Viết cho niềm thương nỗi nhớ vơi đi
Tôi rất yêu anh nhưng vì thói đỏng đảnh con gái cứ mỗi lần giận nhau là tôi nói chia tay, mãi rồi nó trở thành thói quen. Và chúng tôi đã chia tay nhau thật sự.
Một tuần sau đó, tôi gọi lại cho anh. “Anh đã có người yêu rồi, khóc lóc năn nỉ làm gì, kiếm thằng khác mà yêu đi, đàn ông trên đời này còn nhiều mà em, thằng nào cũng giống nhau”. Tôi ngỡ ngàng, sao anh lại có thể thốt lên những lời như thế, đâu rồi tình yêu duy nhất. ” Anh chưa bao giờ gặp người nào hợp với anh như em, anh thích người ta, người ta không thích anh, người ta thích anh nhưng anh không thích, đâu phải dễ gặp được người tâm đầu ý hợp đâu em”. Cứ ngỡ anh giận tôi đã quá đáng thử anh rồi giận hờn chia tay nên anh mới nói như vậy. Những ngày đợi anh nguôi giận, tôi nhớ anh quay quắt, muốn gọi cho anh nhưng cầm máy tim tôi như có ai bóp chặt không thở được, đau nhói, tôi sợ phải nghe những lời như thế nữa.
Hai tháng sau, tôi lấy hết can đảm gọi anh, nghe giọng anh tôi cảm nhận yêu thương vẫn còn. Tôi đã đi gần 700 cây số để gặp anh. “Em ghen tuông độc đoán. Khi anh đang đi chơi với bạn gái anh bây giờ, bạn gái cũ anh gọi, anh nói với bạn anh người yêu cũ của anh đó. Nếu là em, em không chấp nhận được đúng không? Khi yêu, em đừng quá thông minh, những chuyện lặt vặt cũng nhớ rồi góp nhặt lại mà suy diễn, em biết lý do chỉ để biện hộ cho lỗi nào đó thì em cứ chấp nhận đi, em đi tìm sự thật để làm gì, trừ khi em muốn ra đi thật sự. Em cứ rút kinh nghiệm cho người sau”. Điện thoại anh reo “anh nghe nè, anh tới liền”. Để tôi ở lại khách sạn, “anh đi 2 tiếng nữa anh quay lại”. Anh đi gặp người yêu anh hả? “Ừ, anh nói anh đã có người yêu rồi mà em không tin sao?” Tôi đã nằm đó, chết lịm, 2h đó tôi không biết mình đã nghĩ gì, làm gì cho nó trôi qua. Dường như tôi đã ngừng thở hay sự sống đã chết trong giây phút đó.
Tôi đã đi hàng trăm cây số để chứng kiến cảnh này hay sao? Sự thật là anh có thể tàn nhẫn như vậy sao anh? Anh có thể hẹn hò vào bất cứ lúc nào chứ đâu phải nhất thiết trong lúc này? Anh không còn chút tình thì ít ra anh cũng còn nghĩa chứ anh? Và tôi không biết sức lực nào đã đưa tôi trở về nhà tiếp tục sống đến hôm nay. Có lẽ bản năng sống trong tôi trỗi dậy khi bị dìm chết. Ngày tháng đó, tôi như đếm từng giây phút cuộc sống trôi qua. Tôi không còn cảm nhận được những gì đang diễn ra xung quanh mình, tôi như một cái xác không hồn để mặc cuộc sống kéo lê qua từng ngày. Nước mắt là thứ thuốc sát trùng rửa sạch vết thương lòng trong tôi giúp nó mau lành. Tôi thật ngu ngốc, tôi đã thất bại. Ý nghĩ ấy đã xoa dịu tôi mỗi khi trái tim tôi nó tra tấn tôi. Tôi nhớ vô cùng giọng nói ấm áp của anh, nhớ những tin nhắn hằng ngày anh kể anh làm gì mà trước đây được nhận tôi cứ bực bội muốn được nhận nhiều hơn, muốn được nghe anh gọi tâm tình chứ không phải là những tin nhắn báo cáo. Thèm cảm giác thấp thỏm đợi điện thoại của anh mỗi tối, tha thiết nhớ anh nhưng không gọi, đợi anh gọi, anh không gọi là tôi trách cứ, giận hờn.
