Vịn vào tớ nếu cậu thấy tổn thương

Theo dõi VGT trên

Yêu cậu, tớ rất mệt, tớ cũng khóc nhiều nữa. Cậu sẽ bỏ rơi tớ bất cứ lúc nào cậu mệt. Cậu sẽ để tớ một mình khóc dưới mưa.

Nhưng tớ không sợ. Từ bây giờ tớ sẽ không để cậu bỏ rơi nữa. Tớ sẽ là đôi chân của cậu. Chẳng cần chạy băng băng, chỉ cần đi bên cậu dù chậm rãi, từng bước thôi, tớ vẫn sẽ nắm tay cậu. Nếu cậu bỏ đi đâu đó thật xa, lần theo tiếng mưa, tớ sẽ tìm được cậu. Yêu cậu, tớ sẽ làm tất cả không chỉ hành lang, sân trường, đường phố tớ sẽ không để cậu bước đi một mình. Tin tớ đi!

***

Lá thư trong tuần: Tớ vẫn muốn bên cậu, lúc này và mãi mãi (Orion Custas)

5 năm rồi, 5 năm tớ với cậu bên nhau, cho nhau biết tình bạn nó tuyệt vời ra sao, tình yêu nhiều cung bậc cảm xúc thế nào. Vậy mà hôm nay cậu nói: giữa chúng ta chẳng còn là gì cả. Tớ thẫn thờ, ngồi nhớ lại những gì cậu đã nói với tớ vào những ngày đầu mình yêu nhau. Cậu đã nói với tớ rằng: cậu sợ mải miết chạy theo những thành công rồi để lạc mất tớ, cậu sợ tớ lại yêu người khác rồi khi ấy thành công chẳng còn ý nghĩa. Cậu nói tớ là động lực để cậu cố gắng, cậu có nhớ cậu đã nói với tớ rằng: sau này, sẽ có lúc mình không hiểu nhau, sẽ có lúc có những sóng gió khiến mình giận nhau và có khoảng cách, hãy nghĩ về những ngày tháng chúng ta đã trải qua để có nhau, để rồi cùng thông cảm, chia sẻ cho nhau vượt qua tất cả, đừng nghĩ về một ngày chia xa, hãy luôn tin rằng chúng mình bên nhau mãi mãi, cậu có thể bỏ tất cả để có tớ chứ không bao giờ bỏ tớ để đổi lấy bất cứ thứ gì đâu. Cậu dặn tớ dù thế nào cũng phải nắm chặt bàn tay cậu, kéo cậu về với tớ, vì cậu là của riêng tớ mà.

Vịn vào tớ nếu cậu thấy tổn thương - Hình 1

Cậu à, tớ đã tin, tớ tin vào lời cậu nói, vì thế mà cho dù tớ có bị tổn thương đến như nào thì tớ vẫn muốn giữ cậu lại cho riêng mình, dù rằng tớ biết mình đã sai, đã làm cậu buồn và thất vọng nhiều lắm. nhưng tớ đã cố gắng, tớ đã thực sự cố gắng và nỗ lực để mang lại cho cậu niềm tin. Nhưng có phải là tớ ngốc hay không mà những gì tớ làm lại càng làm cậu thất vọng, càng đẩy cậu xa tớ hơn. Cậu biết tớ ngốc mà, cậu biết tớ hay lo lắng linh tinh, cậu biết tớ yêu cậu mà, tớ thực sư nhớ cậu, nhìn cậu ở bên tớ mà lạnh lùng hơn cả người dưng, vẫn dáng hình đó nhưng tớ không thể chạy lại bên cậu, không thể dang tay ôm chặt cậu, không được dựa vào vai cậu, tớ đang thấy chông chênh và cô đơn nữa. tớ buồn vì cậu lại vô tình phủ nhận sự quan tâm chân thật của tớ, tớ buồn vì cậu không còn hiểu tớ, cậu đã không còn lo lắng khi để tớ đi ra ngoài một mình mà lại vào buổi tối nữa. tớ chợt nhận ra mỗi lần giận nhau, cậu chưa bao giờ đi tìm tớ cả. cậu không lo khi tớ đói, tớ mệt, tớ ốm, cậu đã không còn muốn bảo vệ tớ nữa.

Cậu à, buông tay tớ rồi, liệu cậu có hạnh phúc, có còn vui vẻ được nữa không? Tớ xin lỗi vì đã đôi lần tớ muốn buông tay cậu, xin lỗi vì đã làm cậu buồn, cậu tủi thân nhưng thực sự chưa bao giờ tớ nghĩ sẽ để cậu một mình đi xa tớ. Tớ vẫn muốn được nắm tay cậu đi đến hết cuộc đời tớ, tớ muốn nhìn thấy cậu phải lau nhà, rửa bát và nấu cơm cùng tớ. Tớ muốn cậu ôm tớ khi tớ buồn, cõng tớ rồi xoay vài vòng cho tớ chóng mặt, chọc cho đến khi tớ phải bật cười mỗi khi tớ khóc, để mỗi khi tủi thân nhớ nhà, cậu lại gần bên tớ và nói có cậu ở đây rồi, tớ muốn cậu tiết kiệm những tờ tiền lẻ mà tớ đã để lung tung, rồi tích lại đưa tớ đi ăn kem, ăn chả cá. Ngốc ạ, tớ vẫn yêu cậu và tớ muốn, tớ muốn hơn tất cả là có cậu ở bên tớ những lúc như thế này và mãi mãi.

Truyện ngắn: Vịn vào tớ nếu cậu thấy tổn thương (Hue Le)

Cậu ấy bảo tôi hãy quên cậu ấy và tìm một người có thể yêu thương tôi một cách trọn vẹn. Nhưng tôi không làm được. Tôi yêu cậu ấy. Cậu ấy không phủ nhận điều đó nhưng chưa bao giờ cậu ấy thừa nhận. Và cũng chưa bao giờ cậu ấy nói cậu ấy yêu tôi ngay cả khi cậu từ giã cuộc sống. Phải chăng chưa bao giờ cậu ấy yêu tôi thật, một mình tôi đơn phương theo đuổi tình yêu ấy?

Tôi nhớ 3 năm trước, khi cậu ấy và tôi còn học chung cấp hai. Cậu ấy vẫn thường nắm tay tôi chạy băng băng qua các dãy hành lang dài. Đến lúc mệt không còn sức để chạy nữa cậu ấy sẽ dừng lại bên lan can và nói với tôi trong tiếng thở hổn hển:

- Yêu tớ cậu sẽ luôn vất vả và mệt mỏi như thế này. Đồ ngốc ạ! Đừng yêu tớ nữa.

