Vì yêu thương mà chiều chuộng con thì chỉ làm hỏng con
Em hoàn toàn hiểu tình yêu thương anh dành cho con nhưng dạy con đúng cách thì mới nên người được, vì thương con không có nghĩa là chiều con.
Mỗi lần, em bận để anh đón con lại lo ngay ngáy bởi không biết anh sẽ lại mua cho con những thứ gì. Và hôm nay cũng vậy, vừa về đến nhà, em đã thấy con hí hửng giữa đống đồ chơi mới, bên cạnh là gói bim bim và lon nước ngọt đang uống dở.
Nhìn anh tươi cười nấu ăn trong bếp nhưng em không thể nào vui nổi. Thế là, hai vợ chồng lại cãi vã nhau. Anh bảo, em không hiểu con, cái gì cũng cho mình đúng. Còn em, cảm thấy bất lực trong việc thống nhất quan điểm để dạy con.
Anh sẵn sàng đáp ứng mọi yêu cầu của con. (Ảnh minh họa)
Từ lúc nhỏ đến tận bây giờ, anh chưa từ chối bất kì yêu cầu nào của con. Bởi thế, thằng bé rất bám bố vì được thỏa mãn mọi thứ. Anh mua đồ chơi cho con vô cùng lãng phí, con đòi cái gì là anh mua ngay cái đó. Tính ra tiề.n đồ chơi ngang ngửa với tiề.n sữa hàng tháng của con.
Trong khi, thu nhập của hai vợ chồng chỉ ở mức trung bình đủ sống. Anh sẵn sàng cho con nhịn ăn cơm theo ý muốn để ăn thức ăn nhanh mà con thích. Áo quần của con cũng thế, thấy bộ nào đẹp là anh mua hết bất chấp con mặc hay không. Bởi thế, trong tủ của con chật ních áo quần chưa kịp mặc đã không còn vừa nữa.
Cứ như thế, em càng khắt khe bao nhiêu thì anh thoải mái bấy nhiêu. Hai vợ chồng luôn “trống đán.h xuôi, kèn thổi ngược” trong việc dạy con. Em hiểu nguyên nhân sâu xa của việc anh chiều con hết mức. Bởi lấy nhau gần 4 năm, khó khăn chật vật lắm vợ chồng mình mới có đứa con đầu lòng.
Video đang HOT
Và cũng vì, anh sinh ra và lớn lên trong một gia đình khó khăn ở nông thôn. Anh từng kể, những năm tháng tuổ.i thơ cơ cực vì nghèo khiến anh không thể nào quên. Anh từng thèm thuồng đứng nhìn tụi bạn ăn kem ngon lành còn mình không có tiề.n mua.
Hiếm khi anh có được một bộ quần áo mới mà toàn mặc đồ cũ đi xin của người khác. Đến miếng ăn còn không đủ nói gì đến chuyện mua đồ chơi. Vì thế, anh muốn làm tất cả để con có cuộc sống đầy đủ không phải tủi thân như mình lúc xưa.
Em hoàn toàn hiểu tình yêu thương anh dành cho con nhưng dạy con đúng cách thì mới nên người được. Nhưng thương con không đồng nghĩa với chiều chuộng con quá mức. Nếu cứ đáp ứng hết mọi yêu cầu sẽ khiến con trở nên ích kỷ, thích sống hưởng thụ, không biết quý trọng đồng tiề.n khi lớn lên.
Em thấy lo lắng khi con bắt đầu dựa vào bố để cãi lời mẹ. (Ảnh minh họa)
Chưa kể cho con ăn uống bừa bãi sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe và sự phát triển của con. Giờ con còn nhỏ, nó mới đòi hỏi chuyện ăn, chơi, lớn lên một chút sẽ thích nhiều thứ hơn, làm sao anh chiều nổi.
Hình như, gần đây, những lần vợ chồng to tiếng đều xoay quanh chuyện dạy con. Anh còn trách móc em sống trong đầy đủ từ nhỏ nên không biết được cảm giác thiếu thốn như thế nào.
Anh không biết, dù nhà ngoại khá giả nhưng mẹ luôn dạy em biết tiết kiệm và trân trọng đồng tiề.n. Em không được phép bỏ bữa hay để thức ăn thừa trong bát, muốn có tiề.n mua đồ dùng phải lau nhà, rửa bát để nhận tiề.n công.
Em thật sự lo lắng khi con bắt đầu biết dựa vào bố để chống lại mẹ. Khi em không cho con xem điện thoại nhiều, con cự cãi: “Sao bố cho mà mẹ lại cấm, không yêu mẹ nữa”.
Anh à, sinh con đã khó mà nuôi dạy con thành người còn khó hơn nên cần vợ chồng cùng chung tay. Muốn làm được như vậy thì phải có cùng suy nghĩ mới làm được. Em chỉ mong vợ chồng mình có sự thống nhất để cho con sự giáo dục tốt nhất.
