Viết cho tan nỗi nhớ
Bạn bè bảo là quên đi, quên cái người ấy đi, nhưng làm sao mà quên được dù họ chỉ là người dưng. Trước khi là người thương, họ là người dưng, và sau khi là người thương họ cũng chỉ là người dưng.
Mấy hôm nay lại nhớ về một người, cái số điện thoại không bao giờ lưu nhưng chưa bao giờ thoát khỏi đầu mình kể từ khi nó chui vào. Có những khi muốn nhìn, muốn gặp, nhưng rồi lại chẳng dám. Vì cớ gì ư? Vì kiêu ngạo của một cô gái hay vì….
Cái sự nhớ, dường như là bất tận, ngay cả trong giấc ngủ, nó xuất hiện ngay cả khi vô tình có ai đó nhắc đến cái tên trùng với tên của người khác, hay chỉ một chi tiết nào đó có liên quan thôi là lại nhớ. Nhiều khi, cũng không hiểu vì sao lại nhớ đến vậy. Mặc dù đúng là mình đã bị” tình phụ”, đúng là lòng tự trọng bị đánh cho tả tơi, nhưng rồi … khi cơn giận dữ qua đi, lòng lắng lại và lại nhớ. Phải chăng là vì cái nỗi khắc khoải chờ mong chừng ấy tháng đã khiến ta không thể nào quên một người – một người đã là người dưng.
Có nhiều khi cũng muốn tự minh oan cho những hiểu lầm của người ta đối với mình, nhưng rồi lại thấy chẳng cần thiết nữa. Đơn giản là họ không thương mình thì mọi cố gắng của mình cũng chỉ là vô ích. Nhưng để học chấp nhận cũng là cả một vấn đề, chấp nhận rằng người đó bỗng không thương mình, chấp nhận rằng người đó không phải như mình vẫn từng biết. Thật là khó khăn! Có lẽ vì thế mà vẫn không thể quên chăng? Có đôi khi sự tức giận khiến cho mình mất bình tĩnh, muốn trở lại và khuấy động cuộc sống của người đã là người dưng, nhưng rồi, mình lại tự nhủ: “Thôi, đừng làm vậy. Khi nào nhớ thì viết ra, đừng khuấy động để rồi lòng tự trọng lại bị đập tả tơi lần nữa”. Uh, nhớ thì vào đây và viết vài dòng vậy. Viết cho đến khi nào nỗi nhớ tan biến đi.
Theo Phương Quỳnh
Video đang HOT
Khi yêu em...
Khi tôi yêu em, tôi phát hiện ra rằng, tôi là một nhà từ thiện vĩ đại (Ảnh minh họa)
Tôi sẽ ngừng yêu em khi tôi không còn gì để khám phá nữa.... Nhưng trớ trêu thay, đó dường như là điều bất tận.
Khi tôi yêu em, tôi mới biết rằng tôi đến đúng giờ có nghĩa là đến sớm hơn khoảng 15 phút.
Khi tôi yêu em tôi mới biết rằng, em đến muộn 2 tiếng cũng được coi là đúng giờ.
Khi tôi yêu em tôi phát hiện ra rằng, quần áo của tôi, giày dép của tôi, đầu tóc của tôi... nói chung là bộ dạng của tôi phải vừa ý em thì mới được coi là đẹp.
Khi tôi yêu em, tôi phát hiện ra rằng, món ăn ngon chỉ có ở quán quen của em mà thôi (và em thì có rất nhiều quán quen).
Khi tôi yêu em, tôi phát hiện ra rằng, tôi là một nhà từ thiện vĩ đại, trong tôi luôn sẵn sàng một tinh thần hào phóng đáng kinh ngạc.
Khi tôi yêu em, tôi mới nhận thức sâu sắc rằng tôi cần phải quan tâm đến môi trường hơn .Cụ thể là tôi cần phải quẳng chiếc xe máy ồn ào cũ kỹ của tôi đi và thay vào đó là chiếc xe mới chạy êm hơn và có lượng khí thải ít hơn.
Khi yêu em tôi mới phát hiện ra một quy tắc khó hiểu: người không có lỗi sẽ phải xin lỗi người có lỗi hàng trăm lần và phải chịu án kỷ luật thì mới mong được tha thứ.
Những khám phá của tôi về em dường như là bất tận (Ảnh minh họa)
Khi yêu em tôi phát hiện ra rằng, quyền giận dỗi là quyền thiêng liêng của hầu hết mọi phụ nữ, sự vi phạm dưới mọi hình thức sẽ bị trừng trị thích đáng.
Khi yêu em tôi phát hiện ra rằng, tất cả các ngày lễ tết trong năm đều liên quan ảnh hưởng đến em (hình như là kể cả ngày thương binh liệt sĩ nữa thì phải).
Khi yêu em tôi phát hiện ra rằng, tôi có một khả năng nói dối một cách thành thạo mỗi khi em gọi điện hỏi tôi: " Anh đang làm gì? ở đâu?" hoặc là: " Anh ơi!hôm nay trông em thế nào?".
Khi yêu em tôi nhận ra rằng trong tương lai tôi sẽ là một người đàn ông thành đạt của xã hội, một người cha gương mẫu của mấy đứa con ngoan và là một người chồng mẫu mực, đảm đang của một người phụ nữ tự do.
Khi yêu em tôi phát hiện ra rằng ,cuộc sống này thật là thú vị, không tẻ nhạt như trước đây tôi nghĩ. Càng ngày tôi càng phát hiện ra những điều thú vị đến bất ngờ. Tôi cảm giác như tôi sắp trở thành môt nhà phát kiến vĩ đại giống như cái ông Newton phát hiện ra định luật vạn vật hấp dẫn khi ông bị quả táo rơi trúng vào đầu vậy.
Khi yêu em tôi nhận ra rằng, những điều em mang đến cho tôi, những khám phá của tôi về em, về tình yêu dường như là bất tận. Tôi sẽ ngừng yêu em khi tôi không còn gì để khám phá nữa.... Nhưng trớ trêu thay, đó dường như là điều bất tận.
NMD (Theo Bưu Điện Việt Nam)