Viết Cho Những Ngày Chông Chênh !
Đôi khi viết không phải để cho ai đọc . Viết chỉ để lòng mình vơi dần ưu tư, hơn nữa với những người cô độc viết còn là một cách để giải thoát.
Sau những dòng này có thể một điều gì đó sẽ biến mất . Không sao cả, vạn sự cứ tuỳ duyên thôi . Người không thuộc về mình thì dù trăm phương nghìn kế cũng chẳng thể níu giữ.
- Mình dừng lại đi anh
- Tại sao lại thế? Anh đã làm gì sai?
- Anh ko sai. Tại em thấy mệt mỏi rồi. Em nghĩ chúng ta nên dừng lại.
Tình yêu của chúng tôi mới bắt đầu được 2 tháng mà bây giờ cô ấy nói mệt mỏi rồi. Trong tình yêu khi một trong 2 người cảm thấy thực sự mệt mỏi thì tốt nhất nên dừng lại.
Anh quyết định dừng lại, vì anh yêu cô thực sự nên anh ko muốn làm cô gái mình yêu phải buồn ….nhưng đó lại là điều người yêu anh mong muốn. Chỉ cần là điều cô ấy muốn thì anh sẽ làm.
Lòng anh vẫn còn nhiều điều phân vân muốn nói nhưng có lẽ không được nữa rồi. Anh ngước nhìn bầu trời, trời hôm nay âm u hơn mọi ngày. Ko biết bao giờ nắng sẽ trở lại…
Video đang HOT
Anh không nghĩ nữa, dừng lại thì dừng lại. .! đó là tất cả những gì người con gái tôi yêu ngay lần đầu gặp mặt lại thốt ra với tôi câu nói một cách lạnh lùng và cay đắng.
Đã bao giờ bạn gặp một cô gái ngay lần đầu đã thấy thiện cảm đến lạ thường.? Chưa cần nói chuyện chỉ cần nhìn qua ánh mắt đã muốn đem lòng yêu thương.
Một người lạ nhưng sao cứ thấy quen lắm , quen như đã từng hội ngộ ở một kiếp nào đó xa xôi.
Đấy chính là duyên !
Rồi ..bỗng cảm thấy cuộc đời ấm lại , không còn muốn gồng mình trước bão giông. Vì sau bờ vai ấy , vòm trời nào cũng yên bình đến lạ . Sự nâng niu khiến vạn vật có to lớn đến mấy cũng trở lên nhỏ bé , có cứng cáp đến mấy rồi cũng sẽ yếu mềm.Có lẽ người con trai nào cũng từng một lần mơ ước . Mơ ước mình sẽ mãi như chú mèo con được nũng nịu quấn quýt dưới chân người con gái đến trọn kiếp mới ly tan.
Nhưng….nhưng nếu người con gái trong mơ ấy nói rằng ” kiếp này chỉ có duyên mà không có nợ . Chỉ đối đãi ân tình nhưng chẳng thể chung đường đi hết trăm năm .”
Không ! cô ấy dẫu có tốt đến mấy cũng không thể ngăn nước mắt khi ấy ngừng rơi. Bởi con người là vậy họ khao khát được yêu thương bao nhiêu cũng sẽ sợ sự thương hại bấy nhiêu. Với đàn bà cả nghĩ ” tốt” là một tín hiệu để hy vọng. Nhưng với đàn ông vô tình ” tốt” chỉ đơn giản là bản thân họ cũng cảm thấy vui vẻ . Chân tình đấy nhưng chân tình của tri kỷ , chân tình đến một lúc nào đó gặp người mới là đoạn tình thôi ( cười ) .
Thật tàn nhẫn !
Sợ nhất bị vướng vào những mối quan hệ mập mờ. Sợ nhất khi gặp một người con gái, buông thì tiếc mà đi tiếp lại chẳng biết về đâu. Trong khi người con trai như tôi càng bao dung, che chở bấy nhiêu thì cô gái của tôi khi ấy lại cho là bế tắc, tâm can không đành như thế.
Bởi vì đã lỡ thương rồi sẽ rất khó , khó giấu lòng mình , khó giấu hờn ghen , khó bằng lòng với một danh phận hoàn toàn vô định.
Mỗi ngày họ đứng giữa hai lựa chọn mà giằng xé , chẳng thất hẹn gì đâu vẫn tan nát cõi lòng. Không yêu thì đừng tốt chứ , tốt kiểu này có khác gì bơm thuốc độc vào tận trái tim.
Không yêu thì phải hiểu chứ , hiểu con trai cũng có lúc yếu lòng mà rơi nước mắt vì cô gái mà họ yêu nhất, yêu hơn bất cứ thứ gì mà anh ta có.