Nói xong cậu ấy buông tay tôi ra và một mình đi về hành lang phía trước. Năm lên cấp ba tôi và cậu ấy vẫn học chung trường nhưng khác lớp. Giờ ra chơi, từ dãy hành lang khối A, cậu ấy sẽ chạy thật nhanh sang hành lang lớp tôi và kéo tôi đi giữa bao ánh nhìn của mọi người. Lúc hai đứa mệt, cậu ấy sẽ đứng lại, nói nhỏ vào tai tôi, cậu ấy nói nhỏ như thể sợ gió sẽ cuốn đi:

- Yêu tớ cậu sẽ mệt đấy!

Vịn vào tớ nếu cậu thấy tổn thương - Hình 2

Rồi cậu ấy cứ thế lẳng lặng quay về lớp học của cậu ấy. Một ngày 4 lần vào giữa giờ ra chơi, và ngày nào cũng như thế. Nhiều người lầm tưởng chúng tôi là một đôi nhưng tôi biết. Chỉ là cậu ấy cố tình không chấp nhận tôi. Mặc kệ! Tôi thích cảm giác được cậu ấy nắm tay chạy băng băng như thế. Chẳng cần cậu ấy thể hiện những cử chỉ quan tâm hay lời nói ngọt ngào như những chàng trai khác. Chẳng cần hoa, quà, và cả những cái ôm thật chặt. Chỉ cần giờ ra chơi, cậu ấy vẫn nắm tay tôi chạy băng băng đến lúc mệt là đủ.

Cậu ấy sẽ buông tay tôi nếu cậu ấy mệt, còn tôi, tôi vẫn sẽ luôn giữ chặt bàn tay ấy, ngay cả khi cậu ấy gỡ tay tôi ra để một mình bước về phía trước. Tôi yêu cậu ấy đơn giản vì cậu ấy là chàng trai duy nhất biết tôi thích được nắm tay chạy băng băng như thế, đặc biệt là lúc trời mưa. Nhưng rõ ràng cậu ấy chưa bao giờ nắm tay tôi lúc trời mưa cả. Có thể cậu ấy sợ mưa sẽ làm ướt áo cậu ấy, cũng có thể cậu ấy sợ mưa sẽ làm ướt mắt tôi. Sao cũng được miễn là tôi vẫn luôn đưa mắt tìm cậu ấy giữa sân trường trong giờ chào cờ, lúc lao động, lúc ra về và trên đường phố.

Mét tám, tóc uốn xù, đôi tai dong dỏng, áo phông, quần jean, giày thể thao và chiếc headphone lớn choàng cổ, tay lúc nào cũng đút túi quần, thỉnh thoảng lại đưa lên búng búng mấy sợi tóc mái trước trán. Là cậu ấy, chàng trai tôi yêu, Quân. Tôi không nhớ tôi bắt đầu yêu cậu ấy từ lúc nào. Tôi chỉ nhớ tôi gặp cậu ấy lần đầu ở bảng tin trường, lúc tôi đang loay hoay tìm mẩu tin đăng kí câu lạc bộ anh văn, vô tình tôi dẫm phải chân cậu ấy và bị cậu ấy mặt bơ không nhận lời xin lỗi. Kể từ lúc đó tôi luôn đưa mắt tìm cậu ấy mỗi khi có thể.

Vịn vào tớ nếu cậu thấy tổn thương - Hình 3

Vào cái hôm trời mưa to rất là to ấy, hôm mà hai đứa không có áo mưa, đứng trước hành lang đợi ngớt mưa mới về. Dãy hành lang trống trơn, có một chàng trai tay đút túi quần, dựa lưng vào lan can nghe nhạc phát ra từ headphone và một cô bé tóc rối, một mí, đôi giày lười liên tục nhún nhảy theo nhịp rơi của mưa và tay không ngừng giơ ra hứng mưa thích thú. Lúc ấy tớ bảo “Tớ thích mưa, tay tớ sẽ lạnh nếu cứ bước mãi dưới mưa mà không có ai nắm, cậu có thể nắm chặt tay tớ không?” Cậu vẫn nghe nhạc nhưng tay không còn đút vào túi quần. Cậu đưa tay về phía tớ “Nắm đi, sẽ lạnh đấy!”. Kể từ hôm đó cậu đã nắm tay tớ chạy dài trên các dãy hành lang, cho đến lúc cậu không còn đi được trên đôi chân của cậu nữa.

Ba năm, sau cái hôm trời mưa to thiệt là to ấy, cậu ngã bệnh. Cậu giành giật sự sống với thần chết. Đến mức cậu phải cắt bỏ chân phải để tiếp tục được sống. Một ngày mưa bay. Cậu khập khiễng nhảy lò cò lên cầu thang và bước chậm rãi trên hành lang hai đứa vẫn nắm tay chạy băng băng trong gió. Đôi tay cậu không còn chỗ để nắm tay tớ. Cậu nặng nhọc ghì thật mạnh vào chiếc nạng để có thể bước đi… thật chậm. Cậu ấy và tôi cứ đi như thế cho đến lúc cậu ấy mệt. Cậu sẽ đứng lại, cười một cái trong khi mắt tớ đang nhoè đi:

- Yêu tớ mệt lắm phải không? Đừng yêu nữa, cậu sẽ không phải khóc nhiều vì tớ!

Cậu ấy nói rồi lẳng lặng bỏ đi, chỉ còn tôi một mình đứng trên hành lang ấy. Tôi khóc. Khóc không phải vì không còn được cậu ấy nắm tay chạy băng băng qua dãy hành lang nữa. Khóc vì tôi không thể làm đôi chân cho cậu ấy, không thể nắm tay cậu ấy thật chặt mỗi lần cậu buông tôi ra. Hôm ấy mưa không còn trong veo nữa.

