Viết cho ‘gái băm’ vài lời…
Tình yêu ở tuổi băm chán khỏi nói, hồi trẻ hào hứng bao nhiêu thì càng về già, yêu không phải là quyền nữa mà là nghĩa vụ.
Ngày trẻ con bé thích tháng 10 lắm nhưng năm nay tháng 10 đến con bé lại thấy lạnh cả sống lưng mặc dù thời tiết vẫn nắng rát mặt, rát mông. Chỉ ít bữa nữa là &’anh Mark’ ah ấy báo chúc mừng con bé 27 tuổi, nhưng ông bà tổ tiên thì bảo nó 29 . Vậy là sắp 30 – băm rồi. Bạn bè cùng trang lứa ngoài những đứa thuộc thành phần &’ế trong tư thế ngẩng cao đầu’ (để có ai hỏi thì gật đầu cho nhanh) như nó thì đa số bạn bè là đã 1 chồng (mừng là chưa đứa nào có cơ hội làm lại đám cưới lần 2 để rút kinh ngiệm từ đám cưới 1) và 0-2 con. Thế nên về cơ bản thì 29 tuổi con bé chẳng có gì ngoài 2 chữ tự do. Thôi thì tự an ủi, không có gì quý hơn tự do.
Hà Nội ngột ngạt thỉnh thoảng muốn rũ bỏ cơm áo gạo tiền về quê hít thở không khí trong lành ăn chơi ngủ nghỉ cho đã. Nhưng mỗi lần về nhà tự kỷ trong phòng thì thầy u thở dài, tiếng thở dài mình có cảm giác như nó xé tan cả không gian tĩnh lặng của làng quê. Về đúng đợt thầy u đi đám cưới thì thầy vừa viết phong bì vừa lẩm bẩm: bao giờ con gái mình nó mới đòi nợ cho mình đây. Gái băm mắt đang thao láo xem ti vi, cố tình cụp xuống giả vở ngủ coi như chưa hề nghe thấy gì . Nói ra hơi ác nhưng bố mẹ đi đám ma hay ăn giỗ, gái băm mừng lắm vì bố sẽ không hỏi bao giờ đến lượt mày?
Nếu ló mặt ra ngoài thì bà con cô bác hàng xóm láng giềng cứ hỏi về 1 người nào đó ở nơi xa lắm. Gái băm ngoan từ bé nên ra đường gặp ai cũng hớn hở chào, cười chưa kịp ngậm miệng thì mọi người đã: bao giờ lấy chồng? Làm con bé lại cố kéo môi lên cho hở cả răng lẫn lợi: hì hì cháu chưa, cháu còn lâu, hay chốt luôn &’cháu ế rồ’i cho đỡ có câu hỏi tiếp theo. Người nào dịu dàng nhẹ nhàng thì &’ừ, bây giờ khác rồi lo gì, chậm mà chắc, vội vàng làm gì’. Con bé cười sung sướng vì quan điểm tiến bộ. Người nào trung lập thì: &’mày lại kén chứ gì, lấy chồng đi thôi, con gái có lỡ có thì’. Con bé nghĩ bụng: ừ kể cũng đúng, giờ gật đầu cái rụp thì cũng có người rước chứ đâu có mốc xanh mốc đỏ đâu.
Nếu ló mặt ra ngoài thì bà con cô bác hàng xóm láng giềng cứ hỏi về 1 người nào đó ở nơi xa lắm. (ảnh minh họa)
Còn người theo chủ nghĩa hiện thực thì đốp thẳng mặt: 30 đến nơi rồi đấy cô ạ, chúng nó con lớn rồi mà mình vẫn chưa lấy chồng, ế rồi đấy. Con bé miệng cười chứng tỏ ta đây mạnh mẽ, nhưng lòng non lòng già sôi sùng sục: phũ quá mình mới 27 mà, mà khéo ế thật í chứ.
