Vì vô sinh, tôi chấp nhận cho chồng “kiếm” con bên ngoài
“Anh đi tìm người khác đi”, tôi chỉ nói được đến đó, với thái độ tự nhiên và “tích cực” nhất có thể, để anh hiểu rằng tôi thực sự không phản đối… việc anh “gửi” con ở người phụ nữ không phải là tôi.
Nhìn vẻ lúng túng, do dự và ánh mắt yếu ớt như đứa trẻ mắc lỗi của chồng, tôi biết anh đã “gật đầu” đồng ý. Chỉ là anh cảm thấy một chút gì đó như là có lỗi với tôi (có thể), đơn giản vì anh là chồng tôi, nhưng lại đi sinh con với người khác.
Vì tôi chẳng thể sinh con. Chuyện chỉ có vậy!
Tôi cố gắng giữ vẻ thản nhiên đó và cố tỏ ra mình cũng mong như vậy để “tiếp thêm động lực” cho chồng. Rồi ngay sau đó, khi vừa bước ra khỏi tầm mắt của anh, tôi gục xuống và thấy tim mình như vỡ vụn, đau nhói và bật máu. Tôi khóc, khóc như mưa như gió, khóc như để ước sao mình có thể tan chảy ra, hoặc là tan biến như gió. Để không phải chấp nhận nỗi đau quá lớn thế này. Chồng tôi – người tôi luôn yêu thương và cũng yêu thương tôi hết mực – giờ đang ở cùng một người đàn bà khác mỗi ngày, để đạt được mục đích “duy trì nòi giống” của mình.
Tôi buông tay để anh “gửi gắm” niềm tin cho người khác…
Video đang HOT
Tôi không trách chồng, nói đúng hơn là không dám trách chồng vì đó là lỗi của tôi. Mặc dù cũng như anh, tôi hằng ao ước có một, hoặc nhiều hơn thế – những đứa con xinh xắn và đáng yêu, những đứa trẻ khiến ngôi nhà luôn đầy ắp tiếng cười. Thậm chí, có khi niềm khao khát của tôi còn lớn hơn anh gấp nhiều lần là khác, phụ nữ mà! Nhưng anh, dẫu thế nào đi nữa, cũng giống như một người đang sở hữu món tiền lớn mà không thể mua bất cứ thứ gì. Bởi vậy, anh cần làm mọi cách để tiêu nó, để mang về thứ mà anh đang thiếu nhất. Chỉ có thế thôi, tôi không điên như nhiều người nghĩ vì đã chấp nhận để chồng “gửi con” như vậy. Nhưng tôi có thể làm gì khác đây?
Chồng tôi – cũng như số đông những người đàn ông khác – dẫu có yêu thương vợ bao nhiêu đi nữa, anh cũng không thể hi sinh tất cả vì tôi được. Vả lại, tôi cũng cảm thấy muốn phát điên khi sống cùng chồng mà đôi lần nhắc đến chuyện con cái, anh lại tỏ ra “tế nhị” bằng cách cố gắng gạt đi, lấp liếm đi tình trạng của tôi. Nực cười thật, tôi đâu phải là trẻ con để không nhận ra ánh mắt anh cũng sầm lại, và thái độ gượng gạo đến mức khiến tôi cảm thấy mình như bị thương hại. Không! Thà đau một lần để anh “thỏa mong ước”, còn hơn phải chịu nỗi đau dai dẳng như thế cả đời.
Phải, ai nói tôi điên khùng cũng đúng, ai nói tôi “dại dột” cũng chẳng sai. Đâu có ai hoàn hảo và chồng tôi cũng vậy, anh đã yêu thương, đã cùng tôi chịu khổ sở, vất vả để có một đứa con bao năm nay rồi. Không biết bao lần 2 vợ chồng đưa nhau đi khắp nơi để chạy chữa. Cho đến khi tìm ra nguyên nhân từ phía tôi, anh đã bên cạnh, nắm chặt lấy tay tôi trong những lần khám xét, phẫu thuật đau đớn xé ruột xé gan. Cũng chính anh là người lau cho tôi những giọt nước mắt đau khổ sau “công cuộc” tìm con vất vả cùng cực mà thất bại. Phải, đến đó thôi, anh không thể hi sinh vì tôi mãi thế, và tôi cũng không muốn mình trở thành kẻ ích kỉ, cứ giữ chặt lấy chồng cho riêng mình…
Có ngôi nhà nào đủ hạnh phúc khi thiếu vắng những đứa con?
Nhưng tôi đau lắm! Mong rằng trên đời này không người phụ nữ nào “mắc” phải hai chữ “ vô sinh” như tôi, để không phải chịu đựng nỗi đau quá lớn thế này. Và liệu rồi nỗi đau của tôi có được đền đáp? Vì giả như anh sẽ vẫn yêu thương và bên cạnh tôi như lúc trước, liệu tôi có chấp nhận nổi một đứa trẻ không phải con mình nhưng lại là ruột thịt với chồng xuất hiện trong nhà? Những hờn ghen trong tôi vẫn luôn tồn tại, và chuyện người mình thương yêu đã từng bên người đàn bà khác, liệu điều đó có bào mòn tinh thần tôi suốt những ngày về sau? Đấy là không kể việc anh sẽ dồn gần hết tình cảm cho đứa trẻ, và phần còn lại dành cho… mẹ của nó (!), chẳng biết tôi sẽ sống ra sao?