Một tuần trước ngày mà ai cũng biết ngày gì đấy, mưa hối hả và gió nghiêng nghiêng. Từ hành lang khối D tôi chạy qua hành lang lớp cậu ấy, nắm tay cậu ấy thật chặt, dìu cậu ấy đi giữa ánh mắt của bao con người. Hai đứa không thể chạy băng băng như cậu ấy từng làm trước đây. Cậu ấy nhấc bổng chiếc nạng và dựa hẳn vào tôi. Tôi nắm tay cậu ấy, cố giữ thăng bằng để hai đứa đi hết dãy hành lang dài mà không bị ngã. Cứ thế, chẳng nói câu nào, chỉ có tiếng ồn của các lớp học và mưa. Đến gần cuối hành lang cậu ấy mệt. Cậu ấy buông tay tôi ra và định bỏ đi nhưng tôi đã kịp ôm cậu ấy thật chặt từ phía sau lưng. Cậu ấy định nói gì đó nhưng tôi xen vào:

- Yêu cậu, tớ rất mệt, tớ cũng khóc nhiều nữa. Cậu sẽ bỏ rơi tớ bất cứ lúc nào cậu mệt. Cậu sẽ để tớ một mình khóc dưới mưa. Nhưng tớ không sợ. Từ bây giờ tớ sẽ không để cậu bỏ rơi nữa. Tớ sẽ là đôi chân của cậu. Chẳng cần chạy băng băng, chỉ cần đi bên cậu dù chậm rãi, từng bước thôi, tớ vẫn sẽ nắm tay cậu. Nếu cậu bỏ đi đâu đó thật xa, lần theo tiếng mưa, tớ sẽ tìm được cậu. Yêu cậu, tớ sẽ làm tất cả không chỉ hành lang, sân trường, đường phố tớ sẽ không để cậu bước đi một mình. Tin tớ đi!

Vịn vào tớ nếu cậu thấy tổn thương - Hình 4

Mưa vẫn hối hả và gió vẫn nghiêng nghiêng. Cậu ấy không quay lại, cũng không bỏ tay tôi ra. Lưng cậu ấy ấm áp, có chút gì rưng rưng. Một lúc cậu ấy nắm tay tôi và bảo:

- Cậu có mệt lắm không? Xin lỗi, tớ không thể nắm tay cậu chạy băng băng qua dãy hành lang này nữa. Mệt rồi, nghỉ đi. Tớ sẽ lại bỏ rơi cậu. Nước mắt cậu sẽ rơi và tay cậu sẽ lạnh. Sẽ chẳng có ai để cậu liếc nhìn mỗi khi chào cờ, lao động, tan trường và cả trên con đường về nhà nữa. Hãy quên tớ đi và yêu một ai đó có thể cho cậu dựa vai và ôm cậu thật chặt. Có thể nắm tay cậu chạy dài không chỉ hành lang mà hết cả con đường xa tít. Có thể nắm chặt tay và không buông cậu ra lúc người ấy mệt. Yêu tớ! Cậu có làm được thế không?

Cậu ấy kết thúc bằng một câu hỏi rồi buông tay tôi đi mà không kịp để tôi trả lời. Nhìn cậu ấy khập khiễng bước bằng một chân trên hành lang ấy, tôi chỉ biết lặng yên để cho nước mắt rơi hoà vào những giọt nước mưa vô tình tạt vào từ lan can.

Kể từ hôm đó, cậu ấy tránh mặt tôi. Không còn được đi cùng cậu ấy tôi mệt nhoài và mắt lúc nào cũng ướt nước. Tôi nhớ bàn tay rắn chắc và ấm áp của cậu lúc kéo tôi chạy băng băng qua dãy hành lang. Nhớ đôi chân kiêu hãnh từng chạy khắp nơi không biết mệt mỏi. Nhớ ánh mắt cậu ấy nhìn tôi ngờ nghệch và trong veo. Lúc cậu ấy cúi xuống định nói gì với tôi chân phải cậu ấy sẽ gõ gõ xuống đất như phụ hoạ. Giờ thì chẳng còn đôi chân nào nữa, vọng lại trong đầu tôi tiếng lộc cộc của đôi nạng gỗ mà cậu ấy đang cố vịn vào. Tôi tự hỏi mình đã đủ vững vàng để cậu ấy vịn vào, đã đủ can đảm để kéo cậu ấy vịn vào tôi chưa? Lau vội nước mắt tôi đi tìm cậu ấy nhưng cậu ấy đã biến mất mãi mãi. Giống như những giọt nước, chỉ cần chạm vào, nó sẽ vỡ tan.

Chiều mưa. Tang lễ cậu ấy vẫn diễn ra như dự kiến. Tôi thẫn thờ bước từng bước theo xe tang. Mưa mặn hay nước mắt tôi mặn? Tôi chỉ biết nhìn cậu ấy vùi trong đất đá.

“Vịn vào cầu thang nếu cậu vấp ngã. Vịn vào tớ nếu cậu thấy tổn thương.”

Mưa thưa dần, người đưa tiễn ra về hết, tôi đứng nhìn cậu ấy cười trong ảnh, tim đau thắt từng cơn. Thoáng, lạnh! Có ai đó nắm tay tôi thật chặt, ấm áp. Đó không phải là Quân.

***
Vịn vào tớ nếu cậu thấy tổn thương - Hình 5

Cậu ấy và tôi học chung cấp một, cấp hai và cả cấp ba nữa, nhưng tôi chỉ thực sự chú ý đến cậu ấy vào năm lớp chín. Lúc cậu ấy bị một cậu bạn cùng lớp kéo đi băng băng qua dãy hành lang dài. Sau này tôi mới biết đó là Quân, cậu ấy không may mắc phải căn bệnh ung thư tuỷ. Biết cậu ấy yêu Quân nhưng đôi mắt tôi vẫn không ngừng hướng về cậu ấy. Tôi sợ chỉ một phút tôi lơ là, cậu ấy sẽ tổn thương. Thực tế là tôi chẳng làm được gì cả ngoài đứng nhìn cuộc tình của họ. Tôi biết Quân yêu cậu ấy nhiều lắm nhưng Quân sợ Quân sẽ làm cậu ấy đau. Sau những lần bỏ đi, Quân vẫn luôn trốn sau chỗ hành lang ấy, nhìn cậu rồi lau vội giọt nước mắt.

Cái hôm tôi bắt gặp Quân buông tay sau cái ôm của cậu ấy. Tim tôi như thắt lại khi thấy cậu ấy khóc nấc lên còn ở góc kia Quân đau đớn đấm ngực để che đi tiếng khóc. Tôi muốn chạy đến nhưng không thể. Tôi không mạnh mẽ như cậu ấy để bảo vệ người mình yêu. Tôi cũng không tự tin tình cảm tôi dành cho cậu ấy bằng một nửa của Quân. Đôi chân và bàn tay này dù khoẻ mạnh đến mấy cũng không thể đủ ấm áp để nắm lấy tay cậu ấy chạy băng băng trên hành lang dài. Tôi biết. Nhưng tôi vẫn bước đến nắm tay cậu ấy lúc vai cậu ấy run run và cơ thể đã mệt nhoài dưới làn mưa bay bay. Có ai đó đã thúc giục tôi làm thế, tôi nghĩ có thể là Quân và tôi đã làm đúng. Tay cậu ấy lạnh ngắt và gương mặt tím tái. Cậu ấy không nhìn tôi chỉ nhìn Quân. Hạnh phúc.