Tình yêu ở tuổi băm chán khỏi nói, hồi trẻ hào hứng bao nhiêu thì càng về già yêu không phải là quyền nữa mà là nghĩa vụ. Chẳng có sấm hay sét đánh nữa, chỉ có mưa rào hoặc mưa phùn. Mưa rào là như cái kiểu gặp cái rồi yêu luôn, nếu trong cơn mưa mà quyết nhanh thì với mấy cái đóng dấu của ủy ban là thành gái có chồng. Còn cơn mưa ngang qua mà vẫn đứng ngắm mưa thì chỉ ướt như chuột.
Còn mưa phùn là mối quan hệ cứ thế thôi, không lùi không tiến, không buông không giữ, lay lắt mãi không thôi. Nhiều lúc muốn ném thẳng vào mặt nhau: &’có yêu không, không yêu trả dép bố về,’ bố lót dép chỗ khác’. Ngoài một số &’máy bay bà già’ may mắn được phi công trẻ lái thì đa số là quen toàn anh bằng băm hay &’băm cộng’. Nhưng con trai ở tuổi đấy thì vẫn là &’cành vàng lá ngọc’ còn con gái thì coi như &’tồn kho mất chìa khóa’.
Video đang HOT
Còn mưa phùn là mối quan hệ cứ thế thôi, không lùi không tiến, không buông không giữ, lay lắt mãi không thôi. (ảnh minh họa)
Vậy nên khi gật đầu cái rụp nhận lời 1 anh băm thì các anh &’vênh váo như cái gáo’: không có anh thì em tèo. Và cơn điên lên em cũng ra đi xem thằng nào tèo trước.
Nói vậy không phải là không còn tình yêu trong sáng, vẫn yêu vẫn thổn thức, vẫn run bần bật khi nắm chân nắm tay nhưng rồi 2 người vẫn đi về 2 phía với những lý do nhỏ như con thỏ . Để rồi một thời gian sau vẫn cứ ngẩn ngơ ngơ ngẩn vì sao không ai chịu dẹp bỏ cái tôi của mình đi.
Và ở cái tuổi băm, cả họ muốn tống đi thì không có gì mừng hơn là có người kêu rước mà lại đúng là cái người mình thích, khỏi phải nói là gái băm mừng đến phát khóc. Nhưng rồi, tình yêu chưa đủ lớn thì trong các điều kiện a, b, c, x, y ,z chỉ cần 1 điều kiện không đạt chuẩn thì em cũng sẽ bị đẩy ra ngoài đường đua khi cần cán đích. Về thế là lại kết thúc 1 mối quan hệ với câu nói: chúng ta vẫn là bạn nhé. Ờ thì là bạn không lẽ lại là kẻ thù sao .
Có lẽ vậy mà con bạn băm của mình, vừa gặp nó chưa kịp hỏi han gì mới hất hàm chào nhau cái, nó đã theo phản xạ : &’có chó nó lấy’ . Đây chắc chắn là di chứng của việc bị nghe quá nhiều câu lấy chồng đi thôi . Nghe nó phán: &’tao không lấy chồng đâu mà mình thấy buồn buồn, gì chứ sau 30 mà vẫn sống 1 mình thì chán chết’.
Dẫu biết rằng “hôn nhân là nấm mồ chôn tình yêu ” nhưng mà công nhận thà mồ yên mả đẹp còn hơn là vẫn lông bông và đêm hôm khuya khoắt ngồi viết 3 cái thứ lăng nhăng như này.
Theo Ngoisao
Anh rể "tháo chạy" khỏi nhà vợ vì... em vợ si mê
Từ ngày tôi về ra mắt gia đình em, khi tôi chưa là chồng của chị gái em, tôi đã cảm nhận được sự quan tâm em dành cho tôi. Nhưng ban đầu tôi nghĩ, đó chỉ là do em quý mến người yêu của chị nên em chăm sóc như vậy.