Những mâu thuẫn trong tôi cứ giằng xé mỗi ngày. Nửa như muốn chấp nhận đau khổ để chồng đi “kiếm” con nơi khác, cho thoát khỏi không khí có vẻ êm đềm nhưng thực chất quá nặng nề mỗi ngày. Nửa khác, tôi lại lo sợ mình sẽ mất tất cả sau những hi sinh đó. Có lẽ những ích kỉ, nhỏ nhen trong tôi đang trỗi dậy chăng? Tôi không còn trẻ nhưng chưa bước vào ngưỡng của sự chín chắn, bình tâm trong suy nghĩ. Bởi vậy, những ngày này trong tôi là sự bấn loạn, hoang mang và đôi khi hoảng sợ. Tôi không biết mình đúng hay đã sai, liệu tôi có quá hèn nhát khi không dám bất chấp tất cả để giữ hạnh phúc cho riêng mình?
Theo Emdep
Tôi sợ mất bạn gái khi biết mình vô sinh
Có nhiều lần bạn gái nựng cháu, hay nói "sau này con chúng mình...", lúc đó tôi thấy rất chạnh lòng.
ảnh minh họa
Tôi 30 tuổi, chưa có gia đình, quen bạn gái cũng gần 2 năm, 2 đứa hạnh phúc và còn bàn chuyện đám cưới nữa. Có một lần tôi đi xét nghiệm và vô tình biết được mình bị vô sinh. Lần một bác sĩ cho uống thuốc, sau 2 tháng tôi xét nghiệm lại nhưng kết quả vẫn như vậy, bảng xét nghiệm từ trên xuống dưới đều là 0% cùng với dòng chữ "Không tìm thấy tinh trùng trong tinh dịch". Bác sĩ bảo 2 tinh hoàn tôi bị nhỏ, hầu như không có khả năng có con. Và tôi mới biết lúc nhỏ mình từng bị quai bị. Bác sĩ bảo chỉ còn cách theo dõi thêm thôi, sau 3 tháng quay lại làm xét nghiệm tiếp. Có nhiều lần bạn gái nựng cháu, hay nói "sau này con chúng mình...", lúc đó tôi thấy rất chạnh lòng. Cô ấy lại là con gái duy nhất trong dòng họ nên có vẻ mẹ và các dì đều hi vọng con gái không khổ. Thấy họ hay nhắc về chuyện mong có cháu ẵm bồng làm tôi cảm thấy lo hơn. Tôi tâm sự với mẹ, mẹ tôi bảo hãy nói thật cho bạn gái biết, rồi tuỳ cô ấy quyết định. Giờ tôi không biết phải làm sao. Mong chuyên gia và mọi người giúp đỡ.
Hùng
TS.Trần Thành Nam, Trường Đại học Giáo dục, ĐHQGHN gợi ý:
Chào Hùng,
Tôi hiểu cảm giác khó xử của bạn khi phải quyết định nói cho người yêu về vấn đề này, cũng như băn khoăn cách nói như thế nào để cô ấy có thể tiếp nhận.
Đầu tiên bạn hãy nhớ rằng không thể có con không làm bạn ít nam tính hơn. Đây là vấn đề bệnh lý và nó không liên quan đến chỉ số thông minh, sự thành đạt hay khả năng quyến rũ phụ nữ. Vì vậy, bạn không nên có những suy nghĩ hạ thấp giá trị bản thân và cũng đừng tự dọa bằng suy nghĩ nếu mình không có con thì bạn gái sẽ chấm dứt mối quan hệ.
Tiếp đến, hãy tìm một thời điểm thích hợp để nói với bạn gái sớm. Chẳng hạn khi bạn gái nựng cháu và nói "sau này con chúng mình..." thì bạn có thể ôm bạn gái vào lòng và nói "anh xin lỗi, có thể anh sẽ không có con ngay được". Bạn cũng nên tìm hiểu về những cách khác nhau để có con và bắt đầu một gia đình chung. Cho đến hiện tại, các biện pháp sử dụng người hiến tinh trùng và thụ tinh trong tử cung cũng là những giải pháp mà bạn có thể cân nhắc.
Cuối cùng hãy nhớ rằng cảm xúc của bạn gái sẽ bị bạn ảnh hưởng. Nếu bạn nghĩ không thể có con như một điều gì đó khủng khiếp thì bạn gái cũng sẽ cảm thấy như vậy. Tốt nhất là nói về nó giống như bạn đang thông báo một bệnh bình thường như cao huyết áp hoặc viêm loét dạ dày thôi. Chúc bạn mạnh mẽ và đưa ra quyết định sớm.
Theo VNE
Bi kịch người vợ trẻ bị chồng vô sinh đánh đập tàn ác sau khi bắt ngoại tình kiếm đứa con Người chồng từng lên kế hoạch để vợ ngoại tình, kiếm một đứa con nối dõi tông đường khi biết mình bị vô sinh. Thế nhưng, khi vợ mang thai, anh lại kiếm cớ, ngày đêm gây sự đánh đập vợ không thương tiếc. Chồng 3 lần 7 lượt lên kế hoạch cho vợ ngoại tình Ngồi thất thần trên chiếc giường với...