Vì vợ làm điều này, tôi dần ngoại tình trong tư tưởng với cô hàng xóm
Tôi không muốn làm điều gì sai trái với vợ con. Nhưng rõ ràng, tôi đang đẩy mình vào tình thế khó xử của người đàn ông ngoại tình từ trong tâm tưởng.
Tôi gặp Ngọc là do mai mối nhưng cưới là do yêu. Ngọc yêu tôi vì tôi đàng hoàng, chững chạc, lại ga lăng, đẹp trai, thêm mác Việt kiều ở Đức về cũng là một điểm cộng cho tôi trong mắt cô ấy. Còn tôi bị Ngọc làm cho mê mẩn vì vẻ xinh đẹp, năng động lại vô cùng cá tính của nàng. Chúng tôi đi bên nhau ai nhìn vào cũng khen đẹp như một cặp trời sinh.
Vì say mê Ngọc, tôi từ bỏ công việc ở Đức để về Việt Nam sinh sống và tập trung cho gia đình. Tôi mở cửa hàng bán túi sách, nước hoa hàng hiệu, thu nhập khá ổn và hoàn toàn hài lòng với lựa chọn của mình. Ngọc ngày càng quyến rũ, giỏi giang. Cô ấy từ chỗ chỉ mở một cửa hàng thời trang nhỏ, nay tự mình phát triển thành chuỗi 5 cửa hàng ở 3 tỉnh liền nhau.
Ban đầu, tôi vui và tự hào vì vợ giỏi giang, độc lập. Nhưng dần dần chính những tính cách khiến tôi tự hào này lại trở thành mối đe dọa cho hạnh phúc của vợ chồng tôi. Ngọc mải việc kinh doanh, lo tạo dựng quan hệ nên thời gian dành cho gia đình, chồng con gần như không có.
Tôi góp ý thì Ngọc trả lời rằng, chỉ có đàn ông thiếu bản lĩnh mới không muốn cho vợ thành công ngoài xã hội. Và đương nhiên tôi không muốn trở thành người thiếu bản lĩnh trong mắt vợ mình, vì vậy tôi không đả động gì đến chuyện sử dụng thời gian của Ngọc nữa.
Tôi tự mình lo toan mọi việc trong nhà, vừa coi sóc cửa hàng nhỏ của tôi, vừa lo việc ăn uống, đưa đón hai con đến trường.
Từ bao giờ, tôi đã không còn là người đàn ông có giá trị trong mắt vợ đến thế? (Ảnh minh họa: PNG Tree).
Video đang HOT
Bố mẹ vợ thương tôi còn đòi la mắng Ngọc nhưng tôi vui vẻ nói việc buôn bán của tôi rất phù hợp để thu xếp thời gian lo cho gia đình. Thế nhưng, Ngọc ngày càng khiến tôi không vui. Cô ấy thường xuyên vắng nhà, có hôm về muộn người còn nồng nặc mùi rượu.
Tôi nói với Ngọc không nên uống rượu, đi đường thiếu an toàn, lại còn không tốt cho sức khỏe. Ngọc bảo tôi không cần lo vì Ngọc đã mua ô tô, thuê hẳn người lái xe riêng rất an toàn.
Lúc đó, tôi mới té ngửa ra là Ngọc tự ý mua ô tô lúc nào tôi không hề biết. Thấy tôi giận, Ngọc xoa dịu tôi rằng, xe là của người bạn làm ăn chung, Ngọc mua dưới hình thức ủy quyền chứ chưa đăng ký sang tên nên chưa nói với tôi.
Sau chuyện này, Ngọc có để ý hơn nên một hôm, Ngọc thông báo với tôi muốn mua mảnh đất và muốn tôi đồng thuận với cô ấy. Tôi hiểu Ngọc chỉ nói để tôi không trách cô ấy không hỏi ý kiến tôi, thực chất cô ấy đã quyết định xong và tôi chỉ cần nói lời đồng ý. Chuyện không quá lớn nhưng lại khiến tôi buồn và nghĩ ngợi.
Từ bao giờ, tôi đã không còn là người đàn ông có giá trị trong mắt vợ đến thế? Cô ấy quá mạnh mẽ, độc lập, còn tôi thì ngược lại, ngày càng giản đơn, thiếu tham vọng. Nỗi tự ti khiến tôi trở nên suy xét.
Tôi nhận ra đã lâu lắm rồi, những việc lớn thường dành cho đàn ông thì Ngọc lại là người quyết định hết. Con học trường nào, giỗ Tết nội ngoại biếu ông bà bao nhiêu, đổi nhà, mua xe, sắm đồ đạc…, tôi đều không có ý kiến.
Lâu lắm rồi, vợ chồng tôi cũng không còn nói chuyện với nhau nhiều, chung một nhà nhưng khoảng cách lại quá xa. Từ ngày chuyển đến ngôi nhà mới do Ngọc quyết mua, tôi có một người bạn mới là cô gái cắt tóc bên kia đường. Tôi hay đưa các con ra cắt tóc ở đó, tiện nhờ cô ấy cắt luôn cho mình. Lâu dần quan hệ giữa chúng tôi trở nên thân thiết hơn.
Đó là cô gái dễ chịu, dễ mến. Tôi chưa bao giờ có ý định bồ bịch nhưng khoảng thời gian chông chênh, buồn bã này, việc có người để san sẻ, lắng nghe trở nên vô cùng quý giá. Ban đầu, tôi chỉ thích nói chuyện, tâm sự với cô ấy như một người bạn tâm giao bởi cô gái này rất biết cách lắng nghe, thấu hiểu.