Tiếc nuối cơ hội được nói nhớ anh mà không gọi, để giờ nỗi nhớ cào xé trong lòng. Tôi đã đọc được ở đâu đó ” Cuộc đời khi có mà không biết đủ sẽ mất luôn cái mình có”. Tôi đã có nhân duyên được gặp anh, yêu anh nhưng tôi đã không biết trân trọng để gieo trồng nó theo cách tôi muốn. Tôi đã có một tình yêu cao đẹp. Tình yêu bắt đầu và lớn lên bằng những tin nhắn, cuộc gọi, chia sẻ của hai tâm hồn. Dù chỉ gặp nhau trong phút giây rồi cuộc sống của cả hai cách nhau hàng trăm km nhưng tôi luôn cảm thấy anh ở bên cạnh, như có một sợi dây vô hình gắn kết tôi và anh. Cảm xúc đặc biệt trong giây phút ấy, khi hoàn toàn chưa biết gì về nhau mà đã cảm thấy gắn bó, đó là món quà vô giá mà cuộc đời đã ban tặng cho tôi. Tiếc thay…. Tôi đã không đủ bản lĩnh để vượt qua những biến cố, những tác động của bạn bè, những lỗi lầm của anh, những hờn tủi của bản thân. Tôi đã đánh mất chính mình, cứ nghi ngờ, lải nhải trách cứ anh hàng giờ và phán xét anh như một vị quan toà phán xét bị cáo.
Tôi đâu biết rằng tình yêu có muôn vàn cung bậc. Tình yêu lớn lên từ chính năng lực biết yêu thương của mỗi người. Khi yêu hãy cứ yêu cho hết lòng, cứ cho đi rồi tình yêu cũng sẽ lớn lên trong đối phương. Nếu nó không thể lớn lên thì nó cũng giúp phát triển phần tốt đẹp trong bản thân mình. Yêu một người, dù họ có xấu xa đi chăng nữa , không phải là một cái tội và không có gì phải xấu hổ. Đừng toan tính cất giữ tình yêu cho riêng mình để rồi hối tiếc vì không yêu họ hết lòng, đã không cho đi tình yêu trong mình. Mỗi ngày qua đi, niềm thương, nỗi nhớ và sự tiếc nuối dày xéo tâm hồn tôi. Tôi rất muốn nói với anh những nỗi niềm của mình nhưng tôi cảm thấy thật xấu hổ với những gì mình đã làm. Tôi chỉ biết viết cho niềm thương nỗi nhớ vơi đi. Tôi đã không đủ can đảm để sống cuộc đời mình, thời gian yêu anh, tôi chưa bao giờ dừng lại để nhìn lại tôi là ai, tôi đang có gì và muốn gì, cứ mãi nhào nặn tình yêu của mình như bạn bè góp ý. Tôi nghi ngờ tình cảm của anh và của cả chính tôi. Tôi ngỡ rằng tôi yêu anh vì anh yêu tôi, nếu biết anh không thật lòng yêu mình chắc tôi sẽ quên anh thôi. Giá như anh nhìn lại những gì đã qua với một tấm lòng bao dung để tha thứ cho những dại dột của tôi, cho tôi được tìm lại chính mình, được một lần yêu anh với chính con người thật trong tôi.
Video đang HOT
Giá như anh hiểu cho tâm trạng của người con gái phải yêu xa. Những ngày cuối tuần, lễ, tết, nỗi cô đơn khi người yêu ở xa còn lớn hơn cả sự cô đơn của người không có người yêu. Đau ốm, mưa gió, buồn vui gì cũng chỉ thui thủi một mình. Sự hờn tủi cứ lớn dần theo ngày tháng cộng với những châm ngòi nghi ngờ của bạn bè càng làm tôi mất niềm tin, càng làm tôi không kiểm soát được suy nghĩ và hành động của mình. Giá như anh gầy dựng niềm tin vững chắc trong tôi. Suy ngẫm về những điều mình làm tôi biết anh không thể chấp nhận được. Tình yêu thì không phai nhạt trong tôi, cứ âm ỉ đốt cháy cõi lòng. Tôi ao ước sao được anh rộng lượng tha thứ cho tôi một lần, một lần duy nhất trong đời tôi được tìm lại chính mình, được cơ hội yêu anh như ngày đầu gặp nhau, được nhìn thấy anh cười, được lo lắng cho anh, được cho đi tình yêu trong tôi, để niềm thương nỗi nhớ vơi đi. Tôi nguyện cầu ơn trên ban cho tôi một phép màu đổi lấy tất cả may mắn trong đời tôi để tôi được một lần nhân duyên bắt đầu lại cùng anh. Tôi vẫn linh cảm mông lung, tôi nhớ anh, chắc anh cũng có nhớ tôi, cũng có phút giây