Viên mãn chuyện người chồng mở lối cho vợ tìm về bên người xưa
Nhiều đêm, nước mắt Hân ướt đẫm gối, Đức hận đến chết đi được khi nghe vợ vẫn gọi tên một ai đó không rõ lời. Lúc chồng lay dậy, cô chỉ ậm ừ nói rằng mơ thấy ác mộng.
Câu chuyện của anh chàng Việt kiều tên Đức khiến ông Lương Hiền Duy và các thám tử công ty Lương Gia vô cùng trân trọng, phải vất vả lắm họ mới tìm hiểu và thực hiện được lời nhờ vả này của người đàn ông tình nghĩa ở tận Canada.
Mối tình đau thương của người vợ trẻ
Cách đây nửa năm, Đức gọi điện cho ông Duy từ đất nước Nam Mỹ xa xôi. Anh tâm sự, anh và Hân kết hôn cũng được hơn 2 năm thông qua sự mai mối của hai bên gia đình. Cha anh và cha Hân vốn là bạn cùng học ở Nga cách đây mấy chục năm. Vì quý mến nhau nên họ hứa hẹn sẽ gả con cho nhau khi chúng lớn. Ngày ấy, hai ông bố vốn chỉ nói đùa, nào ngờ điều ấy đã trở thành sự thực khi họ gặp lại nhau ở Việt Nam sau nhiều năm xa cách.
Từ ngày kết hôn và qua Canada định cư, Hân lầm lũi, lặng lẽ như một chiếc bóng, anh không thể nào tiến được vào trái tim cô, không biết cô nghĩ gì và có tâm sự gì. Sống với nhau lâu, Đức cảm nhận tình cảm dành cho vợ ngày một lớn. Chính vì vừa nhìn đã thích nên anh không chối bỏ cuộc hôn nhân do bố mẹ sắp đặt ngay từ lần đầu tiên gặp cô.
Nhiều hôm, trong giấc ngủ chập chờn, Hân khóc thảm thiết và gọi thầm tên ai đó không rõ lời. Dù biết trong lòng ai cũng có những nỗi niềm và góc khuất riêng nhưng Đức thật lòng vẫn muốn biết những gì cô đã từng trải qua. Vì thế, anh đã âm thầm nhờ thám tử Lương Hiền Duy giúp đỡ.
Đức tâm sự với ông Duy rằng, anh không có tham vọng, ghen tuông hay làm xáo trộn cuộc sống hiện tại. Tuy nhiên, anh chỉ muốn biết trong quá khứ vợ đã trải qua những việc gì, khiến cô không thể ngủ ngon, giật mình thức giấc mỗi đêm. Anh chỉ muốn tìm hiểu mọi thứ về Hân để dễ bước từng bước vào trái tim cô. Các thám tử của công ty Lương Gia được điều về Cần Thơ – quê hương của Hân để tìm hiểu tất cả mọi thứ về cô.
Ảnh minh họa
Tuy nhiên, do gia đình mới chuyển về đây chưa lâu, sau 2 năm chuyển đến, Hân đã theo chồng sang Canada định cư nên không nhiều người biết về cô. Sau khi liên lạc với Đức, các thám tử biết thêm thông tin, trước khi chuyển về Cần Thơ, gia đình Hân từng sống ở Ninh Thuận – mảnh đất miền Trung nắng gió. Bố mẹ cô hiện đã ở hẳn Cần Thơ vui thú điền viên, chẳng mấy khi về Ninh Thuận, vì thế căn nhà cũ của họ hiện đang cho người bà con ở.
Đóng vai một phóng viên đi tác nghiệp, thám tử Quân nói với gia đình cậu Ba (cậu của Hân) rằng anh là bạn thời đại học với Hân (cô từng học đại học ở TP HCM), sẵn dịp nên ghé thăm gia đình cô, không ngờ cô đã chuyển đi nơi khác.
Người miền Trung vốn chất phác, thật thà, nghe thám tử Quân là bạn của cháu gái nên rất nhiệt tình, hiếu khách. Qua thăm hỏi một số bạn bè, gia đình cậu Ba cùng những người hàng xóm cũ của Hân, xâu chuỗi lại câu chuyện thì được biết Hân là một cô gái ngoan ngoãn, tình nghĩa.
Nhiều năm về trước, cô có mối tình sâu đậm với Huyện – thầy giáo làng hơn cô vài tuổi. Cả hai được đánh giá là đẹp đôi, hai bên gia đình cũng đã tính đến chuyện cưới xin sau khi Hân tốt nghiệp đại học. Thế nhưng sự đời trớ trêu, ngay sau khi Hân tốt nghiệp, Huyện lại bị tai nạn giao thông, tàn phế cả đôi chân.
