Viết cho đàn bà, những ai vẫn đang khóc hàng đêm…
Rõ ràng người sẽ nói cùng em đi trọn một đời, vậy mà một đêm đã ra đi như chưa từng ở lại. Rành rành là người là mối tơ duyên em ngỡ là trọn kiếp, sao lại phút chốc thành tình nhân của kẻ lạ?
Tôi muốn viết cho em, những người đàn bà vẫn đang khóc hàng đêm không dứt.
Em có thể là bất cứ phụ nữ nào ngoài kia, bản lĩnh có, yếu đuối cũng vậy. Độc thân quyến rũ hay quý phái có chồng, đều không thiếu. Tôi luôn thấy khi bình minh lên, em sẽ rất rạng ngời, cũng có thể thật xinh đẹp và mạnh mẽ. Nhưng rồi tôi lại ngỡ ngàng khi đêm chỉ vừa sập xuống trước mắt, em lại từ tốn tháo bỏ son phấn, buông xuôi nụ cười. Tôi đã nghĩ, những ngưởi đàn bà như em sao lại chọn cách kiên cường mệt mỏi đến như thế? Chẳng có gì mệt mỏi bằng việc mạnh mẽ chỉ cho người xem mà tim mình lại như đổ vỡ. Bãn lĩnh với đời, rồi lại đối mặt với vẻ yếu ớt của bản thân trước gương, có xót xa không em? Hay là, cứ khóc đi em, khóc hết một lần, buồn hết một bận rồi đứng dậy mà bước tiếp, có được không?
Ảnh minh họa: Internet
Cô gái như em, đâu đó ngoài kia, có phải đang nức nở vì một đoạn duyên đã chết? Một mối tình bao năm dài như bòn rút hết cả tuổi thanh xuân của em. Em nhọc công dựng xây bằng yêu thương và kỳ vọng, như yêu cho trọn một đời dài về sau. Em cứ nghĩ sẽ bền vững, chẳng có bão giông nào có thể thổi sập nó. Nhưng đến một ngày, hóa ra, chỉ là một cơn gió nhẹ, mọi thứ như chẳng còn đứng vững. Hóa ra, yêu thương em chắt chiu mỗi ngày, niềm tin em vun đắp từng phút lại có khi mong manh như bồ công anh yếu ớt. Một cơn gió nhẹ thôi, đã bay mãi không về. Thanh xuân em bỏ ra, tình yêu em chi trả. Đến cuối cùng, cũng chỉ em gom gọn hết những đổ vỡ người bỏ lại. Trách ai được đây em? Trách người không đủ khước từ cám dỗ? Hay phải trách em khờ dại dành hết thảy cho một người? Đừng, đừng trách nữa em à. Duyên hết phận tan, kẻ nên đi đừng cưỡng cầu. Phũ phàng với nhau, còn giữ để làm gì?
Người phụ nữ như em, cứ hỏi đêm dài người chồng ngày ấy chung chăn, đâu rồi? Rõ ràng người sẽ nói cùng em đi trọn một đời, vậy mà một đêm đã ra đi như chưa từng ở lại. Rành rành là người là mối tơ duyên em ngỡ là trọn kiếp, sao lại phút chốc thành tình nhân của kẻ lạ? Là người nợ em một người chồng, nợ con em một người cha. Vậy mà, người cứ thản nhiên đem món nợ ấy ra đi, một mực chẳng thèm quay đầu lại. Phận đàn bà lấy chồng cũng như đặt cược một canh bạc. Là em thua, thua trắng tay mất người. Nhưng em à, mất chồng đó, nhưng em vẫn còn con. Con em đang ngủ, trong mơ liệu con có thấy mẹ đang khóc như thế này? Em không mạnh mẽ, làm sao khiến con an lòng đây? Đàn bà, đến một lúc phải hiểu, có thể không cần chồng, nhưng nhất quyết phải sống vì con.
Video đang HOT
Ảnh minh họa: Internet.
Tôi biết, sẽ không ít những người đàn bà ngoài kia, đau lòng vì lắm những lý do khác. Đời đàn bà vốn dĩ nào có dễ dàng. Ngày vui chẳng kéo dài lâu, nhưng muộn phiền lại như âm ỉ. Thôi thì, hãy khóc đi em, khóc cho trôi hết những uất ức tủi hờn. Nhưng khóc rồi thì buông bỏ hết, đứng dậy mà đi tiếp, được không? Đêm dài để an yên, nào để hành hạ chính mình? Kẻ phụ ta, đừng giữ. Người bội bạc, không mong gặp lại. Và đừng vì những đắng cay em nếm phải mà quên những điều tốt đẹp của nhân loại. Chính là có phải trải qua bao bất mãn của cuộc đời, cũng đừng thôi hy vọng vào những điều tốt đẹp. Đời đàn bà có mấy bận tránh nổi tổn thương đâu? Như thượng đế luôn công bằng cho ta đủ đầy cả niềm vui và bất hạnh. Hôm nay em khổ đau thì đừng quên ngày mai thượng đế sẽ đền bù cho em không thiếu những hạnh phúc. Chỉ là, hãy đủ kiên trì và bền bĩ để vượt qua những tháng ngày khó khăn này.