tiếc nuối những gì đã qua. Dù chỉ là suy nghĩ thoáng qua bên đời mà anh trở lại bên tôi, tôi cũng mãn nguyện cho đi những gì tốt đẹp trong tôi. Giá như anh xem mọi chuyện đã qua như là một biến cố để tình yêu lớn lên, để tôi và anh hiểu và yêu nhau hơn. Đường đời trăm ngả, ước sao tôi và anh đang đi trên hai nhánh của một con đường, lần chia tay này là sự sắp đặt của số phận để chúng tôi tìm thấy nhau. Giá như điện thoại reo và giọng anh ấm áp vang lên ” Em à, anh còn yêu em nhiều lắm, chúng ta bắt đầu lại nhé”. Vậy là đời tôi cổ tích đã xảy ra. TT051109
Theo Ngôi Sao
Ai cũng có nơi để về
Đợt vừa rồi về thăm nhà, thấy quê mình khác quá đỗi. Tuy Hòa tựa như người thiếu nữ mới lớn, diện lên mình những bộ đồ mới mẻ, yêu kiều hơn khiến con người ta đi xa về không khỏi ngỡ ngàng mà thốt lên "Mình không biết Tuy Hòa cũng có lúc đẹp như vậy". Đó là lần đầu tiên mình thấy quê mình đổi khác.
Thy Thy
Dọc con đường từ quốc lộ 1A dẫn vào thành phố bé nhỏ ấy, đâu đâu mình cũng thấy hoa nở rộ, đủ màu sắc. 18 năm mình đã sống và lớn lên ở đây cộng thêm 5 năm xa xứ đi đi về về, tự hỏi lòng có bao giờ thấy nhớ miền đất này đôi chút?
Chiều buông xuống, rải rác những cây hoa sữa hiếm hoi thoảng hương ngan ngát. Mình không thích hoa sữa lắm bởi mùi nó hăng hăng, thường làm mình hay nhức đầu nhưng trong cái không gian khiến mình đang ngỡ ngàng ấy, tự nhiên hoa sữa cũng trở nên duyên đến lạ. Mình bắt đầu nhắm mắt, cố hít thật no đầy cái ngây ngây của một buổi chiều yên ả.
Nghe bên tai đâu đó lời bài hát "Hoa sữa vẫn ngọt ngào đầu phố đêm đêm... có lẽ nào anh lại quên em...". Có lẽ vậy, chỉ có con người lãng quên con người như chính ta cũng đôi lần quên mất mảnh đất với những gì thân quen ruột thịt, từng chối bỏ nơi sinh ra mình vì sự cục bộ không phát triển. Ôm ấp lấy đất Sài Gòn xa hoa lắm mộng rồi cũng... vỡ mộng.
Chiều Tuy Hòa - đó là một buổi chiều yên bình, mình ngồi trên cát trắng và biển Tuy Hòa gợn sóng xanh rì. Những bãi dương bạc màu gió thẳng tắp cho đến những gánh hàng rong xíu xíu đầy những xoài, cóc, ổi, đậu phộng, trứng cút... bày bán cũng bị dẹp sạch. Nghe nói người ta sẽ xây resort hết, sẽ thay đổi bộ mặt biển Tuy Hoà xứng đáng cái danh "400 năm Phú Yên và khai mạc năm du lịch quốc gia 2011".
Mình nghe cũng lớn lắm, không biết họ làm nó to đến đâu... nhưng nhìn lại kinh phí thì không nhỏ chút nào. Nhưng thôi kệ, nếu Tuy Hòa mà đẹp hơn, đẳng cấp hơn thì mình cũng thấy vui và hào hứng dẫn bạn bè về, thậm chí nghĩ xa hơn là trở về sống tại mảnh đất này cũng không có gì khiến mình đắn đo như trước nữa.
Mình còn đôi chút lưu luyến vì nhớ những buổi chiều thong dong trên cát, tìm mấy gánh hàng rong bán những món ngộ ngộ ấy mà nhâm nhi... Thích nhiều lắm, có thứ bánh tráng bé xíu xíu cuộn lại, đem nướng lên rồi phết nước tương đen, tương đỏ nóng nóng, ăn giòn giòn mà lại cực rẻ. Mình nhớ những buổi chiều cùng đám bạn "se" nhau mấy ly rượu nếp ngọt ngây mà say lúc nào không biết.
Rồi nhớ những khi mặt trời xuống lưng chừng con sóng cả đám tụm lại đào cát chôn nhau, không thì tìm đôi nào mải mê tâm sự rồi câu dép mà giấu đi. Nghịch ngợm nhưng ít ra cũng có nhiều kỷ niệm nhớ đời. Vậy đó, giờ lớn rồi, mọi thứ cũng thay đổi. Mình ngồi một mình nhìn xuống bãi biển đang ngả màu hoàng hôn... lặng buồn nghĩ về những điều đã cũ.
