Vì vô sinh, tôi mất luôn chồng vào tay người đẻ thuê
Thương chồng vẫn luôn mong có con, tôi tìm người đẻ thuê để cả gia đình sớm được bế bồng con cháu. Ai ngờ, người chồng tôi luôn tin tưởng đã sớm phản bội lại tôi.
Tôi và anh kết hôn cũng gần ba năm mà chưa có con. Gia đình nội ngoại mong cháu ẵm bồng lắm, nhưng chúng tôi vẫn khất lần mấy năm rồi. Một hôm tôi lén chồng đi khám và nhận được thông báo từ bác sĩ: tôi không thể cho anh những đứa con.
Về nhà, tôi buồn và mất tinh thần hẳn. Sự thật ấy đến với tôi là một bế tắc, nhưng tôi còn hoang mang hơn vì không biết có nên chia sẻ điều này với anh và gia đình hai bên hay không, vì ông bà cũng mong có cháu ẵm bồng lắm.
Sau cùng, tôi cho anh hay tin. Anh bảo, anh yêu thương tôi là đủ rồi, chuyện con cái là chuyện của thiên duyên, là phước lộc trời ban, không thể toan tính hơn được. Nhưng tôi biết, anh cũng khao khát một đứa con để duy trì dòng máu của tổ tông.
Tôi buồn lòng khi nghĩ rằng, rồi anh sẽ bỏ rơi tôi để đến với người phụ nữ khác có khả năng cho anh những đứa con. Tôi ám ảnh sẽ mất đi một người đàn ông yêu thương mình.
Tôi biết, anh cũng khao khát một đứa con để duy trì dòng máu của tổ tông (Ảnh minh họa)
Tôi và anh có đi đến những bác sĩ giỏi, điều trị cả một năm trời với nhiều hy vọng, nhưng đúng là lực bất tòng tâm. Tôi đành bàn với anh việc tìm người đẻ thuê để cả gia đình sớm được bế bồng con cháu.
Đó là một cô gái ở dưới quê, tên Hồng. Nhà Hồng nghèo nên cô nghe câu chuyện của tôi thì nhận lời giúp đỡ ngay. Vì dẫu sao cô cũng cần một số tiền lớn để chữa bệnh tim cho cha.
Ban đầu, tôi cũng áy náy vì cảm thấy bản thân có tội, lợi dụng cô. Nhưng Hồng có nói với tôi rằng, “Chị an lòng đi, em giúp chị như vậy, cũng là báo hiếu cho cha, lẽ nào vừa giúp được chị, vừa cứu được cha mà em lại từ chối?”
Khi tôi bế được đứa bé trên tay, chồng tôi thì thầm: “Em hạnh phúc rồi nhé! Con của em đấy! Cuộc sống của vợ chồng mình từ đây không còn gì đáng lo lắng nữa!”
Lòng tôi khi ấy hạnh phúc lắm, vì nghĩ rằng mình cũng được làm mẹ, cũng có một gia đình đầy đủ thành viên. Nhưng rồi chuyện gì đến cũng phải đến.
Lòng tôi khi ấy hạnh phúc lắm, vì nghĩ rằng mình cũng được làm mẹ (Ảnh minh họa)
Ngày ấy, một người bà con xa báo cho tôi hay tin, chồng tôi thường hay về quê thăm bố mẹ và cũng là thăm Hồng – người phụ nữ đã cho anh đứa con này.
Video đang HOT
Thoạt đầu tôi không biết nên tin hay không, anh vốn vẫn thường về thăm mẹ, còn Hồng, anh và cô ấy gặp nhau chỉ có vài lần nên tôi thấy không quá đáng tin.
Hơn nữa, tôi chủ quan nghĩ rằng, Hồng chỉ là một cô thôn nữ không biết chưng diện nên không bắt mắt, lý nào chồng tôi lại phản bội tôi vì một cô gái không hơn vợ mình?
Một lần giấu chồng đột xuất về quê, tôi bắt gặp anh và Hồng tại nhà mẹ chồng. Họ ngồi cạnh nhau, trò chuyện vô cùng thân mật.
Mẹ chồng tôi còn nói một câu xanh rờn rằng: “Nhờ có Hồng ở đây đỡ đần sớm hôm, chứ chờ cô về thăm tôi, hỏi thăm sức khỏe tôi, chắc tôi xanh cỏ rồi!”
Về lại thành phố, lòng tôi buồn rũ, không nói chuyện với chồng một tuần. Tôi nhìn ánh mắt của chồng mình dõi theo Hồng là hiểu họ có tình ý với nhau. Mấy tháng sau, mẹ chồng báo tin cho tôi hay, Hồng lại đang có thai, và chồng tôi sắp có thêm một đứa con nữa.
Mẹ nói ra nói vào, cốt để tôi và chồng ly dị, để những đứa trẻ có cha và mẹ hợp pháp, danh chính ngôn thuận.