Vì không thể chấp nhận được sự thật phũ phàng, không muốn làm gánh nặng cho người yêu, Huyện từ hôn, từ chối mọi sự quan tâm, hỏi han, thăm viếng của tất cả mọi người, nhất là bên phía gia đình Hân.
Sau tai nạn, hầu như không ai biết Huyện ở đâu, có người nói gia đình đã đưa anh đi tỉnh khác theo yêu cầu của con trai, có lẽ là để tránh mặt Hân, mặc cảm tật nguyền trước cô. Suốt 2 năm trời Hân đợi chờ, đứng trước cổng nhà anh để chờ, khóc thương không biết bao nhiêu mà kể, thế nhưng, anh vẫn bặt vô âm tín.
Video đang HOT
Bố mẹ Huyện thương Hân mỏi mòn chờ đợi, bố mẹ cô cũng xót con tím gan ruột nên quyết định chuyển về Cần Thơ để Hân quên được mối tình này. Sau đó 2 năm, Đức và gia đình anh về Việt Nam chơi, họ mối lái đôi trẻ đến với nhau dù biết vết thương lòng của con gái vẫn chưa lành. Vì thương cha mẹ già, sợ họ lo lắng, lại thấy Đức là người đàn ông tốt, Hân chấp nhận cuộc hôn nhân này.
Cô cho rằng, duyên phận giữa mình và Huyện đã hết vì thế đã lập gia đình và theo chồng sang Canada định cư. Thế nhưng, dù thời gian qua đã lâu nhưng cô vẫn chưa nguôi đau thương mỗi khi nhớ về Huyện.
Mở lối cho vợ về bên người xưa
Biết quá khứ đau thương khiến vợ không thể ngon giấc hàng đêm, Đức càng thương yêu và thông cảm với cô. Thì ra, cô đã có một mối tình đẹp đẽ nhưng bi thương nhường ấy, chẳng trách ngay lần đầu tiên gặp Hân, anh đã thấy đôi mắt buồn đau của cô thu hút đến vậy. Đức một lần nữa gọi điện nhờ ông Lương Hiền Duy tìm hiểu cuộc sống của anh chàng tên Huyện – mối tình đầu của vợ năm xưa.
Anh tâm sự rằng, anh muốn biết tất cả cuộc sống của Huyện, nếu Hân vẫn chưa quên được người xưa, anh sẵn sàng để cô quay trở về tìm lại đoạn tình đã mất.
Các thám tử đã bất ngờ trước tâm sự của Đức, bởi lẽ anh quá tình cảm, quá cao thượng và là một người có chiều sâu. Nhận lời nhờ vả của Đức, các thám tử lại lên đường quay lại Ninh Thuận, để tìm đến nhà Huyện (cách nhà Hân chừng vài trăm mét). Hỏi thăm rất nhiều người, họ mới biết Huyện thật sự không ở làng, anh đã chuyển đến nơi khác sống từ sau vụ tai nạn.
Nhắc đến người đàn ông bất hạnh ấy, ai cũng thương cảm cho một chàng trai vốn nhân hậu, thật thà, chất phác, đẹp trai, hiền lành phải chịu nỗi đau lớn đến thế. Vì mất đi đôi chân tự do, Huyện không thể chấp nhận được việc sẽ là gánh nặng cho Hân cả đời nên tự động rời đi mà không cho Hân một lời giải thích.
Anh biết như vậy sẽ tàn nhẫn với cô, thế nhưng bảo anh phải đối mặt với người yêu trong hình hài không trọn vẹn lại quá tàn nhẫn với anh. Huyện đã chuyển về Quảng Trị, quê mẹ anh để dạy học.
Hằng ngày, anh đẩy xe lăn đến trường dành cho trẻ em khuyết tật để đứng lớp, chiều về lại trở thành nhà văn, viết lên những câu chuyện đời giản dị. Dường như chỉ có vậy mới khiến anh nguôi ngoai những nỗi đau cuộc đời.
Những hình ảnh về Huyện được các thám tử ghi lại và gửi qua mail cho Đức. Anh thực sự bị cảm động bởi sự hình ảnh của một người thầy giáo tận tụy với học trò nhưng trong lòng vẫn giữ tình yêu sâu sắc dành cho mối tình đầu.