Với lại, cả nhà em ai cũng quý tôi nên tôi luôn coi đó là chuyện thường. Nhiều lần em vòi vĩnh tôi, bắt tôi đưa đi mua quần áo, rồi em cứ thử xong lại xoay vòng chiếc váy. Sự tự nhiên của em nhiều khi khiến tôi ngượng. Nhưng tôi lại luôn xác định trong đầu, em là em gái của người yêu nên không quan trọng, chiều em một ít thì cũng là lấy lòng nhà vợ.
Người yêu tôi thì cực kì thoải mái trong chuyện này. Lúc nào cô ấy cũng bảo tôi quan tâm chăm sóc em gái cô ấy, vì em còn nhỏ. Thật ra, chỉ là em nhỏ hơn tuổi chúng tôi thôi chứ còn nói về tuổi nhỏ thì không phải. Em đã là thiếu nữ, biết yêu và cũng có thể lấy chồng dù là hơi sớm. Nhưng tôi không bận tâm nhiều chuyện đó, nghĩ chỉ mệt thêm, tôi cứ ân cần lo lắng cho cả gia đình người yêu, giống như chăm sóc cô ấy vậy.
Người yêu tôi là một cô gái tốt, cực kì tốt. Lúc nào em cũng quan tâm tới tôi. Em không bao giờ ỷ lại hay muốn tôi vất vả vì em. Tất cả những thứ em có, em đều muốn tôi san sẻ, ngay cả vật chất và tinh thần. Chúng tôi yêu nhau lắm, tôi đã qua lại nhà em gần gũi, thân thiện, bố mẹ em, cả họ hàng nhà em ai cũng đã coi tôi như người trong nhà.
Chỉ có cô em gái của em, nhiều khi tôi cảm nhận được ánh mắt khó chịu của cô ấy khi bắt gặp tôi quan tâm chị gái quá mức. Tôi thường hay thể hiện tình cảm như nhặt thức ăn dính trên má người yêu, hay gắp thức ăn cho em, nhưng em gái người yêu thì có vẻ không ưng chuyện đó. Cô ấy thường nhìn chằm chằm vào tôi những lúc như vậy, có khi dỗi đứng lên không ăn cơm mà chẳng ai biết vì sao.
Ảnh minh họa
Người nhà không hiểu chuyện chỉ bảo nó trẻ con, còn tôi thì cứ ngờ ngợ, hay là cô ấy thích tôi. Nhưng nói ra thì hài hước, và cũng là dở hơi, lại sợ người yêu suy nghĩ nên tôi để trong lòng, không nói gì.
Càng ngày thì biểu hiện của cô em gái càng rõ. Mỗi lần chúng tôi hẹn hò, cô ấy đều đòi đi cùng. Có hôm chị gái bận, cô ấy gọi cho tôi, bắt tôi dẫn đi xem phim. Tôi từ chối thì cô ấy nói tôi không biết chiều em vợ. Thật ra, tôi có cảm nhận không hay nên không muốn tạo khoảng cách gần gũi, tôi muốn không cho em cơ hội được gần tôi. Thế mà cô ấy nhất định không chịu, cứ đòi bằng được, tôi đành chịu thua.
Rồi tôi và chị gái cô ấy cưới nhau. Chúng tôi có một đám cưới hạnh phúc. Ngày chúng tôi ăn hỏi, cô em báo bệnh, không làm gì hết, chỉ nằm lỳ trong giường. Ai cũng lo cho cô ấy, còn tôi thì lờ mờ suy đoán ra nguyên nhân. Có vẻ như cô ấy thất vọng vì chúng tôi lấy nhau.
Đám cưới tổ chức linh đình, sang trọng. Cô ấy chẳng ăn mặc cầu kì, vì chẳng vui vẻ gì, cũng không trang điểm, cái gì cũng xuề xòa. Cả nhà phải nhắc, cô ấy vẫn mặc kệ. Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra, tại sao lại đi tương tư một người là chồng của chị gái mình.
