Viết cho người không tên
Anh à, chúng mình yêu nhau đã bao lâu rồi nhỉ? Bao lâu em cũng chẳng còn nhớ được nữa vì với em, khái niệm thời gian bây giờ chẳng còn là gì, có những hôm em chẳng biết là thứ mấy, ngày bao nhiêu. Em hăng say làm việc, chăm chỉ, cần mẫn như con ong, để rồi cuối ngày, chỉ còn mình em với đêm dài câm lặng, như cuộc tình chúng mình vậy.
Em yêu anh, từng yêu, sẽ yêu, và mãi yêu… Em chẳng biết dùng từ ngữ nào để diễn tả cảm xúc đó nữa. Với em, cô gái đã trải qua 27 mùa xuân, 27 lần sinh nhật, 27 năm cô đơn với những cảm xúc của bản thân, trải nghiệm những gì chỉ mình em rõ, chẳng ai hay, chẳng ai đồng điệu, giúp đỡ, chia sẻ, cùng em trải qua những buồn, vui, đau khổ của cuộc sống này. Em đã chờ anh, chờ 27 mùa xuân và anh chưa xuất hiện, anh lẩn tránh em, trốn chạy khỏi em, như thể nếu đến với em, em sẽ làm anh đau, em sẽ vò nát trái tim anh vậy.
Anh đâu biết rằng, giờ đây, trái tim em đang trăn trở, đang đau nhói khi nghĩ về anh, người mà em chưa thể gọi tên, chưa một lần được cầm tay, chưa một lần được dựa vào bờ vai vững chãi ấy khi cần sự che chở, an ủi, khi cần niềm tin cho cuộc sống, cần chia sẻ cho buồn vui. Anh vô tâm, vô tư đi bên cạnh cuộc đời em, nhìn thấy những đau khổ em trải qua và không hề động lòng. Anh để mặc em, một cô bé yếu mềm, vùng vẫy trong những đau khổ của cuộc đời, lạc lối trong bóng đêm vô vọng. Anh để mặc em, với nỗi cô đơn, với yếu mềm, với trái tim tổn thương, đau nhói. Anh để mặc em như thể em chẳng là gì trên cõi đời này vậy. Em phải làm gì bây giờ, làm sao để có thể có được câu trả lời, làm sao để tìm được anh, để trái tim mình thôi không đau nữa? Em phải làm gì bây giờ? Làm sao để anh không còn đi bên cạnh cuộc đời, để được anh nắm tay, để không còn mình em cô độc. Anh đang ở đâu trong cuộc đời này?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hãy xem là giấc mơ anh nhé
Anh à, giờ em chỉ có thể gọi anh như vậy thôi. Đã lâu rồi em không có thời gian để tâm sự lòng mình. Hôm nay tự dưng lại nghĩ về anh, nghĩ những tháng ngày chúng mình bên nhau, em lại thấy lòng mình thật nhiều kỉ niệm.
Thế là chúng mình sẽ khong bao giờ đuợc nắm tay nhau đến suốt cuộc đời nữa. Hãy cứ xem rằng chúng mình có duyên mà không có nợ với nhau đi anh nhé. Hôm qua, nói chuyện với anh nhưng cảm giác của em không còn đuợc như ngày xưa nữa, vì em biết em sẽ chẳng bao giờ mở lòng để nói chuyện ngọt ngào với anh đuợc nữa đâu.
Chuyện gì cung qua cả rồi, giống như một cơn mơ vụt qua với em, em sẽ cho nó trôi đi một cách nhẹ nhàng....Em sẽ tập quên đi thói quen không còn anh bên mình. Em sẽ không nuối tiếc để lòng mình nhẹ nhàng hơn. Trái tim em sẽ dành chỗ cho một tình yêu mới, một tình yêu đúng nghĩa để em có thể đi suốt với người ấy đến hết chặng đuờng còn lại.
Anh cũng vậy anh nhé. Đừng buồn vì em nữa, đừng nghĩ nhiều về em nữa. Anh hãy cố gắng bên hạnh phúc mới và vun đắp tình cảm thật lòng với nguời anh yêu. Em sẽ cầu chúc cho anh hạnh phúc trên đuờng đời và mãi là chàng trai đáng yêu của em ngày nào " ham vui" nhé! Baby của anh!
Theo Ngôi Sao
Miền ký ức Không biết đây là lần thứ bao nhiêu em nghĩ và viết về anh? Lúc nào em cũng tỏ ra cứng cỏi, sẵn sàng đối mặt với mọi thứ và luôn vui vẻ. Nhưng sự thực em luôn trốn chạy như một kẻ hèn nhát và yếu đuối nhất thế giới này. Em đã để mất anh như thế....Em được quen và biết...