Thành phố mưa vẫn bay, có một chàng trai tóc uốn xù và một cô gái tóc rối nắm tay nhau, chạy băng băng qua những con phố. Bình yên. Ấm áp.

Theo blogradio.vn

Quá khứ của tôi

Mười bảy tuổi, tôi đâu biết thế nào là yêu và được yêu.

Chỉ biết những khao khát, những tình cảm đầu tiên đang dậy lên trong trái tim mới lớn ngây ngô thôi thúc lí trí non nớt làm tôi khờ dại.

Chỉ biết tôi dành mãi thương yêu cho một người dù biết sẽ chẳng bao giờ thuộc về mình.

Tôi thương người nhiều lắm, cậu bạn thân năm nào...

Tình yêu học trò chóng vánh, mong manh nhưng sâu đậm lắm những ân tình người dành cho tôi. Người đã quên đi, hẳn rồi, nhưng còn tôi cứ mãi nhốt mình vào bao nhiêu yêu thương, ngốc nghếch, tự cho mình một ảo tưởng rằng tôi nợ người và tôi cần phải ở bên cạnh người mọi lúc người cần... Cứ thế chẳng có gì ngoài những đau thương.

Ngày xưa ấy...

Tôi và người là hai đường thẳng cắt nhau và một góc lớn trong cuộc đời tôi đã lỡ trót mang hình ảnh của người. Đẹp lắm những kí ức tôi cùng người.

Người là cả góc trời tuổi thơ của tôi. Những giận hờn vu vơ, những tiếng cười trong trẻo, những lần rong ruổi đi chơi trên cánh đồng lúa xanh ngát, chèo xuồng trên dòng sông nho nhỏ, tôi làm sao quên được! Tất cả với tôi thật sự quá quý báu, quá đẹp!

Quá khứ của tôi - Hình 1

Đã có lúc tưởng chừng như cuộc sống của chúng tôi chỉ có nhau, bao nhiêu vui buồn, hạnh phúc, đau khổ, lúc nào tôi và người cũng có nhau. Dù đó là cay đắng hay ngọt bùi tôi vẫn trân trọng, vẫn giữ mãi trong lòng . Đơn giản vì thương người, tôi yêu mọi thứ thuộc về người. Nhưng...dành cả tấm lòng cho người, tôi nào hay sẽ có ngày vỡ tan. Tôi và người như hai đường thẳng cắt nhau rồi mỗi lúc lại thêm xa nhau, tình cảm cứ mờ nhạt dần dần mặc cho tôi bao lần ngây ngô níu kéo.

Chúng tôi xa nhau vì khoảng cách, tôi và người chia xa như một lẽ tự nhiên của tạo hóa. Người ta nói tình yêu học trò chẳng thể được lâu bền vì tình yêu không đủ lớn và cũng vì không đủ sức để giữ lấy nhau. Tôi và người đúng thật không đủ sức để giữ lấy nhau nhưng đã sắp hai năm rồi, từ ngày xa nhau, có bao giờ tôi thôi không nghĩ về người đâu, có khi nào tôi không mong nhớ người đâu. Còn người, vẫn vui, vẫn rất hạnh phúc trên con đường người đã chọn, tôi mừng cho người nhưng cũng đâu tránh được đau thương cho chính mình-kẻ sau lưng. Cuối cùng, tất cả tình cảm, kỉ niệm ngày xưa ấy, những hồi ức tôi ôm trọn vào lòng mình bấy lâu hóa ra tất cả chỉ là tôi đơn phương.

Đơn phương. Ừ. Tôi cũng đành chấp nhận và con tim cũng bao dung luôn cho cái lí lẽ ngốc nghếch của nó. Đã từ lâu lắm rồi, tôi và người có là gì của nhau đâu, tôi có hiểu người và người cũng có biết gì về cuộc sống của tôi nữa đâu, vậy mà...Bao lần tôi đã quên mất mình là ai, cố chấp níu kéo và rồi nhận về những thương đau không hơn, không kém.

Đã bao nhiêu lần con tim cố chấp nếm trải đau thương, tôi không còn nhớ được nữa...

Đêm nay, Giáng sinh. Tôi lại hẹn người, cùng những người bạn ngày xưa, hai người bạn thân nhất của chúng tôi...à, không, chắc chỉ riêng tôi thôi, bởi thế giới của người rộng lớn quá.

Sẽ được gì, chính tôi cũng thực sự không biết.

Nhớ mùa Giáng sinh năm nào, tôi cùng người ngập tràn trong niềm vui ngây ngô bé nhỏ, giản đơn chỉ vì có nhau. Cái cảm giác ấy hạnh phúc biết nhường nào, nó đơn giản lắm, chỉ là bước sánh vai nhau qua những con đường, chen chúc giữa dòng người tấp nập, hối hả để cùng cười, cùng nói. Vậy thôi...mà tôi nhớ hoài.

Tôi tìm gặp người hôm nay, chỉ mọng nhặt được đâu đó một mảnh kí ức năm nào dù biết đã từ lâu vỡ tan. Nhưng...Vẫn con đường này, vẫn đèn hoa, vẫn chuông nhà thờ ngân vang, vẫn dòng người đông đúc trong không gian se se lạnh và vẫn đây bốn đứa bạn thân năm nào. Tất cả dường như chẳng có gì đổi thay, đúng vậy, vẫn không thay đổi, với người khác là vậy, nhưng với tôi, tất cả của hôm nay đã thay đổi nhiều, nhiều lắm...Người trước mặt tôi đó, vẫn khuôn mặt, nụ cười ngày nào nhưng hôm nay sánh bước cùng người, nói cười vui vẻ với người có phải là tôi nữa đâu...

Là nhỏ bạn thân tôi, người mà tôi đã tin tưởng rất mực.

Là vô tình, là vô tư, tôi không thể biết được nhỏ, chỉ biết một cảm giác hụt hẫng, một cái đau nhói. Bao nhiêu tình cảm tôi đối với người, tất cả những lần tôi vui buồn lặng thầm vì người, tôi đều tâm sự cùng nhỏ, tôi xem nhỏ là bạn thân, là cô bạn gái thân duy nhất, hẳn nhỏ phải hiểu tình cảm tôi dành cho người, nhưng mọi chuyện lại thành ra thế này...Tôi đã làm gì sai? Tôi đáng bị đối xử như thế lắm sao?

Đi sau họ, tôi như cái bóng lẻ loi, như một kẻ vô hình. Đau lắm, vì những đổi thay của cuộc đời.