Đức đã đưa hết những hình ảnh mình có cho Hân, anh nói rằng anh yêu cô và cũng trân trọng người đàn ông cô giấu trong tim. Anh mở lối cho cô tìm về với người cũ nếu việc đó khiến cô hạnh phúc, có thể ngon giấc mỗi đêm.
Khi nhìn thấy những hình ảnh của Huyện, Hân khóc như mưa như gió, đây là lần đầu tiên cô nhận được tin tức của anh từ sau trận tai nạn kinh hoàng. Gần 5 năm xa cách, thấy cuộc sống của anh bình dị như chính con người anh, Hân đã không cầm nổi sự xúc động.
Đức đã nghĩ chắc vợ sẽ trở về Việt Nam tìm Huyện, thế nhưng cô đã quyết định ở lại bên anh, bởi Huyện đã có được sự bình yên sau gần ấy năm mặc cảm, còn cô cũng đã có gia đình nhỏ và hơn hết, cô phải có trách nhiệm ở lại bên cha của đứa nhỏ đang thành hình trong bụng.
Tin vui ấy khiến Đức mừng khôn xiết, nghe anh gọi điện báo mình sắp được làm cha, các thám tử của công ty Lương Gia cũng vui lây, đây có lẽ là kết quả đẹp từ chính sự lương thiện và cao thượng của anh.
Theo ĐSPL
Cuộc gọi cho vợ lúc nửa đêm
Đã 1 tuần nay không khí gia đình như đưa đám chỉ vì cuộc gọi lúc nửa đêm của người cũ vào máy vợ.
Vợ
Gần 2 giờ đêm, điện thoại đổ chuông. "Giờ này còn ai gọi thế không biết?". Vợ mắt nhắm mắt mở quờ quạng cái điện thoại mà mãi không tới. Chồng nhỏm dậy với hộ. "Trời, sao Tùng giờ này còn gọi làm gì?". Nhìn tên người cũ hiện lên trong điện thoại mà vợ hốt hoảng, giật mình. Thoáng chút bối rối, vợ nhấn nút im lặng rồi lăn ra ngủ tiếp.
Chồng tò mò, nhấc điện thoại xem là ai. Có lẽ chồng cũng giật mình khi thấy Tùng gọi. Nhưng chồng không lăn ra ngủ tiếp: "Sao em không nghe máy? Sao Tùng lại gọi giờ này? Sao tự nhiên liên lạc với nhau? Có chuyện gì phải không?...".
Vợ vô tư: "Nửa đêm nghe làm gì? Chắc gọi nhầm. Làm sao em biết được, ngủ đi anh!" rồi lại nhắm nghiền mắt. Song vợ cũng chẳng thể chợp mắt lại. Thấy chồng chằm chằm nhìn vào cái điện thoại của vợ, mặt đằng đằng sát khí, tim vợ đập thình thịch.
Chồng không ngủ tiếp mà nhỏm dậy, cầm cái điện thoại ra khỏi phòng. "Lỡ Tùng gọi lại thì sao? Chồng cầm điện thoại làm gì? Liệu họ sẽ nói gì với nhau?". 1 tiếng, rồi 2 tiếng trôi qua, nhìn đồng hồ đã hơn 4 giờ sáng, chồng vẫn không vào phòng.
Gần 6 giờ sáng chồng mới leo lên giường, tay vẫn cầm cái điện thoại. "Chồng đi đâu thế? Sao chồng không ngủ đi?". Chồng hằm hằm: "Ngủ sao được?".
Sáng, chồng đi làm trước. Vợ cầm điện thoại mở ra xem. Không có cuộc gọi thứ 2, cũng không có tin nhắn nào. Chồng cũng không gọi lại cho Tùng thì phải. Mấy ngày sau, Tùng không liên lạc thêm lần nào nữa, chỉ có không khí gia đình là nặng như chì.
Cứ đi làm về, dù vợ hỏi han, quan tâm thế nào nhưng chồng vẫn giữ bộ mặt lạnh lùng, câu nói câu không, ra chiều nghi ngờ và ghen tuông lắm.
Một hôm đang đi làm, Tùng gọi, vợ nhấc máy và hí hửng đến quán cà phê quen thuộc gặp Tùng...
Chồng
Nửa đêm vợ có điện thoại của người cũ. Máu nóng nổi lên, định lôi vợ dậy xem vợ thanh minh thanh nga thế nào. Lúc nào cũng bảo lâu rồi không liên lạc, không gặp mặt, sao đêm hôm còn gọi? Thật không ngờ mình tin tưởng vợ bao nhiêu mà vợ dám lén lút qua lại với tình cũ, lừa dối mình sao?
