân - chú Trịnh Công Sơn, chú Bảo Phúc... Chúc ba vui vẻ nơi ấy! Má và các con yêu ba! Cám ơn thượng đế cho con được là con của ba".
Đạo diễn Quang Dũng chia sẻ thêm, một trong những kế hoạch làm phim sắp tới của anh là đưa Chiếc lược ngà lên màn ảnh rộng. Vì cũng như nhiều độc giả khác, anh có ấn tượng sâu đậm với tác phẩm đầy ý nghĩa nhân văn của cha mình. Khác với lần Nguyễn Quang Dũng thực hiện phim Con gà trống, cũng chuyển thể từ truyện của cha anh, lần này, anh không còn kịp để chia sẻ cùng cha hay nhận lời khuyên quý giá của ông cho công việc của mình.
Nhà văn Nguyễn Quang Sáng. Ảnh: Thoại Hà.
Vài năm trước, khi sức khỏe còn khá ổn, ông vẫn nhiệt tình tham gia các hoạt động văn nghệ ở TP HCM. Khi thì ở Hội nghị viết văn trẻ TP HCM vào năm 2011, khi thì ở buổi lễ trao giải thưởng "Sách Việt tôi yêu" dành cho các bạn trẻ vào năm 2012. Dịp đó, Nguyễn Quang Sáng rất vui khi thấy độc giả hôm nay vẫn chưa quên những câu chuyện văn chương đầy cảm động của thế hệ trước. Truyện Chiếc lược ngà của ông đã vượt khỏi trang sách giáo khoa để đi vào đời sống văn hóa đọc của các bạn trẻ. Năm 2007, truyện được nhóm họa sĩ B.R.O của công ty Phan Thị chuyển thể thành bộ truyện tranh. Đây là một trong những đầu sách bán chạy nhất của Phan Thị trong Hội sách TP HCM lần bảy.
Trước Tết Giáp Ngọ 2014, lão nhà văn còn tự đi taxi từ nhà ở quận 7, TP HCM đến một bữa tiệc năm mới cùng các bạn văn. Bữa tiệc kéo dài khoảng 3 tiếng. Không còn khỏe như ngày trước vì trải qua nhiều đợt bệnh do tuổi già, sức yếu, ông không uống được nhiều rượu, chỉ thỉnh thoảng nhấp môi. Dẫu vậy, ông vẫn nhiệt tình trò chuyện với bạn văn về những nỗi niềm cầm bút của mình. Ao ước lớn nhất của nhà văn Nguyễn Quang Sáng là còn đủ sức khỏe để về thăm quê hương Chợ Mới, An Giang.
Nhà văn Nguyễn Quang Sáng chụp ảnh cùng hai họa sĩ chuyển thể "Chiếc lược ngà" của ông thành truyện tranh tại Hội sách TP HCM lần thứ bảy, 2012. Ảnh: Thoại Hà
Nhà văn Nguyễn Quang Sáng sinh ngày 12/1/1932 tại xã Mỹ Luông, huyện Chợ Mới, An Giang. Ông nhận Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật năm 2000.
Trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp, ông gia nhập quân đội và hoạt động ở chiến trường miền Nam. Sau năm 1954, ông tập kết ra Bắc và bắt đầu sự nghiệp viết văn kể từ đó. Đến những năm kháng chiến chống Mỹ, ông quay lại miền Nam, tham gia cuộc kháng chiến và tiếp tục viết văn.
Các tác phẩm đã xuất bản của ông gồm có: Con chim vàng (1978), Người quê hương (truyện ngắn, 1968), Nhật ký người ở lại (tiểu thuyết, 1961), Đất lửa (tiểu thuyết, 1963), Câu chuyện bên trận địa pháo (truyện vừa, 1966), Chiếc lược ngà (truyện ngắn, 1966), Bông cẩm thạch (truyện ngắn 1969), Mùa gió chướng(tiểu thuyết, 1975), Người con đi xa (truyện ngắn, 1977), Dòng sông thơ ấu (tiểu thuyết, 1985), Bàn thờ tổ của một cô đào (truyện ngắn, 1985), Tôi thích làm vua (truyện ngắn, 1988), 25 truyện ngắn (1990), Paris - tiếng hát Trịnh Công Sơn (1990), Con mèo của Foujita (truyện ngắn - 1991), Nhà văn về làng(truyện ngắn, 2008)...
Ông còn ghi dấu ấn của mình ở lĩnh vực biên kịch với các kịch bản phim: Cánh đồng hoang (1978), Pho tượng (1981), Cho đến bao giờ (1982), Mùa nước nổi (1986), Dòng sông hát (1988), Câu nói dối đầu tiên (1988), Thời thơ ấu(1995), Giữa dòng (1995), Như một huyền thoại (1995).
Thoại Hà
Theo VNE
Giao thông ở đoạn đường 'đắt nhất hành tinh' hỗn loạn hơn sau khi thông xe Dù mới được thông xe nhưng giao thông ở ngã năm Ô Chợ Dừa - Hoàng Cầu (quận Đống Đa, Hà Nội) thường xuyên trong tình trạng ùn tắc, hỗn loạn. Hoàn thành sau gần 4 năm thi công với tổng vốn đầu tư hơn 700 tỉ đồng, đoạn đường Ô Chợ Dừa - Hoàng Cầu (dài 500m) được xem là "tuyến đường...