Nhỏ xinh hơn tôi, biết nói chuyện hơn tôi, xứng đôi với người hơn tôi nhưng liệu nhỏ có thương người được hơn tôi? Dẫu biết là sẽ đau, nhưng đây đã là lần thứ mấy thử níu kéo rồi nếm đau thương, tôi không còn nhớ được nữa. Nhưng hôm nay, tôi đau hơn, hơn những lần trước người lạnh lùng vì chính cô bạn thân thôi làm tôi tỉnh ra: Có lẽ vì tôi không bằng ai nên người và tôi cứ thế xa cách dần bao ngày qua...Người tôi thương, cô bạn thân-người rất rất hiểu tình cảm của tôi giờ đang cùng nhau sánh bước. Tôi biết làm sao? Cả thế giới như quay lưng với một kẻ đơn phương ngốc nghếch và tiếng vỡ tan của một mảnh niềm tin làm tôi chợt giá lạnh. Sao cô đơn quá...

Yêu người, yêu một trái tim biết sẽ mãi mãi không thuộc về mình suốt gần ba năm trời, tôi chỉ là một kẻ đi sau chứng kiến niềm vui của người. Mặc cho người bao lần đối xử lạnh lùng, hờ hững, mặc cho bao đêm nước mắt rơi âm thầm trong nỗi cô đơn, tủi thân một mình, kẻ đơn phương này vẫn chọn cách yêu thương vô vọng. Cứ ngỡ đau vì người, tôi còn nơi nương tựa, còn người nghe tôi nói, hiểu những khát khao yêu thương của tôi, vậy mà...Tôi chợt mỉm cười chua chát, nhìn họ giữa dòng người.

Đêm nay, trên con đường đèn hoa lấp lánh, nhạc rộn ràng, người xe ngược xuôi của đêm Giáng sinh se se lạnh, hẳn người vui lắm...vì đã có nhỏ. Họ nói chuyện vui đến nỗi có người tưởng họ là một đôi. Trái tim đơn phương khờ dại của tôi lại thêm một vết thương sâu hoắm khi nhỏ vô tư nói lên điều ấy. Đau, đau lắm!

Tôi chẳng thể làm được như kiểu tình yêu cao cả, nhìn người mình yêu bên người khác mà hạnh phúc trong lòng. Người vui, người hạnh phúc...bên người khác, mặc sau lưng tôi bước đi đau đớn, nát tan nước mắt nhòa đi, làm sau để vui, làm sao để thấy mình hạnh phúc đây? Chỉ là kẻ ích kỉ, tôi ghen ghét, đố kỵ nhỏ lắm, sao người ta lại bất công với tôi đến thế, tôi đã làm gì sai, tôi hận người vô tình, hận nhỏ vô tâm...Nhưng phải làm sao, khi mà tôi đã trót yêu thương nhều quá. Tôi biết rằng, thà người như vậy, cứ để tôi đau đớn, ghen ghét, làm một kẻ xấu xa một mình còn hơn là nhìn người tôi thương buồn, cô đơn một mình. Cuối cùng thì chỉ khi người hạnh phúc, tôi mới được an lòng.

Đêm nay, người chọn sánh bước bên nhỏ, để mặc tôi lẻ loi sau lưng, cũng chính là một lần nữa trái tim tôi đau khóc, một lần nữa tôi hận người vô tình và hận chính mình vô dụng quá, không đáng để người để tâm. Tôi đã từng vì người rất nhiều và người cũng hiều, vậy mà...

Còn làm được gì nữa ngoài đành chấp nhận làm kẻ đơn phương đầy đố kỵ đeo lớp nạ hồn nhiên, vui tươi. Nhắm mắt lại để ngăn cho những giọt nước mắt vô nghĩa rơi xuống, tôi bước những bước chân đau đớn. Trái tim càng đau, lí trí lại càng khiến tôi như một con ngốc, nói cười oang với đứa bạn bên cạnh. Đâu ai hay, từng lời nói của tôi đang nghẹn ngào như chính con tim thổn thức trong tôi.

Cùng người đi qua biết bao tháng ngày vui vẻ, tôi đâu hay hôm nay lại phải đau vì người vô tâm quá. Có ai đó nói rằng "Không ai vô tâm cả, chỉ là người ta không để tâm đến mình thôi". Ừ, người tôi thương có vô tâm đâu, người vẫn quan tâm đến nhỏ đấy thôi, chỉ có tôi là kẻ không đáng để người quan tâm thôi.

Học giỏi hơn nhỏ, chu đáo hơn nhỏ, quan tâm, thương người hơn nhỏ, và đã vì người mà hi sinh nhiều thứ khi mà nhỏ chưa từng, những thứ đó, không đủ để người để tâm đến tôi. Biết rằng tình yêu đâu thể đong đếm bằng những thứ tôi đã dành cho người khi mà trái tim người không hướng về tôi, nhưng tình đơn phương cố chấp lắm.

Nhớ ngày nào tôi và người vui vẻ biết mấy, vô tư biết mấy, cùng nhau làm biết bao nhiêu là việc, chia sẻ cho nhau biết bao cay đắng vui buồn, vậy mà giờ đây...đã có người thay thế tôi rồi. Quá khứ hạnh phúc một thời cứ mãi dằn vặt,để bao đêm tôi khóc tiếc nuối, xót xa, để bao lần níu kéo và rồi nhận lấy đau thương. Cứ mãi một vòng quay hi vọng, mong chờ để rồi trở về khóc âm thầm, ngốc nghếch đến nỗi tôi căm ghét quá trái tim khờ dại.

Có mong gì đâu được người nhớ đến những lúc buồn, được cùng người vô tư đi khắp chốn như ngày nào, nhưng tất cả giờ với tôi chỉ là sự phũ phàng của mối tình đơn phương đầu đời. Đã từng trong những ngày xưa, chúng tôi đã từng rất vui, đã từng rất hạnh phúc, nhưng giờ tất cả đã thành kỉ niệm và chỉ là những kỉ niêm đẹp của mỗi riêng tôi. Biết làm sao được, đành ôm đau thương thêm một lần nữa...

Chợt một mảnh kí ức làm nhói đau..

"Sao việc gì tôi cũng vì cậu, có bao giờ tôi cãi lại cậu đâu sao lúc cậu cũng không coi tôi được bằng bạn đó vậy"

Ngày đó, tôi mười bốn tuổi, cũng là tôi với người, cũng là vì nhỏ, người chỉ cười xòa bỏ đi. Hơn ba năm trôi qua, sau tất cả nhưng vui buồn, gắn bó cùng nhau, một thời gian dài lắm, tôi tưởng mình đã trở nên quan trọng hơn với người, hơn nhỏ nhưng rồi khi rời xa nhau, rồi trở về như hôm nay, tôi lại lẻ loi, đơn độc với câu hỏi năm xưa. Mãi mãi chẳng có được câu trả lời.