Lâu dần, sự cảm thông giữa chúng tôi dành cho nhau lớn hơn và tôi nhận ra trong lòng tôi đang nhen nhóm thứ cảm xúc rất đặc biệt. Ở cạnh cô ấy, tôi thấy mình được tôn trọng, tán thưởng, thấy lại sự mạnh mẽ, đàn ông của mình. Tôi dành rất nhiều thời gian khi rảnh để tìm cô ấy nói chuyện, hàn huyên.
Có khi tôi tự hạn chế bản thân để không sang gặp cô ấy, tôi lại nhớ về cô gái ấy rất nhiều, mọi lúc mọi nơi. Hôm nay Ngọc lại về muộn, vợ tôi lao vào nhà tắm tẩy trang, tắm gội, bỏ mặc tôi ngồi một mình nhìn theo vợ mãi. Tôi muốn nói với vợ, cầu xin vợ quay lại nhìn tôi, cười và nói chuyện với tôi, vui vẻ, dịu dàng như ngày trước.
Tôi hy vọng vợ sẽ kéo tôi thoát khỏi tình trạng hiện giờ, đừng để tôi một mình với trái tim đang chao đảo vì những suy nghĩ vẩn vơ về một mối quan hệ ngoài luồng với người phụ nữ khác.
Tôi không muốn làm điều gì sai trái với vợ con. Nhưng rõ ràng, tôi đang đẩy mình vào tình thế khó xử của người đàn ông ngoại tình từ trong tâm tưởng. Tôi đang yêu một người phụ nữ không phải vợ mình.
Bị gia đình phản đối, bạn trai đề nghị tôi mang thai trước rồi về ép cưới
Khi bàn chuyện đám cưới, bạn trai bỗng nói ra điều mà anh ấp ủ bao lâu nay nhưng không dám bày tỏ. Mà anh nói xong rồi, tôi lại rối bời như canh hẹ vì khó xử.
Ảnh minh họa
Năm 23 tuổi, tôi có yêu một người đàn ông lớn hơn mình 7 tuổi. Anh ta chững chạc, đàng hoàng nên tôi cứ nghĩ mình đã tìm được bến đỗ của cuộc đời. Có ai ngờ, đó chỉ là vỏ bọc, còn thực chất, anh ta là kẻ vô công rỗi nghề, ngon ngọt hỏi vay tiền tôi rồi không trả. Khi tôi báo tin có bầu, anh ta cao chạy xa bay, để mặc tôi với cái thai lớn dần.
Dù chịu sự đả kích từ nhiều phía, tôi vẫn quyết không bỏ con. Bố mẹ, chị gái luôn đồng hành, khuyên nhủ, giúp đỡ tôi cho đến khi tôi sinh con gái. Con bé xinh xắn, đáng yêu, là động lực để tôi phấn đấu vì cuộc sống tốt đẹp hơn của 2 mẹ con.
Tôi gặp Phan trong một lần đi ký hợp đồng với Giám đốc. Phan cũng là thư ký như tôi nhưng năng nổ, hoạt bát và khéo ăn nói hơn. Ban đầu, chúng tôi tiếp xúc với nhau vì công việc. Sau, chúng tôi nảy sinh tình cảm lúc nào không hay. Phan lớn hơn tôi 1 tuổi, có gia đình bề thế, có ngoại hình điển trai và đặc biệt, anh chưa từng có vợ.
Chính những điều này khiến tôi luôn cảm thấy tự ti trong tình yêu của mình. Mỗi lần đến nhà tôi chơi, Phan đều đối xử với con gái tôi rất tốt, yêu thương không khác gì cha ruột con bé. Con tôi cũng gọi Phan là bố chứ không gọi là chú vì ngay lần đầu gặp nhau, Phan đã dạy con như vậy.
Tháng trước, tôi đến nhà Phan chơi, ra mắt bố mẹ anh và nhận lại sự thờ ơ từ họ. Tôi biết, mình không xứng với Phan và bố mẹ anh không đồng ý chuyện tình của chúng tôi. Nhưng Phan vẫn ở bên cạnh động viên, khuyên tôi cố gắng và anh sẽ chỉ cưới tôi làm vợ thôi.
Tối qua, chúng tôi đi chơi cùng nhau và Phan bỗng bàn đến chuyện đám cưới. Tôi ngượng nghịu bảo khi nào bố mẹ anh đồng ý thì tôi mới dám về làm dâu, không thì thôi. Phan nói anh đã chuẩn bị đủ tiền mua nhà rồi, tôi không cần phải làm dâu bố mẹ chồng. Nhưng anh nói hi vọng tôi sẽ mang bầu, anh lấy lý do đó để ép bố mẹ, chuyện cưới hỏi sẽ thuận tiện, dễ dàng hơn.
Tôi bất ngờ, rối rắm với những gì Phan nói. Tôi yêu anh thật lòng và anh cũng thế. Nhưng tôi vẫn rất sợ cảnh mình bị lừa, sẽ lại mang thai và sinh con một mình. Mà nếu không làm thế, có khả năng chúng tôi sẽ không đến được với nhau. Phải làm sao cho trọn vẹn đây?
Chồng của bạn thân cặp bồ, chính tôi lại là người căng thẳng Tôi và Linh chơi với nhau từ thời đại học. Tính Linh rất vui vẻ, nói chuyện có duyên, lại xinh đẹp nên từ thời sinh viên, cô ấy đã nổi tiếng có nhiều người theo đuổi. Trái ngược với Linh, tôi mạnh mẽ, thẳng tính như con trai. Chúng tôi thân nhau là do một kỷ niệm từ thời còn đi học...