Đừng khóc khi về đêm nữa, có được không? Cô đơn và tủi hờn biết nhường nào, có ai biết mà vỗ về em, có ai hay mà giúp em?
Ngọc Thi | Theo Phụ nữ sức khỏe
Có bầu với chồng rồi nhưng tôi vẫn còn trong trắng
Mỗi lần anh chuẩn bị nhập cuộc là tôi lại run sợ, không cho anh tiến xa hơn, chỉ dừng lại ở việc âu yếm, vuốt ve.
Chúng tôi đã có thời gian yêu nhau 5 năm trước khi quyết định &'góp gạo thổi cơm chung'. Trong thời gian yêu nhau chúng tôi phải yêu xa vì mỗi người ở một nơi, dù thế điều đó cũng chẳng làm tình cảm chúng tôi tan vỡ mà ngược lại càng bền chặt.
Thời gian yêu nhau dài thế nhưng chúng tôi chưa bao giờ đi quá giới hạn. Vì yêu xa nên mỗi khi gặp nhau anh cũng đòi hỏi tôi chuyện ấy nhưng tôi nhất quyết nói anh hãy giữ gìn cho tôi, bởi từ xưa tới giờ tôi luôn muốn dành chuyện ấy cho đêm tân hôn.
Chính vì điều đó mà nhiều lần tôi từ chối nhưng anh không hề giận, ngược lại càng yêu tôi hơn.
Đám cưới của chúng tôi diễn ra trong sự chúc phúc của mọi người. Tôi kết hôn với anh tính đến nay đã được 6 tháng. Vợ chồng đều có công việc ổn định với tổng thu nhập khá.
Chồng tôi đẹp trai, hiền lành, ai cũng bảo tôi may mắn khi cưới được anh. Vậy mà đêm tân hôn đến với tôi thật ác mộng, không như những gì tôi đã nghĩ từ trước tới giờ.
Ảnh minh họa
Phòng tân hôn của chúng tôi được tôi cầu kỳ trang trí có nến, có hoa, bóng bay, không khí lãng mạn vô cùng. Thế nhưng sau màn dạo đầu đầu hứng khởi, anh không làm sao có thể khiến tôi trở thành đàn bà.
Chúng tôi đã mất 2 tiếng cố gắng nhưng không thành công. Mỗi lần anh chuẩn bị nhập cuộc là tôi lại run sợ, không cho anh tiến xa hơn, chỉ dừng lại ở việc âu yếm, vuốt ve chứ không thể quan hệ thực sự với tôi.
Trong suốt mấy tháng sau đó tôi cũng không cải thiện được tình hình. 5 tháng sau khi cưới, cứ ngửi thấy mùi thức ăn là tôi lại buồn nôn, không hiểu lý do vì sao. Sau khi đi khám tôi biết mình đã có thai.
Tôi ngạc nhiên, sao mình vẫn còn là &'con gái' mà lại có bầu được? Từ đó, chồng thái độ khác hẳn với tôi, anh không còn quan tâm tôi như trước nữa, mang bầu nghén như thế mà anh không hề chăm sóc tôi.
Tôi chia sẻ thì anh cứ im lặng, không nói lời nào. Có lẽ nào anh nghĩ tôi đang mang thai con của người khác, anh không phải cha đứa bé? Tôi phải làm sao đây?
Chờ sinh con ra tôi có thể đi xét nghiệm ADN nhưng từ giờ đến lúc sinh, chẳng nhẽ tôi cứ phải sống trong sự dằn vặt và thờ ơ của chồng như vậy sao?
Theo Phunutoday
"Nhịn đi, mai hãy đẻ, đúng là đồ đàn bà rách việc" và cái kết đau xé lòng... Nhìn đứa con bé bỏng mà chị ứa nước mắt. Mới có 2 năm là vợ là chồng, chị không hiểu sao anh lại thay đổi nhanh đến thế... Chị nhận lời kết hôn với anh sau gần 1 năm tìm hiểu, hẹn hò. Chị lấy chồng muộn, 30 tuổi mới lên xe hoa, ở độ tuổi này của chị đúng là không...