Thật là, con gái có nhiều lý do buồn cười để không đi lấy chồng, hay không yêu ai đó. Biết rõ tôi sẽ là anh rể của cô ấy, vậy mà cô ấy còn quan tâm, còn thích tôi. Có bao giờ có kết quả gì đâu mà chờ đợi, và dù tôi không lấy chị cô ấy thì chắc chắn tôi cũng không lấy cô ấy. Tại sao cô ấy lại như vậy.
Tôi thật buồn nếu như đó là tình yêu thực sự mà cô ấy dành cho tôi. Sau ngày cưới, chúng tôi sinh con. Vì sống cùng một nhà nên tôi càng cảm nhận được tình cảm của cô ấy và sự thất vọng cô ấy dành cho mình. Chỉ có vợ tôi, em là người lương thiện lại không bao giờ nghĩ gì nên em không nhận ra. Nói thêm là, thời gian đó tôi sống nhờ nhà vợ vì chuyện công việc chưa thể chuyển lên nơi tôi mong muốn được. Phải đợi một thời gian.
Nhưng lâu dần, cứ ở nhà vợ quen, tôi cũng không muốn đi đâu cả. Vả lại, gia đình không có ai, chỉ có bố mẹ già và cô em gái, chúng tôi đi đâu thì các cụ buồn nên các cụ cứ giữ tôi lại. Tôi cũng vì nghĩ cho vợ nên cũng cố kéo dài thời gian, xem công việc thế nào rồi tính sau. Thoáng đấy mà đã được gần 5 năm từ ngày chúng tôi yêu tới khi có con lớn. Và đó cũng là khoảng thời gian mà cô em vợ dành tình cảm cho tôi.
Sống cùng gia đình tôi, cô ấy nhất định không đi lấy chồng. Bao nhiêu người đàn ông đến hỏi, cô ấy cũng từ chối. Bố mẹ tôi nói thế nào cô ấy cũng không nghe, cô ấy luôn miệng nói mình có người yêu rồi, ở bên nước ngoài, cô ấy sẽ đợi anh ta về và ra mắt gia đình. Nhưng đã mấy cái tết trôi qua, chẳng thấy tín hiệu gì. Tôi cũng lo lắng cho cô em vợ.
Sau này, sợ em vợ vì tôi mà không lấy chồng. Tôi bàn với vợ chuyển ra ngoài ở, vì con cái cũng lớn, cần không gian riêng. Vợ tôi buồn lắm và tôi cũng nhìn rõ ánh mắt ướt lệ của cô em vợ khi tôi nói ra ý định ấy. Tôi phải trình bày khá nhiều thì vợ tôi mới chịu đồng ý, và cuối cùng, tôi phải hi sinh công việc của mình và không thể chiều lòng vợ cũng chỉ vì ở đó sợ sinh thị phi.
Chúng tôi quyết định lên thành phố sống, xa hẳn cái gia đình, nơi có cô em vợ ngày ngày tương tư tôi như vậy. Tôi hi vọng sự ra đi của mình là cách tốt để khiến em tỉnh ngộ ra và có người yêu, đi lấy chồng. Tôi không còn cách nào khác, và tôi cũng không thể lý giải nổi, tại sao lại có thứ tình cảm mù quáng đến như vậy... Thật là khó hiểu vô cùng.
Theo VNE
Nhìn di ảnh hai người vợ hiền, tôi không dám kết hôn lần 3 Nhìn di ảnh 2 người vợ hiền trên bàn thờ khiến tôi không khỏi xót xa và không dám kết hôn lần 3. Tôi sợ khi danh chính ngôn thuận là vợ chồng, em lại đoản mệnh giống như 2 người vợ hiền trước đó của tôi. Tôi luôn quan niệm hạnh phúc đôi lứa sẽ tràn đầy khi xứng đôi vừa lứa....