Ngây ngô, nghốc nghếch khờ dại, mê muội trong chính những tình cảm sâu đậm của mình, tôi như một kẻ giữa đại dương mênh mông giá lạnh, chẳng biết tìm yêu thương nơi đâu để mà bám víu lấy.

Hôm nay tôi lại đau, khóc âm thầm trong đêm tối giá lạnh, khờ dại, gặm nhấm nỗi cô đơn trong tuyệt vọng. Đã quen rồi, nhưng biết đâu ngày mai tôi lại mong chờ như một kẻ dở hơi, mê muội, như bao lần khác tôi đã từng. Đơn phương, chỉ để rồi lại trở về với biết bao đau thương. Người ơi, trái tim tôi đã đầy lắm rồi những vết sẹo rồi.

"Những thứ đã không phải của mình thì sẽ mãi mãi không thuộc về mình", tôi biết, biết từ ngày tôi biết thương người. Tôi hiểu rằng, có nhiều lắm "nhỏ" để người không chọn tôi và tôi cũng chẳng thể biết liệu mai đây ai có thể làm tôi thôi không còn vì người nữa.

Quá khứ tôi và người đã từ lâu không còn nữa, có chăng chỉ còn mình tôi ngây ngô níu lấy. Người đã đi xa đến thế giới rộng lớn với biết bao "nhỏ" thương người rồi, còn tôi, tình cảm dành cho người, tôi sẽ không lãng quên nhưng sẽ phải chôn chặt bởi...chắc sẽ chẳng bao giờ tôi còn được đặt chân vào thế giới của người nữa. Biết sẽ là vậy...

Nhưng đến bao giờ tôi hết hi vọng và tự làm đau mình nữa đây?

"Người tôi thương ơi, quá khứ chúng ta xa rồi

Vì tôi, vì người... hay vì ai?

Tôi mang nỗi nhớ âm thầm, nỗi đau mãi mãi

Có bao giờ người về thấy tình tôi trao?"

Theo truyenngan.com.vn

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Ngày mẹ chồng nhập viện, em dâu vẫn bận rộn đi du lịch nhưng chỉ một câu nói của cậu con trai 16 tuổi, em ấy liền tỉnh ngộNgày mẹ chồng nhập viện, em dâu vẫn bận rộn đi du lịch nhưng chỉ một câu nói của cậu con trai 16 tuổi, em ấy liền tỉnh ngộ
09:51:07 23/01/2025
Bố bàn chuyện thừa kế, tôi từ chối nhận tài sản, chỉ van xin bố đừng làm trái lời thề với mẹ trước lúc bà mấtBố bàn chuyện thừa kế, tôi từ chối nhận tài sản, chỉ van xin bố đừng làm trái lời thề với mẹ trước lúc bà mất
09:27:42 22/01/2025
Giáp Tết, giúp việc đưa một loạt 'yêu sách', tôi xử lý chỉ bằng 2 câu nóiGiáp Tết, giúp việc đưa một loạt 'yêu sách', tôi xử lý chỉ bằng 2 câu nói
08:37:56 22/01/2025
Đưa mẹ chồng 10 triệu mua sắm Tết, chồng chê ít còn tỏ thái độ mỉa mai, tôi bình thản hỏi một câu mà anh cứng họngĐưa mẹ chồng 10 triệu mua sắm Tết, chồng chê ít còn tỏ thái độ mỉa mai, tôi bình thản hỏi một câu mà anh cứng họng
10:08:12 23/01/2025
Chồng đưa vợ 20 triệu thưởng Tết nhưng tin nhắn trong điện thoại lại tố cáo sự thật nghiệt ngã khácChồng đưa vợ 20 triệu thưởng Tết nhưng tin nhắn trong điện thoại lại tố cáo sự thật nghiệt ngã khác
08:32:48 22/01/2025
Mẹ tôi trao thưởng 1 tỷ nếu em dâu chịu sinh con, ngờ đâu một tờ xét nghiệm khiến cả nhà suy sụpMẹ tôi trao thưởng 1 tỷ nếu em dâu chịu sinh con, ngờ đâu một tờ xét nghiệm khiến cả nhà suy sụp
09:56:53 23/01/2025
Đi ăn Tất niên nhà bạn gái, tôi không ngờ gặp lại người yêu cũ, càng rối bời với câu tuyên bố lạnh lùng của cô ấyĐi ăn Tất niên nhà bạn gái, tôi không ngờ gặp lại người yêu cũ, càng rối bời với câu tuyên bố lạnh lùng của cô ấy
10:12:06 23/01/2025
Khen chị chồng một câu trước mặt cả nhà chồng chị ấy, tài khoản tôi liền có 500 triệuKhen chị chồng một câu trước mặt cả nhà chồng chị ấy, tài khoản tôi liền có 500 triệu
08:51:59 22/01/2025

Tin đang nóng

Nghẹn lòng hình ảnh con gái nam shipper đứng trước di ảnh thắp hương cho ba: "Con nhớ ba nhiều lắm"Nghẹn lòng hình ảnh con gái nam shipper đứng trước di ảnh thắp hương cho ba: "Con nhớ ba nhiều lắm"
16:27:01 23/01/2025
Việt Nam vào top 5 cường quốc sắc đẹp châu ÁViệt Nam vào top 5 cường quốc sắc đẹp châu Á
14:23:56 23/01/2025
Mỹ nhân Việt đẹp đến mức như hoàng hậu từ lịch sử bước ra, chỉ 1 cái liếc mắt mà khiến 2 triệu người điêu đứngMỹ nhân Việt đẹp đến mức như hoàng hậu từ lịch sử bước ra, chỉ 1 cái liếc mắt mà khiến 2 triệu người điêu đứng
15:23:00 23/01/2025
Cháu trai "bắt quả tang" ông nội U70 lén làm 1 việc khi không có ai, tiết lộ sau đó khiến tất cả oà khócCháu trai "bắt quả tang" ông nội U70 lén làm 1 việc khi không có ai, tiết lộ sau đó khiến tất cả oà khóc
18:35:47 23/01/2025
Nữ khách hàng trong vụ "shipper bị đánh tử vong" kể cụ thể sự việc, bày tỏ rất hối hậnNữ khách hàng trong vụ "shipper bị đánh tử vong" kể cụ thể sự việc, bày tỏ rất hối hận
19:09:03 23/01/2025
Chấn động hành trình đi bộ hơn 650km về quê ăn Tết của người đàn ông 32 tuổi: Lý do phía sau gây ngỡ ngàng!Chấn động hành trình đi bộ hơn 650km về quê ăn Tết của người đàn ông 32 tuổi: Lý do phía sau gây ngỡ ngàng!
16:53:22 23/01/2025
Sao Việt 23/1: NSND Việt Anh tình tứ đi tiệc cùng bạn gái 9XSao Việt 23/1: NSND Việt Anh tình tứ đi tiệc cùng bạn gái 9X
14:20:04 23/01/2025
Việt Hương thưởng lớn Tết cho 300 nhân viên, sở hữu cơ ngơi đáng ngưỡng mộViệt Hương thưởng lớn Tết cho 300 nhân viên, sở hữu cơ ngơi đáng ngưỡng mộ
16:06:40 23/01/2025