Sắp hết ngày khi những con đường dọc bờ biển lên đèn, thành phố trẻ cũng vội thay áo mát mẻ xuống phố. Mình cứ ngỡ một góc đường Đồng Khởi - quận 1 của Sài Gòn được ai đó mang về Tuy Hòa, khéo léo giăng ngang những đôi mắt ngạc nhiên và môi mấp máy khen "Ôi... đẹp!". Góc đường Lê Lợi chỗ nhà mình hôm nay cũng được xa xỉ diện màu xanh, đỏ, trắng... chớp nhoáng liên tục. Mình tần ngần bên đường ngắm mãi...
Góc lề đường bên kia, quán bánh canh đêm như cũng ăn theo đôi chút khi cô bán hàng tặc lưỡi: "Vào ăn bánh canh đi con, vừa ăn vừa ngắm. Người ta giăng lên mấy ngày rồi đấy...". Mình chẳng nỡ chối từ, ấy vậy mới biết được đi xa, về lại Tuy Hòa vẫn thấy vị đậm đà, vừa miệng, ngay cả ớt cay cũng thấy ngon hơn xứ người. Chợt nghe lòng ấm lạ...
Mình nhận ra mình yêu quê hơn cả. Nó mộc mạc, giản dị như con người nơi đây đến cả tiếng nói địa phương cũng chả lẫn vào đâu được. Bởi thế, dù đi đâu, ở đâu xa xôi, vô tình nghe ai đó nói "Dìa Ty Quà uống càee... phơ... đé..é é..." (Về Tuy Hòa uống cà phê đá) là không quen biết cũng nhoẻn miệng cười bởi biết ngay người ấy "Made in Tuy Hòa" rồi.
Nói vậy cũng đủ biết ai cũng có một quê hương để trở về cho dù nơi ấy không hào nhoáng, không rực rỡ. Thậm chí người người ra đi đến những miền xa cố mong tìm cho mình một cuộc đời mới nhưng mình tin trong họ vẫn luôn có những khoảng lặng thân yêu dành cho mảnh đất từng sinh ra và lớn lên. Riêng với mình, hôm nay Tuy Hòa không chỉ là nơi về mà còn có cả những tình cảm rất thiêng liêng của gia đình, bạn bè, anh em... và cả những người dưng "xứ nẫu".
Mỗi sáng, mình vẫn quen nghe tiếng càu nhàu của ba mình réo gọi: "Con gái gì ngủ nướng thế, sau này mà có chồng chắc nó rượt chạy không kịp". Mình cũng ráng hé mắt nhìn đồng hồ mới gần 6 giờ. Mẹ mình lúc nào cũng quen đi chợ sáng 4 giờ rưỡi. Mẹ nói lúc đó người ta mới bày bán, hàng nào cũng tươi xanh. Có lần mình cũng ráng dậy sớm theo mẹ ra chợ. Tờ mờ sáng, chợ vẫn còn thắp đèn, tiếng mấy cô hàng thịt nghe chan chát đi kèm tiếng dao đều tay mời gọi không ngớt. Nếu ở Sài Gòn, giờ ấy mình vẫn còn vùi chăn ngủ quên trời đất.
Nhà mình ít người, ba mẹ sinh mỗi hai chị em. Khi xưa còn nhỏ cũng hay chành chọe nhau. Giờ lớn, đi xa mới thấy thương nhiều cái thời mặc chung đồ, chơi chung một con ốc ba cho mà giành giật nhau ỏm tỏi. Giờ em gái mình đã lấy chồng, có con bồng bế. Mình lên chức dì hai nghe vừa lạ, vừa vui. Nhà mình thêm một đứa cháu mười mấy ngày tuổi, miệng chép chép liên tục, nhìn thương không chịu được. Mỗi lần lên xe trở vào thành phố, mình lại thấy thương những điều bình dị ấy, xa lâu lại nhớ nhiều dù cũng có khi tình yêu thương không trọn vẹn.
Dẫu có những bôn ba ngược xuôi nhưng mình tin quê mình sẽ còn đổi khác, đẹp hơn với những tình cảm và giá trị tốt đẹp của mỗi người. Nơi đó có gia đình chở che mình khi va vấp trên đường đời, có những con đường nhỏ chở yêu thương dọc khắp mỗi chân trời sẽ đi qua. Sau này, sẽ có nhiều người tứ phương ghé Tuy Hòa và biết đâu "một nửa" của mình cũng sẽ đến đó. Mình sẵn sàng nắm tay người ấy và tự hào nói rằng "Đến Tuy Hòa quê em rồi đó...".
Theo Ngoisao










Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Mẹ chồng suốt ngày chì chiết con dâu hoang phí, tôi đưa ra một bằng chứng khiến bà chết lặng!

Nhìn dâu út lau phòng của bố mẹ chồng sạch sẽ, tôi từ bỏ ý định sang tên đất đai cho dâu cả khiến gia đình hỗn loạn

Sắp ly hôn người chồng giả dối, tôi vui mừng rồi lặng người khi nhận cuộc gọi từ người lạ

Mẹ vợ đến nhà chơi, chồng tôi đã bưng ra đĩa rau luộc và đĩa cá, mẹ tôi vừa ngửi qua thì nổi giận đùng đùng

Bà ngoại mất để lại cho tôi chiếc bếp từ và cái tủ lạnh, không ngờ 2 món thừa kế vô dụng ấy lại khiến tôi "đổi đời" sau một đêm

Sắp đến 8/3, hành động của con rể với mẹ vợ khiến tôi chỉ muốn ly hôn

Gặp lại vợ cũ trong bộ dạng khó khăn, tôi định hả hê rồi bật khóc khi nghe đồng nghiệp của cô tiết lộ một điều

Cuộc tình tội lỗi khiến tôi đau đớn, ân hận một đời

Con dâu vừa về nhà vào đêm muộn, bố chồng U80 liền gõ cửa phòng và nói một điều khó tin

Chồng mất việc nhưng vẫn không chịu bán ô tô trả nợ

Em chồng mua thêm nhà hỏi vay tiền tôi trong khi nợ mua căn nhà trước chưa trả

Bị mẹ chồng rêu rao lười chảy thây, nàng dâu cao tay đáp trả khiến bà tức điên
Có thể bạn quan tâm

Ariana Grande và dàn mỹ nhân Hollywood khoe vẻ sang trọng trên thảm đỏ
Phong cách sao
09:40:49 05/03/2025
Vụ tấn công chết người đầu tiên ở Israel kể từ thỏa thuận ngừng bắn Gaza
Thế giới
09:22:47 05/03/2025
"Cha tôi, người ở lại" tập 9: Mẹ Liên tạm biệt Nguyên để về nước
Phim việt
09:11:57 05/03/2025
Phim kinh dị "Đồi hành xác" hé lộ cảnh quay trong hang động dài hơn 1km
Hậu trường phim
09:09:18 05/03/2025
Diva Thanh Lam "sợ hãi" khi nhắc đến "nhiều người đàn ông", ra MV khoe chồng bác sĩ đầy bất ngờ!
Nhạc việt
09:05:45 05/03/2025
7 triệu người xem nữ diễn viên được anh bồ chính trị gia bơi vượt biển để gặp sau 11 lần bị phản bội
Sao châu á
08:59:55 05/03/2025
6 gã "yêu râu xanh" tàn bạo nhất showbiz: Có kẻ xâm hại hơn 100 phụ nữ, sao nam Cbiz còn xuống tay với vị thành niên
Sao âu mỹ
08:52:25 05/03/2025
Sao Việt vật lộn với trầm cảm: Người tăng cân vùn vụt, người hành hạ bản thân
Sao việt
08:47:56 05/03/2025
Độc đáo từ những bãi biển có màu cát kỳ lạ trên thế giới
Du lịch
08:15:31 05/03/2025
Kích thích mọc tóc nhanh bằng các loại rau quả này
Làm đẹp
08:04:16 05/03/2025