Viết cho BOB của mình
Mình xin lỗi. Mình chỉ có thể nói lên những lời ấy mà thôi. Mình biết rằng tình cảm của bạn dành cho mình là hoàn toàn trong sáng. Mình cũng tin tất cả những gì bạn làm cho mình đều xuất phát từ chính trái tim.
Nhưng bạn ơi, dù gì đi nữa thì trong tiềm thức của mình, mình vẫn luôn nghĩ bạn là “ BOB” xin cho mình được bí mật với tên gọi này bạn nhé. Mình biết sai lầm là ở mình, từ lúc bạn nói với mình những lời đó. Mình đã không giấu được tình cảm dường như muốn ngủ yên. Mình sẽ luôn nhớ về cái ngày mà mình gọi nó là “ngày của yêu thương”.
Ngày mà bạn đứng chờ mình với con gấu bông to kềnh trên tay trước Tết. Ngày mà bạn ở bên mình trong những lúc mình chán nản với công việc. Ngày mà mình bệnh không có ai bên cạnh ngoài mẹ, dù đang ở trong chính ngôi nhà của mình. Ngày bên biển dữ dội và nhuộm một màu trắng xoá của đêm. Ngày mà bạn ngồi im lặng bên mình và không nói một câu.
Video đang HOT
Mình xin lỗi, mình xin lỗi bạn thật nhiều. Mình biết những lời nói ấy đã làm bạn buồn. Và mình đã nhìn thấy những giọt long lanh trong mắt bạn, nhưng mình không thể làm khác được. Chúng mình có quá nhiều điểm khác nhau. Gia đình, công việc, thời gian, bạn bè. Học vấn, nhiều lúc mình nghĩ là điều có thể vượt qua nhưng lại chính là điều khó nhất.
Bạn ơi, những tin nhắn gởi đến gởi đi đều nói lên tình cảm của mỗi người. Nhưng điều quan trọng là mình sẽ giữ mãi hình ảnh của nhau bạn nhé. Dù sao đi nữa, trong trái tim mình đã có một ngăn thật bí mật dành cho bạn đấy. Có thể bạn sẽ không đọc được những dòng này nhưng mình chỉ muốn nói với bạn một câu thôi, 3 tiếng thôi, 3 tiếng mà mình đã chôn chặt trong những tháng ngày qua: “Em yêu anh”. Có khi nào trên đườg đời tập nập. Ta vô tình đi lướt qua nhau?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Phan Rang những ngày vào hạ
Phan Rang vào hạ thật đẹp anh à, những cơn gió mùa hạ dịu dàng chứ không mạnh mẽ như cơn gió mùa đông, giọt nắng của mùa hạ êm đềm, nhẹ nhàng giống như tình yêu ngọt ngào em dành cho anh vậy.
Một mùa hạ nữa lại về mang theo bao kỉ niệm. Em luôn yêu thích mùa hạ cho dù nó có đem lại cho em nhiều tâm trạng không vui. Nhẹ nhàng anh xa em, anh cũng chẳng nói với em lời chia tay mà âm thầm đi bên người con gái khác. Em biết, em hiểu điều đó nhưng tại sao anh không chấp nhận lời chia tay của em mà phải níu kéo.
Tại sao vậy hả anh? Anh có người con gái khác nhưng anh vẫn muốn giữ em bên mình? Anh cưới người ta nhưng vẫn muốn em đứng bên lề? Em buồn và đau đớn thật nhiều khi biết rằng anh chuẩn bị lập gia đình, người con gái anh lấy không ai ngoài cô ấy. Người con gái mà anh thà làm em tổn thương còn hơn để cô ấy buồn. Người con gái mà anh từng kể với em rằng anh chỉ xem là bạn vì người anh yêu, anh chọn là em.
Vậy là cô ấy đã thắng em, em không buồn mà cũng không trách anh vì anh đã không đáng để em làm như vậy. Em đã yêu anh thật nhiều, hy vọng thật nhiều để rồi ngày hôm nay đau khổ cũng thật nhiều. Em buồn mà không biết tâm sự với ai mà cũng không dám khóc vì cho dù em khóc cũng chẳng có ai dỗ dành và lau những giọt nước mắt cho em như ngày xưa anh vẫn từng làm.
Trách sao anh quá gian dối để làm khổ em, anh cưới, anh hạnh phúc. Em mừng cho anh vì từ nay anh đã có người chăm sóc, lo lắng nhưng có bao giờ em van xin, khóc lóc khi anh từ bỏ em đâu mà tại sao, tại vì sao anh không chịu nói, không chịu chia tay? Em đau lòng anh mới chịu sao? Thượng đế quá bất công với em chưa đủ sao anh? Anh đối xử với người con gái mà anh từng bảo thương yêu hết lòng như vậy đấy sao? Anh yêu nhanh song quên cũng nhanh vậy sao? Con người anh chỉ có vậy: tầm thường và gian dối?
Em buồn vì anh có đáng không? khóc làm gì nữa khi mà người ta không cần mình phải không anh? Em thầm cầu chúc cho anh có được một người con gái yêu anh hết lòng, cầu chúc cho anh luôn được hạnh phúc với những gì anh đã chọn mà không phải băn khoăn về em. Em sẽ mạnh mẽ lên thôi mà, không ủy mị như những ngày còn có anh vì anh giờ không còn của em. Và em sẽ quên đi điệp khúc "anh không muốn mất em....."...từ đây trên con đường em bước sẽ không có hình bóng anh!..."..tình ngỡ đã quên lâu nhưng tình vẫn còn đây, người ngỡ đã xa xăm bỗng về quá thênh thang..." nhưng anh ơi, em cũng vẫn mãi yêu nhạc Trịnh nhưng sẽ quên anh, nhất định là vậy!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Viết cho người tình phụ Không biết vì sao mà tôi vẩn mỉm cười, và vẫn tiếp diễn cuộc sống một cách bình thường nữa.Dù bất giác tôi cảm thấy mình lơ lửng, lòng mình chơi vơi, muốn khóc thật nhiều, muốn gào to để vơi đi niềm tủi hờn chua xót, Ai cũng nói: "Mày, khôn ngoan, xinh đẹp, công việc ổn định, làm gì phải khổ...