Tin mới nhất

Mẹ chồng vừa thấy mâm cúng ông Táo tôi bày ra liền chê trách rồi đòi "đổ cho mèo ăn"

Mẹ chồng vừa thấy mâm cúng ông Táo tôi bày ra liền chê trách rồi đòi "đổ cho mèo ăn"

10:04:22 23/01/2025
Khi sống cùng người không phải là ruột thịt, dù tôi muốn làm một cái cây yên lặng thì kết cục vẫn cứ bị tổn thương... 1 năm trước khi nhà chồng mang trầu cau đến hỏi cưới tôi.
Em chồng đến ở nhờ cả năm trời không góp nổi 1 đồng sinh hoạt phí nhưng lúc nào cũng tỏ thái độ hách dịch, hỗn láo với chị dâu

Em chồng đến ở nhờ cả năm trời không góp nổi 1 đồng sinh hoạt phí nhưng lúc nào cũng tỏ thái độ hách dịch, hỗn láo với chị dâu

10:00:14 23/01/2025
Chuyện hôn nhân đúng là may mắn, là phúc phần mà không phải ai cũng được hưởng. Tôi vừa mới gia nhập đội quân lấy chồng chưa nổi 1 năm đã bỏ chồng.
Ám ảnh nỗi cô đơn tột cùng khi ở lại TP.HCM ăn Tết một mình

Ám ảnh nỗi cô đơn tột cùng khi ở lại TP.HCM ăn Tết một mình

09:42:51 23/01/2025
Tết Nguyên đán 2024 có lẽ sẽ mãi ám ảnh tôi bởi cảm giác cô đơn tột cùng, cái giá phải trả cho quyết định sai lầm: Không về quê mà ở lại TP.HCM ăn Tết một mình.
Họp gia đình cuối năm, con dâu suýt ngất khi bị bố chồng dọa từ mặt

Họp gia đình cuối năm, con dâu suýt ngất khi bị bố chồng dọa từ mặt

09:39:04 23/01/2025
Lời phê bình của bố chồng trong buổi họp họ khiến con dâu đau khổ chỉ muốn rời khỏi nhà chồng. Sau đám cưới, tôi ở nhà chồng đến nay cũng đã được gần 7 năm.
Làm lễ cúng ông Công ông Táo, tôi bị mẹ chồng đuổi khỏi nhà vì một chuyện khó tin

Làm lễ cúng ông Công ông Táo, tôi bị mẹ chồng đuổi khỏi nhà vì một chuyện khó tin

09:31:10 23/01/2025
Mặc cho tôi cố giải thích đó là chuyện ngoài ý muốn, mẹ chồng vẫn cho là tôi cố tình làm thế để trù ẻo bà. Còn một tuần nữa là Tết nhưng tôi lại đang rơi vào hoàn cảnh bị mẹ chồng đuổi khỏi nhà vì một sơ suất nhỏ.
Con dâu uất nghẹn trước yêu cầu vô lý trước Tết của mẹ chồng

Con dâu uất nghẹn trước yêu cầu vô lý trước Tết của mẹ chồng

09:25:44 23/01/2025
Thấy thái độ bàng quan của mẹ chồng mặc con dâu vất vả kiếm tiền, con trai thất nghiệp khiến tôi uất ức, chỉ muốn buông bỏ tất cả.
Vợ mua tour du lịch nước ngoài xuyên Tết, ép tôi không về quê với bố mẹ

Vợ mua tour du lịch nước ngoài xuyên Tết, ép tôi không về quê với bố mẹ

09:22:41 23/01/2025
Vợ nói đã trả tiền mua tour du lịch nước ngoài cho gia đình nhỏ, ép tôi từ bỏ kế hoạch ăn Tết với bố mẹ; tôi nói vợ con cứ đi, mình tôi về quê, vợ cũng không chịu.
Lấy cớ trời rét dịp Tết Nguyên đán, vợ tôi không chịu về quê chồng

Lấy cớ trời rét dịp Tết Nguyên đán, vợ tôi không chịu về quê chồng

09:19:30 23/01/2025
Vợ từ chối về quê chồng với lý do Tết này trời rét, cô ấy không chịu nổi cái rét nhói buốt của miền Bắc, nhưng tôi hiểu thật ra cô ấy sợ lễ nghi, phong tục quê tôi.
Nửa đêm con sốt, tôi lay chồng dậy nhờ pha thuốc, nào ngờ lại sốc nặng trước hành động của anh

Nửa đêm con sốt, tôi lay chồng dậy nhờ pha thuốc, nào ngờ lại sốc nặng trước hành động của anh

09:22:41 22/01/2025
Tôi đã tin tưởng và làm theo yêu cầu nghỉ việc của chồng. Rồi bây giờ, tôi mới sáng mắt ra. Tôi sinh đôi 2 bé nên việc mang thai và chăm con cũng vất vả gấp đôi những người phụ nữ khác.
Lo cháy nhà khi hàng xóm đốt vàng mã cúng ông Công ông Táo

Lo cháy nhà khi hàng xóm đốt vàng mã cúng ông Công ông Táo

09:19:45 22/01/2025
Nhìn hàng xóm đốt vàng mã cháy đùng đùng ngay gần sạp hàng, thậm chí sát trụ điện, tôi nơm nớp lo sợ, vì Hà Nội gần đây có nhiều vụ hỏa hoạn chết người thương tâm.
Chồng nhận lương thưởng Tết cao, tôi chưa kịp mừng thì tái mặt khi thấy phần quà anh chuẩn bị cho nhà vợ cũ

Chồng nhận lương thưởng Tết cao, tôi chưa kịp mừng thì tái mặt khi thấy phần quà anh chuẩn bị cho nhà vợ cũ

09:16:48 22/01/2025
Nghe chồng thông báo được nhận 2 tháng lương và thưởng Tết cao, tôi phấn khởi mừng thầm trong bụng. Ai dè...Chồng tôi từng có một đời vợ.
Chồng uống say rồi cãi cọ ầm ĩ với bố thế nhưng mẹ chồng lại muốn tôi sang cúi đầu xin lỗi hộ con trai bà

Chồng uống say rồi cãi cọ ầm ĩ với bố thế nhưng mẹ chồng lại muốn tôi sang cúi đầu xin lỗi hộ con trai bà

09:03:42 22/01/2025
Vì sao người không liên quan và không hề hay biết chuyện gì đã xảy ra lại phải gánh chịu trách nhiệm cho hành động của người khác?