Họ ngồi cạnh nhau, trò chuyện vô cùng thân mật (Ảnh minh họa)
Tôi khóc rất nhiều. Cái linh cảm mất đi người đàn ông của đời mình ngày trước nay đã thành hiện thực. Trong lúc bế tắc ấy, Hồng lên thành phố chơi với tôi vài hôm.
Trong những lần nói chuyện, Hồng đã vô tình (hoặc cũng có thể cố ý) cho tôi hay rằng cô và chồng tôi đã gặp nhau vài lần từ trước khi gặp tôi. Mẹ chồng tôi đã tính trước cả rồi, nên khi tôi tính đến chuyện tìm người đẻ thuê, mẹ đã sắp xếp cho Hồng đến nhà, gặp tôi và trò chuyện một cách tự nhiên nhất.
Chúng tôi làm thủ tục ly hôn, anh vẫn còn buông vào tai tôi mấy lời thương hại: “Anh không hề muốn chuyện này xảy ra. Đây chỉ là giải quyết tạm thời, để đồng nghiệp, làng xóm không phải dị nghị, nhưng anh sẽ về thăm em thường xuyên.”
Nhưng anh nào có về thăm tôi thường xuyên như lời anh nói. Anh và Hồng mua một căn hộ mới trên thành phố, họ sống với nhau hạnh phúc lắm. Còn tôi thì giờ đây mới ngộ ra, mình đã mất chồng từ lâu mà không biết.
May mắn, tôi biết chuyện này sớm để kịp rút chân ra khỏi cuộc hôn nhân này. Nếu cứ sống mãi trong lừa dối, tôi sẽ càng đáng thương hơn.
Tôi chọn cuộc sống tự do, không ràng buộc và tập trung cho việc phát triển sự nghiệp, giao thiệp nhiều hơn để nhận ra rằng, mình không hề cô đơn!
Theo Khám Phá
Cái kết bất ngờ của người phụ nữ vô sinh bị chồng ruồng bỏ vô tình gặp đứa trẻ lang thang
Chị là 1 người phụ nữ xinh đẹp, giỏi giang nhưng lại đầy bất hạnh. Chị từng có 1 gia đình yên ấm hạnh phúc bên cạnh người đàn ông mà chị dùng hết cả tuổi thanh xuân để yêu. Nhưng rồi tất cả những điều tốt đẹp, vui vẻ bỗng chốc trở thành địa ngục, tổn thương khi chị phát hiện ra mình bị vô sinh và 3 năm sau chồng chị lại đi ngoại tình.
Khi ấy chị dường như kiệt quệ sức lực, không còn đủ tỉnh táo để làm bất cứ điều gì. Chị đã phải điều trị tâm lý suốt 1 thời gian dài, chị tự hỏi mình đã làm gì sai mà ông trời lại nỡ đối xử với mình như vậy. Mối quan hệ của chị và chồng ngày 1 căng thẳng khi mà cô bồ vác bụng bầu đến đòi danh phận. Anh nói với chị anh sẽ không ly hôn nhưng hãy cho anh được có vợ bé. Khi nghe câu nói đó chị ngồi bất động, rồi bình thản đứng dậy để chồng không thấy mình đang run rẩy và chị không muốn anh thấy chị mềm yếu. Chị chìa tờ đơn ly hôn cho anh rồi bước ra khỏi căn nhà ấy mãi mãi.
Sau lần đổ vỡ ấy chị không dám nghĩ đến chuyện yêu đương hay kết hôn lần nữa dù bên cạnh chị luôn có những người đàn ông chân thành quan tâm, săn đón. Chị lao vào công việc rồi đi du lịch, đi từ thiện. Chị tự tạo niềm vui cho mình để quên anh, quên đi nỗi đau mình không được làm mẹ.
Ảnh minh họa
Mọi chuyện cứ diễn ra như vậy cho đến 1 ngày, lúc đang lang thang trên phố thì chị gặp 1 đứa bé gái lang thang. Nó chạy đến mời chị mua đồ, trong chiếc rổ có tăm, 1 vài cái bấm móng tay, mấy cái lược và đồ lặt vặt. Chị mỉm cười đưa cho nó 20 nghìn nhưng không lấy bất cứ vật dụng gì thì cô bé chạy theo rồi nói:
- Cô ơi, con bán hàng chứ không ăn xin ạ. Cô lấy thứ gì đi cô, nếu không con xin trả lại tiền cho cô ạ.
Câu nói của cô bé khiến chị bất ngờ và bối rối:
- Cô xin lỗi, cô không có ý đó. Cô chỉ muốn giúp đỡ con thôi.
- Vâng con cảm ơn nhưng cô cứ lấy 1 vật gì đi ạ để con đỡ áy náy.