Mình điên quá mà vợ cứ nhắm mắt ngủ ngon lành. Muốn lôi dậy xé xác vợ ra cho thỏa cơn điên quá. Ôi trời! Cay đắng thay! Bao năm nay mình vẫn tin tưởng vợ mà vợ dám lừa gạt mình.
Không thể nào chợp mắt, mình lên sân thượng, đốt hết cả bao thuốc. Cầm điện thoại vợ mà chỉ muốn ném cho tan nát. Khói thuốc đã giúp mình bình tĩnh lại. Mình nhắn tin cho Tùng bằng điện thoại vợ: "Em đang ngủ, có chuyện gì thế anh?". Đợi mãi, đợi mãi vẫn không có tin nhắn trả lời. Bấm vào nút gọi, nhưng lại thôi.
"Hừ, chắc biết là mình bắt được quả tang nên không dám nhắn lại đây mà!". Gần sáng, mình mới xuống phòng, hình như vợ cũng không ngủ, chắc lo lắng vì bị mình phát hiện chứ sao! Mình đã cẩn thận xóa cái tin nhắn cho Tùng lúc đêm đi để vợ không biết.
Đi làm về, mình cầm điện thoại vợ ra một góc kiểm tra. "Thể nào ngày nay chẳng nhắn tin hoặc gọi điện cho nhau? Thế mà không có cuộc gọi hay tin nhắn nào. Chắc xóa dấu vết đây mà? Ăn vụng cũng biết chùi mép đấy! Đừng hòng qua được mắt mình!".
Nhìn vợ cứ ung dung, bình thản như không có chuyện gì xảy ra, máu điên trong mình càng bốc lên. "Phải bình tĩnh, bình tĩnh mới làm ra ngô ra khoai được!". Mình âm thầm cài phần mềm theo dõi cuộc gọi và tin nhắn vào máy vợ. "Vợ mù công nghệ lắm, không đời nào biết được đâu. Quả này thì hết đường chối cãi!".
3 ngày, 5 ngày trôi qua vẫn không thấy động tĩnh gì. "Chắc đánh lạc hướng của mình đây!". Đúng như mình nghĩ, 1 tuần sau Tùng gọi cho vợ. "Biết ngay mà, họ hẹn gặp nhau!". Nắm được thông tin, mình lao ngay tới điểm hẹn.
Nhìn vợ ngồi đối diện với Tùng, mình chỉ muốn lao vào xé xác hai kẻ lừa dối ấy ra. Điên quá, đau quá! Mình đã sống thế nào mà bị cắm sừng thế này...
Người cũ
Quán cà phê Sam, dễ đến 3 năm rồi mới gặp lại mối tình đầu. Nhìn Hoài không khác mấy, có vẻ đằm thắm hơn và hạnh phúc với cuộc sống gia đình.
- Không biết duyên số thế nào, anh toàn có duyên với người tên Hoài.
- Có ai tên giống em à? Hay người yêu mới của anh?
- Ừ, chính xác là vợ sắp cưới. Hôm trước ấy, anh say rượu, gọi cho bạn gái anh, mắt nhắm mắt mở thế nào gọi cho em. Mà anh chẳng nhớ gì cả. Hôm qua bị người yêu anh "xé xác" vì truy lùng ra cuộc gọi lúc nửa đêm đó trong danh sách cuộc gọi, mới giật mình không biết chồng em có hiểu lầm gì không...
****
Ngồi nghe Tùng phân trần chuyện cuộc gọi lúc nửa đêm, tâm sự về cuộc sống mới, Hoài giật mình nhìn đồng hồ đã hơn 6 giờ tối. Cô đứng dậy vội vã ra về. Trong lòng Hoài thấy vui vui vì biết tin cuối cùng Tùng cũng sắp lấy vợ.
Hôm ấy về tới nhà, cô càng vui hơn khi bước chân vào cửa đã nghe tiếng chồng vừa huýt sáo, vừa nấu ăn trong bếp. Đến cả tuần nay, Hoài mới thấy gương mặt chồng tươi tỉnh trở lại như thế.
Theo MASK
Đồng nghiệp dọa gửi ảnh ngoại tình của tôi cho vợ tôi biết Tôi nghĩ hắn muốn tống tiền nên cũng có dạm hỏi, nhưng hắn chỉ lắc đầu và nói muốn đòi lại công lý cho vợ tôi. Tôi biết anh hay đọc mục này và không có điều kiện gặp mặt trực tiếp nên thông qua đây gửi gắm cho anh thông điệp: "Đừng bao giờ mơ đụng vào vợ của tôi, anh hãy...