Có thể bạn quan tâm

Xả nước thải ra môi trường vượt quy chuẩn, phạt 4 nhà hàng 525 triệu đồng

Xả nước thải ra môi trường vượt quy chuẩn, phạt 4 nhà hàng 525 triệu đồng

Tin nổi bật

20:21:01 23/01/2025
Ngày 23/1, Công an tỉnh Kiên Giang đã tống đạt các quyết định xử phạt đối với 4 cơ sở kinh doanh dịch vụ nhà hàng về hành vi xả nước thải vượt quy chuẩn kỹ thuật về chất thải .
Mbappe vượt Thierry Henry ở Cúp C1, ghi tên vào lịch sử Real Madrid

Mbappe vượt Thierry Henry ở Cúp C1, ghi tên vào lịch sử Real Madrid

Sao thể thao

20:20:19 23/01/2025
Kylian Mbappe vượt qua Thierry Henry về số bàn thắng ở Cúp C1 ở trận Real Madrid 5-1 Salzburg, ghi tên vào lịch sử đội bóng áo trắng với kỷ lục chỉ Benzema làm được trước đó.
Hệ thống y tế tại Mỹ 'căng mình' đối phó nguy cơ dịch chồng dịch

Hệ thống y tế tại Mỹ 'căng mình' đối phó nguy cơ dịch chồng dịch

Thế giới

20:12:34 23/01/2025
Số liệu trước đó của Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch bệnh Mỹ (CDC) cho thấy 91 ca nhiễm norovirus được báo cáo trong tuần đầu tháng 12, tăng cao hơn so với con số 69 ca trong tuần cuối tháng 11/2024.
Dân mạng gợi ý tour dọn nhà đón Tết dành cho khách Tây, không ngờ được đón nhận đến vậy

Dân mạng gợi ý tour dọn nhà đón Tết dành cho khách Tây, không ngờ được đón nhận đến vậy

Netizen

19:05:21 23/01/2025
Theo đó, trong video, một vị khách Tây đang xuống bếp chuẩn bị đồ ăn. Theo quan sát, có thể thấy món ăn mà cô đang làm là giò, cũng là món ăn quen thuộc vào dịp Tết ở Việt Nam.
Sao nam Việt lộ hint kết hôn với tình trẻ kém hơn 30 tuổi?

Sao nam Việt lộ hint kết hôn với tình trẻ kém hơn 30 tuổi?

Sao việt

18:21:05 23/01/2025
Mới đây, Chân Chân đã chia sẻ khoảnh khắc đi tham gia tiệc cuối năm cùng bạn trai. Cô còn công khai hình ảnh tình tứ NS Việt Anh ôm eo mình.
Lập chuỗi công ty tư vấn, bán thuốc "vô tác dụng", thu lợi bất chính tới 30 tỷ/tháng

Lập chuỗi công ty tư vấn, bán thuốc "vô tác dụng", thu lợi bất chính tới 30 tỷ/tháng

Pháp luật

18:12:27 23/01/2025
Đối tượng chủ mưu, cầm đầu là Trần Thị Thu Phương, SN 1996; trú tại phòng 2609, Tòa nhà Gold Tower, số 275 Nguyễn Trãi, phường Thanh Xuân Trung, quận Thanh Xuân, TP Hà Nội.
Tử vi 12 con giáp hôm nay 24/1: Dần tiến triển rất tốt, Mùi may mắn tài lộc

Tử vi 12 con giáp hôm nay 24/1: Dần tiến triển rất tốt, Mùi may mắn tài lộc

Trắc nghiệm

17:19:26 23/01/2025
Tham khảo tử vi 12 con giáp hôm nay 24/1/2025 các tuổi: Tý, Sửu, Dần, Mão, Thìn, Tỵ, Ngọ, Mùi, Thân, Dậu, Tuất và Hợi về vận trình sự nghiệp, tình yêu, tài lộc, sức khỏe
Mèo đi lạc vượt hơn 1.200km tìm đường về đoàn tụ với chủ

Mèo đi lạc vượt hơn 1.200km tìm đường về đoàn tụ với chủ

Lạ vui

16:53:55 23/01/2025
Câu chuyện xảy ra vào đầu tháng 6/2024 nhưng vẫn được nhiều người nhắc lại. Theo đó, Benny và Susanne Anguiano sống tại Salinas, California, Mỹ mang theo chú mèo cưng Rayne Beau đi cắm trại ở công viên quốc gia Yellowstone.
Thanh Sơn - Trần Ngọc Vàng: Đối đầu trên phim, thân thiết ngoài đời

Thanh Sơn - Trần Ngọc Vàng: Đối đầu trên phim, thân thiết ngoài đời

Hậu trường phim

16:12:05 23/01/2025
Ở hậu trường phim Yêu nhầm bạn thân , Thanh Sơn và Trần Ngọc Vàng bị trêu chọc là cặp phim giả tình thật vì đi đâu cũng có nhau.
Trồng 3 loại cây này trong phòng khách giúp gia chủ 'giữ tiền', vận may 'gõ cửa' cả năm

Trồng 3 loại cây này trong phòng khách giúp gia chủ 'giữ tiền', vận may 'gõ cửa' cả năm

Sáng tạo

15:46:31 23/01/2025
Không chỉ là vật trang trí, cây cảnh còn mang ý nghĩa phong thủy sâu sắc, ảnh hưởng đến vận may và tài lộc của gia chủ.
Mỹ nhân Trung Quốc "xé nguyên tác bước ra" nhưng bị hất cẳng khỏi phim hot gây phẫn nộ: Khán giả đòi dẹp luôn mùa 3

Mỹ nhân Trung Quốc "xé nguyên tác bước ra" nhưng bị hất cẳng khỏi phim hot gây phẫn nộ: Khán giả đòi dẹp luôn mùa 3

Phim châu á

15:28:03 23/01/2025
Diễn xuất của Vương Ảnh Lộ trong vai Phùng Bảo Bảo là điều mà ngay cả các fan nguyên tác khó tính nhất cũng phải gật gù khen ngợi.