Chị thực sự ngạc nhiên khi 1 cô bé lang thang lại hành xử đẹp như thế. Khi chị lấy cái bấm móng tay cảm ơn rồi định quay đi thì cô bé bỗng ôm lấy bụng:
- Con có sao không? Con đau ở đâu à.
- Con đau quá, không hiểu sao thỉnh thoảng con lại bị như vậy.
Giờ chị mới để ý bụng đứa bé khá to, chị bối rối hỏi:
- Bố mẹ con đâu?
- Dạ con mồ côi.
- Thế con đau thế này lâu chưa, sao bụng con lại to thế này.
Nói rồi con bé vừa nhăn nhó vừa ngây ngô chỉ vào cái bụng phình lên của mình rồi nói:
- Mọi người nói con có bầu, cô ơi nếu giờ con sinh em bé thì con phải làm mẹ hả cô?
Chị nghẹn lại, không biết phải trả lời sao nữa. Chị rùng mình nghĩ đến chuyện cô bé bị ai đó lạm dụng tình dục rồi hiếp dâm. Gần đây đài báo có đưa tin nhiều về vấn đề này nên chị lo sợ nó đã xảy ra với cô bé. Chị nhìn nó xót xa:
- Hay để cô đưa con đi khám nhé, con sẽ ổn thôi.
Con bé nhìn chị không chớp mắt, sau 1 hồi suy nghĩ nó quyết định đi theo chị. Ngồi cạnh đứa bé ngoài phòng chờ, chị không khỏi đau lòng. Khi bác sĩ nói cô bé không có thai chị liền thở phào nhưng rồi ông ấy lưỡng lự bảo:
- Thai thì không có nhưng lại có 1 khối u, chúng tôi cần tiến hành xét nghiệm kiểm tra thêm để biết chính xác đứa bé bị bệnh gì.
Chị bủn rủn còn đứa bé nhìn chị mếu máo:
- Con sắp chết phải không cô?
- Không phải đâu có cô đây rồi con không phải lo lắng. Con sẽ khỏe lại thôi.
Sau hôm đó chị đưa cô bé về nhà, tự tay chị đi mua đồ rồi tắm rửa cho nó. Được mặc đẹp ăn ngon nó háo hức lắm, cứ cảm ơn chị rối rít rồi còn bảo:
- Để con rửa bát lau nhà trả công cô nhé.
Chị mỉm cười, đêm đó ngồi cạnh nhau cô bé kể về những gì mình đã trải qua cho chị nghe. Bé nói bé bị ép đi bán đồ, cuối ngày cống nạp cho bà chủ mới được ăn cơm... càng nghe chị càng thấy xót. Bỗng dưng chị muốn được che chở cho nó, chị muốn nhận nó làm con nuôi. Thấy con bé bị đau suốt lại hay ngất xỉu nên chị nghỉ cả việc chạy khắp nơi chữa trị cho bé và sau gần 4 tháng khối u cũng được cắt bỏ tuy sức khỏe bé còn yếu nhưng bác sĩ nói bé sẽ sớm phục hồi. Nghe nói thế chị thở phào nhẹ nhõm.
Từ ngày có con nuôi ngôi nhà chị vui vẻ hẳn, mỗi chiều chị háo hức về nhà sớm để nấu cơm cùng con rồi 2 mẹ con cùng xem phim. Chị hạnh phúc khi bé vẽ tranh tặng mẹ, cô bé được đi học như những đứa trẻ khác. Hai mẹ con sống cạnh nhau rất hạnh phúc, bé không chỉ ngoan mà còn rất hiểu chuyện và siêng năng nữa. Bé khiến chị thấy yêu đời và có nhiều năng lượng để làm việc. Có người hỏi chị không sợ bị lừa hay là bị bé trộm hết đồ sao? Lúc đó chị chỉ mỉm cười vì chị tin vào linh cảm của mình.
Nhiều lần ngồi nhìn ra cửa sổ nhâm nhi ly trà chị ngẫm ra rằng: "Phụ nữ đừng nghĩ mình sẽ chết nếu như đánh mất người đàn ông mình yêu thương hết lòng vì đôi khi chính sự mất mát đó có thể sẽ khiến ta mạnh mẽ hơn mà thôi. Còn về chuyện làm mẹ, nếu mình không thể sinh em bé thì hãy nhận 1 đứa con nuôi rồi học làm mẹ. Đứa bé đó có thể không do chính ta sinh ra nhưng chỉ cần ta yêu thương nó hết lòng và nó cũng yêu thương ta thế là quá đủ".
Theo Iblog
Lặng người khi đọc tin nhắn tình cũ gửi vợ Tôi vô tình phát giác một tin nhắn ai đó gửi cho vợ tôi với nội dung "Anh về nước, em có thể cho anh gặp mặt con một lần được không?". Sự thật khiến niềm tin của tôi dành cho cô ấy bao năm nay vụn vỡ (Ảnh minh họa). Từ lúc biết sự thật, tôi đã tìm mọi cách để gạt...