Theo phunuonline.com.vn
Chửa ễnh bụng vẫn hủy hôn vì 1 câu chế nhạo của mẹ bạn trai khi đến thăm
Thật may mắn là hơn 1 tháng sau, tôi biết mình có tin vui. Tôi thông báo với anh, chúng tôi đã hi vọng về một cái kết hai đứa về chung một nhà, chờ đón đứa con đầu lòng. Nhưng ai ngờ...
Hơn 3 tuần nằm viện, việc đầu tiên tôi làm sau khi xuất viện là hẹn gặp bạn trai để nói lời chia tay. Không một ai có thể tin tôi lại dám làm như vậy khi mà cái thai trong bụng tôi ngày một lớn dần. Theo lẽ thường, trong hoàn cảnh này, tất cả các cô gái phải bám lấy gã đàn ông làm mình có bầu mới phải. Vậy mà tôi lại chọn cách ra đi, trong khi gia đình họ cũng đã rục rịch chuẩn bị lễ cưới này.
Không phải tự nhiên mà tôi hành động thế. Tôi cũng đã thưa chuyện rõ ràng với bố mẹ mình và nhận được sự ủng hộ. Tôi thấy mình may mắn khi có gia đình bên cạnh trong thời điểm đầy khó khăn này.
Câu chuyện tình của tôi đáng lẽ là thật đẹp. Tôi và anh yêu nhau được 3 năm. Suốt khoảng thời gian đó, tôi biết mẹ anh chưa thực sự ưng tôi. Tôi không hiểu lắm lí do là gì. Có thể do bà chấm một vài cô khác nhưng anh không theo ý mẹ nên cứ tự động không hài lòng về tôi. Sở dĩ tôi cũng cứ cố chờ anh vì đúng là anh rất tốt với tôi.
Thế rồi, tôi có bầu. Đó là một chuyện không phải lỡ làng mà là do hai đứa tính như thế. Anh bảo chỉ cần có bầu là mẹ anh sẽ đồng ý cưới. Thật may mắn là hơn 1 tháng sau, tôi biết mình có tin vui. Tôi thông báo với anh, chúng tôi đã hi vọng về một cái kết hai đứa về chung một nhà, chờ đón đứa con đầu lòng. Nhưng ai ngờ...
Sức khỏe của tôi không được tốt, hơn nữa là do cơ địa nên thời gian đầu mang thai tôi ốm nghén quá nhiều. Thậm chí tôi phải nhập viện nằm suốt mấy tuần trời. Nghĩ lại những ngày tháng đó là tôi rùng mình sợ hãi. Vậy mà khi nghe tôi có thai, phải nhập viện vì ốm nghén, mẹ anh vào thăm tôi với một thái độ đầy khin.h thườn.g.
Tôi còn nhớ, hôm đó, nằm trên giường bệnh, tôi vật vã với những trận nôn thốc, nôn tháo thì bên ngoài cánh cửa, mẹ anh đứng tỉnh bơ nhìn rồi chẹp miệng: "Mày chọn vợ khéo nhỉ, mẹ giới thiệu cho bao nhiêu cô thì không nghe, thích tự chọn cơ. Đấy, mày nhìn đi, đàn bà ai chẳng phải chửa, phải đẻ, mới bầu có mấy tháng mà nó đã điệu vợi thế kia, sau này mày chỉ đi hầu nó cả đời thôi con ạ".
Lời mẹ anh nói quá cay nghiệt. Cùng là phụ nữ, tại sao mẹ anh không thương lấy tôi mà lại làm như thế? Tôi cố nhẫn nhịn và trông đợi ở người đàn ông mà mình yêu. Nhưng suốt 3 tuần nằm viện, tôi nhận ra rằng anh ta không đáng để mình lấy làm chồng. Anh ta khó chịu khi chăm sóc tôi, thi thoảng lại phàn nàn: "Sao em yếu thế nhỉ? Bao người bầu bí chẳng sao, đằng này người cứ rớt ra".
Những ngày nằm viện tôi đã khóc rất nhiều... Và rồi tôi quyết định nói với mẹ về dự định của mình. Mẹ tôi khóc, thương tôi nhưng bà đồng ý. Bà bảo thà làm mẹ đơn thân còn hơn bước chân về gia đình đó làm dâu. Tôi ôm lấy mẹ và thầm cảm ơn cuộc đời vì đã cho mình một gia đình tốt để nương tựa khi rơi vào khó khăn.
Sau khi ra viện, tôi hẹn anh đến nhà và nói lời chia tay. Anh sốc trước quyết định này của tôi, thuyết phục tôi nghĩ lại vì đứa con. Nhưng tôi không đồng ý. Tôi sẽ không bao giờ cho họ cái quyền được gần con bởi vì họ không xứng đáng.
Theo skvty.com
Khi trái tim em đã chế.t, tại sao anh mới chịu quay đầu? Anh đã không còn là anh trong năm tháng thanh xuân của em. Như thứ tình yêu đã chế.t, vốn đâu thể sống lại lần nữa... Đời em chắc chưa bao giờ quên tháng ngày điệu con trước ngực mà chạy theo anh và nhân tình để bắt tại trận. Để rồi rất lâu sau này, em vẫn không hiểu sao lúc ấy...