Đừng lau nước mắt cho họ , đừng để họ tựa vào phút chốc rồi rời đi …..sự hẫng hụt chông chênh sau đó lấy gì để trụ vững lấy ai để bám víu.
Thôi…..chi bằng một mình mình khóc một mình mình nghe . Cô đơn thì tự vượt qua cô đơn . Khó quá thì dừng lại còn hơn tự đẩy mình vào một vòng luẩn quẩn . Luyến tiếc chi …những thứ không thuộc về mình càng tham lam càng đau khổ.
Đến một ngưỡng nào đó ta sẽ hiểu buông bỏ cũng là vì yêu thương người mà thôi . Nếu không thể mang đến cho người những điều tốt đẹp thì ta nguyện cho người tìm thấy vòm trời toàn mỹ bình yên. Người hạnh phúc ta ắt sẽ hạnh phúc . Hạnh phúc của ta là được sống thật với cảm xúc của mình , bày tỏ được khao khát của mình …dù ly tan cũng không có gì đáng hối .
Kiếp người chóng vánh , hôm qua hát khúc tiễn người . Hôm nay người đã vì mình lệ ca . Nên ngày nào còn được thấy bình minh hãy cứ sống thật trọn vẹn , vì mình trọn vẹn vì người trọn vẹn …….!
“Cuộc đời cơ bản là có hai chặng đường chính: thanh xuân và những năm tháng còn lại.
Có những người rất may mắn, họ được là thanh xuân của nhau, rồi cùng nhau bình lặng đi hết đoạn đường còn lại. Cũng có những người rất đáng thương, họ kịp là thanh xuân của nhau, nhưng người nắm tay họ đi hết cuộc đời dài đằng đẵng này, lại là một người khác.
Còn bạn, bạn là thanh xuân của ai, ai là thanh xuân của bạn, liệu người đó có đi cùng bạn đến hết những năm tháng về sau hay không?…”
Theo PNO
Tôi chết chìm trong nghi hoặc vì hộp bao cao su lạ của chồng
Mấy ngày hôm nay, tôi đau khổ vô cùng mà không biết phải làm thế nào để giải tỏa được bức xúc trong lòng mình.
Tôi và chồng đã kết hôn được gần chục năm, có với nhau 2 mặt con đủ nếp đủ tẻ, cuộc hôn nhân êm đềm, hạnh phúc, nói chung tôi không có gì phải phàn nàn cả.
Đời sống kinh tế của hai vợ chồng không phải lo lắng gì nhiều. Chồng tôi làm trong ngành thuế, còn tôi làm trong công ty giải trí, thu nhập của hai đứa khá ổn. Ít khi phải lo lắng về kinh tế.
Chồng tôi là người khá chu đáo, suốt nhiều năm vợ chồng, anh chăm sóc tôi rất chu đáo, việc nhà như nấu nướng, giặt giũ hay cả chăm con anh đều chia sẻ với tôi. Không bao giờ để vợ vất vả một mình, đấy là điều khiến tôi thấy rất vừa lòng.
Mọi chuyện vẫn tốt đẹp cho đến một ngày chồng tôi đi công tác về, tôi chỉ định lấy quần áo của chồng mang đi giặt giũ, nhưng không ngờ vừa nhấc đến bộ quần áo ngủ, tôi chết sững khi phát hiện ra hộp bao cao su rơi ra từ trong túi.
Đúng lúc ấy chồng tôi bước vào, tôi thấy rõ mặt anh biến sắc, tôi hỏi cái gì đây, sau một thoáng lúng túng, chồng tôi lấp liếm, chắc là của cậu đồng nghiệp đi cùng, lúc dọn đồ có lẽ lấy nhầm. Tôi vặn vẹo, nhưng anh vẫn khăng khăng như thế.
Tôi thấy khó tin quá, thú thực chẳng tự nhiên mà lấy nhầm đồ như thế, hơn nữa thái độ lúc ấy của chồng làm tôi thấy nghi ngờ quá. Tôi chẳng biết làm thế nào để sáng tỏ nghi hoặc trong lòng mình bây giờ cả. Xin hãy cho tôi lời khuyên với.
Theo Khỏe & đẹp
Mạnh mẽ lên em! Đừng để những vết thương khiến tâm hồn mình cằn cỗi... Đau tự nhiên sẽ buông... Đâu phải đơn giản như cách gieo vần, đúng không? Tôi biết nhiều người dù đau, dù mỏi mệt, dù đã chằng chịt những vết xước trong tim, mà việc buông tay một "mối tình" vẫn là điều chưa thể! Cuối cùng, điều người ta luyến tiếc, đâu phải là "người kia", mà là những tháng ngày ấp...